Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Hà Phong Bạo - Chương 0635

Tiên Hà Phong Bạo
Trọn bộ 1175 chương
Chương 0635: Thiên Cơ Phiến (1)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1175)

Siêu sale Shopee


Lão giả ám xám này chính là cường giả Ngưng Đan duy nhất năm đó tiến vào Thiên Cơ cổ thành, bất hạnh bị cấm chế trong thành và Di Lạc Côi Bảo liên tục đả thương, sau khi ra khỏi thành lại ngấp nghé bảo bối của Từ Huyền, nhưng vì một thân thực lực không phát huy được đến một thành nên bị Từ Huyền chấn cho tổn thương.

- Tiểu bối, thù này hận này, ngày sau Địch Tam Thu ta tất tương báo gấp 10 lần!

Từ Huyền ẩn ẩn nhớ rõ biểu lộ năm đó của Địch Tam Thu kia lúc rời đi.

Hôm nay một hai chục năm sau, đối phương từ Ngưng Đan hậu kỳ tấn chức Nguyên Đan kỳ, thực lực kéo lên, mà còn mang theo một gã cường viện thực lực đáng sợ nữ.

- Như thế nào, Địch sư đệ, ngươi nhận thức tiểu tử kia à?

Vị thanh niên ám kim áo giáp bên cạnh hơi kinh ngạc nói, xem biểu lộ của sư đệ lúc này như hận không thể ăn tươi người nọ vậy.

- Úy sư huynh, tiểu tử này năm đó đã từng cùng ta tiến vào thành cổ, mà lại chiếm trước tiên cơ, đã nhận được một loại trọng bảo, lần này nhất định không thể tha cho hắn!

Địch Tam Thu mặt đầy oán hận mà nói.

- Vậy còn nói gì nữa, cùng tiến lên!

Úy sư huynh mặc ám kim áo giáp sắc mặt lạnh lẽo, trong mắt tóe hiện sát cơ.

- Không ổn! Giúp đỡ mà Địch Tam Thu mang đến tu vị đạt đến Nguyên Đan trung kỳ đỉnh phong, thực lực ít nhất còn hơn cả Tử Tiêu Quốc Sư và Mộ Dung Thường một bậc...

Từ Huyền mấy người, cảm nhận được một cổ nguy cơ không nhỏ đến từ Úy sư huynh kia.

Hắn ẩn ẩn ý thức được, Thiên Cơ cổ thành ngày xưa từng xuất hiện qua một lần ở Bát Hoang Sa Mạc, tất sẽ khiến rât nhiều người có ý chú ý.

- Đi! Không cần phải xen vào bọn hắn, mục đích của chúng ta là Di Lạc Côi Bảo.

Sở Đông nhàn nhạt thoáng nhìn địch nhân đến từ xa xa, thấp giọng thúc giục nói.

Lúc này mấy ngươi xuyên qua phong bạo cát bụi cường đại, đạp vào đại thành tang thương cũ kỹ.

Trên tường thành, có không ít cơ giới khổng lồ dài rộng hơn mười trượng, đều là quái vật khổng lồ nặng mấy mươi vạn cân cả.

- Công thành khí giới Thời kỳ viễn cổ! Nếu có mười chiếc khí giới như vậy thì đủ để nhẹ nhõm công phá một tòa trọng thành bình thường rồi.

Sở Đông ánh mắt quét qua những khí giới khổng lồ này, con mắt sáng ngời.

Đương nhiên, túi trữ vật của mọi người đều có hạn, vật phẩm để vào trong túi trữ vật cũng không phải hoàn toàn bất kể sức nặng. Dưới đại tiền đề là tranh đoạt Di Lạc Côi Bảo thì không có ai nguyện ý mang nhiều thêm mấy cái vướng víu cả.

- Cái này không tính là cái gì, trong thành cổ còn chiến thành cường đại hơn nhiều.

Từ Huyền lập tức nhớ lâu thuyền khổng lồ lúc trước phát hiện trong Thiên Cơ cổ thành, dài cả mấy trăm trượng, có thể nói là một Chiến Tranh Bảo Lũy, đủ để chịu tải trên vạn người, linh pháo đài hỏa lực trên đó có thể nhẹ nhõm tiêu diệt một tòa trọng thành.

Lúc này tiến vào thành cổ, Từ Huyền xem tương đối quen đường.

- Trực tiếp xuống dưới!

Từ Huyền trong mắt lóe lên lệ quang, thân hình nhảy lên, từ trên tường thành bay vọt mà xuống.

Trước đó lần thứ nhất, mọi người vào thành, là đi từ bậc thang bên dưới kia, thập phần dài dằng dặc.

Sưu sưu sưu...

Sở Đông, Nhiếp Hàn, Tuyết Vi, nhao nhao nhảy xuống từ tường thành

Trong tầm mắt, đứng vững từng tòa tòa nhà cơ giới hùng vĩ cao lớn, do linh mộc, linh quáng, kim loại đặc thù cùng nhauđúc thành, tầng ngoài bao trùm một tầng hạt bụi, phát ra khí tức tang thương cũ kỹ.

Kiến trúc trong thành cổ động cao tới trăm trượng, thậm chí hơn một ngàn trượng, ở trước mặt những tòa lâu tháp cao lớn này, sinh linh tiến vào trong đó đều có một loại nhỏ bé như con sâu cái kiến vậy.

Mỗi một tấc thổ địa, mỗi một tấc tài liệu ở đây đây đều là tài liệu trân quý của tu giới, đan đạo cường giả cũng không thể đơn giản hư hao.

- Lộ tuyến địa lý bên trong cổ thành ta có hình dáng đại khái, các ngươi đi theo ta.

Từ Huyền xung trận ngựa lên trước, bay vọt về phía trước.

Là bay vọt, mà không phải phi hành, tác thì bên trong cổ thành rất nhiều cấm chế, nhằm vào sinh linh trong không trung.

Không đến một hồi, phía trước xuất hiện một quảng trường khồng lồ tất cả đều là sàn nhà xanh thẳm, giống như châu báu vậy.

Bốn phía quảng trường có một thủy tinh trì đường kính trăm trượng, phún dũng ra thủy dịch đặc biệt, quang vụ bao phủ, hệt như mộng huyễn thiên đường vậy.

Khiến người chú mục nhất là tượng thần khổng lồ ở chính giữa.

Tượng thần ngàn trượng kia bày biện ra một vị lão giả nho nhã bình thản cơ trí thần bí, trong con mắt thâm thúy phảng phất ẩn chứa trí tuệ như nhìn thấu thế gian sương mù.

Trên pho tượng tản mát ra một cổ vô cùng linh áp tuyên cổ, khiến mọi người tâm thần rung động.

Bốn phía tượng thần còn nổi lơ lửng mười mấy món bảo vật lưu quang mê ly, có chút là thi họa, có chút là văn chương châu thạch.

So sánh với lần trước, trên tay tượng thần nắm chặt một thanh quạt lông, lưu chuyển từng tia màu trắng ánh sáng chói lọi, nhưng trên tay còn lại lại không có vật gì cả.

Khóe miệng Từ Huyền không tự chủ được nhếch lên, Thiên Giới Thư trên tay còn lại của tượng thần Thiên Cơ tử đã bị mình đoạt được, những năm này cũng phát huy ra tác dụng không nhỏ.

Khi nhìn chăm chú vào tượng thần Thiên Cơ tử, trong đôi mắt thâm thúy của Sở Đông nổi lên một cổ thần quang kinh người, định dạng vào trên quạt lông trên tay phải Thiên Cơ tử.

Quạt lông kia, nhìn như là như lông vũ, kì thực là một loại tài liệu kim loại cực đặc thù tạo thành, tính bền dẻo mười phần.

- Pháp bảo này, có lẽ hữu dụng với ta.

Sở Đông nhẹ hít một hơi, sắc mặt trịnh trọng nói.

Từ Huyền gật đầu nói:

- Dựa theo kế hoạch tr ước đây, cái này cũng không ảnh hưởng đến việc chúng ta đoạt Ngân Từ Nguyên Châu. Bất quá, lần này có cường địch tiến vào di lạc cổ thành, động tác phải nhanh một chút mới được.

- Yên tâm, kéo dài thời gian, đối với chúng ta càng có lợi, lần này Thiên Cơ thành cổ mở ra, sẽ có rất nhiều trở ngại, đi tranh đoạt Di Lạc Côi Bảo quá nhanh, loại lực cản này có thể còn tăng lên gấp mấy lần nữa.

Sở Đông dứt lời, dưới chân đột nhiên kéo dài ra một bát quái đồ thần bí, quang vân hai màu hắc bạch toán loạn, càng nhảy lên cao một tia hỏa vân hư vô.

Ông ~

Bát quái đồ kia, kề sát mặt đất, chở theo Sở Đông chạy vào chỗ sâu trong Thiên Cơ quảng trường.

Hư vô hỏa vân của bát quái đồ kia khi thì chớp động, thân hình Sở Đông cũng theo đó chuyển hướng hoặc là rút lui, lưu lại một quỹ tích lộ tuyến quỷ thần khó lường.

Trong Thiên Cơ quảng trường, có cơ quan cấm chế trùng trùng điệp điệp, hơi có sai lầm liền sẽ gặp phải công kích của tia chớp trắng kia, ngay cả cường giả Nguyên Đan cấp cũng không dám đơn giản đối chiến.

Hiểu được cấm chế trong đó, chỉ có Từ Huyền và Sở Đông.

Từ Huyền là vì bộ phận trí nhớ có liên quan đến Thiên Cơ tử vào kiếp trước, mà Sở Đông thì lại đến từ Độn Khứ Đích Nhất bát đại tinh thầm kia, , Từ Huyền đã từng hiểu rõ qua cho ra tin tức trí nhớ.

Cho nên, lúc này đây, biểu hiện của Sở Đông tỉnh táo mà thư sướng.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1175)