← Ch.279 | Ch.281 → |
Sau khi đến tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông, Long Kình Thiên trầm tư một lát, quay ngươi biến thành một người thanh niên tướng mạo bình thường.
Tuy hiện giờ hắn là Đại Thừa trung kỳ nhưng đã tiêu vô số Cửu Dương Đan ở hội đấu giá, khiến nhiều người chú ý, nếu vào Vạn Bảo Thần Tông với gương mặt thật thì e là không ổn.
Tuy biến đổi tướng mạo nhưng hắn không che giấu thực lực, nhìn bề ngoài hắn là Thần Cấp tứ trùng cường giả.
Long Kình Thiên đáp xuống cổng lớn của Vạn Bảo Thần Tông.
Cổng lớn Vạn Bảo Thần Tông cao đến trăm trượng, rộng mười trường, được tạo từ đá hoa vương hiếm có, bốn chữ "Vạn Bảo Thần Tông" trên đó được viết bằng chỉ lực, thể hiện bá khí, bao hàm thiên địa pháp tắc.
Thánh Cấp, Thần Cấp, thậm chỉ Cổ Thần cường giả cảm ngộ thời gian, không gian pháp tắc. Nhưng đột phá Cổ Thần hậu kỳ lên Thiên Thần thì sẽ cảm ngộ được thiên địa pháp tắc.
Trong vũ trụ, pháp tắc cũng có mạnh yếu, trên thời gian không gian là thiên địa, trên thiên địa chính là đại đạo.
Bốn chữ Vạn Bảo Thần Tông hiển nhiên là được viết bởi một Thiên Thần cường giả.
- Không biết cường giả đến Vạn Bảo Thần Tông có việc gì?
Khi Long Kình Thiên vừa đáp xuống không lâu thì có hai người tới hỏi, thái độ lãnh đạm, không nhiệt tình cũng chẳng lạnh nhạt.
- Ta nghe nói quý tông đang chiêu mộ khách khanh trưởng lão nên đến ứng thí.
Long Kình Thiên đáp.
- Ồ, ứng thí khách khanh trưởng lão?
Hai người nghe vậy thì nhìn trên dưới đánh giá Long Kình Thiên.
Cả hai người này đều là Thần Cấp cường giả, một tứ trùng, một tam trùng.
- Thần Cấp tứ trùng, thực lực các hạ cũng khá.
Lúc này một người gật đầu nói.
- Tuy bọn ta nói với bên ngoài là thực lực từ Thần Cấp trở lên, nhưng với thực lực của các hạ e là sẽ không thành công.
Vừa nói hắn vừa lắc đầu.
Vẻ mặt Long Kình Thiên vẫn bình tĩnh.
- Ồ?
- Vạn Bảo Thần Tông lần này đúng là chiêu mộ khách khanh trưởng lão, nhưng chỉ chiêu mộ bốn mươi chín người. Giờ đã có hơn hai trăm vị Thần Cấp cường giả đến báo danh, hơn nữa phần lớn là Thần Cấp thất trùng, thậm chí có cả Cổ Thần cường giả.
Người kia nói.
- Vì thế, ngoài trình độ luyện khí đạt lên đại tông sư trung giới, cuối cùng còn phải tỉ thí thực lực rồi chọn ra bốn mươi chín người.
Chỉ chiêu mộ bốn mươi chín người? Điều này Thang Tất không hề nhắc tới, chắc là cũng không biết, nhưng Long Kình Thiên cũng không bận tâm, bàn tay loé sáng, đưa hai chiếc không gian giới chỉ tới trước mặt đối phương.
Hai người nhận lấy, thần thức quét qua rồi vẻ mặt tươi cười.
- Vị huynh đệ đây khách khí quá, nếu huynh đệ đã muốn báo danh ứng thí thì đương nhiên bọn ta sẽ dẫn đường.
Một người cười nói.
- Đúng vậy, mời huynh đệ.
Người kia cũng cười nói.
Long Kình Thiên gật đầu rồi theo sau hai người vào trong Vạn Bảo Thần Tông.
Bên trong mỗi chiếc không gian giới chỉ là một nghìn viên Cửu Dương Đan.
Đây cũng chính là nguyên nhân mà hai người kia thay đổi thái độ.
Một nghìn viên Cửu Dương Đan đối với Thần Cấp cường giả mà nói tuy không nhiều nhưng cũng không phải ít. Ví dụ như lần chiêu mộ khách khanh trưởng lão này của Vạn Bảo Thần Tông, nếu là Thần Cấp thì lương chỉ có năm trăm Cửu Dương Đan một ngày.
Trên đường, Long Kình Thiên lại hỏi thêm về chuyện khách khanh trưởng lão lần này. Đây cũng không phải bí mật gì nên hai người kia đương nhiên giải thích cho hắn.
- Huynh đệ tạm ở đây vài ngày, mấy ngày nữa là ngày ứng thí rồi. Bọn ta sẽ đến thông báo mọi người đến đại điện.
Sau khi dẫn Long Kình Thiên đến một trang viện, hai người kia nói.
Long Kình Thiên gật đầu.
Sau khi hai người rời đi, Long Kình Thiên quét mắt nhìn, phía dưới lòng đất nơi này có phong ấn nhị phẩm linh mạch.
Đại gia tộc bình thường ở Xích Thành Tinh Vực nếu có nhị phẩm linh mạch thì cũng chỉ có gia chủ, thái thượng trưởng lão mới được sử dụng, nhưng Vạn Bảo Thần Tông lại dùng để cho người ngoài là các thí sinh ứng thí khách khanh trưởng lão sử dụng.
Nhưng nghĩ tới thu nhập của Vạn Bảo Thần Tông thì đây cũng là bình thường.
- Vị huynh đệ đây, ngươi cũng đến ứng thí à?
Khi Long Kình Thiên định vào trang viện thì một thanh niên mặc lam bào tiến lại, cười với Long Kình Thiên:
- Tại hạ là thiếu giáo chủ Kim Hổ Giáo, Tống Chân.
Long Kình Thiên nói:
- Long Thần.
Long Kình Thiên nhận ra Tống Chân là Thần Cấp thất trùng đỉnh phong cường giả, thực lực không tồi, cũng tương đương với Bách Vân của Vô Chân Giáo.
Vạn Bảo Thần Tông là đệ nhất thần tông chiêu mộ khách khanh trưởng lão, một số thiếu giáo chủ, tiểu thư, thiếu chủ của một số thế lực đến ứng thí cũng không kỳ lạ.
- Thì ra là Long Thần huynh đệ.
Tống Chân cười nói.
- Hừ, một Thần Cấp tứ trùng cũng dám đến ứng thí khách khanh trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông, đúng là không tự lượng sức mình.
Lúc này, một tiếng cười chói tai vang lên.
Long Kình Thiên và Tống Chân nhìn sang, người vừa nói là một tráng hán trung niên gương mặt thô kệch, trên mặt có vết sẹo do đao chém, hiển nhiên cũng là người ứng thí.
Người này cũng là Thần Cấp thất trùng đỉnh phong.
Hắn đang nhìn Long Kình Thiên đầy chế giễu.
- Thiết Liệt, Long Thần huynh đệ đến ứng thí đó là việc của hắn.
Tống Chân nói.
- Ngươi nói năng khách khí một chút đi.
- Khách khí?
Tráng hán kia cười khảy.
- Lão tử như thế đấy, sao nào? Ngươi không thuận mắt à?
Nói đến đây hắn ngừng lại rồi nói.
- Tống Chân, đừng tưởng ta không biết mục đích thật sự ngươi đến ứng thí là gì. Lẽ nào ngươi xứng với tiểu thư Vạn Bảo Thần Tông sao? Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga!
Tống Chân mặt đỏ gay.
Tráng hán kia quay lại nhìn Long Kình Thiên:
- Tiểu tử, ta khuyên ngươi cũng mau chóng cút khỏi đây đi, đừng để đến lúc đó gặp phải ta sẽ đánh cho tứ chi tàn phế đấy!
Hắn nói xong thì quay người đi vào trang viện của mình.
Tống Chân siết chặt nắm đấm, ánh mắt đầy phẫn nộ, nhưng cuối cùng vẫn thả lỏng lại.
Đây là Vạn Bảo Thần Tông, ẩu đả chính là chết.
Một lát sau, Tống Chân quay lại nói với Long Kình Thiên với vẻ xin lỗi:
- Long Thần huynh đệ, ngại quá, Thiết Liệt là đệ đệ của tông chủ Vô Song Tông, có chút thù hận với ta, liên luỵ ngươi rồi.
- Không sao.
Long Kình Thiên vẻ mặt bình thản.
Sau việc này Tống Chân cũng chẳng có tâm trạng nói chuyện nữa, liền cáo từ trở về trang viện của mình.
Long Kình Thiên nhìn về phía trang viện của tráng hán kia, ánh mắt loé hàn quang, đánh ta tứ chi tàn phế?
Vô Song Tông? Dù tên Thiết Liệt kia có thù oán gì với Tống Chân, nhưng ngàn vạn lần không nên trút giận lên đầu Long Kình Thiên hắn.
← Ch. 279 | Ch. 281 → |