← Ch.273 | Ch.275 → |
- Sáu trăm vạn!
Nữa tử mặt trái xoan vừa dứt lời thì mọi người ồ lên.
Sáu trăm vạn?!
Mọi người không phải kinh ngạc nữa mà là chấn kinh, nhìn về phía ấy với ánh mắt không dám tin.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo và người thanh niên phục sức kỳ quái cũng chấn kinh như vậy.
Nữ tử đó cảm nhận ánh mắt của mọi người thì càng đắc ý, cằm đưa lên cao hơn.
Ngũ Thanh cũng sững sờ một lúc mới sực tình, hô:
- Sáu trăm vạn, còn bị bằng hữu nào trả giá cao hơn không?
Cả hội trường tĩnh lặng.
Lúc này một số người vô tình hoặc hữu ý nhìn Long Kình Thiên. Tuy phần lớn mọi người nghĩ Long Kình Thiên sẽ không ra giá nữa nhưng trong lòng vẫn mong chờ hắn lên tiếng.
- Sáu trăm vạn lần thứ nhất!
Ngũ Thanh hô lớn.
Cả hội trường vẫn tĩnh lặng.
- Sáu trăm vạn lần thứ hai!
Ngũ Thanh lại hô, lần này hắn bất giác nhìn Long Kình Thiên.
Nhưng Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt ngồi đó khiến Ngũ Thanh thầm lắc đầu, xem ra Long Kình Thiên không có ý ra giá nữa rồi.
Nghĩ cũng phải, một Thánh Cấp cường giả lấy ra hai trăm vạn Cửu Dương Đan mua Triều Dương Tịch Thiết đã khiến mọi người đủ kinh ngạc rồi.
- Sáu trăm vạn lần thứ...
Khi Ngũ Thanh chuẩn bị hô lần thứ ba thì Long Kình Thiên chậm rãi nói:
- Một nghìn vạn!
Ngũ Thanh dừng ở đó, tất cả mọi người vẻ mặt cứng đờ.
- Một...một...một nghìn vạn!
- Một nghìn vạn?!
Cả hội trường hít hà, có cả tiếng ho, có người sau khi chấn kinh thậm chí kích động đến mức nội thương.
Thiếu chủ Vu Chân Giáo nhìn Long Kình Thiên.
Người thanh niên phục sức kỳ quái cũng nhìn Long Kình Thiên.
Hai nữ tử Vực Chủ Phủ cũng mở to mắt nhìn Long Kình Thiên.
Tất cả mọi người đều nhìn Long Kình Thiên, ngay Ngũ Thanh cũng nhất thời quên mất mình đang chủ trì hội đấu giá.
- Các.. các ngươi vừa nghe...có phải cũng là một...một nghìn vạn?
Thiếu chủ Vu Chân Giáo cổ họng khô rang hỏi chúng thủ hạ. Tuy cố gắng giữ bình tĩnh nhưng giọng vẫn không khỏi run rẩy.
- Vâng...đúng vậy. Thiếu chủ, một nghìn...một nghìn vạn!
Cổ Thần trưởng lão đáp, hắn cũng không thể giữ được bình tĩnh.
Không ai có thể giữ bình tĩnh được.
Một nghìn vạn...một nghìn vạn Cửu Dương Đan là bao nhiêu?! Dường như chúng nhân nhìn thấy một dòng đan hà khổng lồ được hình thành từ Cửu Dương Đan, một dòng đan hà khổng lồ có thể nhấn chìm một toà thành nhỏ.
Không ai lên tiếng.
Cả hội trường rơi vào sự chấn kinh cực mạnh.
- Xin hỏi vị huynh đệ đây. Ngươi xác định muốn dùng một nghìn vạn Cửu Dương Đan mua thiên phẩm lam tinh linh mạch?
Một lúc lâu, Ngũ Thanh mới hỏi.
Ngay hắn cũng không nhận ra xưng hô của mình với Long Kình Thiên đã thay đổi.
Huynh đệ?
Một Thánh Cấp cường giả được một Cổ Thần cường giả gọi là huynh đệ là cực kỳ hiếm có, cũng là một vinh hạnh đặc biệt. Đương nhiên đây là với người khác mà nói.
Long Kình Thiên nghe thế vẻ mặt vẫn bình tĩnh:
- Đúng vậy.
Ngũ Thanh hít vào một hơi, thu ánh mắt về, nhưng trong lòng vẫn không thể bình tĩnh.
Một nghìn vạn Cửu Dương Đan!
Rõ ràng là hắn cũng bị doạ chết khiếp rồi.
Một nghìn vạn Cửu Dương Đan, dù là một đại gia tộc tích luỹ vạn năm cũng không thể có gia tài khổng lồ đó.
- Một nghìn vạn Cửu Dương Đan, còn ai ra giá cao hơn không?
Khi bình tĩnh được một chút, Ngũ Thanh nhìn quanh, dừng lại chỗ hai nữ tử Vực Chủ Phủ, nói.
Không ai lên tiếng, mãi đến khi Ngũ Thanh lên tiếng thì phần lớn mọi người vẫn chưa tỉnh lại.
Nữ tử mặt trái xoan kia sau khi bất ngờ thì nhìn Long Kình Thiên với ánh mắt giận dữ. Nàng không ngờ một Thánh Cấp cường giả lại dám tranh giành với nàng!
Hơn nữa giá mà Long Kình Thiên đưa ra vừa hay vượt qua cực hạn của nàng, vì lần này nàng chỉ mang hơn chín trăm vạn Cửu Dương Đan.
Vốn dĩ trước đó nàng tin chắc thiên phẩm linh mạch sẽ về tay chính vì cho rằng không ai có thể đưa ra được chín trăm vạn.
Nhưng bây giờ thì sao?
- Được rồi, Nhã Nhi, một dòng thiên phẩm linh mạch mà thôi, không cần phải nổi giận với một tên Thánh Cấp nô tài.
Nữ tử mặt tròn lạnh lùng nói.
Trong Vực Chủ Phủ, Thánh Cấp cường giả chỉ là một nô tài.
Chỉ có Thần Cấp cường giả mới được làm hộ vệ.
Nộ khí của nữ tử mặt trái xoan mới giảm một chút, nhưng trong lòng vẫn hậm hực, rồi nàng vung tay, một hắc y lão giả hiện ra từ hư không:
- Tiểu thư có gì phân phó?
- Điều tra cho ta lai lịch tên tiểu tử kia.
Nàng nói.
- Vâng, tiểu thư.
Hắc y lão giả lại biến mất.
- Một nghìn vạn lần thứ nhất!
Trên đài, Ngũ Thanh hô.
- Một nghìn vạn lần thứ hai!
- Một nghìn vạn lần thứ ba!
Cuối cùng dòng thiên mạch lam tinh linh mạch đã được Long Kình Thiên mua với giá một nghìn vạn.
Long Kình Thiên vung tay, từng núi đan xuất hiện trên đài, không ít không nhiều hơn, mười ngọn, mỗi ngọn một trăm vạn Cửu Dương Đan!
Nhìn mười ngọn núi Cửu Dương Đan, chúng nhân nhất thời không thể rời mắt đi chỗ khác.
Đó là một nghìn vạn Cửu Dương Đan đó!
Một lúc sau, Ngũ Thanh thu ánh mắt về, cho trưởng lão Vạn Bảo thương hội đưa thiên phẩm lam tinh linh mạch đến cho Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên cất vào Trấn Thiên Tháp.
- Tiếp theo là năm thi thể Cổ Thần!
Ngũ Thanh nói.
Năm thi thể của Cổ Thần!
Chúng nhân vừa nghe thì lập tức lại xao động, tất cả chuyển ánh mắt từ Long Kình Thiên lên đài.
Ở Xích Thành Tinh Vực, tuy đứng đầu là Thiên Thần cường giả nhưng có rất ít người, cả Xích Thành Tinh Vực số lượng cũng không quá hai bàn tay.
Dưới Thiên Thần chính là Cổ Thần cường giả rồi.
Ở đây, khoảng cách giữa gia tộc có và không có Cổ Thần cường giả là một trời một vực.
Giá trị của thi thể Cổ Thần cường giả tuy không bằng Thiên Thần cường giả nhưng cũng rất quý đối với thế lực các phương.
Nếu có thi thể Cổ Thần cường giả, dùng bí pháp luyện chế thành khôi lỗi, thực lực tuy không bằng lúc sống nhưng cũng rất mạnh
Ngũ Thanh mở cấm chế của một cái không gian giới chỉ, lập tức năm luồng uy lực toả ra từ bên trong.
Tuy chỉ là năm cỗ thi thể nhưng khí tức của Cổ Thần cường giả vẫn gây áp lực với một số Thánh Cấp.
← Ch. 273 | Ch. 275 → |