← Ch.392 | Ch.394 → |
Bởi vì Vị diện Thiên Man đã thu nhỏ lại, mắt thường khó nhìn thấy nổi, hơn nữa trong lúc phi hành cũng không có lực lượng ba động, cho nên dọc theo đường đi, đám binh lính Thần Giới này cũng không có phát hiện ra đám người Long Kình Thiên.
Không bao lâu sau, đám người Long Kình Thiên đã đi đến trước Tổng bộ của Vạn Bảo Thần Tông. Sau khi đi vào đại môn Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông, Long Kình Thiên cùng với đám người Hứa Vũ Quân, Hắc Long từ trong Vị diện Thiên Man đi ra.
Long Kình Thiên nhìn lại, chỉ thấy đại môn Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông lúc đầu đã bị đánh sụp, lúc này đã khôi phục lại như cũ. Bốn chữ Vạn Bảo Thần Tông bên trên đại môn lúc trước đã bị kiếm khí chém ra làm đôi, lúc này cũng đã bị người khác dùng thần lực vô thượng khôi phục lại, thậm chí trên mặt còn lộ ra uy áp còn mạnh hơn so với trước đây rất nhiều.
- Kẻ nào? Không ngờ lại dám xông vào Vạn Bảo Thần Tông!
Ngay khi đám người Long Kình Thiên vừa mới từ trong Vị diện Thiên Man đi ra, xuất hiện phía trước đại môn của Tổng bộ Vạn Bảo Thần Tông, một đạo thanh âm khiển trách liền nhất thời truyền ra. Tiếp theo, một đội binh lính Thần Giới mặc chiến giáp ngân bạch sắc đột nhiên từ bên trong bay ra.
Đội binh lính Thần Giới này có hơn một trăm người. Sau khi đi ra, bọn chúng liền đem đám người Long Kình Thiên bao vây lại.
- Ta là tiểu thư của Vạn Bảo Thần Tông, Hứa Vũ Quân!
Lúc này, Hứa Vũ Quân chợt tiến lên, quát:
- Các ngươi đều lui ra hết cho ta!
Hứa Vũ Quân khiển trách, khiến cho đám binh lính Thần Giới kia rùng mình một cái, bọn họ tựa hồ không có dự đoán được người tới không ngờ lại là tiểu thư của Vạn Bảo Thần Tông.
- Ngươi chính là tiểu thư Vạn Bảo Thần Tông Hứa Vũ Quân?
Một gã trung niên nhân nhìn qua giống như là Đội trưởng, cặp mắt sáng ngời, nhìn chằm chằm Hứa Vũ Quân, sau đó cười nói:
- Quả nhiên đúng như lời đồn, dung nhan tuyệt thế khuynh thành a!
Thần thái của gã Đội trưởng trung niên nhân này hoàn toàn không hề đem Hứa Vũ Quân đặt ở trong mắt, càng không cần nói đến cái gì gọi là cung kính cả.
- Lá gan ngươi thật lớn a!
Thị nữ Hứa Nhu trợn mắt nói:
- Cũng dám bất kính đối với tiểu thư của chúng ta?
- Bất kính?
Gã Đội trưởng trung niên nhân kia nghe thấy vậy, khẽ liếc mắt nhìn sang đám binh lính hai bên. Toàn bộ đội binh lính Thần Giới ai nấy cũng đều ha ha cười rộ lên:
- Tiểu nữ tử, ngươi cho ngươi là ai? Tiểu thư của Vạn Bảo Thần Tông sao?
Bên trong thanh âm lộ ra sự trào phúng vô tận.
- To gan!
Sau khi cười xong, gã Đội trưởng trung niên nhân kia đột nhiên sắc mặt lạnh lùng, quát lớn:
- Chúng ta là Thần sứ của Thần Giới, cho dù là Vạn Bảo Thần Chủ của các ngươi ở đây, cũng phải cung kính hành lễ đối với chúng ta! Các ngươi chỉ là một đám bình dân đê tiện, thấy chúng ta còn không mau quỳ xuống hành lễ?
Đám người thị nữ Hứa Nhu, Hứa Na tức giận đến mức sắc mặt đỏ bừng.
Những người này ỷ vào chính mình là Thần sứ của Thần Giới, không ngờ ngay cả Hứa Vũ Quân cũng không đặt vào trong mắt, hơn nữa lại còn bứt đám người Hứa Vũ Quân phải quỳ lại hành lễ nữa.
Cái này quả thật cũng quá cuồng vọng rồi!
- Như thế nào? Các ngươi còn không chịu quỳ?
Gã Đội trưởng trung niên nhân kia cười lạnh nói:
- Người đây, bắt toàn bộ bọn chúng đều nằm sấp xuống hết cho ta! Ta muốn để cho bọn chúng toàn bộ nằm úp sấp xuống dập đầu trước mặt ta!
Ở trong mắt gã Đội trưởng trung niên nhân, đám người Long Kình Thiên này, ngoại trừ mỗi mình Hắc Long là cường giả Thiên Thần có chút uy hiếp ra, những người khác căn bản là không chịu nổi một kích.
Đương nhiên, cho dù là Hắc Long thì chỉ là một gã Chuẩn Thần mà thôi, hắn tin rằng bằng vào thực lực của hắn đồng dạng có thể dễ dàng đánh bại, chế phục!
Thanh âm của gã Đội trưởng trung niên nhân hạ xuống, đám binh lính Thần Giới bốn phía nhất thời cung kính ứng tiếng, trên mặt cười lạnh, đều hướng về phía đám người Long Kình Thiên công kích tới.
- Giết!
Long Kình Thiên nhìn thấy đám binh lính Thần Giới từ bốn phía công kích tới, hai mắt lạnh lùng, chậm rãi nói.
Đám người Tử Thiên Long Hoàng rùng mình một cái, sau đó cao giọng ứng tiếng, không lùi mà tiến tới, hướng về phía đám binh lính Thần Giới phóng lên đón đánh. Gã Đội trưởng trung niên nhân kia không khỏi kinh ngạc. Nhưng mà sau đó, hai mắt hắn lại trợn trừng lên, bởi vì hắn nhìn thấy đám binh lính dưới tay hắn không ngờ lại bị đám người Tử Thiên Long Hoàng đánh bay đi hết, không ngừng kêu la thảm thiết văng bắn ra.
Đám người Tử Thiên Long Hoàng giống như hổ nhập bầy dê, càng đánh càng hăng, hơn nữa chiêu chiêu đoạt mệnh. Không bao lâu sau, hơn một trăm gã binh sĩ dưới tay hắn thế nhưng chỉ còn lại có chừng mười mấy người.
Hai chân hắn nhất thời lạnh rung, không dám tin tưởng vào những gì mình vừa chứng kiến. Trong khoảnh khắc hắn đã phản ứng lại, liền xoay người bỏ chạy. Nhưng mà hắn chỉ vừa mới xoay người, đột nhiên bóng người chợt lóe lên, một gã thanh niên tóc đen liền xuất hiện trước mặt hắn.
- Một tên Cổ Thần nho nhỏ cũng dám ngăn cản ta? Mau cút đi cho lão tử!
Hắn phẫn nộ hét lớn một tiếng, đột nhiên đánh ra một chưởng, hướng về phía ngực Long Kình Thiên đánh tới.
Long Kình Thiên thấy thế, vẻ mặt bình tĩnh, tay phải giơ lên đón đỡ.
Gã Đội trưởng trung niên nhân cũng còn chưa có phản ứng lại, chỉ cảm thấy cánh tay phải chợt chấn động cực mạnh, giống như là vừa oanh kích lên một tòa Thần sơn Thượng Cổ vậy, lộ ra vẻ mặt sầu thảm, hét lớn một tiếng, bắn ngược về phía sau, tinh huyết cuồng phun.
- Ngươi, ngươi, ngươi rốt cuộc là ai?
Thân thể hắn hung hăng đập thẳng xuống mặt đất, hoảng sợ nhìn chằm chằm vào Long Kình Thiên, trong lòng hoảng sợ.
Lúc này, đám người Tử Thiên Long Hoàng đã đem hơn một trăm binh lính Thần Giới kia toàn bộ giải quyết sạch, phi thân đến bên cạnh Long Kình Thiên.
Gã Đội trưởng trung niên nhân kia đảo mắt nhìn quét bốn phía, chỉ thấy đám binh lính dưới tay của hắn toàn bộ đã ngã vào trong vũng máu, không còn chút động tĩnh, toàn bộ đều đã bị giết chết. Hắn không khỏi vừa sợ vừa giận, quay đầu lại nhìn về phía Long Kình Thiên, sắc mặt phẫn nộ, quát lớn:
- Các ngươi cũng dám đánh giết binh lính Thần Giới chúng ta, gan lớn bằng trời, tội đáng muôn chết! Đến lúc đó, các ngươi khẳng định sẽ chết không có chỗ chôn!
- Chết không có chỗ chôn?
Thanh âm Long Kình Thiên lạnh lùng, hướng về phía đối phương chậm rãi đi tới.
- Ngươi, ngươi muốn làm gì?
Gã Đội trưởng trung niên nhân kia vẻ mặt hoảng sợ, hoảng hốt, không ngừng lết dài về phía sau trên mặt đất.
Câu hỏi này của hắn có chút ngu ngốc.
- Ta muốn làm gì?
Long Kình Thiên nâng tay lên, đem đối phương chụp kéo lại trước mặt mình. Ngay khi Long Kình Thiên định tiến hành sưu hồn đối phương, đột nhiên, một đạo lực lượng tuyệt đại chợt phá không mà đến, trong khoảnh khắc đã đến ngay sau lưng Long Kình Thiên, Long Kình Thiên không thể không ngừng lại, lật tay đánh ra một chưởng.
Ầm!
Một đạo thanh âm chấn vang, thiên địa chấn động, khí kình cường đại khiến cho đám người Tử Thiên Long Hoàng không ngừng lui nhanh về phía sau, cả đám không khỏi cả kinh một trận.
Long Kình Thiên quay đầu nhìn lại, một trận không gian ba động, trước mặt mọi người nhoáng lên, đã xuất hiện thêm hai người, một vị lão giả tóc bạc, còn lại là một gã thanh niên tóc vàng.
Theo sự xuất hiện của hai người, một trận thanh âm phá không truyền đến, chỉ thấy một đám binh lính Thần Giới cùng với vô số đệ tử Vạn Bảo Thần Tông nhanh chóng bay ra, rất nhanh liền đi tới trước mặt của mọi người.
Đám đệ tử Vạn Bảo Thần Tông nhìn thấy Hứa Vũ Quân cùng với Hắc Long, không khỏi rùng mình một cái.
- Tiểu thư!
- Là tiểu thư đã trở lại!
Không ít đệ tử của Vạn Bảo Thần Tông nhất thời kinh hỉ, liền hướng về phía Hứa Vũ Quân cùng với Hắc Long mà bay đến. Nhưng mà đúng lúc này, lão giả tóc bạc kia đột nhiên quát lớn một tiếng:
- Đứng lại cho ta!
Sau đó hắn vung tay lên, lực lượng khủng bố điên cuồng trào ra, thân thể đám đệ tử Vạn Bảo Thần Tông này liền toàn bộ nổ mạnh một trận, huyết vũ bay tán loạn.
Một vài đệ tử Vạn Bảo Thần Tông vốn dĩ còn muốn hướng về phía Hứa Vũ Quân, Hắc Long bay tới, lúc này không khỏi kinh hãi, đều ngừng cả lại.
Hai mắt Long Kình Thiên co rút lại, nhìn chằm chằm về phía lão giả tóc bạc kia. Lão giả tóc bạc này có thực lực kinh người, ngoài mặt chỉ là Thiên Thần Ngũ trọng, nhưng mà so với cường giả Thiên Thần Thất trọng còn mạnh hơn.
Là một gã cường giả Thiên Thần Ngũ trọng đã ngưng tụ Thần cách!
Nếu như Long Kình Thiên đoán không sai, thì đối phương hẳn chính là vị Thái thượng Trưởng lão của Vạn Bảo Thần Tông vào hơn mười vạn năm trước đã sớm phi thăng Thần Giới, Thức Am lão nhân!
Chẳng qua, kẻ khiến cho Long Kình Thiên chân chính cảnh giác chính là gã thanh niên tóc vàng kia. Gã thanh niên tóc vàng này thực lực khó lường, không ngờ lại là một gã cường giả Thiên Thần Thất trọng đã ngưng tụ được Thần cách!
Lúc này, Thức Am lão nhân kia nhìn về phía Long Kình Thiên cùng với Hứa Vũ Quân, thanh âm lạnh lùng nói:
- Ngươi chính là Long Kình Thiên? Long Kình Thiên, ngươi cấu kết với Ma Tộc tàn sát hộ vệ của Vực Chủ Phủ Tinh vực Xích Thành, ngươi có biết tội hay không?
Trong lời nói của hắn tự nhiên chính là chỉ chuyện lúc trước Long Kình Thiên phá hủy Vực Chủ Phủ Tinh vực Xích Thành, thu đi Thái Hoàng Cự Thụ, đánh chết Lục Bào Thần Tổ.
Nhìn thấy Thức Am lão nhân không ngờ lại vu tội Long Kình Thiên cấu kết với Ma Tộc, đám người Hứa Vũ Quân cùng với Hắc Long vừa tức vừa giận.
Không hề nghi ngờ, Thức Am lão nhân này không chỉ không có đứng ở bên phía đám người Long Kình Thiên, hơn nữa lại còn có ý muốn ngã về phía Vực Chủ Phủ Tinh vực Xích Thành nữa, trách không được lúc trước đám binh lính Thần Giới kia sau khi biết được thân phận của Hứa Vũ Quân, ngược lại còn muốn Hứa Vũ Quân quỳ xuống hàng lễ nữa. Nói như vậy bọn chúng đã sớm nhận được mệnh lệnh của Thức Am lão nhân, cố ý gây khó dễ!
← Ch. 392 | Ch. 394 → |