← Ch.034 | Ch.036 → |
"Đạo trưởng vượt nghìn dặm xa xôi đến đây không biết có chuyện gì?"
Trong thư phòng, Liễu Viêm Dương hỏi lý do.
Hứa Thuần Dương chớp mắt, mặt lộ ra một nụ cười, ngữ khí hờ hững nói: "Ta đến đây là muốn nói với trang chủ về việc mười ngày nữa. Nói như vậy là trang chủ đã hiểu rò rồi chứ."
Liễu Viêm Dương nghe vậy thì biến sắc, buột miệng nói: "Ý đạo trưởnglà chuyện "thiên cẩu thực nguyệt" sao?"
Hứa Thuần Dương nói: "Đúng là như vậy. Việc này đối với quý trang mà nói thì đúng là một trưởnghạo kiếp. Thiên Nguyệt Động là một trong cửu đại tuyệt địa của Vân Hoang đại lục, lại cũng là một trong thất đại thần tích, ẩn chứa vô số huyền cơ, hàng nghìn năm nay vẫn hấp dẫn vô số người. Mười ngày nữa chính là thiên cẩu thực nguyệt, huyền bí của Thiên Nguyệt Động sẽ bị ảnh hưởng rất lớn, đó chính là thời cơ tốt nhất để giải bí mật của Thiên Nguyệt Động. Việc này tất nhiên sẽ có rất nhiều người biết, do đó tình cảnh hiện tại của quý trang là cực kỳ bất lợi."
Liễu Viêm Dương nhíu mày. Là trang chủ của Thiên Nguyệt sơn trang, Liễu Viêm Dương cùng từng trải qua vô số mưa gió, thế nhưng lúc này thần sắc của hắn rất nghiêm trọng, hiển nhiên là Hứa Thuần Dương đã nói đến việc làm hắn đau đầu.
Chuyện liên quan đến thiên cẩu thực nguyệt, vô số đời trang chủ của Thiên Nguyệt sơn trang đã từng nói qua. Từ khi Liễu Thiên Đạo sáng lập Thiên Nguyệt sơn trang đã tính đến đợt hạo kiếp này, cùng thường xuyên nhắc lại, để con cháu đời sau ghi nhớ.
Hiện giờ, Hứa Thuần Dương đến làm cho Liễu Viêm Dương nhận ra thiên cẩu thực nguyệt có liên quan đến Thiên Nguyệt Động được vô số người biết, đến lúc đó chắc chắn sẽ có một trưởnghạo kiếp không thể nào ngăn chặn được.
Trầm mặc một hồi, Liễu Viêm Dương nói: "Đạo trưởngcó cao kiến gì không?"
Hứa Thuần Dương nhìn Liễu Viêm Dương một cái, trầm giọng nói: "Thay vì tự mình thụ địch, không bằng cường cường liên thủ, cùng nhau giải bí mật của Thiên Nguyệt Động."
Liễu Viêm Dương cười lạnh một tiếng, nói: "Cường cường liên thủ, đạo trưởngnói thật là dễ nghe. Đây là bí mật mà Liễu gia ta đã canh giữ một nghìn tám trăm năm, ngài chi nói một câu cường cường liên thủ là có thể dễ dàng tham gia, ngài không nghĩ là quá đơn giản sao?"
Hứa Thuần Dương hờ hững nói: "Thiên Nguyệt Phong nằm ở giao giới giữa u châu và Đạo châu, nằm giữa Vạn Kiếm thần điện và Tâm thanh thần điện. Mặc dù thực lực của quý trang không kém, thế nhưng thiếu sự bảo vệ của Bát Cực thần điện thì chi sợ không giữ được cơ nghiệp nghìn năm này."
Liễu Viêm Dương phản bác: "Bát Cực thần điện đối lập lẫn nhau, nếu ta đồng ý liên thủ với cảc ngươi thì sao tránh khôi đắc tội những người khác?"
Hứa Thuần Dương nói: "Ngươi bây giờ không có lựa chọn. Hoặc là tự mình đối kháng thiên hạ, hoặc là tìm người hợp tác."
Liễu Viêm Dương trợn mắt, lạnh lùng nói: "Lời của đạo trưởngta sẽ từ từ suy nghĩ. Dù sao đây không phải chuyện nhỏ, ta còn phải hỏi ý kiến của những người khác."
Hứa Thuần Dương nói: "Cơ hội bỏ qua thì sẽ không lấy lại được. Sáng ngày mai bần đạo sẽ lại tới. trang chủ cần phải suy nghĩ cho kỳ. Cáo từ."
Đứng dậy, Hứa Thuần Dương từ tò đi ra.
Sau khi tiễn Hứa Thuần Dương đi, Liễu Viêm Dương lập tức đi đến phòng con gái Liễu Như Nguyệt, cùng thương lượng đại sự trước mắt.
Mặc dù Liễu Như Nguyệt là thân nữ nhi, thế nhưng tu vi và kiến thức đều bất phàm, làm một trong những người trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Thiên Nguyệt sơn trang, hơn nữa còn có danh hiệu một trong thập đại mỹ nữ Vân Hoang, đã có vô số người đến cửa cầu thân.
Nhìn con gái một cái, Liễu Viêm Dương nói: "Việc thiên cẩu thực nguyệt đã có rất nhiều người biết. Lúc năy Hứa Thuần Dương của Thượng Thanh Cung đã tới đây, muốn ta hợp tác với bọn họ, muốn nhân cơ hội đó nắm giữ bí mật của Thiên Nguyệt Động. Còn mười ngày nữa là đến thiên cẩu thực nhật, con nghĩ chúng ta phải làm như thế nào?"
Liễu Như Nguyệt nhẹ nhàng nói: "Tất cả đã bắt đầu chuẩn bị, chỉ còn chờ thời cơ đến."
Liễu Viêm Dương nói: "Tổ tiên của chúng ta đã từng có di huấn, bí mật của Thiên Nguyệt Động ứng vào người con. Tối nay con hăy vảo trong đó, nhớ phải thật cẩn thận."
Liễu Như Nguyệt nói: "Phụ thân cứ yên tâm, con chắc chắn sẽ hoàn thành tất cả mọi việc. Chẳng qua con muốn biết, trong di huấn của tổ tiên năm xưa, tiên đoán có liên quan đến con là gì?"
Liễu Viêm Dương trầm mặc một hồi rồi nói: "Tổ tiên di ngôn chính là: "Trong Thiên Nguyệt Động, nhân duyên trời định.""
Ánh mắt Liễu Như Nguyệt thay đổi, nhẹ than một tiếng: "Trong Thiên Nguyệt Động, nhân duyên trời định."
Liễu Viêm Dương cười phức tạp, nói: "Cố gắng lên. Đây là bước ngoặt trong cuộc đời con, cũng là bắt đầu kiếp nạn của sơn trang."
Liễu Như Nguyệt không nói gì, cả người lâm vào trầm tư.
Liễu Viêm Dương dừng một lát rồi nhẹ nhàng đi ra, đi vào trong đại sảnh thường ngày hay dùng để nghị sự.
Lần này, toàn bộ cao tầng của Thiên Nguyệt sơn trang đều cực kỳ vội vàng, một cuộc thảo luận về thiên cẩu thực nguyệt cứ bắt đầu như vậy.
Trong Thiên Nguyệt Động, nhân sinh của Ý Thiên đang bắt đầu thay đổi. Những gì trải qua trong này vượt xa dự kiến của hắn. Cho dù hắn dung hợp được một tia ý thức của Hồn Ma Quân, thế nhưng bây giờ hắn cũng cảm nhận được áp lực rất lớn.
Ý thức của Hồn Ma Quân có tần suất chấn động cực kỳ kinh người, có thể cao đến trăm vạn lần mỗi giây, thậm chí còn có thể cao hơn.
Ý thức chấn động như vậy người thường chắc chắn không thể so sánh được. Thậm chí đối với lúc đầu ở Thiên Nguyệt Động, mỗi giây mấy nghìn, mấy vạn lần chỉ là một bữa ăn sáng, căn bản không đáng để nhắc tới.
Thế nhưng Thiên Nguyệt Động được gọi là một trong cửu đại tuyệt địa, đương nhiên sự đáng sợ của nó vượt xa so với tưởng tượng.
Tần suất chấn động của kết giới ở các cửa động tăng dần, biên độ tăng của nó cũng tăng lên hai nghìn lần một giây. Tần suất cửa động thứ hai cao hơn cửa động đầu tiên là ba nghìn lần, cửa thứ ba cao hơn cửa thứ hai là năm nghìn, cửa thứ tư cao hơn cửa thứ ba là bảy nghìn, cứ như vậy tăng lên.
Ba nghìn, năm nghìn, bảy nghìn, chín nghìn, một vạn mốt, một vạn ba, ...
Cứ tiếp tục tăng lên như vậy chín trăm chín mươi chín lần, cuối cùng sẽ được một con số vô cùng lớn.
Khi mới bắt đầu, Ý Thiên vừa mới dung hợp ý thức của Hồn Ma Quân nên không cho là đúng. Thế nhưng khi Ý Thiên vượt qua cửa động thứ chín mươi chín, đi tới cửa động thứ một trăm thì tần suất chấn động trên kết giới đã cao đến mỗi giây một nghìn vạn lần.
Lúc đó Ý Thiên mới bắt đầu nhận ra sự đáng sợ của Thiên Nguyệt Động. Thế nhưng hắn không thể trốn tránh, chỉ có thể tiếp tục không ngừng xuyên qua, không ngưng thối luyện thân thể và linh hồn, không ngừng thôn phệ lực lượng cường đại mà khủng bố, dung hợp tất cả, tiến về một phía mà chính hắn cũng không biết là đâu.
Tích lũy kéo dài làm cho thể chất của Ý Thiên liên tục thay đổi. Thiên Nguyệt Luyện Hồn Thuật phát huy ra hiệu qua ngoài sức tưởng tượng trên người Ý Thiên, làm cho hình thái sinh mệnh của hắn liên tục biến chuyển, trải qua vô số lần phân giải tổ hợp, phá diệt trùng sinh. Ngay cả ý thức nguyên thần cũng không ngừng khuếch trương, lần lượt tiến lên những tầm cao mới.
← Ch. 034 | Ch. 036 → |