← Ch.518 | Ch.520 → |
Đương nhiên Trương Hằng cũng sẽ không để bảo tháp tiếp cận quá gần Huyết Trì. Hắn sợ hãi lại giống như lần trước, khiến cho toàn bộ lực lượng Huyết Trì này đều bị hút đi. Như vậy thì mất nhiều hơn được!
Thấy Huyết Chú Chi Trì vô cùng ngoan ngoãn thì khóe miệng Trương Hằng liền hiện lên vẻ tươi cười.
Đột nhiên hắn nhắm hai mắt lại.
Không gian bốn phía hơi rung động.
Vân Dịch và Nam Kiếm Phong chỉ cảm thấy chớp mắt một cái, Trương Hằng đã biến mất.
Càng khiến bọn họ hoảng sợ chính là Huyết Chú Chi Trì cũng đã biết mất theo.
Đây chẳng lẽ là thuấn di?
Nhưng muốn mang theo một Huyết Chú Chi Trì lớn như vậy thuấn di thì ngay cả những nhân vật như Hải Ngoại Tam Tiên cũng không làm được!
Hơn nữa, bản thân Huyết Chú Chi Trì có cấp bậc cực cao, đã bước đầu có được trí tuệ của chính mình, muốn mạnh mẽ mang nó thuấn di thì đúng là nói dễ hơn làm!
Ngay khi đang kinh ngạc thì thân ảnh lại xuất hiện, trên mặt mang theo vẻ vui mừng.
- Sư phụ, Huyết Trì kia đâu rồi?
Vân Dịch ngạc nhiên nói, đột nhiên lại nhớ tới Lĩnh vực không gian của sư phụ.
Trương Hằng cười nói:
- Ta sẽ cho các ngươi nhìn lại!
Không gian bốn phía lại hơi rung động.
Vân Dịch và Nam Kiếm Phong giờ phút này đều đã tiến vào hàng ngũ đại tu sĩ, cảm nhận được một chút lực dao động mờ mịt của việc chuyển hóa không gian.
Người có cảnh giới linh hồn càng cao thì cảm giác này lại càng mãnh liệt!
Cùng may hai người cũng không có ý niệm phản kháng gì. Chỉ thấy cảnh tượng trước mặt biến đổi, bọn họ đã tiến nhập vào một tiểu không gian xa lạ.
Trải qua nhiều năm biến hóa, Lĩnh vực không gian của Trương Hằng đã rộng hơn mấy chục lần.
Vừa mới tiến vào Lĩnh vực không gian này, Vân Dịch và Nam Kiếm Phong đều cảm nhận được một cỗ huyết tinh, trong tầm mắt lập tức xuất hiện Huyết Chú Chi Trì vừa biến mất.
Trương Hằng nói:
- Tuy rằng không thể nhận chủ nhưng dưới sự giám sát của bảo tháp của ta, các ngươi có thể hấp thu lực lượng của Huyết Trì này!
- Điều này thật tốt quá... Có Huyết Chú Chi Trì này trợ giúp, có lẽ chỉ cần ba năm năm nữa, ta đã có thể tu luyện tới cảnh giới Hợp thể đại viên mãn, trong vòng mấy chục năm sẽ có hy vọng tiến vào Độ kiếp kỳ.
Vân Dịch kinh hỷ vô cùng.
Nam Kiếm Phong cũng lộ ra biểu tình động tâm.
Hai người đều là Huyết Sát Quân Vương, có được thiên phú tu luyện Huyết Ma Đạo mà thường nhân không thể sánh kịp.
Bọn họ nhất định là "Vương" trong Huyết Ma Đạo.
- Không bằng thế này, hai người các ngươi tu luyện trong Lĩnh vực không gian của ta! Một mình ta đi là được! Không tới thời gian nửa tháng, ta có thể bay tới Ma Xà Phủ.
Trương Hằng nói. :
Hai người Vân Dịch đương nhiên vui vẻ nhận lời, ở lại trong Lĩnh vực không gian này.
Trương Hằng đi ra khỏi Lĩnh vực không gian. dựa theo lộ tuyến ban đầu, trở lại bầu trời Phàm Vân Đảo.
Với cảnh giới linh hồn Hợp thể đại viên mãn, thuấn di ngàn dặm cũng không phải là vấn đề khó khăn. Tuy nhiên chịu sự ngăn cản của tầng nham thạch, không thể phát huy được một phần mười lực lượng thần thức cho nên không thể thuấn di.
- Chuyến hành trình lần này coi như thuận lợi, chỉ là phân thân bên kia... hài....
Trong lòng Trương Hằng khổ than:
- Trong thời gian ngắn không thể thu khối phân thân này về được! Nhanh chóng gia tăng thực lực mới là quan trọng! Chỉ cần ta tiến nhập công pháp tầng bốn thì có thể dễ dàng chiến thắng những địch nhân này rồi!
Không dừng lại, Trương Hằng lại đạp lên độn quang màu bạc, mang theo tiếng lôi minh thấu trời xanh.
Sau một lúc, hắn hóa thành một quang điểm màu bạc biến mất ở Phàm Vân Đảo.
Từ đó về sau, Phàm Vân Đảo hoàn toàn thoát khỏi bóng ma của sứ mệnh, trở thành một tòa đảo nhỏ hoàn toàn bình thường ở hải vực cạnh Đông Vân đại lục.
Ở một hòn đảo cấp hai cách Phàm Vân Đảo trăm vạn dặm trong hải vực Tam Tiên Đảo...
Hòn đảo cấp hai này tên là Thiên Vũ Đảo, coi như là hàng sau chót trong mười mấy hòn đảo nhị cấp của hải vực Tam Tiên Đảo.
Dù là như thế, làm hòn đảo cấp hai, thực lực của nó vẫn không phải hoài nghi, cùng cấp với hòn đảo Lam Tinh Đảo nơi Trương Hằng từng dừng chân.
Tuy nhiên cách đây không lâu. Thiên Vũ Đảo đã xảy ra một hồi tai nạn thảm thiết nhất trong mười vạn năm qua. chết mấy trăm tu sĩ đỉnh cao. Trong số này còn có hơn ba trăm tu sĩ Hóa Thần Kỳ, cùng mấy chục gã tu sĩ Hợp thể kỳ.
về phần những tu sĩ dưới Hợp thể kỳ thì chết tới mấy ngàn!
Nhị đảo chủ, Tam đảo chủ Thiên Vũ Đảo đều là đại tu sĩ tu vi Hợp thể hậu kỳ trở lên nhưng trong tràng tai nạn này cũng một chết một bị thương.
Nhị đảo chủ bị thương nặng còn Tam đảo chủ đã bị chết!
Tin tức rung động như vậy đã như một cơn lốc truyền đi bốn phương tám hướng.
Những tu sĩ ngày đó nhớ lại....
- Người xuống tay chính là một thanh niên áo tím. Hắn tản mát ra uy lực tinh thần kinh thiên, khiến cho mấy ngàn tu sĩ đỉnh cao trong khu vực này khó có thể nhấc nổi đầu lên. Hắn nhẹ nhàng công kích giết chết tu sĩ Hợp thể kỳ, Hóa Thần Kỳ như đi vào chỗ không người, không ai có thể chống lại được!
- Kẻ đó nhất định không phải là tu sĩ nhân loại. Từ khí tức trên người hắn tản ra thì là một con yêu thú mạnh mẽ tới cực điểm, thậm chí dường như là Thần thú...
- Sau khi mang đi một gã thiếu niên áo tím và một pho tượng màu bạc, hắn vội vàng rời đi Thiên Vũ Đảo, không ai có thể ngăn cản...
Các loại tin tức thông qua ngọc giản và truyền âm thần thức, Truyền Tống Trận nhanh chóng cho những tu sĩ ở xa biết được việc này.
Cuối cùng tin tức này thậm chí biến thành lời đồn:
- Ta nói cho ngươi, ngay hôm qua, Thiên Vũ Đảo trong hải vực Tam Tiên Đảo bị vô số yêu thú tập kích, vô số tu sĩ nhân loại đỉnh cao bị giết chết. Ngay cả Đại đảo chủ cũng bị chấn kinh bỏ chạy. Hai đảo chủ còn lại một chết một bị thương đó!
- Nghe nói, ngày đó có một yêu thú Độ kiếp kỳ đích thân tới, với uy lực tinh thần mạnh mẽ đã kinh sợ toàn bộ Thiên Vũ Đảo. Tên Đại đảo chủ sợ chết kia may mắn chạy kịp nên mới thoát chết...
- Hừ, hắn là đại cường giả trong Hợp thể kỳ đại tu sĩ mà không ngờ lại sợ chết như vậy, bỏ mặc cả một hòn đảo!
- Ha ha ha... Không biết Đại đảo chủ Thiên Vũ Đảo là tên đại năng nào?
- Hừ, ngươi phải ăn nói cho cận thận! Đại đảo chủ này chính là đại nhân vật của Hải Ngoại Tam Tiên Đảo, thực lực sâu không lường được, thần thông khó dò!
Phủ đệ của Đại đảo chủ Thiên Vũ Đảo!
Không khí nơi này vô cùng áp lực, bên trong có bốn năm tên tu sĩ đang ngồi, toàn bộ đều là đại tu sĩ Hợp thể hậu kỳ trở lên.
- Rốt cuộc là ai?! Nhân cơ hội ta đi ra ngoài làm việc lại tập kích Thiên Vũ Đảo ta?!
Đại đạo chủ Quân Thiên Tề là một thanh niên vĩ ngạn, đứng khoanh tay trong đại điện, thanh âm lạnh như băng, đông lạnh tới tận xương tủy và linh hồn.
Ánh mắt sắc bén của hắn nhìn thẳng lên trời, thần thức quét ngang phạm vi hải vực trăm vạn dặm.
- Hừ, tên Thiên Quân Tề liệt dương kia trời sinh sợ chết...
Thần thức hắn vừa lúc bắt được một gã tu sĩ Hóa Thần Kỳ đang nói xấu hắn.
- Muốn chết?!
Thanh âm Quân Thiên Tề bao trùm toàn bộ hòn đảo, tinh thần uy áp cuồn cuộn từ trên bầu trời giáng xuống, kinh sợ hơn ngàn vạn tu sĩ nơi này.
Quân Thiên Tề nhẹ nhàng thốt ra một chừ: Chết!
- Ghhhh
Tên tu sĩ Hóa Thần Kỳ kia kêu thảm một tiếng, không hề có sức phản kháng, Nguyên Anh bùng nổ mà chết!
Ầm! Nguyên Anh bùng nổ, thổi ngang phạm vi trăm dặm.
Chỉ một ý niệm trong đầu, cách xa mấy ngàn dặm, Quân Thiên Tề cũng có thể giết chết đối phương. Đây là loại thực lực nào?!
Khoảnh khắc, những tu sĩ nơi này trợn mắt há mồm, sợ tới mức hồn phi phách tán!
Không còn bất luận kẻ nào dám hoài nghi Quân Thiên Tề là hạng người tham sống sợ chết nữa!
Có thể tưởng tượng được, ngày đó hung thủ khẳng định thừa dịp Đại đảo chủ không có mặt mới dám tới quấy rối.
Trong đại điện còn lại ba bốn vị đại tu sĩ Hợp thể kỳ, không ai dám hé răng nói gì, chuẩn bị chịu đựng lửa giận của Đại đảo chủ.
Trầm mặc một lúc, Quân Thiên Tề mới thản nhiên nói:
- Linh kính ảnh tượng ngày đó đâu?
- Đại đảo chủ. Linh kính ảnh tượng ở nơi này, do ta bảo quản.
Nhị đảo chủ đã sớm có chuẩn bị, vẻ mặt bình thản, lấy ra một thủy tinh hình cầu màu lam.
- Phát ảnh tượng hôm đó ra xem!
Đại đảo chủ Quân Thiên Tề ra lệnh.
- Vâng!
Nhị đảo chủ rót thần thức vào trong thủy tinh hình cầu, cũng rót vào đó một ít pháp lực.
Mấy người nơi này đều tập trung ánh mắt nhìn lên quả cầu.
Ông
Chỉ thấy quả cầu thủy tinh này bắt đầu lóe lên, trên đó nhanh chóng chiếu rọi các ánh sáng đủ màu.
Một khắc này, chỉ thấy Nhị đảo chủ vươn tay Chỉ lên không trung một cái. Một mặt kính màu lam liền xuất hiện trước mặt mọi người. Rất nhanh, trên tấm kính này bắt đầu chiếu lại cảnh tượng ngày đó.
Đầu tiên, xuất hiển trên mặt kính là một gã thanh niên và một thiếu niên mặc áo tím. Bộ dáng của hai người vô cùng nhàn nhã...
← Ch. 518 | Ch. 520 → |