← Ch.381 | Ch.383 → |
Ý niệm vừa chuyển danh từ "Ký Hồn Thuật" này liền nảy sinh trong lòng Trương Hằng, vốn ý của hắn là khống chế linh hồn của các tu sĩ khác, nhưng nếu đặt tên là "Khống Hồn Thuật" thì không dễ nghe chút nào. Huống Chi ở giới tu chân Tam Tinh Vực vốn đã có "Khống Hồn Thuật" là pháp thuật trong Tà môn, Trương Hằng không muốn hai thứ lẫn lộn với nhau.
Nói chuyện tiếp cùng Hoa Ngữ Môn chủ một số vấn đề có liên quan tới tương lai phát triển của Thanh Hồ Sơn và Cực Diễm Môn, Trương Hằng mới cáo từ, trước khi đi nói với nàng:
- Tốt lắm! Lúc này ngươi có thể yên tâm tu luyện Ma đầu kia trong thời gian ngắn khẳng định không dám tới Thanh Hồ Sơn. Hừ hừ! Vừa rồi nếu có thể đến sớm một chút, có lẽ có thể chế ngự được hắn. Mặt khác, đối với Tú Hương, ngươi nhất định phải bảo đảm an toàn cho nàng.
Để cho Huyền U Thiên Ma chạy thoát. Trương Hằng nhiều ít có chút tiếc nuối, nhưng độn thuật của Ma đầu này thật sự là cực kỳ quỷ dị. đã vượt qua đa số độn thuật cao siêu của Tam Tinh Vực. ngay cả Trương Hằng cũng không có nắm chắc đuổi kịp hắn.
- Dạ, tông chủ!
Hoa Ngữ Môn chủ cung kính tiễn đưa Trương Hằng cùng Ninh Tuyết Dung rời đi. trong ánh mắt hiện lên một tia dị sắc, đối với vị chủ nhân Trương Hằng này càng ngày càng kính sợ. Ngay cả Ma đầu cực Kỳ cường hãn kia vừa nhìn thấy vị chủ nhân này, đều Chỉ có hốt hoảng chạy trốn, trong lòng nàng không khỏi thầm đoán thực lực chân chính của hắn.
Khống chế Tử Diệu Thần Thảm. Trương Hằng cùng Ninh Tuyết Dung rất nhanh liền trở về tới Cực Diễm Môn.
ở trên Cực Diễm Sơn. trên đường phi hành thỉnh thoảng gặp các tu sĩ. vừa nhìn thấy Trương Hằng ai nấy đều cung kính xưng hô một tiếng "Tông chủ", đối với gặp gỡ này, Trương Hằng đều phất tay chào bay qua.
Thần thức xẹt qua toàn bộ Cực Diễm Môn. phát hiện đại đa số tu sĩ, phân thân Nam Minh, Quỷ Sư, đám người Bách Luyện đại sư, Lam Hỏa... đều đang trong tình trạng bế quan tu luyện.
Thấy vậy, Trương Hằng vừa lòng gật gật đầu. vốn định đi vào nham động Hỏa Dong Tinh, nhưng nghĩ đến Ninh Tuyết Dung có thể sẽ không thích ứng với môi trường này, liền đưa nàng tới động phủ Triệu Thụy từng sử dụng.
Đi vào động phủ này, phát hiện bên trong bố trí cực kỳ đơn sơ, thậm chí không có lưu lại thứ gì có giá trị, có lẽ lúc trước Triệu Thụy cùng không có ở trong này bao lâu. Từ khi hắn phát hiện nham động Hỏa Dong Tinh, đơn giản là chuyển qua ở trong động phủ đó.
- Tuyết Dung! Nơi này có thể trở thành một cơ sở ổn định cho chúng ta Ở Tam Tinh Vực, chúng ta có thể ở lại đây hơn mười năm, hai mươi năm, thậm chí một trăm năm...
Trương Hằng nhìn động phủ đơn sơ trước mắt này cũng không rộng lắm, giọng điệu có phần trịnh trọng nói.
- Vậy thật tốt quá... Chúc mừng đại ca! Tuyết Dung cũng rất hân hạnh, Chỉ mong Nơi này có thể trở thành một cái gia đình.
Ninh Tuyết Dung phát ra niềm vui mừng từ nội tâm. trên gương mặt xinh đẹp nở rộ ra hai lúm đồng tiền, nụ cười tươi như hoa. Nàng ngắm nhìn động phủ đơn sơ. trong mắt lộ ra vẻ chờ mong và hưng phấn.
Hai người ở chung một chỗ với nhau hơn mười năm. Ninh Tuyết Dung thật có thể hiểu rõ tâm tình của Trương Hằng. từ khi rời khỏi Phương Vân sơn. Trương Hằng vẫn luôn ở trong tình trạng phiêu bạc chạy trốn, rất ít khi có thể an ổn ở lại một địa phương nào một thời gian lâu dài.
- Gia đình?
Trên mặt Trương Hằng không tự chủ được lộ ra một vẻ cười khổ cùng nhớ lại. bí mật giấu tận đáy lòng lại một lần nữa lơ lửng trong đầu hắn. Dù sao hắn không phải là người thuộc về thế giới này. mặc dù đã trải qua mười mấy năm ở nơi này. nhưng vẫn quên không được cái địa cầu mộng mơ tha thiết kia.
- Đại ca! Huynh có tâm sự gì vậy. có thể cho Tuyết Dung biết không?
Ninh Tuyết Dung lộ vẻ mặt quan tâm hỏi.
- Trước kia ta đã từng đề cập với muội. ta có một gia đình nhưng không thể trở về cũng rất khó nói nếu thực sự có ngày đó. ta sẽ dẫn Tuyết Dung muội cùng nhau rời khỏi nơi này...
Trương Hằng thấp giọng nói. trong ánh mắt nghi hoặc của Ninh Tuyết Dung, hắn khẽ cười nói tiếp:
- Có một số việc chung quy có hơi xa xôi. không bằng chúng ta trước trang trí một chút động phủ này. Ha ha! Tuyết Dung theo Từ đạo hữu Nơi đó hẳn là học được không ít thứ này rồi?
Ninh Tuyết Dung gật gật đầu. vẻ mặt hưng phấn bắt đầu bắt tay vào kế hoạch trang trí động phủ. nàng muốn tài liệu gì. Trương Hằng sẽ thông báo cho các đệ tử Cực Diễm Môn đi chuẩn bị.
Nửa tháng sau, một cái động phủ mới tinh tráng lệ hiện ra ở giữa sườn núi Cực Diễm Sơn. chung quanh cũng bố trí một ít ảo trận cùng cấm chế. tu sĩ bình thường căn bản không thể phát hiện động phủ này tồn tại.
- Đã tốt rồi. nếu muốn hoàn thiện thêm một bước, cần tu sửa quanh năm suốt tháng...
Trương Hằng nhìn động phủ trước mắt suối chảy róc rách, chim hót líu lo. hoa thơm cỏ lạ, tràn ngập sinh cơ. vừa lòng gật gật đầu.
- Đúng rồi! Tuyết Dung! Ta còn có hai kiện bảo vật phải tặng cho muội...
Trương Hằng đóng cửa động phủ. đầu tiên xuất ra một viên tinh châu màu lam như châu ngọc, từng luồng hơi lạnh truyền đến, tẩy rửa bầu không khí trong động phủ như làn gió mát mẻ sáng sớm thấm nhuần lòng người.
- Hạt châu Lam Tinh Chi Lệ này Tuyết Dung mang theo trong người tùy thân, tu luyện sẽ dẫn tới hiệu quả làm ít công to, có lẽ không tới vài năm, Tuyết Dung muội có thể Thành công hóa hình.
Ninh Tuyết Dung vừa thấy hạt châu này. ánh mắt sáng ngời, cũng không chối từ. vui mừng rạo rực nhận lấy Lam Tinh Chi Lệ, hơi suy tư một cái chớp mắt, đột nhiên làm ra một hành động khiến Trương Hằng tim đập nhanh.
Bàn tay ngọc nhẹ nhàng hất lên, Lam Tinh Chi Lệ hóa thành một luồng sáng màu lam, chui tọt vào cái miệng nhỏ nhắn. Ninh Tuyết Dung một ngụm nuốt xuống chạy vào đan điền của nàng.
- Này này... Tuyết Dung muội không sao chứ?
Thấy Ninh Tuyết Dung nuốt luôn hạt châu này vào bụng. Trương Hằng hoảng sợ, mắt trợn trừng như sắp lọt ra ngoài.
Ninh Tuyết Dung cười hì hì:
- Đại ca yên tâm! Tuyết Dung không có việc gì. mới rồi thấy vật ấy. liền cảm thấy nó rất có ích cho muội nên theo bản năng nuốt nó. không nghĩ tới muội lại có thể thong thả luyện hóa nó...
- Ồ. như thế rất tốt...
Trương Hằng có chút lo lắng nhìn Ninh Tuyết Dung vài lần, phát hiện đối phương thật đúng là không có việc gì.
- Đại ca không phải còn có một vật nữa tặng cho Tuyết Dung sao?
Ninh Tuyết Dung cười hì hì nhìn Trương Hằng, trong ánh mắt cùng lộ ra vài tia chờ mong.
Trương Hằng hơi trầm ngâm một chút, cuối cùng vung tay lên. một cái khăn tay trắng như Tuyết hiện ra ở trong tay. mặt trên thêu mấy chữ: Liên Mộng Tịch Nguyệt.
- Thật xinh đẹp...
Ninh Tuyết Dung tiếp nhận khăn tay này. không kìm lòng được vuốt ve một hồi. Ngắm nhìn mấy chữ trên đó. mũi ngửi được một mùi Kỳ hương đặc biệt của nữ nhân, đôi mày thanh tú của nàng khẽ nhíu, trong lòng không kìm được cảm thấy có chút mất mát.
- Đại ca! Khăn tay này là ai tặng cho huynh?
Lông mi Ninh Tuyết Dung khẽ run run. trong mắt hiện ra vài tia hơi nước không thể nhìn thấy, hướng về Trương Hằng hỏi.
Trương Hằng không để ý tới vẻ mặt của nàng, cười nói:
- Ha ha! Một kỳ nữ ngẫu nhiên gặp đưa tặng, nàng là Nhị đệ ta...
- Nếu vật ấy đúng là một mối tình nghĩa của nàng đối với đại ca. Tuyết Dung không muốn nhận.
Nói đến đây, Ninh Tuyết Dung quay người lại. mặt không đổi sắc lau giọt lệ trong mắt. sau đó mới bình tĩnh nói:
- Vừa mới nuốt hạt châu này. hơi có chút không khoẻ, cần một đoạn thời gian luyện hóa.
Lại nhìn Trương Hằng dịu dàng cười, sau đó Ninh Tuyết Dung liền bắt đấu ngồi xuống tu luyện.
- Này này... vật ấy nhưng là Thông linh pháp bảo đấy... Tuyết Dung.
Trương Hằng vội nói với theo hai câu. bốn chữ "Thông linh pháp bảo" đủ để cho tu sĩ Hóa Thần kỳ rơi vào biến sắc, nhưng không đả động được Ninh Tuyết Dung chút nào.
"Ừ! Ta cũng nên chuẩn bị tốt cho Tử Cực tán nhân một khối tạo thân, mặt khác không ít thần thông cần tiến thêm một bước tu luyện, chuyện Ma đầu kia cùng không thể trì hoãn lâu lắm... Thời gian thật cấp bách đây!"
Trương Hằng cảm thấy có chút nhức đầu. hắn thật không ngu đến mức nhìn không ra Ninh Tuyết Dung có vài phần ghen tị, vốn định tặng cho Ninh Tuyết Dung Thông linh pháp bảo này để nhận chủ phòng thân, nhưng không ngờ lại xuất hiện chuyện như vậy. Đối với hiểu biết về lòng dạ của nữ nhân, vĩnh viễn Trương Hằng vẫn thiếu sót, cùng là điều đau đầu của phần lớn nam nhân ở địa cầu.
Cứ như vậy, Trương Hằng dùng toàn bộ tâm thần vào quá trình luyện chế Thân Ngoại Tạo Thân.
Theo công pháp đi vào tầng ba cổ tháp. Trương Hằng đối với bí thuật Thân Ngoại Tạo Thân lại có tiến bộ thêm một bước hiểu ra, lần này cần luyện chế Tạo thân cao cấp hơn. so với thời điểm luyện chế lần đầu tiên, ngược lại dễ dàng hơn rất nhiều.
Thời gian nửa tháng, nhoáng một cái trôi qua.
Trương Hằng trước người lơ lửng một hình cầu màu bạc bán trong suốt bóng loáng như tinh ngọc, lộ ra một cổ khí tức sinh mệnh. Vật ấy đúng là nguyên hình của tạo thân, coi như dựng dục ra một cái sinh mệnh mới.
Thần sắc trở nên ngưng trọng, Trương Hằng biết rằng đã đến thời điểm mấu chốt cuối cùng.
Từng đạo chú ngữ tối nghĩa khó hiểu từ trong miệng Trương Hằng nhẹ phun ra. trong tay đánh ra các loại pháp quyết vừa quái dị vừa phức tạp. Những pháp quyết cùng chú văn này ở lần đầu tiên thi triển, Trương Hằng không hiểu chút gì. nhưng lần này khi thi triển ra lại lĩnh ngộ được một ít về pháp tắc thiên địa.
Theo thời gian trôi qua, pháp quyết càng lúc càng nhanh, niệm chú ngữ cũng càng ngày càng cấp bách, trong không khí nhộn nhạo một cỗ khí tức quỷ dị đến cực điểm. Từng vòng từng vòng sóng gợn có hình mặt quạt, lấy Trương Hằng làm trung tâm thổi tới hướng hình cầu màu bạc trong suốt thần bí kia.
Giờ khắc này, Trương Hằng Dường như Hóa Thần Thành một vị Vu sư của Hoa Hạ thời viễn cổ.
Hình cầu màu bạc thần bí kia cũng theo đó chậm rãi phát sinh biến hóa, trở nên càng ngày càng trong suốt, khiến cho người ta có một loại ảo giác càng ngày càng hư ảo.
Ngay khoảnh khắc đó hình cầu màu bạc thần bí nở rộ ra hào quang tuyệt đẹp chiếu rọi toàn bộ động phủ.
Ánh mắt Trương Hằng bỗng dưng sáng ngời, từ trên đầu mình nhổ một dúm tóc, tiếp theo ngửa mặt lên trên phun ra một ngụm Nguyên khí bản mạng.
"Phù!"
Theo Trương Hằng phun ra một ngụm khí thể màu bạc gần như màu xám nhạt, dúm tóc kia cứ như vậy rơi vào trong hình cầu màu bạc thần bí.
Lại trải qua từng trình tự phức tạp, ngân quang trên người Trương Hằng phóng ra. linh hồn của Tử Cực tán nhân hóa thành một luồng sáng tím, bị đánh nhốt vào bên trong tạo thân này hiện ra đồ án đỏ như máu!
Run rẩy một lát, tạo thân liền hóa thành một luồng sáng bạc tiến vào bên trong Linh hạch trong đan điền Trương Hằng, được Trương Hằng dùng tinh túy của Nguyên khí cùng thiên địa rèn luyện, không tới nửa năm sau, liền có thể tạo nên một tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ.
Sau khi khối tạo thân này hoàn Thành, Trương Hằng thở một hơi dài nhẹ nhõm, thầm nghĩ: "Về sau nếu không có gặp được linh hồn có tiềm lực. mình cũng không cần cố sức tìm kiếm tài liệu và luyện chế tạo thân, so với dùng "Ký hồn Thuật" khống chế tu sĩ. mặc dù trên một vài phương diện kém một chút, nhưng quá trình cực Kỳ đơn giản.
Dù sao cùng phải tính toán, trước mắt tạo thân Trương Hằng có thể dùng được phân biệt là: Nam Minh, Quỷ Sư, Tử Cực tán nhân. Còn có tạo thân, hoặc là lưu lại ở kinh đô Đường phủ để thủ hộ gia nghiệp Đường gia nhiều thế hệ, hoặc là tác dụng không lớn. Tỷ như nữ nhân tên là Liên Mộng kia. căn bản là không hề có tác dụng.
"Tạo thân Nguyên Anh hậu kỳ đã bước đầu hoàn thành, nhưng thần thông Thân Ngoại Hóa Thần mỗi thăng cấp một tầng, liền có Thê nhiều ra một cái phân thân..."
Trương Hằng bắt đầu trầm ngâm suy nghĩ, tiến vào công pháp tầng ba về sau chuyện cần làm thật đúng là không ít. những Thân Ngoại Hóa Thần này cần thăng cấp thần thông không nói, ngay cả Pháp bảo hắn sử dụng đều cần thăng cấp...
← Ch. 381 | Ch. 383 → |