← Ch.339 | Ch.341 → |
Long Kình Thiên tiếp tục bảo:
- Chỉ cần các ngươi thần phục, trung với ta.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền đồng thanh:
- Trung thành với ngươi?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền nhìn nhau, kinh nghi nhìn Long Kình Thiên. Hai người chưa từng tưởng tượng vấn đề này, họ vốn nghĩ Long Kình Thiên chắc chắn sẽ giết họ.
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng Bốn Cánh Kình Vương nhìn nhau.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ không dám tin hỏi lại:
- Ngươi, thật sự, chịu tha cho chúng ta?
Long Kình Thiên chỉ vào đám Bốn Cánh Kình Vương, môn chủ Thông Thiên Kiếm Môn Uông Phong.
Long Kình Thiên nói:
- Đúng vậy. Các ngươi trung thành với ta cũng sẽ giống như bọn họ, được công pháp đến đỉnh giao thần cấp, thuần khí tinh thuần để tu luyện.
Hiện tại ma tộc sắp tấn công, có thêm một cường giả cổ thần là tăng một phần lực lượng. Hơn nữa giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền trung thành thì Long Kình Thiên muốn thống nhất thiên man vị diện sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền nghe vậy người run lên, nhìn phía xa đám đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng, Bốn Cánh Kình Vương, môn chủ Thông Thiên môn, Uông Phong, giật mình qua đi, vẻ mặt do dự.
Trung thành?
Nếu như trung thành thì sẽ giống Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng, Bốn Cánh Kình Vương, môn chủ Thông Thiên môn, Uông Phong, phải tôn Long Kình Thiên linh mạchaf chủ?
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền sắc mặt âm trầm, mười thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu khác nhìn Vu Vũ giáo chủ của họ, lòng căng thẳng.
Long Kình Thiên không sốt ruột, hắn đứng đó chờ hai người mở miệng.
Một lát sau, giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ thở dài, nói:
- Vậy được rồi.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ tiến lên vái Long Kình Thiên:
- Vu Vũ khấu kiến chủ nhân!
- Đại ca!
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu thấy đại ca Vu Vũ đầu vào Long Kình Thiên thì giật nảy mình.
Long Kình Thiên nhìn hướng phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu.
Phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu mặt thay đổi liên tục, gã cũng biết lựa chọn sáng suốt nhất bây giờ là trung thành với Long Kình Thiên, nếu không thì kết cuộc chỉ có chết. Nhưng giống như Bốn Cánh Kình Vương lúc trước, phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu không cam lòng.
Giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền là cường giả cổ thần mà phải nhận người làm chủ, hơn nữa đối phương là cường giả đỉnh hậu kỳ thần cấp thất trọng.
Không lâu sau, phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu ngửa lên đầu thở dài, cũng tiến lên vái:
- Vu Kiền khấu kiến chủ nhân!
Cuối cùng phó giáo chủ Vu Kiền của Hoang Dã Thần Miếu chọn thần phục.
Hai giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền thần phục, mười thái thượng trưởng lão của Hoang Dã Thần Miếu nhìn nhau, đều tiến lên vái, gọi Long Kình Thiên là chủ nhân.
Long Kình Thiên nói:
- Các ngươi đứng dậy đi.
Đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền cung kính dạ, rồi đứng dậy.
Sau đó Long Kình Thiên khiến đám thả ra linh hồn chi hải, trồng tín ngưỡng vào trong, sau đó hắn ban cho thần cấp đỉnh giai công pháp và tinh thuần thần khí.
Đấm giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền cảm ứng hạt mầm tín ngưỡng trong linh hồn chi hải dị tâm cuối cùng biến mất, hoàn toàn thần phục Long Kình Thiên.
Đám Tử Thiên Long Hoàng Ngao Bạch, Cửu Vĩ Thiên Miêu, Lục Dực Tử Phượng thấy Long Kình Thiên thu phục cả đám giáo chủ của Hoang Dã Thần Miếu, Vu Vũ, phó giáo chủ, Vu Kiền thì đều mừng rỡ trong lòng.
Mọi người lễ bái chúc mừng.
Long Kình Thiên kêu tất cả đứng dậy.
Cửu Vĩ Thiên Miêu chỉ vào những thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông nằm trên mặt đất, hỏi:
- Đại ca, mấy thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông này giờ chúng ta.... ?
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng giãy dụa đứng lên, ngoài mạnh trong yếu quát:
- Long Kình Thiên, ngươi khôn hồn thì thả chúng ta ra!
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng chưa nói hết, nhìn ánh mắt sắc bén của Long Kình Thiên, câm mồm.
Long Kình Thiên hừ lạnh, hai tay chỉ, một luồng sáng đen rơi vào trong người của thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng. Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng cảm giác cơ thể khô nóng, vẻ mặt kinh khủng.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng hỏi:
- Long Kình Thiên, ngươi mới làm gì với ta?
Long Kình Thiên lạnh lùng nói:
- Không có gì, chẳng qua cho ngươi nếm thử liệt hỏa địa ngục.
- Liệt hỏa địa ngục!
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng nghe vậy biến sắc mặt, cảm giác thân thể khô nóng như dung nham núi lửa trùng kích mỗi góc cơ thể, phút chốc ngũ tạng lục phủ trong người tựa như bị liệt hỏa địa ngục đốt cháy.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng chịu không nổi hét thảm:
- A!
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng té ra đất, lăn lông lốc, hai tay cào ngực, bộ dạng thống khổ không muốn sống.
Nghe tiếng thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng lăn lộn, hú hét, âmys thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông khác rợn tóc gáy, tim đập chân run.
Một lát sau, thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng liên tục la hét, rít gào van xin Long Kình Thiên:
- Long, Long Kình Thiên, cầu, cầu ngươi, giết ta đi, giết ta!
Thế nhưng không phải cầu sinh, mà là cầu tử!
Có thể thấy bây giờ thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng chịu thống khổ đến cỡ nào.
Một vài thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông thấy thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng thống khổ, la hét như vậy thì rất tức giận, định chửi Long Kình Thiên nhưng không dám nói gì.
Đợi một lúc sau, Long Kình Thiên nâng tay lên, một luồng sáng vàng rơi vào người thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng. Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng ngừng la hét, lăn lộn.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng nhìn Long Kình Thiên, đôi mắt không thể che giấu trong lòng sợ hãi. Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng nhìn Long Kình Thiên như ác ma từ địa ngực, ngực gã phập phồng, thở hổn hển, lần này gã không dám rên một tiếng.
Long Kình Thiên giơ tay, mười ngón chỉ, hai mươi mốt luồng sáng rơi vào người đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng, thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông khác mặt xám xịt.
Long Kình Thiên thấy biểu tình kinh sợ của đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng, nói:
- Yên tâm, mới rồi chỉ là cấm chế.
Thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng nghe thế thở phào.
Chợt một vị thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông hét thảm, đám thái thượng trưởng lão của Bắc Thần thần tông, Lạc Trạch Hưng kinh ngạc nhìn hướng thái thượng trưởng lão đó.
← Ch. 339 | Ch. 341 → |