← Ch.0662 | Ch.0664 → |
- Mời các hạ nói, chỉ cần ta có thể làm được, cho dù lên núi đao biển lửa, quyết không chối từ.
Âm thanh của Thiên Hình bá chủ hữu lực, không chút do dự.
- Yêu cầu đầu tiên, từ nay về sau không được là địch với bọn ta, không được đánh chủ ý lên chúng ta, cũng không thể tiết lộ chi tiết của chúng ta.
Từ Huyền vừa dứt lời, Thiên Hình bá chủ không rảnh suy tư liền đáp ứng:
- Ta có thể đủ dùng Tâm Ma Thệ, đáp ứng yêu cầu này.
- Tốt, yêu cầu thứ hai, ngày sau Từ mỗ có cơ hội tiến vào thần hoang đại địa, ngươi vô điều kiện nghe theo ta điều khiển một lần.
Từ Huyền thản nhiên nói.
- Không có vấn đề.
Âm thanh của Thiên Hình bá chủ ẩn ấn có hưng phấn, chỉ cần có thể đạt được áo nghĩa chân chính của Viễn Cổ thể tu, cho dù trả giá lớn hơn nữa, cũng không chối từ. Huống chi Từ Huyền đưa ra yêu cầu, cũng không phải quá mức.
- Yêu cầu thứ ba.
Thiên Hình bá chủ nhìn qua thanh niên đang trầm ngâm trước mặt.
Suy nghĩ một lát, Từ Huyền trầm giọng nói:
- Nếu như ngươi nắm giữ Viễn Cổ thể tu đạo chi đạo, cần tận tâm thu đồ đệ, đem chân lý này, truyền thừa xuống dưới.
Yêu cầu thứ ba, làm cho Thiên Hình bá chủ cảm thấy ngoài ý muốn, nhìn kỹ Từ Huyền thật lâu, trong mắt dần dần nhiều ra vài phần kính ý, hít sâu một hơi:
- Tốt, yêu cầu này, ta cũng đáp ứng ngươi. Chỉ cần có thể đạt được tinh túy chân đế của Viễn Cổ thể tu, Thiên Vô Hình ta sẽ dốc lòng chọn đồ đệ, ít nhất bồi dưỡng chín thể tu thiên tài.
Đạt được hắn hứa hẹn, Từ Huyền thoả mãn gật gật đầu, hắn cũng nhìn ra được, Thiên Hình bá chủ là nhân vật vừa chính vừa tà, thậm chí làm người quang minh bằng phẳng.
- Tốt, ngươi nên đem vài loại pháp quyết mà mình tu luyện, cho ta xem một chút.
Từ Huyền hời hợt nói.
Thiên Hình bá chủ không nói hai lời, lấy một quả ngọc giản và một quyển sách cổ bị tàn phá ra, nói:
- Đây là ta lúc tuổi còn trẻ, đạt được pháp môn thể tu đặc thù, đặc biệt là thứ hai, một mực giúp ta tăng lên cảnh giới ngày hôm nay.
Ngọc giản và sách cổ kia, tự nhiên là bí tích Thiên Hình bá chủ ẩn giấu, nếu như người ngoài muốn liếc mắt nhìn, đó là vạn lần không được, thậm chí còn liều mạng đi thủ hộ.
Nhưng Từ Huyền chỉ nói một câu, hắn không chút do dự lấy ra.
- Đoán Thể Thập Nhị Thức... Kim Thể Cổ Tu Quyết...
Từ Huyền bắt đầu xem ngọc giản cùng sách cổ tàn phá.
Trong đó Đoán Thể Thập Nhị Thức, là do thể tu Quỷ Tân, trước khi chết sáng tạo ra. Mà pháp quyết này, cũng chỉ là luyện thể thuật cấp thấp.
Từ Huyền tu luyện qua Long Xà Cửu Biến, nội dung của Đoán Thể Thập Nhị Thức, xem xét xuống, áo nghĩa tinh túy, rõ ràng rành mạch.
Đoán Thể Thập Nhị Thức là cùng loại với Long Xà Cửu Biến, so sánh với pháp quyết trụ cột của Viễn Cổ thể tu, không kém nhiều.
Từ Huyền không khỏi sợ hãi thán phục, trong tu giả đời sau, cũng có chút người kinh diễm kỳ tài, có thể ngược dòng tìm hiểu bản chất của Viễn Cổ thể tu.
Mà Kim Thể Cổ Tu Quyết, chỉ là một bản thiếu, niên đại vô cùng lâu dài, phía trên ghi lại một bộ luyện thể thần thông rất có nghề, so sánh đã tiếp cận pháp môn tu đúc thân thể của Viễn Cổ, nhưng vẫn có chút chênh lệch.
Sau khi Từ Huyền xem trong, nhắm mắt lại, tâm thần rót vào trí nhớ Tinh Hải.
Ước chừng nửa canh giờ sau, hắn lấy hai cái ngọc giản trống ra, đem một ít tin tức trí nhớ, đưa vào trong đó.
Rất nhanh, hai cái ngọc giản trống này, phân biệt là màu bạc và màu vàng.
- Cái kia là Đoán Thể Thập Nhị Thức, là pháp quyết trụ cột của Viễn Cổ thể tu. Nhưng cái Kim Thể Cổ Tu Quyết mà ngươi tu luyện, đã bị nhiều đời sau sửa đổi rồi, dần dần xa rời bản chất của Viễn Cổ thể tu. Đáng tiếc ngươi tu luyện nó trong thời gian quá dài, khó có thể nghịch chuyển, cái ngọc giản màu bạc này, ta ta tiến hành sửa chữa lại rồi, có thể giúp ngươi tu luyện tới cấp độ bất hủ kim đan hoặc cao hơn. Mà cái ngọc giản màu vàng này, mới là pháp quyết trụ cột, cũng là pháp môn Viễn Cổ thể tu chân chính.
Từ Huyền đem hai cái ngọc giản nỳ, trịnh trọng đưa cho Thiên Hình bá chủ.
Nhìn cử động này, nhìn thì đơn giản, kì thực là trách nhiệm chấn hưng thể tu nhất mạch của Từ Huyền, truyền thừa kéo dài xuống dưới.
Hai tay Thiên Hình bá chủ nhẹ nhàng run rẩy, tiếp nhận kim, ngân hai quả ngọc giản, nhìn thoáng qua, liền có chút ít si mê, suýt nữa lâm vào trong.
- Đa tạ!
Thiên Hình bá chủ run giọng, hít sâu một hơi, khom người bái tạ Từ Huyền thật sâu.
Từ Huyền không để cho hắn dừng lại, sau một lát, đem Thiên Hình bá chủ đuổi đi.
Thiên Hình bá chủ vừa rời đi, phát hiện cổ thành phía dưới, quấy bùn cát khổng lồ, sau đó ẩn sâu trong sa mạc.
- Từ Huyền này quả thật hoàn toàn khống chế cả Thiên Ky Cổ Thành.
Thiên Hình bá chủ nhẹ nhàng thở dài, dùng một thân sức lực lớn cùng thần thông, phá vỡ cát tầng, trở lại mặt đất.
Sau đó, hắn lấy một quả ngọc bội ra, niết trong tay, rót pháp lực vào, ngọc bội xuất hiện hào quang lập lòe.
XIU.... XIU...
Nửa canh giờ sau, hai đạo xé gió truyền tới.
Một nơi khác trong sa mạc bát hoang, có hai mỹ phụ Nguyên Đan bay tới.
- Hồi bẩm tướng công, Nhị tỷ cùng Tam tỷ, đều vẫn lạc trong thành.
Một mỹ phụ trong đó, hơi ưu thương nói.
Mỹ phụ khác, hiếu kỳ hỏi:
- Tướng công, ngay cả bất hủ kim đan cũng thoát ra khỏi cổ thành, ngài ở bên trong tới mấy năm, phải chăng có thu hoạch?
Sắc mặt Thiên Hình bá chủ trầm xuống, lạnh lùng nói:
- Bắt đầu từ hôm nay, các ngươi hai người, ai cũng không nói tới Thiên Ky Cổ Thành!
Hai mỹ phụ, lập tức ngoan ngoãn gật đầu, nhưng các nàng có thể xác định, chủ nhân hơn phân nửa không có được Ngân Từ Nguyên Châu.
Mấy năm qua đi, trong Thiên Ky Cổ Thành, có kinh biến gì sao? Ngay cả bất hủ kim đan, đều chạy trối chết, mặc dù là chủ nhân, may mắn ngưng lại trong cổ thành mấy năm, hiện tại cũng im miệng không nói gì.
Bí mật của Thiên Ky Cổ Thành, đã chôn sâu trong sa mạc.
Có lẽ bí mật này, sẽ vĩnh viễn phủ bụi, lại có lẽ một ngày nào đó, sẽ tái hiện mặt trời.
Phốc phốc!
Mấy tháng sau, hai thanh niên, từ trong cát vàng trong sa mạc bay lên.
- Tối đa tiếp qua ba năm, ta sẽ đi thần hoang đại địa, đoạt lại đồ vật thuộc về ta.
Trong đó một anh kiếm tu áo lam, vẻ mặt chắc chắc nói.
- Có lẽ tùy theo ngươi đi, tin tưởng cho dù ta không giúp đỡ, ngươi cũng có thể đạt được mục tiêu.
Một nam tu khác có thân thể cân xứng, không quá khẳng định nói ra.
Hai người này, tự nhiên phải rời khỏi Thiên Ky Cổ Thành Từ Huyền cùng Niếp Hàn.
Từ Huyền không có khả năng tùy thân mang theo di lạc ôổ thành này, lấy một ít tài nguyên, cùng Niếp Hàn rời đi.
Về phần di lặc cổ thành, tạm thời cho nó ẩn dưới lòng đất đi.
Không chút dừng lại, Từ Huyền hai người nhanh chóng chạy tới Tinh Phong quốc.
Thời điểm cách Tử Tiêu quốc, phát hiện chiến loạn phía dưới vô cùng thảm thiết, cẩm tú sơn hà, bị Hỏa Vân Quốc cùng Lam Phong Quốc công chiếm, chỉ sợ không cần bao lâu, sẽ tiến tới thủ đô.
← Ch. 0662 | Ch. 0664 → |