← Ch.324 | Ch.326 → |
Cực Kiếm chân nhân đột nhiên bay tới đây khiến Trương Hằng hơi biến sắc. Tuy rằng giờ phút này hắn đã không xem tu sĩ Kết Đan Kỳ trước mắt này ở trong mắt. Nhưng dù sao đối phương là người đã từng đánh đuổi mình chạy trối chết, tận đáy lòng hắn chung quy vẫn còn lại một ít khúc mắc.
Tuy nhiên, hiện giờ Trương Hằng cũng không phải là hạng người lòng dạ hẹp hòi Như vậy, chuyện cũng đã qua nhiều năm. cũng sẽ không vì vậy mà trừng mắt tất báo. Năm đó bị đối phương truy đuổi thê thảm Như thế, cũng chỉ có thể trách thực lực của mình không đủ.
Chỉ cần Cực Kiếm chân nhân thức thời không chủ động sinh sự. Trương Hằng cũng sẽ không so do cùng đối phương chuyện năm đó. Bằng không, cũng không thể để mất phong phạm, dù sao giờ này hắn đã đi vào hàng ngũ tu sĩ Nguyên Anh Kỳ.
Cực Kiếm chân nhân vừa thấy Trương Hằng ở đối diện, không khỏi hơi sửng sốt. trong mắt cũng hiện lên loại tình cảm phức tạp. không nghĩ tới hôm nay còn có thể gặp lại "Cố nhân".
- Mấy năm không gặp. đạo hữu vẫn là vinh quang rực sáng như trước, quyền cao chức trọng nắm giữ một phái, không giống như ta, cho tới bây giờ vẫn còn không thoát khỏi số mạng bị người đuổi giết?
Trương Hằng nhìn Cực Kiếm chân nhân hơi có vẻ già thêm một chút trong lòng nảy sinh cảm khái, trong lời nói vừa có ý châm chọc, vừa có mối chân tình phát ra từ nội tâm.
Nhiếp Mộng ở một bên thấy Trương Hằng không đề cập tới chuyện năm đó. thậm chí trên mặt không có một tia oán hận, trong lòng nàng không khỏi kinh ngạc. Đợi đến khi nàng nghe Trương Hằng nói đến nửa câu sau. trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười hiểu ý.
Hai lần gặp mặt Trương Hằng, đối phương đều rơi vào tình cảnh bị đuổi giết, chuyện này thật đúng là không thể tưởng tượng.
Tuy nhiên, Nhiếp Mộng thông qua cử chỉ thần thái, khí chất của Trương Hằng liền có thể phát hiện biến hóa kinh người của hắn. hơn nữa một thân tu vi lại mơ hồ không chừng, khiến nàng không dám sinh ra lòng coi thường đối phương.
Người có thể được Vũ Vô Cực coi là đối thủ. sao có thể là một tu sĩ bình thường chứ? Nhiếp Mộng cảm thấy mình cần phải cận thận ứng phó với Thanh niên nam nhân này. Trước mắt nhìn bộ dáng hắn chật vật nguyên khí hao tổn, nhưng có thể đối phương đã tấn chức đến một cảnh giới mà đám người mình không thể với tới.
Đối mặt với vẻ bình thản cười đùa của Trương Hằng. Cực Kiếm chân nhân lại lạnh lung nói:
- Chuyện năm đó không đề cập tới cũng phải. Kim Kiếm Môn ta hiện giờ đã trở thành môn phái phụ thuộc Tán Tu Minh, không biết có phải đạo hữu tới đây chuyên để châm chọc ta không? Tuy nhiên, nhìn ngươi chật vật như thế có lẽ lại trêu chọc thế lực nào rồi. Cứ tiếp tục như thế cho dù bần đạo không tìm ngươi gây phiền toái, cuối cùng cũng có một ngày ngươi sẽ chết trong tay kẻ thù!!!
Lần thứ hai gặp mặt, Cực Kiếm chân nhân nói lời lạnh nhạt với Trương Hằng, nếu không phải vì có mặt mấy tu sĩ Kết Đan KỲ Nhiếp Mộng Lúc này, có lẽ hắn đã xuống tay đối phó Trương Hằng rồi.
Trương Hằng không khỏi cười khổ: "Nhớ lại hồi đó mình giết đồ đệ của Cực Kiếm chân nhân cùng yêu thú mà hắn phí hết tâm huyết nuôi dưỡng, nếu đối phương không mang lòng căm hận mình, đó mới là chuyện lạ."
Ngẫm nghĩ ngụ ý trong lời nói của Cực Kiếm chân nhân, trong ánh mắt Trương Hằng đột nhiên hiện lên một tia hiểu ra. trong mắt những châm biếm cùng chua xót tiêu hết. hắn có vẻ trịnh trọng nói:
- Trương mỗ tuy rằng nhiều lần bị người đuổi giết, nhưng cuối cùng trên thực lực ta lại có thể vượt qua người đuổi giết ta năm đó.
Trương Hằng nhớ lại ở trong đầu. năm đó những người từng uy hiếp mình hoặc là đuổi giết người của mình: Lý Phong Từ. Âu Dương lão tổ. Cực Kiếm chân nhân. Bích U Tiên Tử...
Những người này tu vi cùng thực lực so ra người về sau mạnh hơn người trước, từ Luyện khí kỳ đến Kết Đan Kỳ, thậm chí là Nguyên anh kỳcao không thể với tới.
Nhưng cuối cùng, những người này từng người đều bị Trương Hằng vượt qua!
Nghĩ đến đây, Trương Hằng đối với gian nguy của con đường tu chân, lại nhiều thêm vài phần thể ngộ. Sau khi khôi phục lại từ trong đuổi giết uy hiếp của Thanh Vũ Điểu cùng với Thiết Mộc. trong lòng Trương Hằng lại tràn ngập tự tin
Đối mặt với Thiết Mộc khó có thể với tới và Vũ Vô Cực nhìn như không thể chiến thắng, ở sâu trong nội tâm Trương Hằng mơ hồ nổi lên ý chí chiến đấu. hắn tin tưởng có một ngày. những người này cùng giống như những người lúc trước, bị mình vứt lại ở phía sau!
Cực Kiếm chân nhân cùng Nhiếp Mộng đều phát hiện biến hóa trên tâm cảnh của Trương Hằng. Giờ phút này trên người Trương Hằng tràn ngập một loại ý chí chiến đấu bất khuất cùng tin tưởng, dường như không ai có thể đánh bại hắn!
- Cực Kiếm chân nhân! Trương đạo hữu là đối thủ được chọn của minh chủ. ngươi cũng không nên động tâm tư gì với hắn nha.
Nhiếp Mộng dời đôi mắt xinh đẹp nhìn Cực Kiếm chân nhân, mặt không đổi sắc cảnh cáo.
Cực Kiếm chân nhân Tuy rằng thực không cam lòng, nhưng cũng không dám phản kháng. Hiện nay Tán Tu Minh rực sáng như mặt trời ban trưa, các môn phái lớn nhỏ ở chung quanh đã sớm thân phục, lúc này Thanh thế thậm chí đã vượt qua Ngọc Phật Tự chủ nhân chân chính trong khu vực.
- Nếu Nhiếp phó Minh chủ đã lên tiếng, như vậy chuyện năm đó coi như không có gì!
Cực Kiếm chân nhân thở dài nói trên gương mặt già lão dường như lại nhiều thêm vài nếp nhăn.
- Trương đạo hữu! Ta xem bộ dáng ngươi nguyên khí tổn hao lớn. có cần tìm một chỗ tĩnh dưỡng một lúc hay không? Tán Tu Minh cách nơi đây tới hơn mấy trăm dặm. không bằng tới Kim Kiếm Môn nghỉ ngơi một vài ngày?
Nhiếp Mộng đề nghị với Trương Hằng, ánh mắt lướt qua ngân diễm đang thiêu đốt mảnh vỡ Huyết Sát Thiên Bi trong tay hắn.
Trải qua cắn nuốt trong thời gian dừng lại này. nguyên khí của Trương Hằng đã khôi phục lại phần nào.
Thần thức của Trương Hằng nhẹ nhàng lướt qua Kim Kiếm Môn, thoáng trầm ngâm suy nghĩ một chút rồi nói:
- Cũng tốt. ta dừng lại ở trong này một hai ngày vậy.
Hắn đích xác cũng cần một nơi để tĩnh dưỡng, nơi đây đã cách Vô Ưu Lâm ba Bốn ngàn đặm. Thiết Mộc kia có lẽ cũng không truy đuổi tới đây.
Thấy Trương Hằng một lời liền đáp ứng ngay. Nhiếp Mộng có hơi bất ngờ. nhưng cũng không nghĩ nhiều liên phần phó cho Cực Kiếm chân nhân.
Cực Kiếm chân nhân thì trong lòng thật không vui vẻ gì. Đối mặt với kẻ thù, mình không tìm tới gây phiền toái cũng rất không dễ dàng rồi. giờ này đối phương còn muốn ở lại tịnh dưỡng trong địa bàn của mình.
Ánh mắt lướt qua gương mặt xinh đẹp của Nhiếp Mộng. Cực Kiếm chân nhân thầm nghĩ: "Nữ nhân này an bài Như thế, chẳng lẽ là có dụng ý, là ngầm đồng ý cho mình động thủ báo thù sao?"
- Hoan nghênh Trương đạo hữu đến Kim Kiếm Môn ta làm khách.
Cực Kiếm chân nhân ở ngoài mặt khách sáo nói.
Trương Hằng gật đầu nói:
- Như thế rất tốt! Hy vọng sẽ không mang đến phiền toái gì cho quý phái.
Cực Kiếm chân nhân vừa nghe lời này đúng là bị dọa cho hoảng sợ. đối phương lần trước lén lút lẻn vào Kim Kiếm Môn, giết chết đồ đệ cùng yêu thú của mình, lần này chẳng lẽ lại sẽ gây ra phiền toái gì nữa hay sao?
"Nhất định phải phải người theo dõi gắt gao hắn!"
Cực Kiếm chân nhân thầm hạ quyết định. Lại nghĩ đến chuyện Trương Hằng nhiều phen bị người đuổi giết, nhất định người này là một con yêu tinh gây tai họa, hắn đến đầu là ở đó gặp chuyện không may.
Trương Hằng đương nhiên không biết ý nghĩ trong lòng Cực Kiếm chân nhân, bay đi theo hắn vào trong Kim Kiếm Môn.
- Các ngươi hãy ở lại phụ cận Kim Kiếm Môn. không nên tùy tiện rời đi.
Nhiếp Mộng dùng thần thức truyền âm phần phó cho mấy vị tu sĩ Kết Đan Kỳ ở phía sau. sau đó liền bay theo hai người vào Cực Kiếm Môn.
Trong quá trình phi hành, mảnh vỡ Huyết Sát Thiên Bi trên tay Trương Hằng vẫn không ngừng bị ngân diễm thiêu đốt. Ngân diễm lấp lóe khiến Cực Kiếm chân nhân bay ở phía trước kinh sợ khiếp vía.
Mấy năm trước, hắn đã chứng kiến uy lực của ngân diễm trong tay Trương Hằng này, nhưng giờ phút này rõ ràng nó đã trưởng thành đến mức càng thêm cường hãn.
Trong quá trình phi hành Cực Kiếm chân nhân thậm chí có thể mơ hồ cảm giác được nguyên khí của Trương Hằng khôi phục, độn quang dưới chân đối phương cũng dần dần ổn định hơn. không giống vẻ ảm đạm như Lúc đầu,
- Trương đạo hữu! Động phủ này chính là Kim Kiếm Môn chúng ta chuẩn bị chuyên để tiếp khách quý.
Cực Kiếm chân nhân Đưa Trương Hằng đến một động phủ hoa thơm cỏ lạ cảnh vật Thanh nhã. bên trong bố trí cực kỳ tinh xảo. các loại vật dụng tu chân thường dùng đều đầy đủ mọi thứ.
Trương Hằng gật gật đầu:
-Nơi này không tệ!
Nhiếp Mộng đứng bên cạnh hắn. trên mặt mang theo nụ cười, cho đến lúc Cực Kiếm người này rời khỏi động phủ mới lộ vẻ mặt bình tĩnh nhìn Trương Hằng.
Trong động phủ chỉ còn lại một nam một nữ bọn họ. Trương Hằng cảm giác không khí rất quái lạ. không biết Nhiếp Mộng này có chủ ý gì...
← Ch. 324 | Ch. 326 → |