← Ch.044 | Ch.046 → |
Trương Hằng nhìn theo Triệu Thụy rời đi rồi lại quay về con đường phồn hoa vừa nãy. Nơi này là địa phương giao dịch của tu sĩ Luyện khí kỳ cùng Trúc cơ kỳ. tuy trên đường cũng có một số người bày sạp. nhưng không nhiều như mấy con đường lúc vừa tiến vào thành bảo.
Hơn nữa tu vi của những tu sĩ đề nghị sạp này đều đạt tới Luyện khí kỳ. thậm chí có cá biệt đạt tới cấp bậc Trúc cơ kỳ. Vật phẩm trao đổi nơi này cũng cao cấp hơn không ít so với những chỗ trước.
Rất nhanh, Trương Hằng liền tìm tới phù triện mình cần chuyến này.
Đề nghị sạp là một tu sĩ trung niên diện mạo bình thường, tu vi vào khoảng Luyện Khí trung kỳ. trên mặt đất trải da thú rộng rãi không biết tên. có bày vài loại vật phẩm cần trao đổi. trong đó có vài trăm tấm phù triện.
Thấy Trương Hằng - tu sĩ Luyện Khí tiền kỳ này đi tới. tu sĩ trung niên cũng không có chút xem thường, nhiệt tình nói:
- Vị tiểu huynh đệ này, cần cái gì sao? Ta có pháp khí, tài liệu vẽ phù, khoáng thạch luyện khí cùng với bán các loại phù triện.
Ánh mắt Trương Hằng dừng ở trên mấy trăm tấm phù triện, lặng lẽ dùng thần thức quan sát một chút, sau đó lộ ra vẻ thất vọng.
Những phù triện này phần lớn đều là cấp một, trong đó còn có mấy chục tấm phù triện cấp hai.
Nhưng là mấy thứ này đối với Trương Hằng mà nói cũng không có nhiều tác dụng.
Trong mỗi một cái phù triện cấp một đều phong ấn pháp thuật đẳng cấp tương đương. Trong phù triện cấp một phong ấn pháp thuật cấp một. trong phù triện cấp hai phong ấn pháp thuật cấp hai... Cứ thế suy ra. càng là phù triện đẳng cấp cao. pháp thuật ẩn chứa bên trong càng khủng bố.
ở Tu Tiên giới, pháp thuật cấp một tới cấp ba là pháp thuật bậc thấp, chia làm ba cấp bậc Dẫn khí kỳ. Luyện khí kỳ. Trúc cơ kỳ.
Lúc trước Triệu Thụy có thể thi triển pháp thuật có thể so với bậc ba chỉ vẻn vẹn là một ngoại lệ. Dưới tình huống bình thường, tu sĩ Luyện khí kỳ Chỉ có thể phóng ra pháp thuật bậc hai. pháp thuật bậc ba căn bản là không thể mơ ước.
Pháp thuật bậc một Trương Hằng căn bản không để vào mắt, với thân thể mạnh mẽ hiện tại của hắn cơ bản có thể miễn dịch pháp thuật bậc một này.
Pháp thuật bậc hai có lẽ có thể mang đến một ít uy hiếp cho hắn. nhưng đây chỉ là trong tình huống hắn không có bất kỳ chống cự gì. Tuy nhiên một khi hắn thi triển pháp thuật phòng ngự, pháp thuật bậc hai đồng dạng không thể uy hiếp được hắn.
Cho nên, khi Trương Hằng nhìn thấy những phù triện cấp một. hai này thì hơi có vẻ thất vọng.
Tu sĩ trung niên nhìn ra thất vọng trong mắt Trương Hằng, vội vàng hỏi:
- Vị tiểu huynh đệ này, ngươi cụ thể cần cái gì, có lẽ trong túi trữ vật của ta còn có.
Ánh mắt Trương Hằng hơi sáng lên, chỉ vào đống phù triện trên da thú nói:
- Chỗ ngươi chỉ bán những phù triện cấp một, hai này sao?
Tu sĩ trung niên kinh ngạc, khó hiểu hỏi:
- Phù triện cấp một, hai không phải thích hợp những tu sĩ bậc thấp chúng ta sử dụng hay sao? Huynh đệ ngươi cùng là tu sĩ Luyện khí kỳ. một tấm phù triện cấp hai này có lẽ có thể cứu ngươi một mạng vào thời khắc mấu chốt.
Trong lòng Trương Hằng không khỏi cười khổ. Tu sĩ trung niên này nói đích xác không sai. ưu thế của phù triện là ở chỗ thuấn phát mà lại còn không cần nhiều pháp lực khởi động.
Một tấm phù triện cấp hai đối với một tu sĩ Luyện khí kỳ bình thường mà nói đích thật là một lá bùa hộ mệnh.
Nhưng đối với loại tu sĩ cơ hồ có thể lật lại thế cờ trong tay tu sĩ Kết Đan Kỳ như Trương Hằng mà nói. thì một tấm phù triện cấp hai lại có vẻ bé nhỏ không dáng kể. Nếu muốn sinh ra uy hiếp Đối với tu sĩ Kết Đan Kỳ, nhất định phải cần phù triện cấp ba trở lên mới được.
- Chẳng lẽ ngươi không có bán phù triện cấp ba sao?
Trương Hằng chưa từ bỏ Ý định hỏi một càu.
Tu sĩ trung niên lắc đầu nói:
- Ta là một tu sĩ Luyện khí kỳ ngay cả pháp thuật cấp ba cùng không thi triển được, càng không nói đến chế tạo phù triện cấp ba. Ngươi vẫn là đi tìm những tu sĩ Trúc cơ kỳ đi.
Trương Hằng cũng không có cảm giác bất ngờ. lại dò hỏi tu sĩ trung niên:
- Quanh đây nơi có nào bán phù triện cấp ba không?
Tu sĩ trung niên cũng có lòng tốt. dùng tay chi tòa lầu các cao lớn ở chếch bên đối điện nói:
- Thấy không, chính là Thiên Vũ Các kia. bên trong có bán rất nhiều trân bảo hiếm có. Phù triện cấp ba ngươi muốn mua hẳn là có bán ở bên trong, Tuy nhiên giá cả có thể hơi đắt. tối thiểu là gấp mười giá của phù triện cấp hai.
Trương Hằng nói một tiếng cảm ơn. dùng thần thức tùy ý đảo qua trên mặt toàn bộ sạp da thú, đang chuẩn bị rời đi.
-ồ.
Ánh mắt Trương Hằng lộ ra một tia kinh nghi, dừng bước. Thần thức của hắn phát hiện một mảnh nhỏ màu đỏ sậm nhìn không bắt mắt ở một góc sạp, lớn chừng bàn tay.
Khi thần thức Trương Hằng lướt qua phía trên, không ngờ bị một cỗ lực lượng mơ hồ cản trở một chút, nhưng cũng may cỗ lực lượng này đã rất mỏng manh, cũng không làm cho hắn bị thiệt thòi gì.
Trương Hằng mặt mũi tinh bơ quay về trước sạp của tu sĩ trung niên, hỏi hắn:
- Ngươi nói phù triện cấp ba trong Thiên Vũ Các rất đắt. đại khái là giá cả thế nào? Ta sợ tinh thạch trong tay không đủ.
Tu sĩ trung niên ha ha cười:
- Giá của phù triện bậc hai ở chỗ ta khoảng mười khối Tinh thạch, như vậy giá của phù triện cấp ba kia phỏng chừng sẽ không thấp hơn một trăm khối tinh thạch. -
Trương Hằng hít sâu một ngụm khí lạnh, cả kinh nghi hoặc nói:
- Đắt vậy sao?
- Đúng vậy. Cho nên ta đề nghị ngươi mua ở chỗ ta mấy tấm phù triện cấp hai thích hợp. pháp thuật cấp ba không phải những tu sĩ bậc thấp chúng ta có thể sử dụng được.
Tu sĩ trung niên tươi cười đề cử phù triện cấp hai trong tay mình với Trương Hằng. trong lời nói nâng cao giá cả của phù triện cấp ba lên vài phần.
Trương Hằng lập tức bày ra một bộ dạng uể oải, cuối cùng lộ ra biểu tình rất bất đắc dĩ nói:
- Được rồi, ta mua của ngươi hai tấm phù triện cấp hai vậy.
- Được, phù triện cấp hai ta có hơn hai mươi tấm, pháp thuật phong ấn bên trong là Hỏa Xà Thuật, Chưởng Tâm Lôi, Linh Khí Hộ Thuẫn...
Trương Hằng do dự một hồi. mới nói:
- Vậy bán cho hai tấm phù triện Hỏa Xà Thuật đi. Cần bao nhiều tinh thạch?
Tu sĩ trung niên mặt mày hớn hở:
- Chỉ lấy ngươi mười tám khối tinh thạch, uy lực của phù triện Hỏa xà Thuật này không nhỏ đầu nha.
Trong lòng Trương Hằng âm thầm khinh bỉ. Hỏa Xà Thuật này đánh lên vòng phòng ngự của mình, ngay cả vài cái bọt đều không bắn lọt còn coi là uy lực không nhỏ?
Tuy nhiên tu sĩ trung niên này cũng không lừa gạt Trương Hằng. Uy lực và tính thực dụng của Hỏa Xà Thuật trong số pháp thuật cấp hai coi như xếp khá cao.
Nhưng là đối với loại sở trường phòng ngự như Trương Hằng mà nói thì lại chẳng là cái gì.
Trương Hằng từ trong túi trữ vật lấy tinh thạch ra, đang chuẩn bị giao dịch, đột nhiên dường như nhớ tới cái gì, nói với tu sĩ trung niên:
- Đúng rồi. Ta còn cần một ít tài liệu để luyện chế một kiện pháp khí. chỗ ngươi có tài liệu gì không?
- Đương nhiên là có. Nơi này ta có không ít quặng dùng luyện chế pháp khí như huyền thiết, hắc thiết, thụy kim...
Tu sĩ trung niên thấy Trương Hằng còn muốn mua tài liệu, tươi cười trên mặt càng ngày càng sáng lạn.
- Được rồi, vậy mỗi dạng cho ta mấy khối đi.
Trương Hằng chọn mười mấy khối khoáng thạch, ánh mắt hắn lại dời đến mảnh nhỏ màu đỏ sậm không chút bắt mắt kia. vẻ mặt tò mò:
- Đây là cái gì?
Tu sĩ trung niên cười nói:
- Đây là một mảnh nhỏ trước kia ta vô ý nhặt được. Cũng không biết có tác dụng gì. vẫn đặt ở đây cũng không có ai mua.
- ồ! ta thấy có chút hứng thú với thứ này. cũng bán luôn cho ta đi. Tổng cộng bao nhiều tinh thạch?
Trương Hằng rất tùy ý hỏi.
Tu sĩ trung niên kia cũng không có nghi ngờ gì:
- Được rồi. Hai tấm phù triện cấp hai là mười tám khối Tinh thạch, mười mấy khối khoáng thạch này cũng không tới hai khối tinh thạch, lại thêm mảnh nhỏ cuối cùng này... Rồi. tổng cộng lấy ngươi hai mươi khối Tinh thạch.
Trương Hằng khẽ cau mày:
- Không thể giảm chút ít sao?
Tu sĩ trung niên cười khổ nói:
- Tiêu huynh đệ. không thể giảm thêm nữa. Những phù triện này ta thậm chí bán lồ vốn cho ngươi. Ngươi biết đấy. xác suất chế phù thành công cũng không cao...
Trương Hằng thấy vậy, mới thở dài một hơi:
- Được rồi, vậy hai mươi khối Tinh thạch. Đây chính là tích tụ mười mấy năm của ta a!
Sau khi giao dịch xong với tu sĩ trung niên. Trương Hằng dùng tay nắm mảnh nhỏ bằng bàn tay. một cỗ Luyện Hư Linh Khí rót vào trong, gặp một lực cản rất mạnh, trong lòng vui vè: "Thật sự là nhặt được bảo vật. Thứ này tuy vẻn vẹn là một mảnh vụn. nhưng phẩm chất lại hơn xa Linh khí bình thường".
Có lẽ thứ này vào trong tay tu sĩ khác cũng không có nhiều tác dụng, nhưng là đổi là Trương Hằng. vật thì lại khác.
Càng là bảo vật phẩm cấp cao. đối với việc tu luyện Biến Thái Công của hắn lại càng có lợi.
Ôm tâm tình vui sướng như vậy, Trương Hằng lại cất bước đi vào Thiên Vũ Các ờ chếch bên đối điện.
Tu sĩ trung niên kia thấy Trương Hằng lại đi vào Thiên Vũ Các. trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc. Hắn không phải đã nói Tinh thạch không đủ sao?
Sau đó hắn lại nghĩ tới cái mảnh nhỏ không rõ tác dụng vừa mới bán cho Trương Hằng. làm sao còn không hiểu ra ý nghĩa ẩn chứa trong đó. trên mặt lập tức lộ ra thần thái hối hận đến cực điểm.
← Ch. 044 | Ch. 046 → |