← Ch.411 | Ch.413 → |
Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà tức giận quát, hai tay xuất hiện hai luồng sáng ám sát, một vuốt vỗ hươngs Long Kình Thiên. Hai trảo ấn to lớn xé gió ập hướng Long Kình Thiên, không gian đọng lại mười vết cào, uy thế cực kỳ kinh người.
Long Kình Thiên thấy vậy, trong ánh mắt kinh sợ của mọi người, hai tay thành vuốt hút lấy, hút trảo của Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà vào tay. Long Kình Thiên lắc người, xuất hiện ở trước mặt Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà, hai vuốt vỗ xuống.
Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà kinh sợ, lắc người, như là chiếc lá, trang giấy, mơ hồ.
Long Kình Thiên thấy thân pháp của Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà thì hơi kinh ngạc. Thân pháp này gọi là phong du Long thân, chính là một môn thần kỹ của Thần giới, hơn nữa phẩm giai không thấp, không dự đoán được Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà lại biết nó.
Nhưng Thái Hư thần phủ từng là bản mạng thần khí của một vị Chủ Thần, vị Chủ Thần kia chết, không ít bí tịch, thần khí sót lại trong Thái Hư thần phủ, bị thiên thần như Ngân Nguyệt Song Tà tìm được cũng không lạ.
Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà thân hình mơ hồ lấp lóe, Long Kình Thiên lắc người, toàn bộ thiên địa như xoay theo hắn. Mấy vạn ngọn núi của Vạn giới cường giả các tộc chuyển động, lắc lư, một vài đệ tử của Vạn giới cường giả các tộc suýt té ngã.
Đám người Ngân Nguyệt Song Tà, chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong, đám thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông biến sắc mặt.
Long Kình Thiên xoay người.
Thiên địa chấn động mãnh liệt, có cảm giác núi sụp đất nứt. Lực lượng mạnh mẽ phát ra từ người Long Kình Thiên. Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà thi triển đãng phong du Long thân bị lực lượng mạnh mẽ này buộc không thể không đứng lại.
Long Kình Thiên lần thứ ba chuyển động.
Ầm!
Bỗng từng ngọn núi xung quanh sụp đổ, mặt đất lay động, giống như diệt thế. Vô số tâm hoả khí phun trào từ lòng đất, từng khe hở không gian khuếch tán.
- Khe hở không gian?
- Sao lại thế này?! Đây là thần công gì vậy?
Đợi thân hình Long Kình Thiên lần thứ ba chuyển động, đám người Ngân Nguyệt Song Tà, chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong, đám thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông biến sắc mặt, hoảng sợ. Lần thứ nhất, thứ hai Long Kình Thiên chuyển động thì uy lực không mạnh như vậy, nhưng chuyển lần thứ ba thật là khủng bố.
Chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong gấp quá quên khách sáo với họ, quát Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà:
- Ra tay, mau cản hắn lại!
Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà nghe chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong rống ra lệnh mình thì mắt lạnh băng, liếc gã. Nhưng lúc này Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà không rảnh nghĩ nhiều, quan trọng nhất là ngăn cản Long Kình Thiên.
Nếu Long Kình Thiên còn chuyển động, đến vòng thứ mười sợ là bọn họ đều phải chết.
Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà đánh ra một chưởng một chưởng ấn màu đỏ to lớn chụp hướng Long Kình Thiên, như núi to đụng vào. Lúc này Long Kình Thiên chuyển động lần thứ tư, lực lượng khủng bố như núi lửa bùng nổ. Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà thấy cự chưởng của mình vỡ ra từng tấc, nổ tung, không có cả cơ hội tới gần Long Kình Thiên trăm trượng.
Long Kình Thiên xoay lần thứ năm, Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà cảm giác không gian xung quanh nặng nề, như vô số thần sơn đè hướng gã, thân hình liên tục lui về phía sau.
Long Kình Thiên chuyển phần thứ sáu.
- Phụt.
Một vài đám thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông thiên thần nhất trọng, nhị trọng miệng hộc máu, bị lực lượng vô hình đánh bay, bị trọng thương.
Chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong thấy vậy rít gào:
- Mở ra tru thần vô cực đại trận! Nhanh mở ra tru thần vô cực đại trận!
Tiếng hét của chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong chói tai như cú kêu.
Tru thần vô cực đại trận là thần trận trấn phái của Đại Huyền thần tông, chỉ khi diệt tông, cực kỳ nguy hiểm có thể mở ra, mỗi một lần mở ra, tiêu hao linh mạch đều cực kỳ kinh người, mặc dù là lấy tích lũy hơn mười vạn năm của Đại Huyền thần tông cũng không dám dễ dàng mở ra.
Hiện tại chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong không kịp nghĩ nhiều.
Chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong ra lên, phút chốc vô số hào quang phóng lên cao, bao phủ phạm vi mười vạn dặm Đại Huyền thần tông.
Long Kình Thiên đã xoay vòng thứ bảy. Đám thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông thiên thần tam trọng, tứ trọng bị đánh bay ra, hét liên miên. Khi Long Kình Thiên quay vòng thứ tám, trừ chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong ra, tất cả đám thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông đều trọng thương.
Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà cảm giác hơi thở tử vong, đè nén lòng hoảng sợ, quát với Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà:
- Chúng ta thi triển Tà Thần bất động âm dương kiếp!
Tà Thần bất động âm dương kiếp, chính là thần công áp đáy hòm của hai người. Ngân Nguyệt Song Tà cùng nhau thi triển, có thể chống lại thiên thần thất trọng đỉnh cường giả. Mỗi một lần thi triển là lấy cái giá thiêu đốt sinh mệnh, giá quá lớn, đây là lý do lúc trước hai người không hợp nhau cùng đánh.
Ngân Nguyệt Song Tà bay tới gần, lửa đỏ rực dung hợp.
Nhưng khi thân hình Ngân Nguyệt Song Tà sắp dung hợp thì Long Kình Thiên xoay người, chuyển lần thứ chín.
Theo Long Kình Thiên xoay chín lần, không gian Đại Huyền thần tông như bị đảo lộn. Thân thể Ngân Nguyệt Song Tà vốn sắp dung hợp bị xé ra, hai người khóe miệng tràn đầy huyết.
Về phần chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong, đám thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông thì bị đập vào hố sâu trên mặt đất.
Chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong ở trong hố giãy dụa đứng dậy, miệng hộc bãi máu. Chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong tuyệt vọng nhìn đến mở ra tru thần vô cực đại trận không ngừng sụp đổ. Chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong thậm chí thấy mắt trận bên trong đại trận đột ngột từ mặt đất mọc lên.
- Tiêu, tiêu rồi, lần này tiêu thật rồi.
Tru thần vô cực đại trận là đại trận hộ tông của Đại Huyền thần tông, hao phí vô số vạn năm bố trí mà thành, hiện tại lại bị hoàn toàn phá hủy!
Long Kình Thiên xoay vòng thứ chín, rốt cuộc ngừng, lắc người đi tới trước mặt Ngân Nguyệt Song Tà, hai tay vỗ vào ngực hai người.
Một chưởng!
Hai chưởng!
Ba chưởng!
Một chưởng lại một chưởng, chưởng ấn của Long Kình Thiên giống như cuộn sóng liên miên không dứt, nháy mắt không biết vỗ bao nhiêu chưởng
Máu văng tung tóe, hai người đập xuống đất, mặt đất đột nhiên chấn động, phạm vi trăm dặm bay đầy đá vụn.
- Oa!
Hai người đứng dậy, lại hộc máu nữa.
Long Kình Thiên chậm rãi đi tới.
Giọng Đông Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà khàn khàn, cực kỳ suy yếu:
- Ngươi! Ngươi rốt cuộc là ai?
Trong Thái Hư thần phủ Ngân Nguyệt Song Tà tung hoành mấy vạn năm, mặc dù là ở sâu trong Thái Hư thần phủ thì hai người có uy danh rất lớn, nhưng chưa nghe nói một người như Long Kình Thiên. Theo lý thì lấy thực lực của Long Kình Thiên, không có khả năng Ngân Nguyệt Song Tà chưa từng nghe nói.
Óc Tây Tà trong Ngân Nguyệt Song Tà chợt lóe, bật thốt:
- Chẳng lẽ ngươi là, là vừa theo ngoại giới vào?
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Ta có phải vào từ ngoại giới hay không chẳng quan trọng với các ngươi.
Long Kình Thiên nói xong song quyền đấm hướng Ngân Nguyệt Song Tà.
Hai người cực kỳ hoảng sợ, còn chưa kịp mở miệng cầu xin tha thứ liền bị Long Kình Thiên đánh bạo. Chỉ còn lại có hai quả thần cách, thần cách của Ngân Nguyệt Song Tà biến thành hai luồng ánh lửa muốn xé gió bay đi. Nhưng sao Long Kình Thiên có thể để thần cách của Ngân Nguyệt Song Tà chạy thoát? Long Kình Thiên tay hút hai thần cách lại, hai luồng lửa rực cháy, Ngân Nguyệt Song Tà ở bên trong bị đốt cháy.
Chưởng môn của Đại Huyền thần tông, Hồ Phong, đám thái thượng trưởng lão của Đại Huyền thần tông thấy Ngân Nguyệt Song Tà bị Long Kình Thiên giết, mặt ai cũng xám xịt.
- Tại sao có thể như vậy?! Tại sao có thể như vậy?
Ngân Nguyệt Song Tà có thể so với thiên thần thất trọng đỉnh nhưng bị một cổ thần giết chết!
Hiện tại Ngân Nguyệt Song Tà đã chết, vậy kế tiếp là bọn họ?
← Ch. 411 | Ch. 413 → |