← Ch.269 | Ch.271 → |
Sau khi vào thành, Long Kình Thiên trực tiếp đến thẳng tổng bộ của Vạn Bảo thương hội.
Hội đấu giá lần này tổ chức ở tổng bộ Vạn Bảo thương hội.
Vì còn ba ngày nữa nên Long Kình Thiên cũng không vội, hắn theo dòng người đến tổng bộ Vạn Bảo thương hội.
Dọc đường gặp một số loại thiên tài địa bảo Long Kình Thiên cũng tiện tay mua.
Ba ngày sau hắn đến tổng bộ Vạn Bảo thương hội.
Vạn Bảo thương hội tổ chức hội đấu giá, cường giả từ các Vị Diện đều tới, càng gần đến tổng bộ càng có nhiều người, những con đường quanh tổng bộ thật sự chật ních đến giọt nước cũng không lọt.
Tuy nhiên, dù có đông đúc nhưng không hề có hiện tượng tranh cãi ẩu đả. Từng có hai vị Cổ Thần cường giả tự tin vào thực lực của mình, đánh nhau trước tổng bộ, cuối cùng đều bị cường giả của Vạn Bảo thương hội kích sát ngay tại trận.
Từ đó về sau không còn ai dám gây rối trước Vạn Bảo thương hội nữa, ngay cả trong Vạn Bảo Thành cũng không có hiện tượng ẩu đả.
Khi Long Kình Thiên tới trước tổng bộ Vạn Bảo thương hội thì đã có không ít người cầm thiệp mời vào trong. Nhưng điều khiến Long Kình Thiên ngạc nhiên đó là trước khi vào hội trường đấu giá, hắn đã thấy thiếu chủ Vu Chân Giáo.
Khi Long Kình Thiên nhìn thấy hắn thì hắn cũng thấy Long Kình Thiên.
- Thiếu chủ, không ngờ tên tiểu tử kia cũng tới tham gia!
Vị Thần Cấp trưởng lão phía sau thiếu chủ thấy Long Kình Thiên thì ngạc nhiên.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo ừm một tiếng, lúc này Long Kình Thiên đã vào trong hội trường, hắn nhìn bóng lưng Long Kình Thiên mà ánh mắt lấp lánh.
- Chúng ta cũng vào đi.
Khi Long Kình Thiên vào trong rồi, hắn và chúng nhân Vu Chân Giáo tiến vào.
Vì Long Kình Thiên cầm thiệp phổ thông nên khi vào không có người dẫn đường. Hắn theo chúng nhân đến chỗ ghế ngồi phổ thông rồi chọn một vị trí kín đáo ngồi xuống.
Khi ngồi hắn thấy trên thông đạo của hội trường có một vị trưởng lão của Vạn Bảo thương hội dẫn đường cho mấy người bọn Vu Chân Giáo đến chỗ khách quý ngồi.
Dường như cảm nhận được ánh mắt của Long Kình Thiên, thiếu chủ Vu Chân Giáo quay sang nhìn, hai người nhìn nhau rồi thu ánh mắt về.
Càng ngày có càng nhiều người vào hội trường, những người được vào đây thường là các đại thế lực ở Xích Thành Tinh Vực, rất nhiều gia chủ, chưởng môn, giáo chủ, môn chủ bước vào trong sự tiền hô hậu ủng của thuộc hạ. Những người này phần lớn là Thần Cấp lục thất trùng.
Đến cuối cùng, cả hội trường chỉ tính riêng Thần Cấp lục, thất trùng cũng hơn một vạn.
Hơn một vạn Thần Cấp lục, thất trùng cường giả?!
Còn về Thánh Cấp thì nhiều không kể xiết.
Hội trường này rất rộng, sau khi được Thiên Thần cường giả cải tạo, có thể dung nạp vài chục vạn người.
Khi không còn ai vào nữa, không lâu sau một vị lão giả mặc phụ sức của Vạn Bảo thương hội tiến lên đài. Vị này là Cổ Thần cường giả, Cổ Thần cường giả chủ trì hội đấu giá, có thể thấy Vạn Bảo thương hội có thực lực thế nào.
- Không ngờ thái thượng trưởng lão của Vạn Bảo thương hội, Ngũ Thanh lại chủ trì!
- Xem ra hội lần này sẽ có đồ tốt đây!
Thấy lão giả đó bước lên, không ít gia chủ phía dưới ngạc nhiên.
Hội đấu giá của Vạn Bảo thương hội cũng có phân chia phẩm chất cao thấp. Đồ càng tốt thì thân phận người chủ trì càng cao. Lần này thái thượng trưởng lão Ngũ Thanh, một Cổ Thần trung kỳ cường giả chủ trì, điều đó có nghĩa là hội lần này sẽ có một số bảo bối hiếm có.
Có một lần hội đấu giá do một vị Thiên Thần cường giả chủ trì, bán một dòng thánh phẩm linh mạch!
Trước khi tổ chức hội tuy đã công bố một số vật phẩm sẽ bán, nhưng cũng có một số thứ không công khai.
Ví dụ như Tiên Thiên Hoàng Tinh Thiết và Triều Dương Tịch Thiết mà Long Kình Thiên cần.
Thái thượng trưởng lão Vạn Bảo thương hội sau khi lên đài, trước tiên giới thiệu qua quy tắc rồi tuyên bố bắt đầu.
Món đầu tiên là một miếng Thiết Mộc.
Miếng Thiết Mộc hình giống như hắc thiết, rất cứng, là tài liệu thượng phẩm để luyện khí. Mỗi trăm năm mọc một mét. Miếng Thiết Mộc này dài hơn mười mét, vậy thì tuổi của nó hơn nghìn năm, giá khởi điểm là năm trăm vạn Nguyên Dương Đan.
Mới là giá khởi điểm mà đã năm trăm vạn Nguyên Dương Đan, hơn nữa đây là món đấu giá đầu tiên, thường thì càng về sau thì giá sẽ càng cao.
Nhưng tuy giá khởi điểm là năm trăm vạn Nguyên Dương Đan nhưng giờ vẫn rất nhiều người trả giá, cuối cùng một vị thái thượng trưởng lão của một đại gia tộc ở Cửu Trùng Vị Diện mua với giá chín trăm vạn Nguyên Dương Đan.
Trong Xích Thành Tinh Vực, Cửu Trùng Vị Diện cũng là Vị Diện rất có thực lực.
Sau đó là một bông U Hải Lan Hoa.
Đây là tài liệu luyện đan, cũng rất nhiều người trả giá, nhưng cuối cùng chỉ bán với giá hơn tám trăm vạn.
Hết món này đến món khác được bán, cuối cùng cũng có một số khách quý tham gia trả giá.
Long Kình Thiên ngồi đó nhìn chúng nhân trả gia, từ khi bắt đầu đến giờ đã bán hơn hai chục vật phẩm, nhưng không có cái nào gây chú ý cho hắn.
Hai món tài liệu Long Kình Thiên cần thì vẫn chưa xuất hiện.
Điều kỳ lạ là thiếu chủ Vu Chân Giáo cũng không lên tiếng trả giá. Tuy chỗ khách quý có cấm chế ngăn cách nhưng với Long Kình Thiên thì coi như không có.
Tình hình các vị khách quý Long Kình Thiên đều nhìn thấy rõ ràng.
Lại bán thêm hơn chục món vật phẩm nữa, Ngũ Thanh nói:
- Tiếp theo là mười dòng nhất phẩm linh mạch, người bán yêu cầu bán cả mười dòng một lúc.
Mười dòng nhất phẩm linh mạch?
Tim Long Kình Thiên rung lên, bất giác nhìn về phía thiếu chủ Vu Chân Giáo. Quả nhiên hắn ta bắt đầu chú ý, xem ra chính hắn là người bán rồi.
- Mười dòng nhất phẩm linh mạch, giá khởi điểm là một trăm vạn Cửu Dương Đan.
Ngũ Thanh nói:
- Bắt đầu trả giá.
Mười dòng nhất phẩm linh mạch, phẩm chất bình thường, mỗi dòng mười vạn Cửu Dương Đan.
Nhưng dù phẩm chất bình thường thì đó cũng là nhất phẩm linh mạch. So với những món trước thì có nhiều người trả giá hơn, rất nhanh giá đã nâng lên một trăm ba mươi lăm vạn!
- Một trăm năm mươi vạn!
Long Kình Thiên lên tiếng.
Lập tức tất cả mọi người nhìn hắn, ngay một lúc tăng liền mười lăm vạn Cửu Dương Đan? Chúng nhân kinh ngạc.
- Thiếu chủ, tên tiểu tử đó!
Trong chỗ khách quý, trưởng lão đứng sau thiếu chủ Vu Chân Giáo nói.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo gật đầu.
- Thiếu chủ, tên tiểu tử này dường như chắc chắn muốn có nhất phẩm linh mạch? Nếu không không thể nào đẩy giá lên ngay một trăm năm mươi vạn. Chi bằng chúng ta?
Trưởng lão cẩn thận nói.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo hiểu ý của hắn, trầm ngâm một chút nói:
- Cũng được, nhưng đừng nâng quá cao.
- Vâng, thiếu chủ!
Trưởng lão kia đáp rồi nói lớn:
- Một trăm năm mươi hai vạn!
← Ch. 269 | Ch. 271 → |