Truyện ngôn tình hay

Truyện:Tiên Hà Phong Bạo - Chương 0684

Tiên Hà Phong Bạo
Trọn bộ 1175 chương
Chương 0684: Hóa Âm Nghịch Dương (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1175)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

- Mệt nhọc cả ngày, đêm nay cũng nên buông lỏng một chút rồi.

Từ Huyền minh bạch, tu luyện chi đạo, không thể cứ quá bó buộc, ngẫu nhiên phải buông lỏng mới được.

Từ khi trải qua lần ý thức xuyên qua bảy mươi năm sau, Từ Huyền dưới áp lực lớn lao kia, cơ hồ lúc nào cũng chỉ biết đến tu luyện cả.

Hôm nay nhập trú Tử Tiêu, lại có được một vị nữ bộc thị thiếp, Từ Huyền tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này:

- Lực lượng trong cơ thể ngươi, cương mãnh viêm liệt, cô dương không dài, vừa hay bên người lại có nữ thể tư chất thượng giai như vậy không lợi dụng thì thật đáng tiếc...

Tàn hồn kiếp trước đề nghị nói.

Từ Huyền lúc này tâm thần tiến vào ký ức tinh hải, đạt được một bộ bí thuật Âm Dương giao hòa, xưng là "Hóa Âm Nghịch Dương đại pháp"

Lấy ngộ tính hiện giờ của hắn, tự nhiên rất nhanh liền lĩnh ngộ được

Lúc tâm thần hắn quay về, phát hiện Vân Phỉ nhi công chúa, trong đôi mắt đẹp dịu dàng gợn sóng, nằm trong ngực hắn, khuôn mặt đỏ hồng.

Thấy Từ Huyền mở to mắt, Vân Phỉ Nhi mắt phủ đầy hơi nước, khóc ròng nói:

- Phỉ Nhi một lòng yêu Từ đại ca, lại bởi vì lợi ích hoàng tộc mà nhiều lần khiến Từ đại ca thất vọng. Bắt đầu từ hôm nay, Phỉ Nhi sẽ dốc toàn tâm toàn ý, hầu hạ người, vĩnh viễn không rời bỏ.

Từ Huyền tự nhiên sẽ không tin hoàn toàn nàng này lời mà nói... , Tử Tiêu một ngày bất diệt, đối phương tuyệt khó đem một cái nhân tình cảm (giác) đặt ở đệ nhất vị.

"Những... này ta cũng không thèm để ý, quan trọng là... người giờ chính là nữ nhân của ta...

Từ Huyền ôm chặt lấy thân thể mềm mại của giai nhân, trong bụng có một cảm giác như hỏa diễm thiêu đốt, một đôi ma trảo, nhẹ nhàng mở mạnh váy Tử Tiêu công chúa.

Hai người là quan hệ tình nhân cũ, Vân Phỉ Nhi không có bất kỳ giãy dụa, lại còn có ý hùa theo, tựa hồ như muốn thiệt tình hầu hạ tốt Từ Huyền vậy.

Đương nhiên, Từ Huyền sẽ không quên thi triển "Hóa Âm Nghịch Dương đại pháp", trong cơ thể một cổ khí tức óng ánh hoàng thấu hồng xuyên thấu qua hạ thể, tràn vào trong cơ thể Vân Phỉ Nhi.

Loại bí thuật này, có thể rút ra âm nguyên tinh khí của nữ tử để cho vào thân thể nam tử, khiến cho cô dương chi khí có thể trở nên mượt mà, ngẫu nhiên sử dụng, có thể dùng cố cảnh giới, thậm chí có lợi cho đột phá bình cảnh nữa.

Nhưng loại bí thuật này, sẽ khiến cho con gái chịu thiệt, lớn mạnh chính mình, có thể nói là hại người ích ta.

Cũng may Từ Huyền sẽ không sử dụng quá độ, lúc thi triển thuật này thì hắn cũng chuyển qua một ít Thuần Dương viêm khí để cho đối phương chút ít lợi.

Lần này cá nước thân mật, dị thường thông thuận.

Đến một thời khắc, khí tức trong cơ thể giao hoa, có một loại ảo giác như huyết nhục lưỡng liền vậy.

Từ Huyền một bên thi triển bí thuật, một bên phóng túng dục vọng của mình, bàn tay lớn không chút kiêng nể lướt loạn trên thân thể như ngọc, không buông tha một tấc khu vực mẫn cảm nào cả.

Chỉ qua một canh giờ, Vân Phỉ Nhi đã bắt đầu thở khẽ, mồ hôi cứ nhỏ giọt xuống.

Hai người đều là đan đạo cường giả, theo lý thuyết cho dù tiếp tục một ngày một đêm cũng không phải vấn đề lớn.

Từ Huyền minh bạch, hiển nhiên loại bí thuật này đã khiến nữ nhân phải chịu thiệt.

Quả nhiên, lúc qua hơn hai canh giờ, Vân Phỉ Nhi đã lộ ra vẻ suy yếu, mặt lộ vẻ vẻ mệt mỏi, nhưng vẫn kiệt lực chèo chống, hiển nhiên không muốn làm cho Từ Huyền thất vọng.

Từ Huyền sinh lòng trìu mến, buông thân thể mềm mại của nàng xuông, nhẹ nhàng đắp chăn, vươn tay lau khô nước mắt trên đôi má.

Chỉ qua một hồi, Vân Phỉ Nhi đã tiến vào mộng đẹp.

Vào lúc này, sắc trời cũng dần dần sáng.

Ở bên ngoài tẩm cung, Đổng Băng Vân nhắm mắt ngồi xếp bằng. Thân là nữ bộc thị thiếp, dưới tình huống bình thuờng, nàng tự nhiên không thể rời khỏi người chủ nhân được.

Nhưng tiếng thở dốc yêu kiều và khí tức đến từ bên trong lại khiến tâm thần nàng phải bất an.

- Cuối cùng cũng kết thúc...

Đổng Băng Vân trong nội tâm sâu kín thở dài.

Nhưng vào lúc này, nàng rồi đột nhiên cảm giác thấy một đại thủ ôm lấy eo mình, còn hoạt động không thành thật nữa.

- Ai!

Nàng giật thót mình, còn không đợi kịp phản ứng, người nọ ôm càng chặc hơn.

- Còn ai nữa?

Khí tức nam tử quen thuộc đập vào mặt, thân thể mềm mại của Đổng Băng Vân cứng đờ, đánh tan đi pháp lực đang vận chuyển trong cơ thể.

Từ Huyền nhìn kỹ tiểu mỹ nhân trước mặt, mặt ngọc hơi ngập lãnh ý, một thân váy trắng nõn, lộ ra đùi ngọc thon dài, da thịt như tuyết trắng, mùi thơm như ẩn như hiện vờn quanh nơi chóp mũi.

- Chủ nhân...

Đổng Băng Vân lông mi run rẩy, cắn chặt hàm răng trắng tinh, thân thể mềm mại phản kháng vô thức.

- Nàng này vẫn còn thân hoàn bích, thi triển Hóa Âm Nghịch Dương đại pháp, hiệu quả càng tốt hơn nữa...

Trong nội tâm Từ Huyền mặc dù nghĩ như vậy, nhưng động tác cũng không khỏi nhanh hơn.

Thân thể của hắn dán chặt lấy thân thể Đổng tiên tử, tách váy ra, không ngừng vuốt ve, khiến trên người nàng quẩn quanh một cỗ cảm giác tê dại.

Đổng Băng Vân mặc dù tâm tính lạnh như băng, nhưng dưới tình huống không thể phản kháng, không ngừng bị kích thích như vậy cũng khó có thể tự kiềm chế, hô hấp dần dần dần gấp rút, trên da thịt nổi lên một tầng màu hồng.

Từ Huyền bắt đầu thăm dò cao thấp, cách một tầng máy trắng noãn hơi mỏngr, hoặc xoa nắn trên ngực, hoặt là vuốt ve đùi nhỏ.

Đột nhiên, "Phanh" một tiếng, Từ Huyền xoay nàng về phía kim bích lương trụ trong địa, thân thể nàng run lên, nửa ẩn nửa lộ, cơ hồ dừng lại giữa không trung.

- Chủ nhân... Không nên...

Đổng Băng Vân vẻ mặt khuất nhục, vô ý thức giãy dụa, lại chợt cảm thấy hạ thể Từ Huyền cứng rắn lửa nóng đâm về trước một cái "Phốc phốc" trực tiếp đâm rách chiếc váy tuyết trắng, tiến vào tư huyệt giữa chân ngọc. Một cổ đau đớn khiến nàng phải kêu rên thành tiếng, đôi mi thanh tú nhíu chặt, chợt thân thể mềm mại băng thanh ngọc khiết liền trở nên run rẩy...

Giờ khắc này, sắc trời mới tảng sáng.

Sở Đông vừa mới thảo luận chiến sự xong với Tử Tiêu Quốc Sư, hơi mệt mỏi đi ra khỏi đại điện.

Nhiếp Hàn ở trong một tàng thư mật điện nào đó trong Tử Tiêu hoàng cung, vùi đầu nghiên cứu rất nhiều kiếm tu bí tịch, để tiến thêm một bước tăng cao tạo nghệ hỏa hầu Đoán Kiếm Đồ Quyết.

Mà Vân Phỉ nhi công chúa thì lẳng lặng nằm ngủ say trên người.

Dù vào lúc này, bên cạnh nàng ẩn ẩn truyền đến một hồi thở dốc yêu kiều rất nhỏ cũng khó mà đánh thức nàng dậy được.

Đổng Băng Vân hai chân cách mặt đất, thân thể thần tiên dừng trên kim bích lương trụ, đôi mi thanh tú nhíu chặt, lộ ra vài phần đau nhức.

Dưới đợt tấn công dồn dập của Từ Huyền, nàng cắn chặt hàm răng trắng tinh, trong mắt đẹp khuất nhục ôm hận hiển hiện một tầng hơi nước, tiếp theo dần dần mất phương hướng, thân thể mềm mại băng tinh ngọc khiết, theo cao thấp phập phồng, cuối cùng cũng khó có thể ức chế phát ra thở gấp, trên da thịt nổi lên một tầng ánh hồng.

Ở trong lòng Từ Huyền, Đổng Băng Vân là một vị đan đạo nữ tu tính tình lãnh đạm, nàng cao cao tại thượng, thanh mỹ xuất trần, cự người ngoài ngàn dặm.

Crypto.com Exchange

Chương (1-1175)