← Ch.005 | Ch.007 → |
Nhưng rồi mắt Mộ Dung Bác bỗng lồi ra, chỉ thấy ngực Long Kình Thiên không đổ máu, trường kiếm của gã không thể đâm xuyên!
Nụ cười đông cứng trên mặt của Mộ Dung Bác.
Long Kình Thiên lạnh nhạt nói:
- Đây chính là toàn bộ thực lực của ngươi?
Long Kình Thiên nói xong vận chuyển chân khí nơi đan điền, lực pahnr chấn bắn ra khiến Mộ Dung Bác bay ngược ra ngoài, trường kiếm văng lên không trung cắm vào mặt đất ngoài mười mấy thước.
Mộ Dung Bác hộc mấy búng máu, giãy dụa đứng lên, vẻ mặt khó coi nói:
- Ngươi, mặc nội giáp?
- Nội giáp?
Long Kình Thiên khựng lại, từ từ đi hướng đối phương.
Tất nhiên Long Kình Thiên không mặc nội giáp gì, nhưng đừng nói là Mộ Dung Bác, cho dù là cường giả vương cấp đến cũng không thể phá phòng ngự của hắn.
Thân thể Thiên Tôn này dù lực lượng đã biến mất nhưng không phải ai đều bị thương được!
Theo Long Kình Thiên đánh giá thì trước mắt thân thể Thiên Tôn trải qua thiên phạt, xảy ra biến đổi, ơt Đại Lục Thiên Lam phải là cường giả hoàng cấp trở lên mới bị thương hắn được.
Mộ Dung Bác thấy Long Kình Thiên đi đến thì lùi một bước, sau đó khí thế tăng lên, ánh sáng chợt lóe, một con Huyết Lang xuất hiện bên cạnh gã.
Long Kình Thiên nhìn con Huyết Lang, bật thốt:
- Dị thú.
Mộ Dung Bác cười khùng khục, đắc ý nói:
- Hắc hắc, đúng vậy, là dị thú!
Đại Lục Thiên Lam, yêu thú sinh sôi nảy nở, những yêu thú này sẽ có một ít biến dị, nhưng yêu thú biến dị này được gọi là dị thú. Võ giả Đại Lục Thiên Lam hàng phục những dị thú này liền có thể hợp nhất với nó.
Khi chủ nhân và dị thú hợp thể thì các mặt công kích, phòng ngự tăng lớn, còn có được năng lực của dị thú.
Nhưng không phải tất cả võ giả đều có thể hợp thể với dị thú. Điều này yêu cầu thân thể, huyết mạch của võ giả phải cực kỳ kiên cường, dẻo dai mới được. Có thể nói trong một ngàn võ giả chưa chắc có một người đạt được yê cầu.
Những võ giả có thể hợp thể với dị thú được Đại Lục Thiên Lam gọi là Thú Võ Sư.
Không ngờ Mộ Dung Bác chính là một Thú Võ Sư.
Mộ Dung Bác lạnh lùng nói:
- Tiểu tử, ta vốn không định gọi ra dị thú, không ngờ ngươi có thể ép ta đến mức này, bây giờ ngươi chết chắc!
Mộ Dung Bác nói xong giang hai tay ra, Huyết Lang vọt người lên hóa thành vệt sáng đỏ nhập vào người hắn.
Chớp mắt khắp người Mộ Dung Bác tỏa ánh sáng đỏ, hình dạng không ngừng biến đổi. Đôi mắt đỏ rực, khóe mắt đầy tơ đỏ, hai tay vạm vỡ gấp đôi, mười ngón kéo dài.
- Huyết Lang, tật phong chi ảnh!
Mộ Dung Bác biến đổi xong bay lên, hai vuốt bỗng mạnh cào vào Long Kình Thiên, thân hình ở giữa không trung để tàn ảnh.
Long Kình Thiên nhìn đôi vuốt của đối phương bỗng chộp tới, hắn không nhúc nhích, đứng im tại chỗ.
*Ầm!*
Một tiếng vang trầm đục, chỉ thấy hai vuốt của Mộ Dung Bác đánh vào ngực Long Kình Thiên.
Khiến Long Kình Thiên kinh ngạc là vuốt của gã như va vào vách sắt, chân khí không thể xâm nhập vào!
Tiếp theo khiến Mộ Dung Bác kinh hoàng là lực hút cường đại phát ra từ người Long Kình Thiên, chân khí trong người gã như nước lũ trôi hướng thân thể đối phương.
Mộ Dung Bác muốn rút hai tay về nhưng không được.
Mộ Dung Bác mặt trắng bệch, muốn lên tiếng nhưng phát hiện không ra tiếng được. Trong lòng Mộ Dung Bác tuyệt vọng, bất lực, kinh hoảng!
Sau mười mấy giây, người Mộ Dung Bác gầy một vòng. Khi chân khí trong người gã biến mất hết thì lực bắn ngược truyền ra, Mộ Dung Bác bay ngược ra ngoài.
Khi Mộ Dung Bác rơi xuống đất vang một tiếng ầm, cảm giác xương cốt toàn thân vỡ vụn.
Con dị thú Huyết Lang văng ra khỏi người Mộ Dung Bác, hấp hối.
Long Kình Thiên hấp thu hết chân khí của Mộ Dung Bác xong nhìn đối phương giống chó chết té trên mặt đất, chậm rãi đi tới.
Mộ Dung Bác vùng vẫy bò dậy, khàn khàn hỏi:
- Ngươi, đây, đây là công pháp gì? Không lẽ là công pháp thánh cấp hay thần cấp!?
Mộ Dung Bác nói tới đây lại hộc bãi máu.
Mộ Dung Bác nhìn Long Kình Thiên, không thể nào che giấu nỗi lòng kinh hoàng.
Cuồng ngạo, đắc ý trước kia đã biến mất khỏi người Mộ Dung Bác.
Long Kình Thiên từ trên cao nhìn xuống đối phương, mặt không biểu tình, hai tay chỉ lên trời. Trong ánh mắt kinh sợ của Mộ Dung Bác, bầu trời tụ tập tia chớp hình thành một đoàn lôi vân,
Mộ Dung Bác biến sắc mặt, hét to:
- Ngươi, không lẽ là Tinh, Tinh Hồn Sư!?
Tinh Hồn Sư là dùng lực linh hồn tu luyện lực lượng câu thông với thiên địa, một sự tồn tại còn bí ẩn, thưa thớt hơn cả Thú Võ Sư.
Ở Đại Lục Thiên Lam nếu nói một ngàn võ giả chưa chắc có một Thú Võ Sư thì mười vạn võ giả không có một Tinh Hồn Sư!
Một gia tộc có một Thú Võ Sư thì tuyệt đối là thiên tài chú trọng bồi dưỡng, nhưng một Tinh Hồn Sư là báu vật của cả vương quốc, thậm chí là vương triều.
Một quốc giao chiến, Tinh Hồn Sư dùng lực lượng thiên địa tinh thần triệu hóna ra bí pháp tiến hành công kích, tính hủy diệt và phạm vi phá hư tuyệt đối không phải Thú Võ Sư, võ sư bình thường có thể sánh bằng.
Một vương quốc thường chỉ có khoảng một Tinh Hồn Sư.
Cho nên khi Mộ Dung Bác thấy Long Kình Thiên có lẽ là Tinh Hồn Sư thì sắc mặt mới vặn vẹo như vậy.
- Tinh Hồn Sư?
Long Kình Thiên nhìn lôi vân trên cao, cái này tất nhiên không phải là bí pháp Tinh Hồn Sư gì, nó là tiểu thần thông của Tiên Giới.
Hiện tại linh khí ở đan điền của Long Kình Thiên có thể miễn cưỡng thi triển một, hai lần tiểu thần thông Tiên Giới thấp kém, nhưng như vậy cũng dư sức tiêu diệt Mộ Dung Bác.
Mộ Dung Bác đè nén lòng kinh sợ, lắp bắp nói:
- Ngươi, không thể, giết ta, ngươi giết ta, cũng trốn không thoát, người Mộ Dung gia tộc chắc chắn sẽ không tha cho ngươi!
Long Kình Thiên mặt lạnh như băng, hỏi:
- Vậy sao?
Mộ Dung Bác thấy Long Kình Thiên không bị đánh động thì vội la to:
- Chỉ cần ngươi không giết ta thì ta có thể nói ra công pháp tu luyện thuật dị thú! Thân thể và huyết mạch của ngươi chắc chắn có thể tu luyện thuật dị thú!
Long Kình Thiên ánh mắt nghi hoặc, hỏi lại:
- Thuật dị thú?
Mộ Dung Bác vội vàng giải thích:
- Thú Võ Sư thông qua tu luyện thuật dị thú mới có thể hợp thể cùng dị thú.
Mộ Dung Bác đã nhìn ra Long Kình Thiên không phải mặc nội giáp gì mà là thân thể cực kỳ kiên cường dẻo dai, tuyệt đối tu luyện thuật dị thú, trở thành một Thú Võ Sư.
Mộ Dung Bác nghĩ tới gã và dị thú dốc hết sức đánh ra một kích mà không thể lay động Long Kình Thiên chúTiên Giớiì là lòng gã run lên, lại nghĩ đến có lẽ hắn là một Tinh Hồn Sư, ánh mắt gã nhìn hắn hoàn toàn thay đổi.
Trong Đại Lục Thiên Lam hiếm có Tinh Hồn Sư, mà Tinh Hồn Sư cùng là Thú Võ Sư thì càng hiếm hoi, thiếu hơn cả cường giả thần cấp. Mộ Dung Bác có thể tưởng tượng ra một khi Long Kình Thiên trưởng thành thì sẽ khủng bố đến đâu.
Long Kình Thiên không biết suy nghĩ trong đầu Mộ Dung Bác, nhưng nghe lời đối phương nói thì mắt hắn sáng lên.
Tu luyện thuật dị thú? Cũng không tệ.
Hiện tại Long Kình Thiên là sơ kỳ luyện khí, nếu hắn hợp thể cùng dị thú thì thực lực có thể tăng lên một tầng.
Mộ Dung Bác thấy Long Kình Thiên động tâm thì thầm mừng, nói tiếp:
- Kinh Thiên huynh đệ thấy sao? Lấy thiên phú của Kinh Thiên huynh đệ thì tu luyện thuật dị thú rất nhanh sẽ có tiểu thành, Thiến Thiến cũng là một Thú Võ Sư!
← Ch. 005 | Ch. 007 → |