Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Luyện Chi Lộ - Chương 353

Tiên Luyện Chi Lộ
Trọn bộ 776 chương
Chương 353: Bách Luyện Tuyệt Khí Tông
0.00
(0 votes)


Chương (1-776)

Siêu sale Shopee


- Với tốc độ phi hành của Trương đạo hữu này. không cần tới nửa ngày. chúng ta có thể tới Bách Luyện Tuyệt Khí Tông. Tuy nói ở giới tu chân thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, nhưng bằng vào công pháp thần Kỳ cùng tiềm lực hơn xa thường nhân của đạo hữu. chung quy có thể vượt qua những lão quái Nguyên anh kỳthành danh đã lâu kia. Đến lúc đó, nếu đạo hữu không hiềm phiền toái, có thể trợ giúp Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, ở thời khắc nguy nan thuận tiện ra tay một chút, lão phu thật cảm kích khôn cùng.

Ánh mắt Bách Luyện đại sư đầu tiên là chăm chú nhìn toàn cảnh ở bốn phía, từ đó phán đoán phương hướng lộ trình nơi đây còn cách Bách Luyện Tuyệt Khí Tông bao xa. Là tu sĩ Kết Đan Kỳ sống mấy trăm năm. phần lịch duyệt của Lão tự nhiên không ít. tối thiểu ở cảnh nội Ngọc Phật Tự có thể mặc ý ngao đu. Tiếp theo sau, lão mới nghĩ tới thế cục phát triển của Tam Tinh Vực trong tương lai đưa ra một cái thỉnh cầu nhỏ với Trương Hằng.

Nếu không có gì bất ngờ. nhất định mấy năm sau Trương Hằng ít nhất có thể chiếm cứ một vị trí ở Tam Tinh Vực.

Trương Hằng điều khiển Tử Diệu Thần Thảm bay đi trong vầng hào quang màu tím, thỉnh thoảng có lôi hình cung từ trên người hắn tràn ra. rót vào trong Pháp bảo phi hành đỉnh cấp này. phát ra tiếng vang "lốp bốp". Bất kể tốc độ phi hành có dằn xốc bao nhiêu, hai người đứng trên thảm bay màu tím đều giống như đứng trên đất bằng, không có bị ảnh hưởng bao nhiêu.

Sau khi nghe Bách Luyện đại sư trình bày và thỉnh cầu. Trương Hằng cũng không có do dự, bình thản cười nói:

- Trương mỗ nhất định sẽ cố hết sức. tuy nhiên đại sư cũng không cần lo lắng, việc thăng cấp cũng không phải là tuyệt đối không có khả năng.

Bách Luyện đại sư lắc đầu nói:

- Trừ phi có thể thu được Hóa Anh Đan linh đan trong truyền thuyết kia, nếu không muốn thăng cấp Nguyên Anh KỲ. gần như là không có khả năng. Nếu có cơ hội biến kiện phế linh bảo kia thành Thông linh pháp bảo chân chính, như vậy lão phu sẽ tặng cho đạo hữu. hy vọng đạo hữu ở những năm sau này có thể chiếu cố một chút đồ tử đồ tôn của ta, tốt nhất là có thể tìm một vị tài nghệ làm truyền nhân cho ta. Cả cuộc đời này ta từng Tiêu phí thời gian mấy trăm năm nghiên cứu đạo Luyện khí. nhờ đó thu được thành tựu không ít. Nhưng vì tu vi cùng tài liệu Luyện khí có hạn. cũng chưa Luyện chế ra pháp bảo gì kinh người, đây chính là chuyện lão phu hối hận nhất trong cuộc đời này...

Nói tới câu cuối cùng, trong mắt Bách Luyện đại sư hơi đỏ hồng, Lão hít sâu một hơi, trong ánh mắt nở rộ ra tia lửa tình cảm mãnh liệt, dường như vì đã làm ra một quyết định cuối cùng mà hưng phấn.

Trương Hằng hiểu rằng một khi biến kiện phế linh bảo đó thành Thông linh pháp bảo chân chính, cũng có ý nghĩa Bách Luyện đại sư kết thúc sinh mệnh.

"Rốt cuộc có nên hay không tặng cho lão một viên Hóa Anh Đan quý giá đây?" Trương Hằng trầm mặc thật lâu. tận đáy lòng cũng khó có thể quyết định.

Nếu như không tặng Hóa Anh Đan cho Bách Luyện đại sư. như vậy mình có thể thu được một kiện Thông linh pháp bảo khiến tất cả cao nhân tuyệt thế của Tam Tinh Vực tâm động không thôi, hơn nữa hắn cũng không cần trả giá bao nhiêu.

Nhưng nếu làm như vậy sẽ khiến trong lòng Trương Hằng nhiều ít có chút bất an. Bách Luyện đại sư đối xử với hẳn thẳng thắn thành khẩn Như thế, đồng thời bản thân hẳn cùng thiếu đối phương một mối nhân tình. Trong tay có Hóa Anh Đan. đồng thời không chỉ một viên, lại cất giấu không chịu lấy ra. Cứ như vậy, mặc dù về sau có thể thu được một kiện Thông linh pháp bảo của Bách Luyện đại sư dùng sinh mệnh đổi lấy. Nhưng trong lòng chung quy khó có thể an bình, thậm chí còn bị lương tâm cắn rứt.

- Trương đạo hữu! Hình như đạo hữu bay sai hướng rồi!

Trong lúc Trương Hằng đang suy nghĩ miên man. Bách Luyện đại sư đột nhiên nhắc nhớ.

- A... vừa rồi ta phân tâm...

Trương Hằng lập tức tinh tâm lại. vội vàng khống chế Tử Diệu Thần Thảm bay đi theo hướng chính xác. Dùng mắt thường có thể thấy được các đám mây trên bầu trời cùng những dãy núi dưới đất rất nhanh bay lùi về phía sau. gió mạnh thổi quật tứ tung, nhưng hai người trên thảm bay được màn hào quang màu tím thủ hộ, không bị chút ảnh hưởng gì.

Từ đó, hai người thỉnh thoáng trao đổi một vài câu. thời gian qua thật sự mau. trời còn chưa tối đã sắp tới mục tiêu.

Trương Hằng dùng thần thức lướt một vòng, liền phát hiện ở phía trước chừng ba bốn mươi dặm có một môn phái tu chân nhỏ. liền quay sang hỏi Bách Luyện đại sư:

- Môn phái trú đóng trên ngọn núi lớn phía trước có phải Bách Luyện Tuyệt Khí Tông không?

Bách Luyện đại sư không chút do dự nói:

- Không sai. chính là nơi này!

Tiếp theo sau, Lão lại khẽ thở dài:

- Thật ra. đã rất nhiều năm ta không quay về rồi...

Trương Hằng cười ha hả. ở một chỗ cách Bách Luyện Tuyệt Khí Tông ước chừng năm sáu mươi dặm. thần thức của hắn phát hiện một thế lực tu chân, thoáng quan sát một chút, phát hiện thế lực tu chân này không giống môn phái tu chân thông thường.

Ngay lúc hắn ngờ vực, Bách Luyện đại sư đột nhiên lên tiếng:

- Đạo hữu có phát hiện một gia tộc tu chân ở gần Bách Luyện Tuyệt Khí Tông hay không?

Trương Hằng gật gật đầu. nói:

- Ta đúng là phát hiện một thế lực tu chân nhỏ thì ra là một môn phái tu chân.

- Thế lực tu chân nhỏ?

Bách Luyện đại sư cười có vẻ chua xót:

- Thế lực này là Phạm gia có chút danh tiếng trong cảnh nội Ngọc Phật Tự. Trong các thế lực gia tộc tu chân ở Ngọc Phật Tự. thực lực xếp thứ hai. gần với Hầu gia bài danh thứ nhất. Tổng hợp lại thực lực chênh, lệch không lớn cùng Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, cũng chính là thế lực tu chân nhỏ trong miệng Trương đạo hữu...

Nghe ra ý tự chế giễu trong giọng nói của Bách Luyện đại sư. Trương Hằng chợt phát hiện, trong vô tình tâm nhìn của mình đã trở nên càng ngày càng cao. dường như các thế lực tam lưu tứ lưu hiện nay ở trong mắt mình, chỉ có thể dùng thế lực tu chân nhỏ để hình dung.

- Đại sư cũng không nên hiểu lầm. ta cũng không có ý chê bai quý tông...

Trương Hằng vội giải thích, hắn biết Bách Luyện đại sư có một loại cảm tình nồng đậm với môn phái của mình, không giống như mình cùng ba phái Phương Vân sơn. cũng không hề quan tâm hưng suy tồn vong của họ.

- Ha ha! Lão phu cũng không phải là hạng người lòng dạ hẹp hòi, Trương đạo hữu cũng không cần xưng hô ta là đại sư. đạo hữu có lẽ đã biết ta họ Tư Không, tên Vũ. có thể gọi ta là Tư Không Vũ hoặc là Tư Không đạo hữu.

Bách Luyện đại sư cười nói, trong vô tình lòng cố kỵ đối với Trương Hằng trong lòng lão đã tiêu tán. Đối phương có thực lực có thể so với Nguyên Anh Kỳ. lại có thể bình dị gần gũi trò chuyện với mình Như thế, hơn nữa trong lời nói vẫn còn duy trì tôn kính với mình, Điều này thật đáng quý. ở trong tiềm thức lão có thể cảm nhận được. Trương Hằng cũng không tính là quá xấu. người này cũng không có địch ý gì với mình.

- Tốt lắm! Vậy ta xưng hô là Tư Không đạo hữu.

Trương Hằng mặt đầy ý tươi cười, trong vô tình quan hệ cùng Bách Luyện đại sư hơi kéo gần lại một ít.

Khi hai người còn cách Bách Luyện Tuyệt Khí Tông chỉ chừng hai ba mươi dặm. Trương Hằng đột nhiên ngừng lại. nói với Bách Luyện đại sư:

- Trước khi gặp đối phương, tốt nhất ta có thể giữ lại một chút thực lực, tạm thời thu hồi pháp bảo đỉnh cấp này được rồi.

Bách Luyện đại sư mỉm cười, từ trên Tử Diệu Thần Thảm bay xuống dưới, nói:

- Như thế rất tốt, để tránh vị sư huynh kia trước khi tiến vào Mật địa môn pháị lại làm ra chuyện cá chết lưới rách.

Trương Hằng vung tay lên thu hồi Tử Diệu Thần Thảm vào túi trữ vật, chân đạp độn quang màu bạc, ngay cả thần thông lôi điện cũng không có sử dụng, cùng Bách Luyện đại sư bay đi về phía ngọn núi xa xa.

Khi hai người bay đến Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, thậm chí có thể nghe được từ trong môn phái dưới chân thỉnh thoảng truyền đến tiếng đập búa đe của nghề rèn. mặc dù cách đỉnh núi rất xa. Trương Hằng cũng có thể cảm nhận được một luồng lửa nóng trong bầu không khí.

Nắm giữ thần thông hỏa hệ. hẳn có thể dễ dàng cảm nhận được địa mạch chỉ hỏa ẩn chứa trong dãy núi phía dưới. Điều này đối với một môn phái nhỏ mà nói đã là không tệ rồi, nhưng nếu so với nham động Hỏa Dong Tinh dưới chân núi của Cực Diễm Môn thì cũng không có giá trị bao nhiêu.

Bách Luyện đại sư với sắc mặt phức tạp ngóng nhìn môn phái tu chân Luyện khí dưới chân, lão đứng yên một hồi cũng không có mở miệng. Trương Hằng đứng ở bên cạnh lão một lúc lâu sau mới nói:

- Tư Không đạo hữu! Muốn ta gọi hắn đi ra hay không?

Thần thức Trương Hằng đã sớm cảm nhận được một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ duy nhất trong Bách Luyện Tuyệt Khí Tông, cũng chính là lão già họ Sài. .

- Không cần, ta đã thông báo cho hắn ra ngoài rồi.

Bách Luyện đại sư thản nhiên nói. ánh mắt nhìn chăm chú phía dưới.

Trương Hằng thoáng hơi sửng sốt. thật ra không có chú ý Bách Luyện đại sư đã thông qua cách nào để thông báo cho lão già họ Sài trong môn phái.

Đúng Lúc này, từ trong một cái động phủ bí ẩn giữa ngọn núi phía dưới, bay ra một vị tu sĩ Kết Đan Kỳ. khuôn mặt người này cùng lão già họ Sài mà Trương Hằng nhìn thấy mười năm trước giống nhau như đúc. duy nhất khác nhau là lúc này lão có vẻ già thêm vài phần so Với mười năm trước.

Lão già họ Sài tu Luyện thời gian còn lâu hơn so với Bách Luyện đại sư, Lúc này, thọ nguyên còn lại của lão so với người sư đệ này còn còn ngắn hơn nhiều, có lẽ không tới mười mấy năm rất có thể lão sẽ hóa thành một đống xương trắng, trở thành vật hi sinh, lót đường cho ức vạn người tu chân trên đường đi tới Tiên đạo.

Dưới chân đạp độn quang màu đỏ như lửa. trong mắt lão già họ Sài mang theo vài tia chờ mong, bay đến gần hai người.

- Chỉ có một mình ngươi?

Trương Hằng có vẻ kinh ngạc hỏi. Chẳng lẽ đối phương không sợ hai người mình đột nhiên hạ sát thủ với lão sao? Thật ra Trương Hằng có nắm chắc trong thời gian ngắn giết chết lão già họ Sài trước mắt này. nhưng không đến thời điểm cuối cùng, hắn sẽ không tùy tiện ra tay. Dù sao hai người trước mắt này là chân chính nắm giữ trong tay bí mật của Bách Luyện Tuyệt Khí Tông. Với tính gian giảo xảo quyệt của lão già họ Sài. không có khả năng lão không có làm ra phòng bị tương ứng.

Lão già họ Sài thoáng quan sát Trương Hằng vài lần, phát hiện đối phương đã tiến vào hàng ngũ Kết Đan Kỳ. cũng không cảm thấy có gì bất ngờ. lão thản nhiên nói:

- Người ta mời đến ngay tại Phạm gia cách đây mấy chục dặm. Vừa rồi hắn báo đêm nay sẽ tới đây. Nhưng thật ra nhị vị tới thực đúng lúc đây! Không biết cách biệt mười năm. hai vị có tiết lộ bí mật có liên quan tới Bách Luyện Tuyệt Khí Tông hay không?

- Hừ! Chúng ta đầu có ngu ngốc như vậy, người biết đến càng nhiều, đến lúc đó có thể phần chia bảo vật lại càng ít. thậm chí sẽ dẫn tới họa sát sinh.

Trương Hằng lộ vẻ khinh thường nói. trong lời nói mang theo một cổ ngạo khí. bộ dáng này cũng là hắn cố ý giả vờ.

- Sài sư huynh! Chúng ta bên này không có gì bất ngờ. nhưng thật ra bên phía huynh, có để lộ phong Thanh gì không?

Bách Luyện đại sư hơi trào phúng hỏi.

- Chẳng lẽ sư đệ ngươi còn không biết ta sao? Những việc ngu ngốc đó ta như thế nào lại đi làm, cho dù là Phạm gia chủ sắp đến đây, cũng không biết toàn bộ chân tướng sự việc.

Lão già họ Sài lộ vẻ mặt trấn tĩnh, mặt không đối sắc nói. ánh mắt thỉnh thoảng đánh giá Trương Hằng.

Sau khi Trương Hằng đến chỗ này liền không cố ý thu liễm khí tức. giờ phút này nhìn qua cũng chính là cảnh giới Kết Đan Kỳ. nhưng cụ thể là Kết Đan Kỳ cấp nào. thì lão già họ Sài nhìn không thấu.

Đúng Lúc này, một cổ khí thế cường đại từ phương xa truyền đến. Thanh quang Nhoáng lên một cái, một lão già ngồi trên lưng con yêu ưng thật lớn bay lại đây. lão đảo thần thức lướt qua, thấy được tình huống bên này. trong miệng phát ra một tràng tiếng cười sang sảng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-776)