← Ch.334 | Ch.336 → |
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên cười to, vẻ mặt trào phúng nói:
- Lúc này các ngươi còn mơ rút trở về đại trận? Hôm nay không ai trong các ngươi trốn thoát được!
Các cao thủ của Bắc Thần thần tông cười ha hả, toát ra thần lực thẩm thấu không gian xung quanh như bị các dây xích thần lực to lớn tỏa định. Hiện tại phương viên hơn mười dặm đã cùng ngoại giới ngăn cách.
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch kinh hoảng:
- Chủ nhân, chúng ta?
Long Kình Thiên bay tới trước, đi đến trước mặt thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên.
Long Kình Thiên vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Ngươi chính là đệ đệ của Bắc Thần Vũ?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên ngây ra, sau đó cười nói:
- Ngươi biết đại ca của ta? Nhưng ngươi biết đại ca của ta cũng không lạ, trong Xích Thành tinh vực này có ai không biết danh tiếng đại ca của ta? Ngươi cho rằng nói ra tên đại ca của ta là ta sẽ tha cho ngươi một mạng?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên vẻ mặt đùa cợt nhìn Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên mặt không biểu tình nói:
- Nể mặt Bắc Thần Vũ, ta không giết ngươi, nhưng chúng phải ở lại!
Long Kình Thiên chỉ vào đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng.
Mọi người ngây ra.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên cất tiếng cười to nói:
- Ngươi nói cái gì? Là ta nghe lầm hay đầu óc của ngươi có vấn đề? Ngươi nói ngươi không giết ta?
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên chỉ vào Long Kình Thiên, cười nói với đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ:
- Tiểu tử này nói nể mặt đại ca của ta không giết ta?
Đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng cười phá lên.
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền lắc đầu cười. Long Kình Thiên này thật không biết sóng chết. Ngay cả đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng cũng kinh ngạc nhìn Long Kình Thiên.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng cười nói:
- Tiểu tử, nếu ngươi không hợp thể với yêu thú, dị thú, chỉ bằng thực lực đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng của ngươi, ta tùy tiện đều giết chết ngươi được.
Không ai cảm thấy lời thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng nói có vấn đề. Một cường giả đỉnh cổ thần thất trọng muốn giết một cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng cho dù không dễ dàng như bóp chết một con kiến nhưng cũng không chênh bao nhiêu, không ra ngoài ý muốn thì chỉ cần một chiêu.
- Hợp thể?
Long Kình Thiên cười, cười đến mọi người không hiểu ra sao.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng nhướng mày, định mở miệng thì Long Kình Thiên ngừng cười.
Long Kình Thiên nhìn thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng, vẻ mặt lạnh nhạt nói:
- Ta không cần hợp thể cũng có thể giết ngươi.
- Không cần hợp thể cũng có thể giết ta?
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng ngây ra, sau đó cười to. Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên, thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông khác cũng lớn tiếng cười.
Tiếng cười vang vọng thiên địa, tràn ngập trào phúng.
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền kiềm không được bật cười.
Đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng đánh chết đỉnh cổ thần thất trọng? Đây đúng là trò đùa vớ vẩn nhất trên đời. Đừng nói là đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng đánh chết đỉnh cổ thần thất trọng, cho dù là cường giả cổ thần nhất trọng cũng căn bản không có khả năng!
Đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng đánh chết đỉnh cổ thần thất trọng, cái này giống như một hoàng cấp cường giả đánh chết một cường giả thánh cấp, cái này có thể không?
Tại Băng Sơn Hải Vực thì Long Kình Thiên hợp thể với ba thú, tăng thực lực lên đến đỉnh sơ kỳ cổ thần mới kịch chiến cùng phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu, sáng tạo kỳ tích trong trời đất.
Mà hiện tại không hợp thể, Long Kình Thiên là cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng, dù có cường đến bây thì giết cường giả đỉnh cổ thần thất trọng được không? Đánh chết đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền cũng không tin.
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch biểu tình quái dị.
Long Kình Thiên nhìn đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng cười to, hắn vẻ mặt bình tĩnh không nói gì.
Một lát sau, đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng dường như cười đủ, dần ngừng lại.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng lắc người đi tới trước mặt Long Kình Thiên, lạnh lùng cười:
- Tiểu tử, ngươi còn có giá trị, ta cũng không giết ngươi, nhưng chờ lát nữa ta sẽ bắt ngươi, ta sẽ dùng phân cân thác mạch thủ khiến ngươi hưởng thụ mùi vị tử vong!
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Nói nhảm nhiều quá.
Mắt thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng lóe tia sáng lạnh, bỗng đánh một đấm vào Long Kình Thiên.
- Thiên hạ duy ngã thần quyền!
Thiên hạ duy ngã thần quyền!
Đó là thần kỹ cực cao của Bắc Thần thần tông, tại tinh vực thấp kém như Xích Thành tinh vực thì bình thường thần cấp cao giai võ kỹ đều có chữ thần.
Quyền này đánh ra, quyền lãng cổn cổn, quỷ thần gào thét, thiên hạ duy ngã. Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng giống như thần không thể chiến thắng, không thể khiêu chiến, vạt áo bay phần phật, khí thế uy chấn bát hoang.
- Chủ nhân, ngươi...
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng thấy thế thì vẻ mặt kinh sợ, định tiến lên trợ giúp Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên phất tay nói:
- Lùi lại!
Thanh âm không lớn nhưng toát ra uy nghiêm không thể kháng cự.
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng nghe vậy tập thể ngừng lại.
Chính lúc này, Long Kình Thiên đánh ra một chưởng. Một chưởng này nhẹ nhàng như vỗ vào bông, không có lực lượng, không có chưởng phong.
Thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên thấy vậy cười to nói:
- Chắc tiểu tử này còn chưa tỉnh ngủ? Không lẽ đây chính là sức bú sữa trong truyền thuyết?
Đám Bắc Thần thần tông nghe vậy người ha hả, ngay cả thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng nhìn một chưởng nhẹ nhàng của Long Kình Thiên cũng bật cười.
Mặc dù thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng không tin Long Kình Thiên một cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng có uy hiếp gì với gã, nhưng lúc trước thấy hắn từ đầu đến cuối vẻ mặt bình tĩnh, hơi lo. Giờ thì thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng hoàn toàn thả lỏng.
Nhưng tiếp theo, thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng biến sắc mặt. Chỉ thấy một chưởng nhẹ nhàng của Long Kình Thiên va chạm với quyền kình của thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng, vậy mà cản lại thiên hạ duy ngã thần quyền.
Thiên hạ duy ngã thần quyền hùng hồn chưa từng có tựa bùn vào biển rộng, biến mất không còn một mảnh. Càng khiến người giật mình là không dẫn đến chút chấn động nào, giống như mới rồi hai người căn bản không giao đấu.
Nụ cười của thiếu Thần Chủ của Bắc Thần thần tông, Bắc Thần Tuyên cứng ngắc, các cao thủ của Bắc Thần thần tông cũng đông cứng. Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đông cứng. Đám đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng ngây ngốc.
← Ch. 334 | Ch. 336 → |