← Ch.356 | Ch.358 → |
Bốn người Phiền Kiếm nhìn thấy Long Kình Thiên bước tới, từ trên mặt đất cố gắng giãy dụa đứng lên, vẻ mặt kinh hoảng cùng cực. Cả bốn người lảo đảo lui về phía sau.
- Long Kình Thiên, ngươi giết chúng ta, chẳng lẽ thật sự không sợ Tổ Hoang Giáo chúng ta hay sao?
Một người trong số Mãng Hoang Ngũ Tổ sau khi lùi về phía sau, nhịn không được mở miệng hét lên. Nhưng mà hắn còn chưa có nói xong, cũng giống như Đỗ Hạo kia vậy, đã bị Long Kình Thiên chỉ tay một cái, xuyên thủng mi tâm ngã xuống.
Còn lại ba người Phiền Kiếm sợ hãi cùng cực, chẳng qua, ba người này ngay cả mở miệng nói cũng đều không dám.
- Long, Long Kình Thiên, ngươi như thế nào mới bằng lòng thả chúng ta đi?
Một người chấn động nói.
Long Kình Thiên nâng tay phải lên, đồng dạng cũng chỉ ra một cái, gã vừa mới lên tiếng liền bị xuyên thủng mi tâm mà chết. Bởi vì cả năm người đã bị trọng thương, hơn nữa vừa rồi quyền kình của Long Kình Thiên đã xâm nhập vào cơ thể năm người, hạ xuống cấm chế trong cơ thể, cho nên cả năm người vốn dĩ không có lực phản pháng.
- Long Kình Thiên, ta và ngươi đồng quy vu tận!
Một tên nữa trong Mãng Hoang Ngũ Tổ đột nhiên cuồng nộ hét lên. Khí tức toàn thân hắn cuồng bạo, hướng Long Kình Thiên phóng vọt tới. Hắn cũng muốn bắt chước Gia chủ Trần gia cùng các cường giả Trần gia khác, thế nhưng muốn ôm Long Kình Thiên tự bạo!
Chẳng qua hắn chỉ mới vừa hướng Long Kình Thiên vọt tới, thân ảnh đã lóe lên. Trong tay Long Kình Thiên chẳng biết từ khi nào đã xuất hiện thêm Thần kiếm Kỳ Lân Hỏa. Kiếm quang hiện lên, thân thể đang lao tới phía trước của gã cường giả Mãng Hoang Ngũ Tổ liền dừng phắt lại trong không trung, sau đó thân thể ngã thẳng xuống mặt đất.
Trong số Mãng Hoang Ngũ Tổ, lúc này chỉ còn lại có mỗi một mình Phiền Kiếm kia mà thôi!
Ánh mắt Phiền Kiếm ngây dại nhìn đám thi thể của bốn người huynh đệ mình nằm xung quanh, bóng râm tử vong trong lòng không ngừng khuếch tán. Đột nhiên hắn chợt hét lớn một tiếng kinh thiên, xoay người phóng lên chạy trốn!
Nhưng mà, ngay khi hắn vừa mới phóng người lên khỏi mặt đất chưa được mấy thước, đã liền bay ngược trở về. Thân thể đập thẳng xuống mặt đất, vẻ mặt sợ hãi nhìn chằm chằm thân ảnh trước mặt mình.
- Long Kình Thiên, ta nghĩ ngươi cũng không biết rằng Mãng Hoang Ngũ Tổ chúng ta tiến đến Vị diện Thiên Man này là vì muốn tìm kiếm một thứ. Chẳng lẽ ngươi không muốn biết chúng ta tìm thứ gì sao?
Phiền Kiếm vội vàng nói nhanh:
- Chỉ cần ngươi thả ta rời đi, ta liền nói cho ngươi biết, thứ mà chúng ta muốn tìm kiếm là thứ gì!
- Hửm?
Long Kình Thiên bước tới trước mấy bước, đứng thẳng trước mặt Phiền Kiếm.
Phiền Kiếm từ trên mặt đất đứng thẳng người dậy, nói:
- Không sai! Nói vậy hẳn là người cũng đã nghe nói qua Thương Sinh Đại Đế, đệ nhất cao thủ Luyện đan, Luyện khí Thượng Cổ của Tinh vực Xích Thành chúng ta rồi chứ?
- Thương Sinh Đại Đế?
Cặp mày Long Kình Thiên khẽ nhíu lại một cái.
Chẳng lẽ thứ mà Mãng Hoang Ngũ Tổ từ ngàn dặm xa xôi tiến đến Vị diện Thiên Man này tìm kiếm kia, có quan hệ với Thương Sinh Đại Đế hay sao?
Thương Sinh Đại Đế kia, hắn tự nhiên là biết. Hiện tại bên trong Hắc Sư Thần Giới của hắn vẫn còn phong ấn năm dòng Linh mạch Thánh phẩm mà hắn lấy được từ trong Thương Sinh Bảo Tàng.
- Thế nào?
Phiền Kiếm tiếp tục nói:
- Hiện tại chỉ cần ngươi để cho ta rời đi, ta liền nói cho ngươi biết đó đến tột cùng là thứ gì!
Lúc này, Long Kình Thiên lắc lắc đầu, đột nhiên vươn tay ra, chụp mạnh một cái, liền kéo Phiền Kiếm kia đến ngay trước mặt mình. Sau đó tay phải chụp xuống đỉnh đầu của Phiền Kiếm, vô số hào quang lóe ra, bao trùm xuống.
Sắc mặt Phiền Kiếm đại biến:
- Long Kình Thiên, ngươi muốn làm gì?
Nói đến đây, thanh âm hắn chợt ngừng phắt lại. Hắn chỉ cảm thấy đầu óc mình chấn động, tiếp theo liền mất đi ý thức.
Một lúc sau, Long Kình Thiên thu hồi tay phải mình lại.
- Ngươi...
Phiền Kiếm chậm rãi thanh tỉnh lại, hoảng sợ nhìn chằm chằm Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên vỗ mạnh tay phải, xuống đầu Phiền Kiếm, chưởng lực thấu nhập, đem lục phủ ngũ tạng Phiền Kiếm toàn bộ chấn nát.
Phiền Kiếm từ từ ngã xuống mặt đất, hai mắt trợn trừng, toàn thân run rẩy. Hắn có chút không hiểu, vì sao Long Kình Thiên ngay cả hỏi cũng chẳng thèm hỏi, đã trực tiếp giết chết hắn như vậy.
Chẳng lẽ Long Kình Thiên thật sự không chút hứng thú đối với thứ mà bọn họ tìm kiếm hay sao?
- Thương Sinh Thần Thể?
Ánh mắt Long Kình Thiên liếc nhìn Phiền Kiếm nằm trên mặt đất dưới chân mình, từ từ chết đi, khẽ lẩm bẩm.
Vừa rồi hắn thông qua Sưu Hồn Thuật đọc qua một lượt trí nhớ của Phiền Kiếm, biết được năm người Phiền Kiếm tiến đến Vị diện Thiên Man này, chính là muốn tìm kiếm Thương Sinh Thần Châu.
Thương Sinh Thần Châu này chính là do Thương Sinh Đại Đế năm đó luyện chế ra.
Năm đó Thương Sinh Đại Đế luyện cho ra hai hạt Thương Sinh Thần Châu, chỉ cần thu thập được hai hạt Thương Sinh Thần Châu này, song châu hợp thể, như vậy liền có thể cảm ứng được Thần thể năm đó khi Thương Sinh Đại Đế tọa hóa để lại!
Thương Sinh Đại Đế năm đó chính là một vị cường giả Thiên Thần, cũng chính là nói, chỉ cần tìm được hai hạt Thương Sinh Thần Châu này, liền có thể tìm được Thần thể Thiên Thần của Thương Sinh Đại Đế!
Thần thể Thiên Thần!
Thần thể Thiên Thần, đây chính là bảo bối hiếm có so với Linh mạch Thánh phẩm càng tốt hơn không biết bao nhiêu lần a!
Rất nhiều cường giả Cổ Thần, cả đời đình trệ ở cánh cửa Cổ Thần Thất trọng Đỉnh phong, vĩnh viễn không có khả năng đột phá lên đến cảnh giới Thiên Thần, cho đến khoảnh khắc sinh mệnh chấm dứt. Nhưng mà nếu như có được một cỗ Thần thể Thiên Thần, đem nó luyện hóa, như vậy liền có được sáu thành cơ hội đột phá lên cảnh giới Thiên Thần!
Sáu thành cơ hội!
Cũng chính là muốn nói có hơn phân nửa cơ hội có thể đạt đến cảnh giới Thiên Thần!
Cho dù là Long Kình Thiên, tìm được một cỗ Thần thể Thiên Thần, đem nó luyện hóa, như vậy thực lực cũng sẽ gia tăng lên không ít.
Hiện tại đối với Long Kình Thiên mà nói, trong cái Vị diện Hạ cấp này, những thứ có thể giúp cho hắn gia tăng thêm thực lực cũng không còn lại bao nhiêu, mà Thần thể Thiên Thần chính là thứ đứng đầu trong số đó.
Long Kình Thiên vung tay lên, đem thi thể Cổ Thần của năm người Phiền Kiếm thu hết vào bên trong Trấn Thiên Tháp. Thân thể chợt lóe lên, đã bay lên thiên không.
Hai người Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương nhìn thấy năm vị cường giả Cổ Thần Mãng Hoang Ngũ Tổ thế nhưng lại bị Long Kình Thiên đánh bại một cách dễ dàng, từng người từng người một giết chết, sớm đã sợi hãi đến mức mặt xám như tro tàn, tay chân lóng ngóng, chẳng biết làm sao.
Hiện tại nhìn thấy Long Kình Thiên hướng về phía hai người bay tới, cả hai liền đồng loạt quỳ rạp xuống mặt đất.
- Chúng tôi nguyện ý đầu nhập!
- Chúng tôi nguyện ý đầu nhập! Cần xin chủ nhân tha mạng cho chúng tôi!
- Chúng tôi nguyện ý, nguyện ý!
Hai người run rẩy, không ngừng liên miệng van xin.
Ngàn vạn đại quân Tam Hải nhìn thấy hai vị Hải vương của chính mình quỳ rạp trước mặt Long Kình Thiên, không ngừng cầu xin tha mạng, vẻ mặt cũng tràn ngập phức tạp, lặng yên không một tiếng động.
- Các ngươi nguyện ý đầu nhập ta à?
Long Kình Thiên đi tới trước mặt của hai người, đạm mạc nói.
Thân thể hai người không ngừng chấn động, lập tức hoảng hốt liều mạng gật đầu.
- Hiện tại các người đem linh hồn chi hải buông ra cho ta!
Long Kình Thiên nhàn nhạt nói.
Hai người sửng sốt, nhưng rất nhanh phản ứng lại, phi thường kinh hỉ, liền lập tức gật đầu cung kính. Bọn họ vội vàng đem linh hồn chi hải buông ra. Vì thế, sau đó Long Kình Thiên đã hạ xuống mầm mống tín ngưỡng vào trong linh hồn chi hải của hai người bọn họ.
Sau khi Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương hàng phục, đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh của Tam Hải cũng đều nhất nhất cầu xin tha thứ, đều bị Long Kình Thiên hạ xuống mầm mống tín ngưỡng.
Ở phía xa xa, Nam Hải Phật Vương cùng với đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh Nam Hải nhìn thấy Tây Hải Quỷ Vương, Bắc Hải Ngưu Vương cùng với đám Chiến tướng, Đại Thống lĩnh của Tam Hải đều bị Long Kình Thiên nhất nhất thu phục, đều trừng mắt há hốc miệng ngây người tại chỗ.
Sự tình đã hoàn toàn vượt xa sự tưởng tượng của bọn họ.
Không ngờ lại là loại kết quả thế này!
Nam Hải Phật Vương không khỏi nhớ tới lời nói lúc trước của Tử Thiên Long Hoàng, bọn họ mới từ Hải vực Băng Sơn đi tới... Chẳng lẽ... Trong lòng Nam Hải Phật Vương khẽ hút một ngụm lãnh khí.
Hai đại Vương giả Tây Hải, Bắc Hải, chúng Chiến tướng, Đại Thống lĩnh Tam Hải toàn bộ đều hàng phục Long Kình Thiên, Long Kình Thiên liền tương đương khống chế hoàn toàn Tam Hải. Đến lúc này Loạn Hải chân chính thống nhất!
Đại lục Thiên Lam, Đại lục Man Hoang, hiện tại là Loạn Hải, như vậy cũng liền chỉ còn lại có Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ!
- Chúc mừng Lão đại, hiện tại Loạn Hải đã thống nhất, đến lúc đó chỉ cần thống nhất được Chiến trường Ma Thần Thượng Cổ nữa, liền có thể hoàn toàn thống nhất Vị diện Thiên Man rồi!
Lúc này, Cửu Vĩ Thiên Miêu tiến lên, cười nói với Long Kình Thiên.
Long Kình Thiên khẽ mỉm cười, gật đầu.
- Quả nhiên là thế!
Nam Hải Phật Vương vừa nghe được lời nói của Cửu Vĩ Thiên Miêu, trong lòng nhất thời liền cả kinh. Vừa rồi hắn còn mới đoán rằng Tử Thiên Long Hoàng nói bọn họ mới từ Hải vực Băng Sơn tới, có phải là cũng đã thống nhất được Hải vực Băng Sơn hay không, hiện tại vừa nghe, không ngờ thật sự lại là như thế!
Đúng lúc này, Long Kình Thiên chợt quay đầu lại, nhìn về phía Bát Đại Chiến Tướng của Nam Hải.
← Ch. 356 | Ch. 358 → |