← Ch.060 | Ch.062 → |
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu cười lạnh nói:
- Tà đồng ảo cảnh? Ngươi đánh quá cao mình quá.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu nói xong thì thiết kiếm to lớn bỗng 'keng' một tiếng, rốt cuộc ra khỏi vỏ.
Long Kình Thiên thấy vậy liền biết đợt so đấu này sắp kết thúc.
Quả nhiên, một luồng kiếm quang cực kỳ sắc bén, chói mắt xuất hiện. Đệ tử xung quanh thấy Tam Nhãn Tà Đồng Phó Trần bay ngược ra ngoài, hét thảm, từ trên lôi đài mạnh rớt xuống đất.
Khi đám đông hồi phục tinh thần thì thiết kiếm to lớn đã vào vỏ.
Thanh niên áo đen Phạm Tiêu đứng đo, dường như mới rồi y không có rút kiếm, xuất kiếm.
Phạm Tiêu thắng.
Các đệ tử không ngờ là kết quả này, có được Tam Nhãn Tà Đồng thế nhưng Phó Trần thất bại.
Trận so đấu khác, Hoằng Hòa chiến thắng, rốt cuộc đã định danh ngạch mười hàng đầu.
Danh ngạch mười hàng đầu xong rồi thì tiếp theo là cuộc tranh đấu hạng nhất.
So tài đệ tử tinh anh mười hàng đầu không giống như khảo hạch đệ tử nội điện phải xếp ra thứ bậc cụ thể.
Chỉ còn lại cuộc tranh đấu hạng nhất
Đệ nhất!
Dựa theo quy tắc so đấu thì trong mười hàng đầu ai muốn tranh đệ nhất cứ lên đài, nhận chín người khác khiêu chiến, người cuối cùng thắng thì chính đệ nhất so tài đệ tử tinh anh lần này.
So tài đệ tử tinh anh mặc dù chỉ cần mười hàng đầu là có thể đi vào thánh cảnh tu luyện, trở thành đệ tử tinh anh, nhưng đãi ngộ mười hàng đầu và đệ nhất có khác nhau.
Phần thưởng cách biệt một trời một vực.
Đệ nhất được một ngàn viên Nguyên Dương đan, một địa phẩm sơ cấp đỉnh lô, một trăm điểm.
Chín người khác chỉ có hai trăm viên Nguyên Dương đan.
Trước không nói đệ nhất được một ngàn viên Nguyên Dương đan là gấp năm lần chín người khác, chỉ riêng địa phẩm sơ cấp đỉnh lô đủ làm đám đệ tử đỏ mắt.
Trong tiểu viện tu luyện của đệ tử nội điện thì đan lô là hoàng phẩm cao cấp, đệ tử tinh anh bình thường có đỉnh lô huyền phẩm sơ cấp, trung cấp, chỉ có đệ tử chân truyền càng cao hơn đệ tử tinh anh, tức là cường giả hoàng cấp của Võ Thần Điện mới có được địa phẩm đỉnh lô!
Nhưng đệ tử so tài đệ tử tinh anh thì được ngoại lệ.
Một đỉnh lô phẩm cấp cao thấp trực tiếp ảnh hưởng phẩm chất luyện chế đan dược.
Giá của địa phẩm sơ cấp đỉnh lô hơn một vạn Nguyên Dương đan.
Ngoài ra muốn tiến vào thánh cảnh thì điểm rất quan trọng.
Trong thánh cảnh muốn vào thánh cảnh thư các đọc công pháp cần hoàn thành một ít nhiệm vụ, đạt được điểm mới được. Muốn đến đến thánh cảnh linh dược phong lấy linh dược thì cần dùng điểm để đổi.
So sánh thứ khác thì một trăm điểm càng quan trọng với Long Kình Thiên hơn.
Cường giả võ tông chủ trì so đấu nhìn mười người Long Kình Thiên còn lại, biểu tình vui mừng cười toe toét.
Cường giả võ tông nói:
- Các ngươi có thể đi vào mười hàng đầu, sau này có thể tiến nhập thánh cảnh tu luyện, chính là đệ tử tinh anh.
Nói đến đây cường giả võ tông ngừng lại, tiếp tục nói:
- Vậy thì bây giờ là cuộc chiến tranh đệ nhất. Ai muốn lên đài nhận người khác khiêu chiến? Mời lên đài đi.
Phút chốc ánh mắt mây vạn đệ tử trên quảng trường đều nhìn chăm chú vào mười người Long Kình Thiên.
Nhưng nhóm Long Kình Thiên không ai nhúc nhích.
Quảng trường phút chốc yên tĩnh.
Bỗng một thanh âm vang lên:
- Nếu đã không có ai lên đài thì để Hoằng Hòa ta tới vậy.
Một bóng người bay lên trời, đáp xuống lôi đài.
Chính là đệ nhất Thiên Địa bảng, Hoằng Hòa.
Hoằng Hòa bay lên lôi đài, chắp hai tay sau lưng, nhìn các đệ tử chung quanh rồi lại liếc chín người Long Kình Thiên.
Hoằng Hòa mỉm cười nói:
- Không biết có ai dám tiến lên khiêu chiến Hoằng Hòa ta?
Ai dám?
Hoằng Hòa nói hời hợt nhưng đệ tử xung quanh nghe thấy thì ồn ào lên, đều nhìn hướng chín người Long Kình Thiên.
- Xem đi, đây chính là thực lực! Đám Cổ Phạn, Long Kình Thiên không dám lên đìa nhưng Hoằng Hòa sư huynh thì dám, hắn dám đi lên nhận chín người khác khiêu chiến!
- Đúng vậy, Cổ Phạn, Long Kình Thiên, còn có Phạm Tiêu thực lực cũng khá nhưng ta vẫn chú trọng Hoằng Hòa sư huynh hơn.
Những đệ tử ủng hộ Hoằng Hòa thảo luận sôi nổi.
Hoằng Hòa nghe các đệ tử bàn tán, mặt nỏ nụ cười.
- Như thế nào, không ai dám lên sao?
Hoằng Hòa nhìn công pháp, lại liếc mấy người Long Kình Thiên.
Theo quy tắc so đấu thì nếu trong ba phút không có người lên đài khiêu chiến, như vậy xem như Hoằng Hòa thắng.
- Để ta.
Bỗng một thanh âm vang lên, bóng người chượt lóe, trên lôi đài xuất hiện một người, là Cổ Phạn.
Hoằng Hòa thấy mặt Cổ Phạn, vẫn giữ nụ cười trên môi:
- Ta phỏng đoán người thứ nhất lên đài sẽ là ngươi. Cổ Phạn, mặc dù ngươi đánh bại Vưu Thành, là đệ nhị Thiên Địa bảng nhưng chưa phải là đối thủ của ta. Tất nhiên, nể mặt Cổ gia, ta sẽ không khiến ngươi thua quá khó xem.
Cổ Phạn ngẩng đầu, mắt lóe tia sáng vàng, trầm giọng nói:
- Câu này nên là ta nói.
Hoằng Hòa cười lạnh nói:
- Ta biết ngươi là dị thú sư, gọi ra hắc yêu hổ vương của ngươi đi, miễn cho đợi lát nữa thua lại không phục.
Mười hai người nói xong người toát ra ánh sáng màu lam.
Không gian xung quanh biến lạnh lẽo.
Cổ Phạn biểu tình thản nhiên nói:
- Đối phó ngươi chưa cần ta triệu hồi dị thú ra.
Mắt Hoằng Hòa lóe tia âm độc, vạt áo lam không gió tự bay, phần phật vang. Hai tay Hoằng Hòa tung bay, ở trên bầu trời ánh nắng bỗng tối sầm.
Các đệ tử thấy thật nhiều băng tuyết từ trên cao rơi xuống.
Những băng tuyết này không phải bông tuyết mà là băng khối tụ thành từng đoàn ở dưới ánh nắng chớp lóe màu xanh yêu dị.
Phút chốc lôi đài bị băng tuyết lam yêu dị phủ trùm.
Khí lạnh băng tỏa ra từ lôi đài, các đệ tử như chìm trong hầm băng.
- Thật là lợi hại băng hàn công, băng hàn công của Hoằng Hòa sư huynh đã tiến nhập tầng thứ năm!
- Băng lam hàn băng này mạnh hơn băng hàn sát khí của La Hải rất nhiều.
Đệ tử xung quanh kinh kêu.
Hoằng Hòa và Ngọc Địch công tử La Hải lúc trước bị Long Kình Thiên đánh bại cùng tu luyện băng hàn công, nhưng uy lực thì cách biệt một trời một vực.
Hoằng Hòa đứng trên băng tuyết, khi thế không ngừng tăng lên, từng luồng sáng băng lam yêu dị xoay tròn, gã vung đôi tay ra.
Chỉ thấy trên lôi đài xuất hiện vô số băng nhẫn.
Những băng nhẫn tựa như mưa to công kích Cổ Phạn.
Ngay khi những băng nhẫn sắp tới trước mặt Cổ Phạn thì người gã bùng phát ánh sáng vàng, toàn bộ băng nhẫn ngừng trước mặt gã.
Cổ Phạn nhìn Hoằng Hòa, từ từ nói:
- Đệ nhất Thiên Địa bảng? Xem như có chút thực lực.
Tiếp theo hai tay Cổ Phạn vỗ vào nhau, những băng nhẫn bay ngược trở lại, thế đi nhanh hơn thế đến rất nhiều.
Hoằng Hòa giật mình, chật vật né tránh.
Những băng nhẫn cắt qua người thanh niên áo đen Phạm Tiêu.
Cổ Phạn nói:
- Nhưng so đấu nên kết thúc.
Tiếp theo, khí thế và uy nhiếp kinh người phát ra từ thân thể Cổ Phạn.
Ngay hai cường giả võ tông cũng giật mình.
- Đây... Đây... Là... Hoàng cấp cường giả!
- Hoàng cấp cường giả, Cổ Phạn đã đột phá đến danh ngạch mười hàng đầu!
Hai cường giả võ tông kinh kêu.
Mấy ngày nay các đệ tử luôn đồn rằng Cổ Phạn là thực lực đỉnh thất tầng võ vương, nhưng không ai ngờ gã lại đột phá đạt đến hoàng cấp.
Các đệ tử ngây ngẩn.
← Ch. 060 | Ch. 062 → |