← Ch.1001 | Ch.1003 → |
- Hoàng Thiên Đại Đế là thế lực đối địch đám người Nhiên Ma Quân Đoàn cùng với Tông Như Ma là phụ tá của một phương Vũ Yên.
Giờ phút này, hắn muốn thông hành Giới Ngoại thông đạo, vừa lúc bị Thanh Thiên Quân đoàn nắm giữ.
Suy nghĩ những điều này cẩn thận, Từ Huyền không nói hai lời, đơn thương độc mã, giết vào Nhiên Ma Quân Đoàn đông nghịt.
Ah!!!
Lập tức phía sau Nhiên Ma Quân Đoàn một tràng hỗn loạn, truyền đến tiếng kêu thảm thiết không ngớt không dứt.
Châu Kỳ Giới, trước Ngũ Sắc Thánh Bảo.
Binh tướng cường giả của Nhiên Ma Quân Đoàn nhiều lần công phá phòng tuyến, phòng ngự của Ngũ Sắc Thánh Bảo khiến nơi này đã bị tàn phá hơn phân nửa.
Thanh Thiên Quân Đoàn dưới trướng Hoàng Thiên Đại Đế, thể xác và tinh thần của toàn bộ cao thấp binh tướng mệt mỏi, vết thương chồng chất, sĩ khí sa sút, chỉ có thể miễn cưỡng giữ vững vị trí hậu phòng tuyến của Châu Kỳ Giới.
Quân đoàn thống lĩnh đóng ở Thánh Bảo là một vị kim giáp tướng lãnh mặt chữ quốc, hiện tại đang khoanh chân đả tọa, trên người hắn có hơn mười miệng vết thương, áo giáp vỡ tan, dáng vẻ chật vật mà lại suy yếu.
Nhưng từ trên thân thể hắn lại phát ra ý cảnh Anh Biến lại làm cho song phương địch ta, mặc kệ người phương nào cũng phải kính sợ kiêng kị.
- Húc thống lĩnh, quân đoàn tối đa còn có thể kiên trì nửa ngày, chúng ta phải chuẩn bị rút quân khỏi Châu Kỳ Giới.
Một vị nửa bước Anh Biến Phó thống lĩnh, đến đây đưa tin.
Húc thống lĩnh thở dài nói:
- Chỉ có thể như thế, chúng ta đã tận lực. Đáng tiếc, Châu Kỳ Giới này một khi bại lui, thế lực của chúng ta, muốn thẩm thấu Linh Phương Giới tranh đoạt Thánh Địa Đan Dược Giới sẽ càng thêm khó khăn...
Trong phạm vi Thiên Sa Ngọc Giới đại giới dùng Linh Phương Giới làm hạch tâm, chung quanh một hai chục cái tiểu giới đều là khu vực tài nghệ đan dược tinh xảo nhất.
Đặc biệt là Linh Phương Giới lại càng là hạch tâm của Đan Dược thánh giới.
Quỷ Khô Quân Hoàng nếm mùi thất bại đối với Từ Huyền ghi hận trong lòng, trước khi đi đã cách không thi triển linh hồn bí thuật.
Quỷ tu nhất đạo, am hiểu linh hồn bí thuật, không có chỗ nào mà không phải là quỷ dị khó chơi, làm cho người ta nghe tin đã sợ mất mật.
Từ Huyền lập tức cảm nhận được một cỗ nguy cơ áp tới.
Linh hồn lực lượng của hắn còn chưa đạt tới cấp độ Anh Biến, Quỷ Khô Quân Hoàng lại là cường giả am hiểu Quỷ Hồn bí thuật, sự chênh lệch hết sức rõ ràng.
Hí!
Thân hình Từ Huyền cứng đờ, một cỗ đau đớn bén nhọn từ phương diện linh hồn truyền đến, ngay sau đó là một tràng hơi thở lạnh như băng. trên trán chảy ra một tia mồ hôi lạnh.
Quỷ diễm vô hình bắt đầu ăn mòn linh hồn của Từ Huyền.
- Cút!
Từ Huyền dưới áp lực chưa từng có đột nhiên quát một tiếng chói tai, thanh âm như lôi đình, rung chuyển toàn bộ linh hồn.
Trong nháy mắt, quang vân ở bên trong hồn thể Ám Kim của Từ Huyền xuất hiện một con viêm long màu vàng kim, sau đó xoay quanh quanh thân thể hắn.
Lực lượng quỷ diễm âm lãnh thiêu đốt lập tức bị khu lui hơn phân nửa.
- Linh hồn lực lượng của tiểu tử này không ngờ lại mạnh như thế.
Quỷ Khô Quân Hoàng chấn động.
Bí thuật một kích này của hắn trước đây từng đánh lén đồng gi¬ai Anh Biến Quân Hoàng, khiến cho tên đó tâm thần chịu trọng thương, nếu như là nửa bước Anh Biến thì căn bản là chỉ còn đường chết.
Mà Từ Huyền, tâm thần tuy rằng bị thương, nhưng xa xa không có nguy hiểm tới tánh mạng.
- Lưu lại!
Húc Thống Lĩnh từ phía sau đuổi giết mà đến.
Quỷ Khô Quân Hoàng đành phải thu hồi bí thuật, một bên thì đánh nhau, một bên thì rút lui.
Ngay tại một cái chớp mắt hắn thu hồi bí thuật, Nguyệt Quang Bí Châu trong cơ thể Từ Huyền vừa mới tách ra ánh sáng mông lung bỗng nhiên ảm đạm.
Từ Huyền không dám đơn giản sử dụng Nguyệt Quang Bí Châu, chỉ có thể ở trong cơ thể phụ trợ sử dụng.
Chính diện chống cự một kích Quỷ đạo bí thuật của Quỷ Khô Quân Hoàng, Từ Huyền cảm giác tâm thần bị thương, phương diện linh hồn còn có một cỗ khí tức âm lãnh ăn mòn, dây dưa mãi không tiêu tan.
Sau một lát.
Húc Thống Lĩnh phản hồi Ngũ Sắc Thánh Bảo, tự mình tiếp kiến Từ Huyền.
- Lui xuống đi!
Húc Thống Lĩnh để cho một các tướng lĩnh lui ra, chỉ còn lại có hắn và Viên Kinh Phó thống lĩnh.
- Từ Huyền, lần này thật muốn cảm tạ ngươi, để cho chúng ta giữ vững vị trí một đạo phòng tuyến cuối cùng của Châu Kỳ Giới.
Húc Thống Lĩnh mỉm cười, rất khách khí mà nói.
- Húc Thống Lĩnh khách khí, ta bất quá là tiện đường tới, chém giết mấy lính tôm tướng cua mà thôi.
Từ Huyền cười nhạt một tiếng.
- Từ đạo hữu khiêm tốn quá rồi, từ lúc mười năm trước, bổn tướng đã biết rõ sự hiện hữu của ngươi.
Ánh mắt Húc Thống Lĩnh nhìn từ trên xuống dưới Từ Huyền.
- Húc Thống Lĩnh cũng biết ta? Lại còn là mười năm trước?
Từ Huyền hơi có vẻ kinh ngạc.
Mười năm trước, hắn còn ở trong phủ đệ ở kiếp trước tu luyện.
Một bên trên mặt Viên Kinh hiếu kỳ: Húc Thống Lĩnh giống như rất xem trọng Từ Huyền.
- Đó là mật lệnh của cao tầng Hoàng Thiên Thánh Triều, nếu như gặp được Từ đạo hữu thì phải cung cấp che chở cùng với trợ giúp vô điều kiện. Trong quân đoàn, cấp bậc thống lĩnh đều biết tới tin tức của ngươi.
Húc Thống Lĩnh nói đến đây, hơi cay đắng, thở dài:
- Nhưng không nghĩ tới, ngược lại là Từ đạo hữu lại giúp chúng ta hóa giải nguy cơ.
Lại có việc này?
Từ Huyền kinh ngạc vô cùng.
Phó thống lĩnh Viên Kinh, vẻ mặt khiếp sợ, không thể tưởng tượng nổi:
- Từ Huyền đến cùng có lai lịch ra sao mà thánh triều cao tầng lại hạ mệnh lệnh này che chở cùng trợ giúp hắn vô điều kiện.
Che chở cùng trợ giúp hắn vô điều kiện là tính đãi ngộ ưu việt bực nào?
Từ Huyền rất nhanh liên tưởng đến Liễu Vũ Yên.
Nhưng dùng tu vi Anh Biến Kỳ của Liễu Vũ Yên cho dù thiên phú cao minh như thế nào cũng không có năng lượng lớn tới mức có thể ảnh hưởng cao tầng của Hoàng Thiên Thánh Triều.
Từ Huyền chỉ có thể phỏng đoán, việc này hơn phân nửa có quan hệ cùng sư tôn thần bí sau lưng Liễu Vũ Yên.
Ý niệm tới đây, trong lòng Từ Huyền lập tức có chút tình cảm ấm áp.
Hắn lẻ loi một mình, giết ra ngoại giới vực, gặp phải Nhiên Ma Quân Đoàn truy nã, có thể nói là nguy cơ trùng trùng.
Không cần Tông Như Ma lên tiếng, cường giả lục tục tới đánh chết Từ Huyền nhất định sẽ ngày càng nhiều.
Nhưng may mắn chính là Từ Huyền cũng không phải chân chính tứ cố vô thân.
Hoàng Thiên Thánh Triều đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi, Từ Huyền tự nhiên không hề nghi ngờ gia nhập trận doanh này, ít nhất sẽ không quên ân tình như thế.
- Từ đạo hữu có cái nhu cầu gì thì có thể nói ra, Bổn thống lĩnh cùng với quân đoàn sẽ dốc toàn bộ lực lượng trợ giúp.
Húc Thống Lĩnh tiếp tục nói.
Ánh mắt của Từ Huyền chớp lên, trong lòng bắt đầu suy tư rồi nói:
- Ta có ý định đi Thiên Sa Ngọc Giới, muốn sử dụng Truyền Tống Trận của đại giới.
Về phần mục đích thực sự thì Từ Huyền sẽ không dễ dàng để lộ.
Hoàn Vũ Giới cũng không phải tiểu giới, đại giới, mà là Bản Nguyên Giới trung đẳng cao nhất trong vạn giới.
Tục truyền chỉ có ở bên trong Bản Nguyên Giới mới có thể sinh ra đời Thần Hư Đế Tôn, những khu vực khác xác suất xuất hiện cực thấp.
Húc Thống Lĩnh nghe vậy, nhíu mày nói:
- Tình huống của Thiên Sa Ngọc Giới đã khác với mười năm trước. Một phương đại giới này cơ hồ bị Nhiên Ma Quân Đoàn toàn bộ khống chế. Số lượng cường giả quân địch so tiểu giới muốn nhiều gấp bội trở lên. Mấy năm trước, có Thần Hư Đế Tôn, kinh hồng vừa hiện, còn đại chiến một hồi...
Cái này khiến Từ Huyền đều có chút khó xử rồi.
- Thanh Thiên Quân Đoàn đang tăng số người viện binh, tranh đoạt khu vực chiến trường Thiên Sa Ngọc Giới, bây giờ còn không phải thời cơ, không bằng chờ vài năm. Nếu như Từ đạo hữu không vội vã đi, chỉ có từ Giới Thiên Hoang Vực đi ngang qua, nhưng khẳng định phải mạo hiểm, một khi bị không gi¬an phong bạo cuốn phải thì ngay cả Anh Biến Quân Hoàng, đều sẽ vẫn lạc.
- Giới Thiên Hoang Vực?
Con mắt của Từ Huyền nhẹ nhàng sáng lên.
Giới cùng giới trong nháy mắt có thiên giới rộng lớn vô biên, là một tràng hoang vu bạo loạn. Linh khí nơi này rất cuồng bạo, khó có thể hấp thu, không thích hợp sinh tồn.
Càng quan trọng hơ?n là, Giới Thiên Hoang Vực thường xuyên có không gi¬an loạn lưu, thậm chí không gi¬an phong bạo, tóm lại không gi¬an không ổn định.
Giới Thiên Hoang Vực có phạm vi thật lớn, nếu như không sử dụng Giới Ngoại thông đạo, đơn giản chỉ cần đi ngang qua, thứ nhất muốn dùng hơn một ngàn lần, vạn lần thời gi¬an, thứ hai nó thập phần nguy hiểm.
- Dùng thực lực Anh Biến Quân Hoàng đi ngang qua Giới Thiên Hoang Vực, từ nơi này đến Thiên Sa Ngọc Giới, đại khái phải gần mười năm thời gi¬an.
Một câu của Húc Thống Lĩnh để cho Từ Huyền lập tức trong lòng lạnh cả người.
Thời gi¬an mười năm đối với thọ nguyên hơn một ngàn, thậm chí mấy ngàn của Nguyên Thần Đại Đạo mà nói, có lẽ không tính rất dài dằng dặc.
Nhưng đối với tại Từ Huyền mà nói thì quá dài rồi.
Hôm nay, hắn cùng với Tông Như Ma trăm năm ước hẹn, đã qua hai mươi tiếp qua vài năm nữa thì đã mất ba mươi năm.
Xét thấy như tình huống như vậy, Từ Huyền dứt khoát trước ở lại Châu Kỳ Giới, chí ít có Thanh Thiên Quân Đoàn chiếu ứng. Không phải một mình chiến đấu.
← Ch. 1001 | Ch. 1003 → |