← Ch.129 | Ch.131 → |
Nghe Ý tứ của phân thân Huyết Sát, đám người Triệu Thụy dường như đang ở một địa phương nào đó rất nguy hiểm. ngay cả sinh tử đều không thể đoán trước được.
- Không phải Thời gian mới qua một ngày sao? Như thế nào lại là một năm chứ?
Trương Hằng khó hiểu hỏi.
Phân thân Huyết Sát cũng không có giải đáp vấn đề này của Trương Hằng, chỉ thấy hắn điểm tay vào hư không một cái. trước mắt Trương Hằng liền xuất hiện một hình ảnh trông rất sống động, trong hình ảnh đó có một bóng dáng quen thuộc.
Người này quần áo rách nát như ăn mày. nhìn qua bộ dáng ước chừng hai mươi tuổi, Trên mặt hắn lộ ra vẻ xơ xác tiểu điều, trong ánh mắt lóe ra khí tức tử vong lạnh như băng.
Đặc sắc nhất chính là đầu tóc của hắn màu đỏ như lửa. một thân nhẹ nhàng di chuyển trong thế giới âm u kia. làm cho người ta có một loại cảm giác lẻ loi cô quạnh.
ở dưới chân hắn. có vô số thi thể. những thi thể này có khi là các loại yêu thú hình thù kỳ quái, có khi là thi thể tu sĩ nhân loại xương cốt gãy nát, máu thịt lẫn lộn.
Một đám lửa không ngừng Thiêu đốt thi thể chất thành đống như ngọn núi nhỏ, phát ra mùi thịt cháy khét.
Trương Hằng đứng ở trong hư không không ngờ có thể nghe Thanh âm từ trong hình ảnh đó truyền ra. thậm chí còn có thể ngửi được các loại mùi bên trong, hắn có ảo giác như mình đang lạc vào trong cảnh kỳ lạ đó.
- Ừ! Đúng như dự đoán của ta, truyền nhân của Hỏa Quỷ khẳng định có thể kiên trì tiếp tục, dù sao có được bảo vật nghịch thiên Hỏa Nguyên Châu bực này...
Phân thân Huyết Sát bình thản nói.
- Ngài nói hắn là Triệu Thụy?
Trương Hằng ngưng thân nhìn chăm chú nam nhân tóc đỏ trong hình ảnh. .
-Lại tới nữa rồi...
Giọng nói trầm thấp của Triệu Thụy tóc đỏ quanh quẩn trong thế giới âm u kia.
"Vù vù!"
Từ trên bầu Trời vừa bay tới hơn mười người tu sĩ bậc thấp. Gã tu sĩ cầm đầu thực lực đã đạt tới Trúc Cơ trung kỳ.
Gương mặt của những nhân loại này thực quái dị. ánh mắt đỏ như máu. tóc màu đỏ sậm. cơ bắp trên cơ thể đều vô cùng cường tráng, ẩn chứa lực lượng không thể xem thường.
Vị cầm đầu kia thân cao hơn hai thước năm. Trên toàn thân đều tản ra một cỗ khí tức nguy hiểm.
"Bọn người kia còn thuộc phạm trù nhân loại sao?" Trương Hằng không khỏi hoài nghi.
Có lẽ, gọi bọn họ là sinh vật hình người thích hợp hơn.
- Sát!
Những người này vừa trông thấy Triệu Thụy không nói hai lời. liền lập tức bắt đầu động thủ.
Trong con ngươi lạnh, như băng của Triệu Thụy lóe ra thần sắc tàn nhẫn, mái tóc màu đỏ trên đầu không gió mà lay động. Hai tay thật nhanh huyễn hóa ở trong không khí từng đạo từng đạo hư ảnh.
Lập tức, không gian nửa bầu Trời đều bị một tầng ngọn lửa màu đỏ sẫm bao phủ. Ngọn lửa mãnh liệt hợp thành một đám mây lửa. Kèm theo sóng nhiệt cực nóng kinh người đánh úp tới mười mấy người kia.
Mười mấy người tu sĩ kia dường như không nhìn thấy đám mây lửa này. vẫn cứ bay tHằng tới hướng Triệu Thụy, trong mắt lóe ra tia sáng đỏ như máu. Kèm theo vẻ điên cuồng.
Vừa tiến vào trong đám mây lửa. thân thể đám tu sĩ này bắt đầu bốc cháy lên. nhưng bọn họ vẫn như trước liều mạng không lùi bước phóng vọt tới Triệu Thụy, trong mắt không có một chút lý trí nào. dường như đã bị sát khí khống chế.
Đám mây lửa này có thể so với pháp thuật bậc ba. thế mà ở trong Thời gian ngắn không ngờ không thể đốt cháy những tu sĩ bậc thấp này.
Triệu Thụy lạnh lùng cười, ngón tay chỉ lên hướng đám mây lửa trên bầu Trời một cái. lập tức. toàn bộ đám mây lửa đột nhiên mở rộng ra. toàn bộ trong không gian đều bị vây trong một bầu không khí đầy áp lực.
"Ầm!" Toàn bộ đám mây lửa bùng nổ. bao phủ mười mấy người tu sĩ ở trong đó.
"Vù!"
Toàn thân gã tu sĩ Trúc cơ kỳ nổi lên một màn sương máu nồng đậm. không ngờ vẫn còn sống sót bên trong bùng nổ đó. Thế nhưng một cánh tay và một chân của hắn đã bị cắt rời thân thể.
Triệu Thụy thấy tu sĩ Trúc cơ kỳ kia phóng vọt tới mình, trong mắt không một chút bối rối, nhẹ nhàng vung tay lên. Một đoàn hào quang màu đỏ hình thành một cái lốc xoáy màu đỏ nhạt quái dị ở trước mắt hắn.
Gã tu SĨ Trúc cơ kỳ kia vẫn không né không tránh, cứ như vậy xông vào bên trong lốc xoáy. Vừa tiến vào lốc xoáy màu đỏ nhạt, thân thể hắn trong nháy mắt bị tan rã. biến mất khỏi thế gian này.
Làm xong những chuyện đó. Triệu Thụy tâm tình không mừng, mặt không đổi sắc. thần sắc vẫn bình tĩnh quan sát một vòng bốn phía, cuối cùng theo một cái phương hướng, một thân một mình trơ trọi phóng đi.
- Chỉ còn lại có một mình hắn sao?
Trương Hằng hỏi.
- Còn lại hai người nữa!
Phân thân Huyết Sát lấy tay chỉ liên tiếp hai cái ở trong hư không.
Trước mặt Trương Hằng lại xuất hiện hai hình ảnh âm u tràn ngập giết chóc. Trong hai cái hình ảnh này phân biệt có một tu sĩ Trúc cơ kỳ. trong đó một người là Lý Phong Tử của Tiên Vân Tông, không biết nhờ vào đâu. thực lực của hắn đã đạt tới Trúc cơ kỳ.
Một gã tu sĩ Trúc cơ kỳ còn lại là một thành viên của Bích Tuyết Tương Vân Tông. Trương Hằng cũng không quen biết.
- Ba người bọn họ khi nào thì có thể đi ra?
Trương Hằng không khỏi hỏi,
- Còn hai ngày nữa, nhưng đối với bọn họ mà nói lại là hai năm.
Trên mặt của phân thân Huyết Sát còn mang theo Ý cười tà ác. giơ tay điểm vào trong hư không một cái. Ba cái hình ánh kia như mặt kính vỡ đi. biến mất ở trước mặt Trương Hằng.
Trương Hằng khẽ thở dài một hơi. tính cách của phân thân Huyết Sát này thật rất khó lường, có khi nhìn như thực vô tình, có khi lại có vẻ như vô hại.
Lại chờ tiếp trong không gian vũ trụ này nửa ngày, khi Trương Hằng cảm thấy tịch mịch, liền tâm sự cùng Ninh Tuyết Dung trong túi trữ vật.
Tới một khoảnh khắc nào đó. phân thân Huyết Sát đột nhiên lấy tay điểm một cái vào tinh cầu ở dưới chân, một cột sáng màu trắng trong nháy mắt buông xuống đến một địa điểm trên tinh cầu.
"Xoạt!"
Không gian khẽ chấn động, một cái thân ảnh mập mạp hiện ra tại trước mặt Trương Hằng.
Người này chính là Vương Viên thực lực yếu nhất.
Hắn thở hổn hển phun ra mấy ngụm khí thô. qua một hồi lâu mới khôi phục lại.
- Con bà nó! Thật nguy hiểm! Thiếu chút nữa bị tu sĩ cấp Trúc cơ kỳ kia tiêu diệt rồi.
Gã mập mạp lầm bầm nói mấy câu.
- Ngươi có thể đưa ra một cái nguyện vọng với ta.
Phân thân Huyết Sát nói với giọng điệu lạnh nhạt.
- Ngài có thể lập tức làm cho ta có được linh căn cực phẩm hay không?
Gã mập mạp đảo tròng mắt vài cái. đưa ra một yêu cầu như vậy.
Linh căn cực phẩm là trước mắt hắn biết một loại linh căn tu tiên tốt nhất. Hai người Nam Minh và Mộ Tuyền chính là có được linh căn như vậy. mới giúp cho bọn họ chưa đến hai mươi tuổi đã có tu vi Trúc cơ kỳ.
- Linh căn không thể thay đổi. nhưng ta có thể cho ngươi một loại Tiên Đan. Có thể giúp tốc độ tu luyện của ngươi không kém gì người có linh căn cực phẩm.
- Vậy cũng được!
Gã mập mạp mừng rỡ không thôi.
Đối với Vương Viên người có tư chất cực kém mà nói. cho dù cho hắn một kiện tiên bảo. cũng không có chút tác dụng gì. ngược lại sẽ mang đến họa sát thân cho hắn.
Phân thân Huyết Sát duỗi tay rạ một cái bình ngọc màu xanh hiện ra ở trước mặt Vương Viên.
- Trong bình ngọc này có ba viên Tạo Hóa Đan cực phẩm.
Phân thân Huyết Sát thản nhiên nói.
Tạo Hóa Đan cực phẩm? Trương Hằng cùng Vương Viên đều sửng sốt ngẩn người.
- Tạo Hóa Đan lưu lạc ở nhân gian là một loại linh đan loại kém giả tạo. mặc dù có thể tăng lên thiên phú của con người, nhưng cũng rất có giới hạn. Còn bình Tạo Hóa Đan này là đan được nghịch thiên chân chính của Tiên giới luyện chế thành. Dùng một viên tác dụng lớn nhất, đủ để cho một người có phế linh căn có được tốc độ tu luyện không kém gì thiên tài linh căn cực phẩm.
- Thật tốt quá!
Vương Viên vui mừng tiếp nhận bình Tạo Hóa Đan cực phẩm này.
Lại qua hai ngày sau. Nam Minh. Lý Hoành phân biệt được phân thân Huyết Sát truyền tống đến nơi đây.
Nam Minh và Lý Hoành phân biệt hướng tới phân thân Huyết Sát yêu cầu một kiện tiên bảo. đều đạt được mục đích của mình.
Còn lại Hà Y Tú là người cuối cùng được truyền tống tới. tình trạng của nàng có chút suy yếu. sắc mặt tái nhợt, trong mắt còn biểu lộ một tia may mắn. Xem ra, dường như nàng đã sử dụng cấm kỵ thuật gì đó.
Ba người này có thể hoàn thành nhiệm vụ. Trương Hằng cũng không Lấy làm lạ. Sức chiến đấu của tu sĩ trên tinh cầu này. hắn cũng có kiến thức qua.
- Ta muốn ngài giúp ta giết một người.
Đây là nguyện vọng của Hà Y Tú đưa ra.
- Người nọ tu vi như thế nào?
- Nguyên Anh tiền kỳ.
Trên gương mặt trắng như Tuyết của Hà Y Tú lộ ra thần sắc kiên quyết.
- Báo ra cái tên, chờ sau khi kết thúc động phủ thí luyện, người nọ sẽ lập tức chết Ngay!
Phân thân Huyết Sát hờ hững nói.
- Khương Vũ Thạch tông chủ Độc Ma Tông!
Trương Hằng hơi sửng sốt. người này không phải Vô Cực Độc Ma sao? Không phải Hà Y Tú nói cho mình biết. Vô Cực Độc Ma tốt với nàng lắm sao?
- Người này gián tiếp hại chết mẫu thân của ta, hiện tại lại hạn chế tự do của ta. Ta muốn hắn chết!
Hà Y Tú nói lời này không ngờ lại nhìn về phía Trương Hằng. Xem sắc mặt của nàng, dường như đối với Hành động của Trương Hằng hôm đó không có sinh lòng oán hận.
"Vô Cực Độc Ma và Âu Dương Thiên Đức cùng một giuộc. coi như đều là địch nhân của mình, chết đáng đời!" Trương Hằng mừng thầm trong lòng.
- Tốt lắm! Cửa ải thứ ba mấy người các ngươi đều thông qua! Cửa ải này quan trọng nhất là khảo nghiệm lòng can đảm của các ngươi, độ khó của nhiệm vụ cũng không tính là cao lắm.
- Kế tiếp là cửa ải cuối cùng.
Phân thân Huyết Sát đưa tay chỉ vào hư không một cái.
Ba tu sĩ Trúc cơ kỳ quần áo rách nát hiện ra trước mặt mấy người.
Đây đúng là ba người Triệu Thụy.
Ba người này ánh mắt người nào cũng đều lạnh như băng và chết lặng, trên người tản phát ra cô sát khí có thể khiến cho người bình thường kinh sợ.
Trong đó. Triêu Thụy một đầu tóc màu đỏ như lửa là hấp dẫn ánh mắt của người ta nhất.
Triệu Thụy quét ánh mắt lãnh liệt nhìn mọi người một cái. cuối cùng dừng lại trên người Trương Hằng.
- Đại ca...
Giọng của Triệu Thụy thực khô khốc, có hơi khàn khàn, hai hàng râu không dài lắm bên khóe miệng của hắn. làm cho hắn thoạt nhìn lớn tuổi hơn so với thực tế.
Trương Hằng phát hiện túi trữ vật Trên người Triệu Thụy địa cũng đã đánh mất. quần áo còn rách nát hơn so với tên ăn mày.
Triệu Thụy này không biết lăn lộn ở góc xó nào ba năm. mà biến thành tình trạng như vậy.
- Đây là... Tạo Hóa Đan lưu lại cho đệ tử của đại ca sử dụng.
Mái tóc màu đỏ lửa che lấp nửa khuôn mặt năm đen của Triệu Thụy. Hắn từ trong quần áo rách nát lấy ra một cái bình ngọc. Đúng là cái bình ngọc có chứa Tạo Hóa Đan kia.
Triệu Thụy cầm bình Tạo Hóa Đan trong lòng bàn tay xám đen run nhè nhẹ. đưa đến trước mặt Trương Hằng.
Nhìn Triệu Thụy trước mắt thần sắc lạnh như băng, chết lặng. Trương Hằng cảm khái trong lòng, đón nhận bình Tạo Hóa Đan mà lòng nặng trịch.
Thấy Trương Hằng tiếp nhận bình Tạo Hóa Đan. mắt Triệu Thụy sáng ngời, trong lòng dường như thở một hơi dài nhẹ nhõm, Ngay sau đó hắn nhắm mắt lại. ngã năm trên tay Trương Hằng, liền đi vào giấc ngủ. khóe miệng còn mang theo vẻ tươi cười hạnh phúc.
Ba năm sống trong một thế giới đầy giết chóc, hắn đủ mệt mỏi rồi.
- Một cửa ải cuối cùng, chung kết.
Trong giọng nói của phân thân Huyết Sát hàm xúc ý tứ mờ mịt, vang vọng trong không gian vũ trụ rộng lớn vô hạn này.
← Ch. 129 | Ch. 131 → |