← Ch.0795 | Ch.0797 → |
Hơn nửa năm này, Từ Huyền một mực co đầu rút cổ tại trong phủ đệ tu luyện, không dám đơn giản đi ra, chính là vì tránh liên hệ cùng Giới Ngoại cường giả.
Nhưng nào có thể đoán được, hắn càng sợ cái gì, sẽ tới cái đó.
Hai vị Giới Ngoại cường giả này được an bài tại phụ cận lâm viên phủ đệ của Từ Huyền.
- Chẳng lẽ Giới Ngoại cường giả đã tìm được một ít dấu vết gì đó để lại?
Trong lòng Từ Huyền xiết chặt.
Hắn không dám dùng ánh mắt nhìn thẳng, vẻn vẹn dùng dư quang khóe mắt dò xét hai vị Giới Ngoại cường giả này.
Trong đó nam tử mặc ngũ sắc quang khải thân hình uy vũ cao lớn, khí tức Bất Hủ Kim Đan ẩn ẩn áp bách hư không chung quanh.
Khí tức của người này cho dù Bất Hủ Kim Đan bình thường cũng phải run sợ.
Mà vị nữ tử thần bí kia phiêu nhiên tuyệt trần, thanh nhã như tiên, quanh quẩn một tầng bạch mênh mông sương mù, hình dáng tuyệt mỹ như ẩn như hiện, giống như Tiên Tử hoàn mỹ trong mộng ảo.
Tâm thần Từ Huyền run lên, rung động một cách không hiểu.
Sinh thời chưa bao giờ thấy qua loại mỹ nữ không ăn nhân gian khói lửa.
Không sơn hóa vũ, liễu nhiên như yên.
Tiên tử kia đứng tại chỗ phảng phất hóa thành tiên cảnh không sơn vũ vụ khiến cho phàm thế lộ ra vẻ dơ bẩn không chịu nổi không xứng với sự hiện hữu của nàng.
Cho dù lấy mắt thường Từ Huyền có thể nhìn cũng chỉ mông lung không rõ hình dáng, khí tức của nàng bao hàm hấp dẫn. nguồn tunghoanh
Nếu không có Nguyệt Quang Bí Châu cảnh báo, Từ Huyền thật sự khó mà tin được, đối phương là Giới Ngoại cường giả mang đến cho mình nguy cơ.
- Không thể phớt lờ, cho dù nàng hoàn mỹ, cũng là địch nhân của ngươi!
Trong đầu vang lên thanh âm của tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền hít sâu một hơi, ổn định nỗi lòng.
Mà sau một khắc, lòng hắn lại nhảy dựng lên.
Bởi vì Giới Ngoại Tiên Tử đang hướng phương này bay tới.
Đối mặt loại tình huống này, Từ Huyền tự nhiên không thể nhanh chân bỏ chạy, khẳng định như vậy sẽ khiến đối phương tỏ lòng nghi ngờ.
Hắn chỉ đành bất động thanh sắc, đồng thời tâm thần cũng khó có thể chống cự Giới Ngoại Tiên Tử.
- Bái kiến Liễu tiên tử.
Tà Ương kiên trì đi tới chào hỏi hai vị Giới Ngoại cường giả trước mặt đang đi tới.
Hắn cảm giác trong đầu mình họ là một tồn tại rất đáng sợ, giờ phút này bộ dạng của hắn có chút bất an.
Liễu tiên tử?
Từ Huyền khẽ giật mình, nghĩ thầm Tà Ương tới một thời gian ngắn, không ngờ lại nhận thức đối phương.
Liễu tiên tử trôi nổi giữa không trung, trong sương mù mông lung hơi lộ ra một tia tươi cười, giống như mưa bụi bên trong ánh bình minh, một cái nhăn mày một nụ cười đều dung nhập thiên địa tự nhiên.
Dùng Tà Ương âm tàn độc ác bực này đều có chút thất thần, suýt nữa khó có thể tự kềm chế.
Đúng lúc này Từ Huyền rõ ràng cảm giác ánh mắt của Liễu tiên tử nhìn về phía hai người chính mình.
Đó là một đôi mắt thấm nhuần linh hồn âm ty và trần gian, nếu nhìn kĩ có thể cảm giác hai điểm tinh sương sáng sớm, tiên tử như trong tiên cảnh ôn nhu thanh nhã trong tiên cảnh.
Lúc đối mắt, tâm thần Từ Huyền khó có thể tự kềm chế.
Cùng mỹ mâu đó đối mắt trong một sát na, Từ Huyền cùng Tà Ương đều phảng phất như lâm vào thắng cảnh điểu ngữ hoa hương.
Từ Huyền cảm giác tâm thần không bị khống chế, lâm vào ý cảnh đối phương.
Đặc biệt là cặp mắt u nhã kia, khi ngưng tụ nhìn thì khiến trong linh hồn Từ Huyền sinh ra một tia cảm ứng không hiểu.
Tiếp theo trong một sát na dị biến tỏa ra.
Oanh ~
Ở chỗ sâu trong linh hồn một tiếng nổ mạnh cơ hồ khiến Từ Huyền chỉ cảm thấy muốn ngất đi.
Cùng lúc đó.
Ở bên trong Ký Ức Tinh Hải vô số tinh thể ảm đạm không ngừng lắc lư.
Từ Huyền cảm giác tinh thần của mình, một sát na bị Ký Ức Tinh Hải thu hút.
Ầm ầm...
Ký Ức Tinh Hải chấn động y hệt phiên giang đảo hải (dời sông lấp biển)
Từ Huyền cảm giác vô số ký ức toái phiến hỗn loạn đang không ngừng va chạm xoay tròn.
- ah!
Một cỗ đau nhức kịch liệt nguồn gốc từ linh hồn để cho Từ Huyền sống không bằng chết, ôm đầu ở bên trong Tinh Hải lăn qua lăn lại.
Trong quá trình vô cùng vô cùng cặp mỹ mâu kia trong đầu hắn không hề biến mất.
- Cặp mắt kia...
Từ Huyền đau đến tê tâm liệt phế, trong đầu lại hiển hiện càng nhiều nữa ký ức hình ảnh.
Trong tấm hình Ký ức trong tấm hình: một thiếu niên tiến vào tiên môn. Khổ tu Long Xà Cửu biến, cùng thích Lê sư muội, cùng một chỗ tu luyện, cùng một chỗ lịch lãm rèn luyện, cùng một chỗ liếc mắt đưa tình...
Một đoạn ký ức Lạc ấn tình cảm quen thuộc mà lạ lẫm tại Tinh Hải của Từ Huyền.
Có lẽ dùng hai chữ "Khôi phục" mà hình dung càng thêm thỏa đáng.
- Lê sư muội...
Trong đầu Từ Huyền hiển hiện bóng hình xinh đẹp thanh nhã như của Lê sư muội kiếp trước, con ngươi không linh không màng danh lợi dần dần trọng điệp cùng mỹ mâu của Liễu tiên tử. xem chương mới tại tunghoanh(. )com
Đôi mắt đồng dạng có cùng một nét đẹp, lại cùng là một người.
Nhưng mà say mê hấp dẫn thẩm thấu đến ở chỗ sâu trong linh hồn lại vô cùng phù hợp như thế.
Ầm ầm --
Trong Ký Ức Tinh Hải trời đất quay cuồng, tàn hồn kiếp trước phát ra một tiếng đau nhức kịch liệt tê tâm liệt phế.
- Làm sao có thể, thậm chí có chuyện trùng hợp như vậy. Chẳng lẽ đây là nhân quả Luân Hồi kiếp trước thôi động...
Tàn hồn kiếp trước kinh hô gào thét.
Đầu nguồn bạo động Ký Ức Tinh Hải đến từ Từ Huyền.
Hắn thừa nhận một đoạn tình cảm kinh nghiệm khắc cốt minh tâm, từng hình ảnh, từng cảm xúc, từng thống khổ hoặc thương tâm cũng như thân sinh kinh nghiệm xuất hiện...
Khi hắn dần dần dung nhập đoạn cảm tình này thì thần sắc trở nên phức tạp, trên người ẩn ẩn toát ra một tia tang thương.
- Lê sư muội... Chẳng lẽ nàng này là Lê sư muội chuyển thế?
Từ Huyền rốt cục hoảng hốt nói.
Kiếp trước đoạn tình cảm kinh nghiệm xuyên qua Luân Hồi triệt để khôi phục lại.
Ký Ức Tinh Hải, rốt cục khôi phục bình yên như cũ.
- Không có sai, ngươi cảm ứng nguồn gốc từ linh hồn rung chuyển toàn bộ Ký Ức Tinh Hải.
Tàn hồn kiếp trước thở dài một hơi.
Từ Huyền cảm giác tinh thần của mình, lại nhanh chóng trở lại thân thể.
Đúng lúc này.
- Từ Huyền, vị này chính là khách quý của Thánh Cảnh, Liễu tiên tử.
Thanh âm của Tà Ương nhìn có chút hả hê truyền đến.
Không xong!
Từ Huyền "Thanh tỉnh " xong, phát hiện mình chính gắt gao nhìn chằm chằm vào Liễu tiên tử, bộ dáng vẻ mặt "Si mê " không thể tự kềm chế.
Trên thực tế, thời gian hắn tại ở bên trong Ký Ức Tinh Hải nhìn như dài dằng dặc, kì thực chỉ có hai ba nhịp thở công phu.
Nhưng hai ba nhịp thở công phu này trong mắt cường giả, đủ để quyết định sinh tử vài chục lần.
Nói cách khác, Từ Huyền "Si mê " nhìn chằm chằm vào Liễu tiên tử như thế đã chết vài chục lần.
Đây quả thực là bị chơi khăm rồi!
Cũng may kề bên này chỉ có mấy người.
Mà Liễu tiên tử khí độ bất phàm, mỹ mâu từ trên người Từ Huyền có chút dừng lại một cái chớp mắt, không có để ở trong lòng, thêm nữa... là nhìn chăm chú Tà Ương.
Hiển nhiên, trong nháy mắt nhìn Tà Ương cùng Từ Huyền. Liễu tiên tử càng cảm thấy hứng thú chính là Tà Ương.
← Ch. 0795 | Ch. 0797 → |