← Ch.486 | Ch.488 → |
Những đệ tử hướng Long Kình Thiên vây tới cũng không có lập tức động thủ. Trải qua một màn thiếu điện chủ Quy Hư điện khi nhục Tử Thiên Long Hoàng, Cửu Vĩ Thiên Miêu, trải qua trước sau hung hăng càn quấy đều lọt vào trong mắt bọn hắn. Long Kình Thiên đem Quy Long Nhất đánh bại, thay bọn hắn xả một ngụm ác khí, hiện tại Đế Thái Nhất muốn bọn hắn xuất thủ với Long Kình Thiên, bọn hắn tự nhiên trong lòng không muốn rồi.
- Các ngươi, đứng ở nơi đó làm cái gì? Không nghe ta nói cái gì sao? Động thủ cho ta, đem cẩu tạp chủng kia bắt lấy!
Đế Thái Nhất thấy chúng đệ tử không có động thủ, nộ hoả công tâm mà lần nữa khàn giọng quát lên.
Đế Thái Nhất vừa dứt lời, đột nhiên lôi quang ngoài thân Long Kình Thiên đại thịnh, lôi vân trên trời cuồn cuộn rồi trải rộng ra phương viên vạn dặm. Chỉ thấy, những đệ tử Diệt Tinh tiên môn kia trên người đều quấn quanh một đầu lôi long, dưới lôi quang chớp loé, bọn hắn không cách nào nhúc nhích được mảy may!
Long Kình Thiên chậm rãi đi về phía Đế Thái Nhất.
Đế Thái Nhất sắc mặt kinh hoảng, không ngừng lui về sau.
- Long Kình Thiên, ngươi, ngươi muốn làm gì?
Lúc này, vị thiếu môn chủ Diệt Tinh tiên môn vậy mà sinh lòng sợ hãi với một nội môn đệ tử nho nhỏ.
Hắn thật sự nghĩ không ra vì cái gì đối phương sau một chuyến đi Hắc Thuỷ sâm lâm thực lực lại tăng vọt một cách khủng bố như thế. Lúc trước, trước khi đối phương đi Hắc Thuỷ sâm lâm, rõ ràng chỉ là Kim Tiên a!
Lúc này, hắn phảng phất minh bạch ra những người hắn phái đi theo dõi Long Kình Thiên lúc trước rốt cuộc chết như thế nào, chết trong tay ai. Đã minh bạch vì sao đã có hai vị Cửu Thiên Huyền Tiên Thành gia canh giữ ven Hắc Thuỷ sâm lâm mà Long Kình Thiên vẫn có thể còn sống trở về!
Long Kình Thiên đột nhiên duỗi tay phải ra, Đế Thái Nhất chỉ cảm thấy một cỗ hấp lực cường đại ép tới, khiến cho hắn không tự chủ được mà bay về phía Long Kình Thiên.
Hai mắt Đế Thái Nhất lộ vẻ hoảng sợ, song chưởng đột nhiên hướng Long Kình Thiên đánh tới, bất quá chưởng lực lúc tiến tới trước người Long Kình Thiên phảng phất như trượt đi, tiến vào lòng đất.
Tay phải Long Kình Thiên chụp tới, nắm lấy cổ Đế Thái Nhất
- Long, Long Kình Thiên, ngươi, ngươi dám, ngươi dám đối với ta như vậy?
Đế Thái Nhất ngoài mạnh trong yếu, run giọng quát.
- Ta là thiếu môn chủ Diệt Tinh tiên môn, nơi này là Diệt Tinh tiên môn!
Long Kình Thiên thần sắc đạm mạc, nói.
- Ta biết.
Dứt lời, hắn chậm rãi nhấc Đế Thái Nhất lên.
Đế Thái Nhất hai chân không ngừng giãy dụa, khua loạn.
Tất cả đệ tử Diệt Tinh tiên môn đều ngốc trệ, tất cả đệ tử các phái khác lân cận cũng ngốc trệ, ngay cả thiếu điện chủ Quy Hư điện Quy Long Nhất, Ngũ Đế tiên môn thiếu môn chủ Lâm Giang cùng thánh nữ Vô Lượng giáo Hồ Chỉ Tuyết cũng đều ngốc trệ.
Không ai có thể tưởng tượng Long Kình Thiên cũng dám làm như vậy!
Tại Diệt Tinh tiên môn, một nội môn đệ tử mà cũng dám nắm cổ thiếu môn chủ, trước mặt vô số người sau đó nhấc lên? Tất cả mọi người đều cho rằng hai mắt của mình có phải bị hoa rồi hay không, còn có người thậm chí dụi dụi con mắt.
Hết thảy đều là sự thật!
- Long, Long Kình Thiên, ngươi sẽ không có kết cục tốt đâu, ngươi, ngươi sẽ chết, sẽ chết rất thảm đấy!
Đế Thái Nhất không ngừng giãy dụa, không ngừng quát ầm lên, phẫn nộ ngập tràn trong lòng hắn cùng vô cùng hận ý, vô cùng sỉ nhục!
Hắn hận không thể đem Long Kình Thiên phanh thây xé xác!
- Vậy sao?
Tay phải Long Kình Thiên đang giơ lên cao dùng lực một cái, đem yết hầu Đế Thái Nhất bóp chặt lại, rốt cuộc nói không nên lời.
- Như thế nào? Hiện tại không gọi cẩu tạp chủng nữa rồi hả?
Long Kình Thiên lạnh lùng nói.
- Ngươi không phải vừa rồi nói rất giỏi sao?
Vừa rồi, Đế Thái Nhất liên tiếp gọi hắn là "cẩu tạp chủng", hiện tại trong mắt Long Kình Thiên, Đế Thái Nhất là kẻ đã chết.
Sắc mặt Đế Thái Nhất trướng thành màu tím, cũng không biết là do yết hầu bị siết chặt hay là do tức giận.
Tay phải Long Kình Thiên khẽ miết một cái, sau đó quay đầu nhìn về phía thiếu điện chủ Quy Hư điện một bên một cái. Lúc hắn quay đầu lại, Quy Hư điện thiếu điện chủ bị doạ cho run lên, không khỏi lui về phía sau.
Quy Long Nhất sắc mặt trắng bệch.
- Long Kình Thiên, ngươi!
Bất quá, hắn còn chưa nói xong thì tay trái của Long Kình Thiên chụp xuống, nắm lấy cổ của Quy Long Nhất, sau đó đồng dạng như Đế Thái Nhất, bị nhấc lên!
- Ngươi, ngươi sẽ, sẽ hối hận!
Quy Long Nhất khàn giọng, hai mắt huyết hồng mà nhìn Long Kình Thiên.
- Long Kình Thiên ta làm việc, cho tới bây giờ đều chưa hề hối hận!
Long Kình Thiên thần sắc lạnh lùng.
Mà lúc này, trong đại điện tiên cung trong Diệt Tinh tiên quốc, Đế Lạc, Hoắc Cương, chúng thái thượng trưởng lão Diệt Tinh tiên môn cùng với các cao thủ của Quy Hư điện, Ngũ Đế tiên môn, Vô Lượng giáo, còn có Thành gia lão tổ, Cửu Băng cung lão tổ vẫn đang tiếp tục đàm tiếu.
Đột nhiên, một đệ tử Diệt Tinh tiên môn từ bên ngoài đại điện hấp tấp chạy vào, sau đó quỳ sát xuống, gấp gáp nói ra.
- Hồi bẩm chưởng môn, đại sự không tốt!
- Chuyện gì? Như thế nào lại vội vàng như thế.
Đế Lạc nhướng mày.
- Chưởng môn, thiếu môn chủ đã xảy ra chuyện! Còn có thiếu điện của Quy Hư điện cũng đã xảy ra chuyện!
Tên đệ tử kia vội vàng la lên.
- Thiếu môn chủ đã xảy ra chuyện? Quy Hư điện thiếu điện chủ cũng đã xảy ra chuyện!?
Đế Lạc cùng chúng cao thủ trong đại điện thần sắc kinh ngạc, nhưng mà lúc này mọi người vẫn chưa có để vào trong lòng. Đế Thái Nhất, Quy Long Nhất đều đang ở Diệt Tinh vương thành, còn có thể xảy ra chuyện gì?
Mà ngay cả cao thủ của Quy Hư điện cũng cho rằng như thế, tại Diệt Tinh vương thành, còn có ai dám động vào thiếu chủ của bọn hắn hay sao?
Lúc này, tên đệ tử kia tiếp tục nói.
- Quy Hư điện thiếu điện chủ bị Diệt Tinh tiên môn nội môn đệ tử Long Kình Thiên phế đi tay phải cùng chân trái! Thiếu môn chủ lúc nãy đi qua, hiện tại cùng Quy Hư điện thiếu điện chủ đều bị Long Kình Thiên nắm cổ!
- Cái gì!?
Mọi người đại biến sắc mặt, tất cả mọi người đều đứng bật dậy khỏi chỗ ngồi.
- Ngươi, ngươi nói cái gì, Long Kình Thiên cái gì?
Đế Lạc hai mắt nhìn tên đệ tử kia mà nói.
- Ngươi xác định!?
Long Kình Thiên chỉ là một nội môn đệ tử, không phải là Kim Tiên sao? Làm sao có thể đả thương thiếu điện chủ Quy Hư điện cùng nhi tử của mình!? Hai người thế nhưng mà là Cửu Thiên Huyền Tiên a!
- Đúng vậy, chưởng môn!
Tên đệ tử kia sợ hãi nói.
- Đế Lạc!
Thái thượng trưởng lão Quy Hư điện Trần Phi đột nhiên một tay chỉ Đế Lạc, quát.
- Quy Hư điện chúng ta lần này tới đây chúc mừng, đệ tử Diệt Tinh tiên môn ngươi vậy mà cũng dám đả thương thiếu điện chủ ta, việc này nếu không cấp cho chúng ta một cái công đạo, chúng ta quyết sẽ không chịu để yên!
Đế Lạc không có ngờ tới Trần Phi đột nhiên trở mặt như vậy, bất quá ngẫm lại cũng thế. Quy Hư điện chính là đế vương đại phái cổ xưa, bọn hắn tới đây chúc mừng, không ngờ tới thiếu điện chủ lại bị đệ tử Diệt Tinh tiên môn phế đi tay phải cùng chân trái!
Là ai cũng đều phải giận dữ.
Hoắc Cương nhìn Trần Phi đứng trước mặt mọi người, không chút lưu tình chỉ trích Đế Lạc như thế thì không khỏi nhướng mày, nói.
- Chuyện xảy ra chúng ta không rõ ràng lắm, tất cả mọi người lại đều ở đây, trước chúng ta ra ngoài nhìn xem cái đã.
Đế Lạc vội vàng nói.
- Đúng vậy, Trần Phi thái thượng trưởng lão xin yên tâm, Long Kình Thiên này chúng ta nhất định sẽ bắt lại, sau đó giao cho các người xử trí! Hiện tại, ta tuyên bố khu trừ Long Kình Thiên này ra khỏi Diệt Tinh tiên môn, hắn không còn là đệ tử Diệt Tinh tiên môn ta nữa, cùng Diệt Tinh tiên môn ta không còn quan hệ!
Trần Phi hừ lạnh một tiếng.
- Không cần làm phiền các ngươi, Quy Hư điện chúng ta tự nhiên sẽ đem Long Kình Thiên này bắt lại!
Dứt lời, tay vung lên, đối với chúng cao thủ Quy Hư điện nói.
- Đi!
Dứt lời, hắn liền phi thân bay ra khỏi tiên quốc, hướng Diệt Tinh vương thành bay tới.
Đám người Đế Lạc, Hoắc Cương cũng bay theo sau.
Đám người Thành gia lão tổ thấy thế cũng toàn bộ đi theo bay ra.
← Ch. 486 | Ch. 488 → |