← Ch.369 | Ch.371 → |
Thường nhân nhìn thấy bóng đen, đây chẳng qua chỉ là biểu tượng mà thôi.
Bóng đen trong mắt Ý Thiên mới là biểu tượng xuyên thấu bản chất của ma nguyên.
Dường như phát hiện được ánh mắt của Ý Thiên, đường cong trên người bóng đen xuất hiện biến hóa thật nhỏ.
Loại biến hóa này rất nhỏ, trừ Ý Thiên ra, không người nào ở đây có thể cảm ứng được.
Nhung chính biến hóa thật nhỏ này khiến cho thân thể Từ Nhược Hoa đôt nhiên bộc phát một đạo kim quang sáng ngời, trên người Ý Thiên thì không xuất hiện chút động tĩnh nào cả.
Đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Truy cứu nguyên nhân, bóng đen biến hóa thật nhỏ chính là tinh thần công kích, tác dụng lên người của Ý Thiên cùng Từ Nhược Hoa, biểu hiện ra phản ứng khác nhau.
Bởi vì Từ Nhược Hoa tu luyện Bất Động Thiện Công cùng Bất Diệt Thiện Công, đối với tinh thần công kích có được năng lực miễn dịch rất mạnh, trên người có kim quang bạo phát chính là thời điểm gặp tập kích, Bất Động Thiện Công trong người tự phát tạo thành phòng ngự.
Ý Thiên người mang tuyệt kỹ, đối với các loại công kích tinh thần này cũng không để ý, vận dụng Tàn Thức U Hồn Tông Huyền Minh Nhiếp Hồn Đại Pháp hấp thu công kích tinh thần của bóng đen kia, thôn phệ, luyện hóa, cho nên nhìn từ bề ngoài cũng không có biến hóa gì cả.
Từ Nhược Hoa phòng ngự dùng phương thức chống cự, cho nên trên người sẽ phát ra hào quang chói mắt, Ý Thiên lựa chọn phương thức là hấp thụ, cho nên không ai nhìn ra động tĩnh gì.
Hơn nữa Ý Thiên cùng Từ Nhược Hoa đứng chúng một chỗ, loại đường nét này đối lập quá rõ ràng, động tĩnh kia cũng dấu diếm huyền cơ.
Thân thể Từ Nhược Hoa chấn động, nhanh chóng đưa ánh mắt nhìn qua bóng đen kia, trong mắt toát ra ý khiếp sợ và kinh hãi, mf Ý Thiên thần sắc bình tĩnh, lại lưu ý tình huống của bóng đen kia, vừa quan sát thánh nữ Tử Hoa.
Phía chân trời, thánh nữ Tử Hoa chắp tay trước ngực, phật quang quanh người sáng lên như ban ngày, nàng đứng gần cột sáng kia, khiến cho cột sáng kia khí thế giảm đi, cũng thu nhỏ lại.
Bóng đen như ẩn như hiện, biến ảo bất định, đang ở trong cột sáng hình thành nghi thức đặc thù nào đó, tạm thời bất chấp Tử Hoa thánh nữ.
Ý Thiên không có thừa cơ đánh lén, bởi vì chuyện này sẽ khiến cao thủ toàn thành chú ý, hắn cũng không muốn vào vào lúc này bạo lộ thực lực của mình, cột sáng màu đỏ thu nhỏ gấp mười lần, gấp trăm lần, hóa thành một yêu thú hình rồng màu đỏ, quấn quanh bên ngoài bóng đen kia.
Thời điểm này một tiếng cười đắc ý từ trong miệng bóng đen truyền ra, truyền khắp cả Phi Vân thành, khêến cho Tà Thần công tử Cao Tuấn Đức tức giận muốn chết.
- Thánh nữ nhiệt tình như vậy, giúp ta thu phục chiếm được ma binh này, ta không thể không thừa nhận hảo ý của thánh nữ a, ha ha ha...
Trong tiếng cười lớn, yêu thú hình rồng bao quanh người bóng đen thu nhỏ lại, hóa thành một thanh loan đao hình cung đặc biệt, toàn thân tỏa ra hào quang đỏ sậm yêu mị, vững vàng rơi vào trên tay bóng đen.
Loan đo này cũng có hình rồng, vẻ ngoài cực đẹp và lúc nào cũng có hào quang màu đỏ tỏa sáng, tản mát khí thế cuồng bá, tà ác, thánh nữ Tử Hoa nhìn qua m binh trong tay của bóng đen này, trầm giọng nói:
- Cao Dương, đây là thường cổ ma binh - Nghịch Lân, sát khí cực kỳ cường đại, mỗi một thời đại chủ kí sinh đều chết vì nó, ta khuyên ngươi nên giao nó ra đây, để ta phong ấn nó lại.
Thì ra bóng đen này chính là thiên ma thiếu chủ Cao Dương, không thể ngờ hắn lại có thể cởi bỏ phong ấn chỗ tượng đá, đạt được thượng cổ ma binh Nghịch Lân.
Cao Dương cười nói:
- Ma binh Nghịch Lân xưng hùng thiên địa. Mỗi một thời đại chủ kí sinh đều là kinh thái tuyệt diễm, xưng bá thiên hạ. Thánh nữ cho rằng ta sẽ cam tâm giao nó ra hay sao? Đương nhiên thánh nữ nếu chịu gả cho ta, Nghịch Lân này chính là sính lễ.
Khiêu khích nhìn qua Tử Hoa thánh nữ, trong mắt Cao Dương đầy cao ngạo.
Ý Thiên nhìn qua ma binh trong tay của Cao Dương và ma binh của mình, khi nghe Cao Dương nói ra lời này thì cảm giác kinh dị.
Thánh nữ Tử Hoa tu luyện vô sắc pháp tướng, cho dù dâm tặc nhìn thấy nàng cũng không thể sinh tâm tà niệm, không thể ngờ Cao Dương lại không bị vô sắc pháp tướng khắc chế.
Truy cứu nguyên nhân, đúng như Ý Thiên đã từng nói, sắc tức là không.
Bởi vì trong lòng Cao Dương vẫn một lòng muốn chính phục thánh nữ Tử Hoa, ý định này bắt đầu từ tình cảm, cho nên nó đúng là pháp môn tốt nhất phá vô sắc pháp tướng.
Nhưng mà Cao Dương dường như vận khí không tốt, tuy tìm ra đúng phương pháp nhưng hắn lại không biết điểm này.
Đương nhiên, ma công cùng phật hiệu cũng có hấp dẫn lẫn nhau.
Cao Dương có thể không bị Tử Hoa thánh nữ ảnh hưởng cũng có quan hệ lớn với Thiên Ma Bách Biến mà hắn tu luyện.
Những chuyện này Ý Thiên đều không biết rõ, hắn cũng cũng không biết thánh nữ Tử Hoa tu luyện vô sắc pháp tướng có tác dụng khắc chế Cao Dương, nhưng bởi vì Cao Dương tu luyện Thiên Ma Bách Biến cho nên hiệu quả cũng giảm xuống.
Tử Hoa thánh nữ cũng không tức giận, thân thể chậm rãi đáp xuống, phật quang màu vàng phô thiên cái địa áp tới gần Cao Dương. s
- Nếu ngươi không chủ động giao ma binh Nghịch Lân ra, vậy do ta tự mình đến lấy.
Cao Dương cười hắc hắc nói:
- Đừng nóng vội như vậy, Hoang thành sắp hiện thế, chờ ta cướp lấy Vô Biên Hoang Thành sau đó ngươi hãy tới tìm ta.
Ô quang lóe lên, Cao Dương biến mất.
Thánh nữ Tử Hoa không có chặn đường, cũng không có truy kích, hiển nhiên sớm biết rõ không thể lưu Cao Dương, chỉ cầu đuổi hắn đi là được.
Ý Thiên nhìn qua Tử Hoa thánh nữ, hỏi:
- Tên Cao Dương này là ai?
Thánh nữ Tử Hoa lạnh nhạt nói:
- Cao Dương chính là thiếu chủ Thiên Ma giáo, luyện thành Thiên Ma Bảo Điển Thiên Ma Bách Biến, có được tu vị Vũ Đế. Hôm nay hắn lại có được thượng cổ ma binh Nghịch Lân, có thể chém giết Vũ Đế, đây là nguy hiểm kinh người.
Sắc mặt Ý Thiên biến hóa, ngạc nhiên nói:
- Thiên ma thiếu chủ, tu vị Vũ Đế, ma binh Nghịch Lân, đồ tiên diệt thần?
Tử Hoa thánh nữ không nói lời nào, dùng ánh mắt kỳ dị nhìn qua Ý Thiên sau đó biến mất.
Sau một khắc Ý Thiên cảm giác được có cao thủ tới gần, vì vậy mang theo Từ Nhược Hoa đi trước một bước, rời khỏi chỗ sau đó quay về tây thành, Ý Thiên lại tìm được Ngọc Linh Lung, lại phát hiện Ngôn Vô Dục sớm không còn tung tích, Vệ Bình Minh và Cao Tuấn Đức cũng đã sớm rời khỏi, phụ cận trống rỗng, cho người ta cảm giác cô tịch.
Nhìn qua Ý Thiên, sắc mặt Ngọc Linh Lung kỳ dị, nhẹ giọng hỏi:
- Ngươi tới làm gì?
Ý Thiên buông bàn tay nhỏ nhắn của Từ Nhược Hoa ra, tiến lên bên cạnh Ngọc Linh Lung, cười nói:
- Ta đến thăm ngươi, thế nào? Ngươi không chào đón?
Ngọc Linh Lung nhìn qua Ý Thiên, ánh mắt lại nhìn phản ứng của Từ Nhược Hoa.
- Ta phải đi, về sau ta khả năng vĩnh viễn sẽ không ở lại Phi Vân thành.
Giọng nói nhu hòa không bỏ, dường như không quên được ký ức đẹp ở đây.
Ý Thiên ôn nhu nói:
- Đừng lo lắng, chúng ta còn có thể gặp nhau.
Ngọc Linh Lung nói:
- Ngươi cũng muốn xuôi nam truy tung Vi Tinh Nghi?
Ý Thiên cười nói:
- Ta xử lý tốt chuyện ở đây, sẽ lập tức xuôi nam tìm ngươi.
Ngọc Linh Lung biểu lộ kỳ dị, nhìn qua Từ Nhược Hoa các đó không xa, đôi môi hơi động động, dường như muốn nói cái gì đó.
Nhưng mà cân nhắc một lát, Ngọc Linh Lung cuối cùng vẫn không nói ra lời trong lòng, mà là nói sang chuyện khác.
- Từ Phi Vân thành xuôi nam sẽ tới Hỏa Linh thành, nhớ phải tránh Bất Quy Lĩnh.
Nhìn qua Ý Thiên, Ngọc Linh Lung bay lên trời, rời đi như thế.
Ý Thiên phất tay tống biệt, bộ dáng vui vẻ, nghe Ngọc Linh Lung nhắc nhở cảm thấy vui vẻ, mà Từ Nhược Hoa ánh mắt kỳ dị, tuy Ý Thiên biểu hiện vô cùng thản nhiên, nhưng mà tình lữ há cho phép có người thứ ba?
Mặc dù Ý Thiên cùng Ngọc Linh Lung không tồn tại tình yêu thương nam nữ, nhưng mà Từ Nhược Hoa vẫn có để ý, nhưng nàng không biểu thị ra ngoài mà thôi.
Trở lại bên cạnh Từ Nhược Hoa, Ý Thiên nắm tay nàng rời đi, ở đây đã không còn gì khiến hắn lưu luyến nữa.
Bởi vì quan hệ với Vi Tinh Nghi, Phi Vân thành ba đại cự đầu đã triển khai hành động.
Xích Huyết Phong Chư Cát Đằng Huy, Huyết Phong đế quốc Tiêu Diêu Hầu gì đó, cùng với Nam Dương Tam đại tà phái cũng xuất quân xuôi nam truy tung Vi Tinh Nghi, các thế lực từ bên ngoài ở lại Phi Vân thành này còn thừa lại bao nhiêu chứ?
Sau khi luận võ đại hội chấm dứt, các thế lực bên ngoài còn lại Phi Phàm công tử, Vô Khuyết công tử, Thiên Ưng Chu Trí, Âm Kỷ Tông... , Ý Thiên tạm thời không rõ ràng động tĩnh của bọn họ.
Còn các Huyền Hoàng thế gia bản địa, Ý Thiên tịnh không để ý, nhưng mà cao thủ Bát Cực Thần Điện lại khiến Ý Thiên để ý.
Trước mắt Ý Thiên nẵm giữ tình báo và phân tích, bởi vì quan hệ tới Vô Biên Hoang Thành, Bát Cực Thần Điện Phượng Hoàng Thần điện, Hư Không Thần Điện, Vạn Phật Thần Điện, Liệt Dương Thần Điện cũng đã xuất động tới Phi Vân thành.
Ở trong đó Phượng Hoàng Thần điện có cao thủ đã biết trên luận võ đại hội là Hắc Vũ, hôm nay là Thánh Hoàng, Ý Thiên cũng không thèm để ý.
Hư Châu Ngôn Vô Dục, Ý Thiên đoán chừng hắn chính là người của Hư Không Thần Điện, tu vị tạm thời không rõ.
Vạn Phật Thần Điện thánh nữ Tử Hoa là người khiến Ý Thiên đau đầu, cũng may quan hệ cả hai không tệ, trước khi vạch mặt thì Ý Thiên tạm thời không có việc gì.
Liệt Dương Thần Điện thống ngự Nam Dương vạn năm, thâm căn cố đế, thực lực thâm bất khả trắc.
Hôm nay Vô Biên Hoang Thành xuất hiện tại Nam Dương, với Liệt Dương Thần Điện mà nói không thể nghi ngờ là cường địch lớn nhất của Ý Thiên.
Hơn nữa từ trên người Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên, Ý Thiên cũng mơ hồ cảm thấy được nguy cơ, dự cảm thấy tương lai mình và Liệt Dương Thần Điện chắc chắn sinh ra nhiều chuyện thăng trầm.
Từ Nhược Hoa vẫn lưu ý biểu lộ của Ý Thiên, thấy hắn như có điều suy nghĩ, nhịn không được hỏi:
- Như thế nào, có tâm sự?
Ý Thiên sóng mắt khẽ nhúc nhích, nói khẽ:
- Ta suy nghĩ, trong thế lực bản thổ Phi Vân thành này trừ ba đại cự đầu ra, còn lại bao nhiêu thế lực xuôi nam truy tung Vi Tinh Nghi.
Từ Nhược Hoa phân tích nói:
- Phi Vân thành dùng ba đại cự đầu, tam thánh môn hạvà tám đại Huyền Hoàng thế gia nổi danh nhất, tám đại Huyền Hoàng thế gia Thượng Quan thế gia đã bị chúng ta diệt, Công Tôn, thế gia còn có một Công Tôn Duy Ngã, Đoan Mộc thế gia còn Đoan Mộc Thanh Vân. Nghiêm khắcmf nói bát đại thế gia đã biến thành ngũ đại thế gia, tất cả đều đầu nhập vào Phi Phàm công tử cùng Vô Khuyết công tử.
Một hồi luận võ đại hội đã làm rõ lập trường của Huyền Hoàng thế gia, đáng tiếc Ý cũng không đặt Huyền Hoàng thế gia vào mắt.
- Thế lực bản thổ của Phi Vân thành này, trừ ba đại cự đầu ra, các thế lực còn lại không tạo thành uy hiếp gì với ta cả. Ngược lại Nam Dương ba đại tà phái cùng Bát Cực Thần Điện và đại tà ma Vân Châu mới là đối thủ chủ yếu của ta.
Gia tốc phi hành, Ý Thiên mang theo Từ Nhược Hoa thẳng đến Duệ Phong Lâu, tới gần Thánh Hỏa Lâu, phát hiện thân ảnh của Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên.
Khiến cho Ý Thiên chưa từng nghĩ đến là Vô Khuyết công tử Hoa Vô Khuyết lại ở cùng chỗ với Ứng Thải Liên, song phương nhìn ra quan hệ rất thân mật.
Hai người không chút e dè, như vậy nói rõ hai người đã đạt thành nhận thức chung rồi sao?
Từ Nhược Hoa cũng thập phần kinh ngạc, lẩm bẩm:
- Kỳ quái, sao bọn chúng ở cùng một chỗ?
Trong ấn tượng của Từ Nhược Hoa, Vô Khuyết công tử được xưng Hỏa Linh Thành đệ nhất mỹ nam tử, nghe nói phong lưu thành tánh, nhưng cũng không có dại dột đánh chủ ý lên Hồng Vân thánh nữ Ứng Thải Liên.
Hôm nay Vô Khuyết công tử cùng Ứng Thải Liên ngồi cùng một chỗ, đây là vô tình gặp được hay hai người thật sự có quan hệ?
Ý Thiên khẽ nói:
- Hai người này cũng không phải đèn cạn dầu, chúng ta cũng không cần lo lắng...
Chợt lóe lên, Ý Thiên mang theo Từ Nhược Hoa trở lại Duệ Phong Lâu, Lan Hinh đã sớm xử lý xong chuyện ở Duệ Phong Lâu, đang chờ hai người trong phòng.
Giờ phút này cách buổi trưa còn nửa giờ, Cổ Ngũ cùng Bích Vân La vẫn chưa về, nhưng Duệ Phong Lâu đã nhận được không ít tin tức, tất cả đều là tình báo mới nhất của Phi Vân thành.
- Thiếu gia trở về, vừa lấy được tin tức của Cổ Ngũ truyền về, Xích Huyết Phong Bất Bại Chư Cát đã mang người xuôi nam, Huyết Phong đế quốc Tiêu Diêu Hầu Hà Hiển cũng mang người rời khỏi Phi Vân thành. Hồng Vân đế quốc Thiên Ưng Chu Trí một giờ trước đã rời đi, Âm Ma tông cũng không thấy bóng dáng, hôm nay chỉ có Vô Khuyết công tử cùng Phi Phàm công tử là tạm thời dừng lại trong thành, không có lập tức rời đi. Năm đại Huyền Hoàng thế gia cũng không có động tĩnh.
Những tin tình báo này Ý Thiên phần lớn đã biết, duy nhất không biết chính là Âm Ma tông cùng Hồng Vân đế quốc cũng đã rời đi.
Ngồi ở bên người Lan Hinh, Ý Thiên nhìn qua cảnh sắc ngoài cửa sổ, cười nói:
- Tất cả thế lực lớn sẽ rời đi, khác biệt chỉ là sớm muộn mà thôi. Chúng ta bây giờ nên quan tâm tình thế sau khi rời khỏi Phi Vân thành, Nam Cung Tuấn Trì có thừa cơ chiếm đoạt nơi đây hay không.
Từ Nhược Hoa nói:
- Tác chiến hai bên, đối với Nam Cung Tuấn Trì mà nói có thể bất lợi.
Lan Hinh nói:
- Ta cảm thấy được thiếu gia lo lắng rất có đạo lý, Vi Tinh Nghi xuôi nam, hấp dẫn ánh mắt của đa số người. Nam Cung Lục Vân từ Hỏa Linh Thành tới Phi Vân thành, không có gì hơn là vì Vi Tinh Nghi. Hôm nay, Vi Tinh Nghi xuôi nam, Nam Cung Lục Vân nhất định sẽ tùy theo rời khỏi, khi đó trong Phi Vân thành này tất cả do Nam Cung Tuấn Trì nói tính toán. Hắn khẳng định sẽ nhân cơ hội này cắn một ngụm là chắc chắn.
Lan Hinh phân tích rất có đạo lý, Nam Cung Tuấn Trì đối với Nam Cung Uyển Nghi lòng mang làm loạn, mà Nam Cung Lục Vân cũng có mưu đồ làm loạn với Nam Cung Uyển Nghi.
Hôm nay hai đại Vũ Đế đều ở trong Phi Vân thành, đây là xu thế song long đoạt châu, kiềm chế lẫn nhau, bảo trì xu thế.
← Ch. 369 | Ch. 371 → |