← Ch.127 | Ch.129 → |
Trương Hằng giống như âm hồn ẩn núp giữa ban ngày, xuyên qua khấp khu rừng, phàm là tu sĩ có Luyện Khí đại viên mãn bị hắn trông thấy. đều không tránh thoát kết cục tử vong.
Trong Thời gian một hai canh giờ, Trương Hằng ở trong khu rừng chém giết năm tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn. Mỗi lần đều chỉ trong Thời gian một hai hô hấp.
Lại dạo chơi một canh Giờ trong khu rừng, hắn vẫn chưa phát hiện một tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn nào.
- Còn thiếu hai người.
Trương Hằng nhẹ thở dài. sau khi qua Luyện Ngục Lộ và Sinh Tử Môn lúc này hắn giết chết mấy người không quen biết, cũng không lưu lại quá nhiều gợn sóng trong lòng.
Thấm thoát, trạch nam địa cầu từng yếu đuối và do dự đã không còn nữa, mà lại biến thành một người tu chân tâm ngoan thủ lạt, làm việc Quyết đoán.
Đây cũng là một loại biểu hiện nhân loại thích ứng môi trường. Không thích ứng môi trừơng sẽ bị môi trường đào thải.
- Xem ra trong khu rừng này không còn tu sĩ ngoài Luyện Khí hậu kỳ.
Trương Hằng Quyết định bỏ qua khu rừng này. bóng dáng rất nhanh di động ra ngoài bìa rừng.
Mới ra khỏi khu rừng không xa. Trương Hằng liền phát hiện trận doanh bên ngoài đã phân thành hai phe. tổng cộng cỏ năm sáu chục người.
- Ủa! Làm sao chỉ có một tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn.
Trương Hằng cảm thấy rất kỳ quái, vội dùng thân thức đảo qua phạm vi mấy trăm thước.
Chỉ có một gã tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn duy nhất trong trận doanh một bên. Trương Hằng cũng không muốn vội vàng động thủ nếu bị mấy chục tên tu sĩ Luyện Khí kia quần ẩu (hỗn loạn, đánh hội đồng) thì cũng là một chuyện buồn bực. Tuy rằng Trương Hằng có năng lực để quần ẩu.
Vừa quan sát hai bên đánh nhau hăng say, vừa tìm chung quanh một gã Luyện Khí đại viên mãn cuối cùng.
- Thật sự không có.
Trương Hằng tìm kỳ vài lượt, cũng không phát hiện một gã tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn cuối cùng.
Rốt cuộc là xảy ra vấn đề gì?
Ánh mắt Trương Hằng đột nhiên phát hiện một con sông cách đó không xa. con ngươi sáng lên, vội tiềm ẩn đi về phía đó.
VỊ trung niên Trúc cơ kỳ trên bầu Trời đang quan sát chiến đấu phía dưới, trên mặt hắn Thủy chung đều lộ ra vẻ cười thản nhiên, có khi còn lấy tay vuốt râu cá trê của mình.
Tuy nhiên, vào một khắc, hắn đột nhiên cảm giác có chút không đúng.
Vèo! Hắn khống chế độn quang tiến vào trong sân đấu pháp, rất nhanh tập trung mục tiêu vào khu rừng kia.
Thời gian mấy hô hấp. hắn bay trên không trung khu rừng nhỏ. rồi dùng thần thức quan sát.
- Quái! Như thế nào chỉ còn lại một tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn?
Người trung niên Trúc cơ kỳ đột nhiên bay lên không trung, nhất Thời rơi vào trầm tư. Đột nhiên, hắn nhớ tới đêm qua ba vị tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn vô cớ chết trong học viện.
- Chẳng lẽ có tu sĩ Trúc cơ kỳ lần vào chỗ này với ý muốn sát hại học sinh, có thiên phú tốt.
Hắn rất nhanh có kết luận, bay ra sân đấu pháp số 3. nói với vị Trúc cơ kỳ tu sĩ sân đấu pháp số 2:
- Ngươi nhanh đi thông báo cho các vị phó viện trường, tình huống dị thường bên sân đấu pháp số 3, sáu gã tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn hiện tại chỉ còn có một người, ta hoài nghi có cao thủ học viện khác lẫn vào đó
Tên tu sĩ Trúc cơ kỳ trên sân đấu pháp số 2 vội nói:
- Trước tiên ngươi trông chừng tên tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn cuối cùng, ta lập tức đi tìm các vị phó viện trường.
- Ngươi đi nhanh đi!
Trung niên Trúc cơ kỳ vội quay về bầu Trời sân đấu pháp số 3. đứng yên bất động Thanh sắc, thần thức tập trung chung quanh một tên tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn cuối cùng.
- Trong con sông thật ra có một số tu sĩ ẩn nấp. nhưng tu vi rất thấp.
Trương Hằng rất nhanh tiềm ẩn quay trở lại từ bên bờ sông.
"Chẳng lẽ đêm qua mình giết chết ba vị tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn mà trong đó có một vị là người tham gia sân đấu pháp số 3".
Cuối cùng. Trương Hằng đành phải cho ra kết luận như vậy. Cho tới bây giờ, tổng cộng hắn giết chết tám vị tu sĩ có tu vi cao hơn mình, chỉ còn thiếu hai người là đủ.
Ánh mắt hắn lại rơi vào tên tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn cuối cùng. Trương Hằng chậm rãi tiếp cận.
Trên con đường này, đối với pháp thuật bắn loạn xạ. Trương Hằng có thể tránh thì tránh còn không tránh được thì cứng rắn chống đỡ.
Rất nhanh, Trương Hằng liền tiếp cận cách tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn mấy thước. Mà vào lúc này, Trương Hằng đột nhiên cảm nhận một luồng thần thức đao động chung quanh.
- Cận thận!
Trong ánh mắt tên tu sĩ Trúc cơ kỳ kia lóe lên quang mang màu lam. miễn cưỡng thấy được thân ảnh gần như trong suốt của Trương Hằng.
-Vèo!
Hắn khống chế độn quang bắn tới chỗ Trương Hằng.
Trương Hằng không cần nhìn cũng biết hành tung của mình bị vị tu sĩ trên bầu Trời phát hiện.
Ầm
Trương Hằng dùng một chưởng đánh về phía tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn kia.
Nhưng tu sĩ này dường như có chút cảnh giác, không ngờ tránh né phần yếu hại trong gang tấc. một chưởng của Trương Hằng đánh trúng phần vai hắn.
-Rắc!
Cánh tay hắn lập tức bị gẫy xương, nơi bị đánh trúng máu thịt lờ mờ. xương cốt vỡ vụn.
-Ạ!
Hắn kêu thám một tiếng, thân thể bay ra xa hơn mười thước.
Trương Hằng lạnh lùng nhìn tu sĩ Trúc cơ kỳ đuổi tới nơi này. thầm nghĩ, nhất định đối phương dùng thần thức truyền âm cứu một mạng tu sĩ vừa rồi.
Đúng lúc này, ba luồng khí thể kinh người truyền từ phía xa. Ba đạo độn quang đang bay về phía này.
- Không tốt! Dĩ nhiên là ba vị tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ.
Trương Hằng vội liếc mắt nhìn, trong tay ngưng tụ một đạo phong nhận màu bạc.
Xuy!
Phong nhận màu bạc nhanh chóng bay xa hơn mười thước cắt qua không khí, vừa lúc đánh trúng cổ họng tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn đang hôn mê.
Phốc! Máu tươi tràn ra, tu sĩ kia đã chết.
Chín người! Còn lại một người cuối cùng, tim Trương Hằng đập nhanh hơn.
Mà lúc này, bóng dáng Trương Hằng cũng lộ ra trước mọi người, trung niên Trúc cơ kỳ đã bay đến nơi cách hắn mấy chục thước.
Ba gã tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ ở phía xa lúc này cách Trương Hằng có mấy trăm thước.
- Một người cuối cùng, chính là ngươi đi!
Ánh mắt của Trương Hằng lập tức tập trung về phía trung niên Trúc cơ kỳ bay tới đây, không lùi mà tiến tới, nhanh chóng bay tới người trung niên Trúc cơ kỳ.
Người trung niên Trúc cơ kỳ kia có thể cảm giác được sát khí dày đặc đến từ trên người Trương Hằng, vốn thấy đối phương là một vị tu sĩ Luyện Khí hậu kỳ, cũng không để trong lòng.
Nhưng vừa nghĩ đến đối phương thần không Hay Quỷ không biết giết chết nhiều tu sĩ Luyện Khí đại viên mãn, khẳng định là che giấu thực lực của mình, tu vi đối phương có lẽ còn cao hơn mình.
Pháp quyết trên tay liên tục điểm, trên người lập tức hình thành một tầng vòng bảo hộ màu lam giống như màn nước.
Đây còn chưa hết, hắn vỗ tay vào túi trữ vật, một tấm chấn phòng ngự xuất hiện trước mặt. dĩ nhiên là một kiện Linh khí hạ phẩm.
Tấm chấn kia lập tức lớn lên mấy lần, chung quanh còn hình thành một hư ảnh tấm chấn rất lớn, ngăn chặn toàn bộ đường đi của Trương Hằng.
Đúng lúc này, Trương Hằng đã bay đến với khí thế hung hăng.
- Keng keng keng
Tay Trương Hằng đánh ra mấy đạo phong nhận màu bạc. nhưng đều bị kiện Linh khí phòng ngự hạ phẩm kia chặn lại.
Linh khí phòng ngự trong tay tu sĩ Trúc cơ kỳ, uy lực tăng mấy lần so với Luyện khí kỳ sử dụng. Cho nên trong khoảng Thời gian ngắn Trương Hằng vẫn chưa đánh tan phòng ngự của đối phương.
Hô! Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia điên cuồng, tốc độ lại tăng thêm, ánh sáng bạc trên người lóe lên hào quang mê lý, cả người như lưu tinh bắn về phía trước.
Trung niên Trúc cơ kỳ kia cũng thoáng kính ngạc, muốn tránh khỏi đã là không thể.
Ầm!
Trên tay Trương Hằng bốc lên ngọn lửa màu bạc bừng bừng, mạnh mẽ đánh trúng hư ảnh tấm chấn khống lồ.
Ầm!
Âm Thanh đỉnh tai nhức óc vang vọng toàn trường.
Hư ảnh tấm chấn kia và bản thể tấm chấn cùng lúc xuất hiện một lỗ thủng bằng nắm tay.
- Lại lần nữa!
Tốc độ Trương Hằng không giảm, Hỏa diễm màu bạc trên tay chiếu rọi lên khuôn mặt kiên nghị Quyết đoán sát phạt.
- Thật sự quá đáng sợ
Khóe miệng tu sĩ trung niên kia trần đầy vết máu. độn quang dưới chân nhanh chóng quay trở lại phía ba tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ kia.
Trương Hằng còn muốn trong Thời gian ngắn đuổi theo đối phương đã không thể rồi. đối phương đang dùng độn quang cấp cao nhất, còn nhanh hơn Ngự Phong Thuật.
Hỏa diễm trên tay tức thì tắt đi, đôi mắt lạnh như băng của Trương Hằng đang nhìn chằm chằm trung niên Trúc cơ kỳ đang hốt hoảng chạy thoát.
Mà lúc này đây, ba gã tu sĩ Trúc Cơ hậu kỳ cách nơi này cũng không xa.
- Ngươi chạy không thoát đâu.
Trương Hằng mở miệng hộc ra một kiện Linh khí hình trăng lưỡi liềm nho nhỏ, chính là Linh khí trung phẩm Nguyệt Thương trước đây.
Tuy nhiên lúc này, Nguyệt Thương đã đạt tới cực hạn của pháp bảo cấp Linh khí. toàn thân trong suốt như tuyết ngọc, lóe ra phong mang lạnh như băng, giống như lưỡi hái của tử thần.
Ông.
Thể tích Nguyệt Thương biến về dạng bình thường, một đạo hư ảnh quét qua trên hư không, bắn về phía trung niên Trúc cơ kỳ đang chạy trốn.
Thời gian hai hô hấp, Nguyệt Thương liền đuổi kịp tu sĩ trung niên Trúc cơ kỳ.
Rắc.
Phốc
A...
Trên không Thiên La Học Viện, một vệt trăng cong màu bạc xinh đẹp vắt ngang hư không tạo thành một cảnh tượng tráng quan, máu tươi bắn ra, giống như pháo hoa nỡ rộ.
Vèo!
Trương Hằng tiếp Lấy lợi khí như trăng cong màu bạc. ngạo nghễ đứng trong hư không, như tuyệt thế cao thủ tung hoành bất bại. Mà thân thể trung niên Trúc cơ kỳ kia vô lực rơi trên mặt đất.
- Ngươi... Ngươi
Ba vị tu sĩ Trúc cơ kỳ vội tới với thần tình tức giận, nhìn chăm chú Trương Hằng.
- Ha ha! Ba người các ngươi muốn cùng tiến lên sao?
Trương Hằng nắm chặc Nguyệt Thương hình trăng cong, nhẹ nhàng vẽ trên hư không, phong nhận hình trăng lưỡi liềm chói mắt cắt qua không khí. mạnh mẽ đánh trúng cấm chế ngoài sân đấu pháp.
Ầm! Cả sân đấu pháp số 3 chấn động kịch liệt, cấm chế bên ngoài trong nháy mắt bị phá vỡ.
- Công kích thật đáng sợ!
Sắc mặt ba vị phó viện trường có Trúc Cơ hậu kỳ đại biến.
← Ch. 127 | Ch. 129 → |