← Ch.0352 | Ch.0354 → |
Ông ô ~
Trang thứ ba của thiết sách cũ kỹ kia lớn lên, dị thanh biến mất, phù quang tách ra bốn phía, Nộ Diễm như đoá hoa sen, khí thế kinh người.
Một tay một điểm.
...
Đại môn của trang Thiết sách thứ ba mở ra, một cổ khí tức trầm trọng bạo ngược, vọt tới ngoại giới.
Khổng Tước lão bà đang ở một bên khác, trong lòng không hiểu rùng mình, ngược lại nhìn về phía phương hướng kia.
Ngay trong nháy mắt tiếp theo.
Sơn thể dao động, đá vụn nát bấy, cuồng phong gào thét, một tiếng gào rú kinh thiên, từ vực truyền bị quang giới của tấm bia đá giam cầm truyền đến.
Bang bang răng rắc quang giới kịch liệt chấn động, bị một cổ lực lượng bạo ngược đáng sợ ngạnh sanh xé rách.
Quang giới vỡ tan, tấm bia đá bảo khí cực lớn kia, bị ngạnh sanh đánh lên ra ngoài.
- Cái đó đúng...
Mặt mũi nữ hài tràn đầy khiếp sợ, hai tay run run, sắc mặt tái nhợt, nhìn chằm chằm vào thạch bích cứng rắn trực tiếp bị phá vỡ, bắn ra một thân ảnh cực lớn.
Vù vù ~
Bốn phía cát bay đá chạy, từng đợt gió cuốn đáng sợ, có thể thấy được một bóng mờ cực lớn dài đến mười trượng.
Bóng mờ cực lớn trong tầm mắt, thân thể tỏe ra ánh kim loại sáng bóng, lớn như Giao Long, bao trùm lấy một tầng Long Lân màu bạc, một đôi cánh sắt sau khi mở ra, lớn chừng mười hai trượng. Ngoài ra còn có móng sắc răng nhọn, một đôi con ngươi u lãnh đen tối, làm cho người ta kinh hãi lạnh mình.
Cái kia đúng là do kim loại máy móc cấu thành hung thú trong truyền thuyết... Thiết Dực Long!
Phanh ầm ầm... Thiết Dực Long kia huy động cánh sắt cực lớn, trực tiếp phá vỡ quang giới, lao ra khỏi vách núi, bóng mờ của nó liền bao phủ nữ hài.
Trên lưng cánh sắt cực lớn, mơ hồ có thể chứng kiến một thân ảnh thiếu niên chắp tay đứng ngạo nghễ
- Cô cô cứu mạng...
Nữ hài sợ tới mức tái nhợt thét lên, bị bóng mờ của quái vật khổng lồ bao phủ, cổ khí tức bạo ngược kinh hãi trong không khí, làm cho thân thể mềm mại của nàng run rẩy.
Ở dưới ánh mặt trời chiếu sáng, thân thể máy móc cùng cánh sắt của Thiết Dực Long, hiện ra kim loại sáng bóng lạnh như băng, phía dưới cánh chim huy động, cuồng phong gào thét, cát bay đá chạy.
- Khôi Lỗi Thiết Dực Long! Sau khi Thiên Cơ Cổ Tộc hủy diệt, đời sau khó có người có thể luyện chế Khôi Lỗi cao đẳng, trong tay tiểu tử kia, tại sao có thể có Khôi Lỗi Ngưng Đan cấp?
Xa xa Khổng Tước lão bà giật mình, sắc mặt đại biến, đồng tử co lại, nhìn chằm chằm vào thiếu niên trên lưng Thiết Dực Long, kinh quát một tiếng:
- Dừng tay!
Nhưng mà, thiếu niên đứng ở trên lưng Thiết Dực Long kia, khóe miệng nổi lên một tia cười lạnh, thần sắc quyết đoán.
Móng vuốt sắc bén màu bạc vươn lên, mũi nhọn sâm lãnh lập loè, như lôi đình phá toái hư không, tiếng rít gào lọt vào tai, đánh về phía nữ hài váy màu.
Khí tức uy hiếp của Thiết Dực Long, thậm chí còn hơn Ngưng Đan kỳ kia ra tay, làm cho nữ hài váy màu không có chỗ trống trốn tránh.
Thời khắc nguy cơ lao tới, Khổng Tước Linh sau lưng nữ hài bỗng nhiên mở rộng, tách ra thải quang rực rỡ tươi đẹp, cũng ngưng kết thành màn sáng bảo vệ bốn phía.
Nhưng mà, Thiết Dực Long ngay cả quang giới bảo khí của Ngưng Đan kỳ cũng có thể phá vỡ, huống chi cái này chỉ là phòng ngự thần thông của tiểu nha đầu Luyện Thần Kỳ?
Răng rắc!
Bàn tay Thiết Dực Long dùng xu thế dễ như trở bàn tay, bóp nát màn sáng kia.
- Không muốn....
Nữ hài váy màu thê thảm thét lên, trên khuôn mặt me lệ lộ ra tuyệt vọng vô tận.
- Nhân loại dừng tay! Giết chết nàng, ngươi sẽ phải thừa nhận một cái giá lớn.
Lão bà quát một tiếng, mặc kệ mấy Liệp Yêu Giả kia, khí thế hừng hực, nhanh chóng lao về phía Từ Huyền.
- Ha ha, ngươi động thủ, nàng sẽ chết.
Từ Huyền đắc ý noi.
Chỉ thấy Thiết Dực Long dưới chân hắn, nâng lên một móng vuốt sắc bén lạnh như băng, làm bộ như muốn đâm thủng nữ hài váy màu, làm cho thân hình nàng run rẩy, sắc mặt tái nhợt:
- Không nên giết ta...
Đằng!
Thân hình Lão bà cứng đờ, bỗng nhiên đứng ở trên hư không, không dám có động tác gì, lại nghiến răng nghiến lợi, trầm giọng nói:
- Nhân loại, thức thời thì thả nàng ra, nếu ngươi tổn thương nó một phần một hào, sẽ phải thừa nhận cả Khổng Tước nhất tộc vô tình đuổi giết, bản trưởng lão cũng sẽ cho ngươi sống không bằng chết!
- Vậy sao? Rốt cuộc là ai uy hiếp ai?
Từ Huyền trào phúng cười cười, Thiết Dực Long ở phía dưới móng vuốt sắc bén mạnh mẽ vung lên, làm bộ muốn xé nát nữ hài.
- Dừng tay! Ngàn vạn lần đừng tổn thương Thải Tước, cái gì cũng dễ nói.
Vẻ mặt lão bà kinh hoảng.
- Hừ hừ.
Từ Huyền làm ra vẻ hai tay vây quanh, lúc này trong nội tâm đại định, bắt giữ nữ hài gọi là Thải Tước này, hắn rốt cục hóa bị động làm chủ động.
Nếu như tùy ý để bảo khí của Khổng Tước lão bà trói buộc, đợi nàng giết chết những Liệp Yêu Giả kia, không chừng sẽ đối đãi với mình như vậy.
Bởi vậy, hắn dứt khoát tế ra khôi lỗi vừa luyện chế thành.
Trang thứ ba của thiết sách, tiêu hao hơn nửa tài sản của mình sáng tạo ra Khôi Lỗi, quả nhiên không để cho Từ Huyền thất vọng.
Thực lực của Thiết Dực Long này, dù so sánh với Ngưng Đan kỳ hơi có chỗ thua kém, nhưng mà không kém bao nhiêu. Dù sao thời điểm luyện đúc, tài liệu của Từ Huyền là miễn miễn cưỡng cưỡng tập hợp đủ.
- Tiểu tử kia đến cùng có địa vị gì, vậy mà có thể có được Khôi Lỗi so với Ngưng Đan kỳ, còn dám uy hiếp cường giả Khổng Tước nhất tộc.
Bên kia Hạp cốc, lão giả đầu trọc cùng hai Liệp Yêu Giả may mắn còn sống sót, vẻ mặt như thoát được đại nạn, nhưng trong đôi mắt cũng lóe ra vài tia tham lam.
Lão giả đầu trọc và hai người chạy thục mạng qua một bên, không có lập tức chạy trốn mà là đứng ở một bên tọa sơn quan hổ đấu.
Đằng!
Thân hình Từ Huyền nhẹ nhàng nhảy lên, rơi xuống phía dưới, thò tay bắt giữ phong bế nữ hài, sau đó thu Thiết Dực Long vào trí nhớ Tinh Hải.
Khôi Lỗi như thiết Dực Long này, tiêu hao đối với linh thạch là cực kỳ khủng bố, linh thạch trong tay Từ Huyền cũng không nhiều.
Thấy Từ Huyền thu hồi Thiết Dực Long, ánh mắt Khổng Tước lão bà lập loè bất định.
- Ô ô ô... , thả ta ra!
Thải Tước kiệt lực giãy dụa, nhưng pháp lực bị cấm chế, ở trước mặt Từ Huyền, căn bản không có lược nhúc nhích.
Bàn tay lớn kia, như có lực lượng của thiên quân, làm cho khí huyết toàn thân nàng ngưng trệ, khiến cho nàng không xoát ra được một chút khí lực.
- Nếu như không muốn làm cho nàng chết, theo như ta phân phó đi làm, thẳng đến Từ mỗ thoát ly hiểm cảnh, tiến vào khu vực an toàn.
Từ Huyền bình thản noi.
Sự tình có quan hệ tới tánh mạng mình cùng tự do, hắn tự nhiên sẽ không hạ thủ lưu tình. Dù sao Thiết Dực Long chỉ miễn cưỡng đạt tới Ngưng Đan kỳ, chính thức đánh nhau mà nói, Từ Huyền ở trước mặt lão bà này, không có phần thắng.
- Ngươi nói...
Khổng Tước lão bà cắn chặt hàm răng.
- Đánh chết ba Liệp Yêu Giả kia, nhưng ít nhất phải bắt giữ một.
Từ Huyền rất nhanh phân phó nói.
Lời vừa nói ra, ba người đầu trọc lão giả đang ở phụ cận nhìn trộm, lập tức hồn phi phách tán.
← Ch. 0352 | Ch. 0354 → |