← Ch.676 | Ch.678 → |
Lập tức Vân Dịch liền giống như một con huyết quái giết chóc (quái vật màu máu), trên người tràn ngập huyết quang giết chóc đáng sợ, khí huyết tinh xâm nhập thẳng vào linh hồn khiến tâm thần của một số cường giả cấp Phủ chủ ở đây rung động.
Không chỉ như thế, cỗ khí giết chóc kinh thiên trên thân Vân Dịch thậm chí còn khiến đám quái vật màu máu phụ cận sinh ra lòng sợ hãi, công kích và di chuyển hơi lộ vẻ do dự.
- Vân Dịch, ngươi có cảm giác gì?
Trương Hằng đứng cạnh hắn. thần sắc ngưng trọng hỏi.
- A!
Vân Dịch đột nhiên đưa tay ôm đầu. huyết quang trong mắt co rụt thu lại, trên mặt lộ ra vẻ thống khổ vô cùng.
- Vân Dịch!
Trương Hằng cảm nhận được vài tia không ổn. không khỏi khẽ quát một tiếng, ẩn chứa tinh thần ý chí nhàn nhạt.
- Sư tôn... Ta không sao!
Sắc mặt Vân Dịch khôi phục bình thường nói với sư tôn. dòng sông màu máu ở sâu trong linh hồn đột nhiên gió êm sóng lặng.
Sau khi Trương Hằng xác định Vân Dịch không có việc gì, sắc mặt hơi dịu lại, trách cứ:
- Vừa rồi sao ngươi lại mạo muội nuốt một viên giết chóc tinh hạch hả? Hiện tại có cảm giác như thế nào?
- Sư tôn. Vừa rồi đồ nhi không thể khống chế, nhìn thấy giết chóc tinh hạch thì cảm thấy thân thiết dị thường cho nên mới không kìm được nuốt một viên vào. Vừa rồi tâm thần ta bị giết chóc tinh thần ngoại lai xung kích, hiện tại đã không sao rồi.
Vân Dịch thành thật giải thích.
Cuối cùng hắn nhắm mắt lại cảm thụ biến hóa thân thể mình, hơi ngạc nhiên vui mừng nói:
- Tu vi của ta lại tăng lên một khoảng lớn. chỉ là quá trình tăng lên rất là khó chịu.
Trương Hằng thuận tay giết chết mấy con quái vật màu máu ở gần và thu thập tinh hạch, gật đầu nói với Vân Dịch:
- Xem ra thứ này quả thật có ích rất lớn đối với ngươi. Hiện tại tốt nhất không nên dùng quá nhiều, nếu không có khả năng gây ra Thiên kiếp...
- Thiên kiếp!
Vân Dịch chấn động tâm thần, vội vàng nói:
- Đồ nhi hiểu được. Không thể tiếp tục dùng, bằng không có khả năng ta sẽ tấn chức đến Độ Kiếp trung kỳ. Nếu như thế sẽ gặp lần Thiên kiếp thứ hai.
Giờ phút này trong hoàn cảnh tràn ngập nguy cơ vô tận nơi dòng sông màu máu này, nếu lại độ Thiên kiếp vậy hậu quả quả thật là không thể tưởng tượng!
Ở một bên khác, một vị tu sĩ Huyết Ma Đạo Độ Kiếp Kỳ trong ba Ma quân dưới trướng Cửu U Ma tôn cùng nảy sinh lòng tham với giết chóc tinh hạch, cũng phản ứng tình huống với Ma tôn đại nhân.
- Xem tình huống, vật này đối với tu sĩ Huyết Ma Đạo có tác dụng không nhỏ.
Cửu U Ma tôn lãnh đạm, trầm ngâm nói:
- Vậy bản tôn trợ giúp ngươi kiếm giết chóc tinh hạch nhiều một chút, nói không chừng sau này Thiên Ma Uyên ta có thể có thêm một vị tu sĩ Đại Thừa Kỳ.
Ngay sau đó hắn lại hạ lệnh với tu sĩ dưới tay:
- Lúc các ngươi giết chết quái vật màu máu này phải chú ý thu thập giết chóc tinh hạch trong cơ thể chúng.
- Vâng, Ma tôn đại nhân!
Chúng tu sĩ trận doanh của hắn nói hùa theo. Lần này cường giả của Thiên Ma Uyên tới cũng không ít, hạng Phủ chủ Độ Kiếp có chừng mười mấy người.
- Cảm tạ Ma tôn đại nhân.
Lão già Huyết Ma Đạo này lộ vẻ cảm động nói. Hình tượng vốn có của hắn vốn cực kỳ cùng hung cực ác, giờ phút này thật giống như một con cừu ngoan ngoãn, mặt mũi hiền lành bộ dạng vô hại.
Cửu U Ma tôn tính tình lãnh đạm, sau khi nói xong liền giúp hắn nhanh chóng thu hoạch giết chóc tinh hạch.
Như vậy, ngoài phe Trương Hằng thì trận doanh Cửu U Ma tôn cũng bắt đầu đại lượng thu hoạch giết chóc tinh hạch.
về phần những tu sĩ khác cũng tùy tiện thu thập một ít. Bởi vì tinh hạch ẩn chứa giết chóc tinh thần cường đại, ảnh hưởng thần trí, nếu mang quá nhiều trên người nói không chừng sẽ dẫn phát tâm ma.
Thời gian từng chút trôi đi, chúng tu sĩ bắt đầu đâu ra đấy chém giết quái vật màu máu cuồn cuộn không ngừng, có hơn chục cường giả cấm kỵ tọa trấn, số lượng quái vật màu máu tuy nhiều nhưng cũng không đáng sợ.
Không biết trải qua bao lâu, Kim Bằng Yêu Thánh Vương ngưng mắt nhìn về phía cuối dòng sông màu máu, lên tiếng:
- Chúng ta đã vượt qua một nửa quàng đường của dòng sông màu máu.
- Đã đi được một nửa?
Tâm thần chúng tu sĩ run lên, chỉ cần kiên trì thêm một đoạn thời gian bọn họ có thể tới Huyết Sát chủ động phủ mê người nhất trong truyền thuyết Chu Vương Triều.
Dọc theo đường đi, ba nhân vật cấm kỵ bên phía Trương Hằng ra tay, đạt được giết chóc tinh hạch tuyệt đối là khổng lồ, trong đó có hơn nửa đều đặt trong tay Vân Dịch.
Trong tay Vân Dịch có nhiều giết chóc tinh hạch như vậy, trong lòng kích động không thôi nhưng lại khống chế ý tưởng cắn nuốt.
Ở một bên khác, tu sĩ Huyết Ma Đạo dưới trướng Cửu U Ma tôn kia nói:
- Ma tôn đại nhân, ta muốn thử ăn một viên giết chóc tinh hạch.
Cửu U Ma tôn gật đầu nói:
- ừm, ngươi thử ăn một viên đi. Nếu như có tác dụng, vật này nhất định có thể vì Thiên Ma Uyên ta bồi dưỡng ra một đống lớn tu sĩ Huyết Ma Đạo.
Tu sĩ Huyết Ma Đạo Độ Kiếp Kỳ kia cảm thấy mừng rỡ, khẩn cấp ăn vào một viên giết chóc tinh hạch.
Vừa rồi Vân Dịch ăn một viên giết chóc tinh hạch thực lực tăng nhiều, hắn nhìn thấy rõ ràng vô cùng. Tuy rằng dường như quá trình đó có chút thống khổ nhưng hắn tự cho là tu sĩ Độ Kiếp hậu kỳ, công lực thâm hậu hơn Vân Dịch rất nhiều, ăn vào một hai viên hẳn là không có vấn đề gì lớn.
Hô!
Hắn há miệng, giống như Vân Dịch nuốt vào một viên giết chóc tinh hạch.
Sau khi ăn vào, hắn nhắm mắt lại bắt đầu dùng pháp lực trong cơ thể hấp thu lực lượng Huyết Sát trong tinh hạch.
Nhưng ngay sau đó, hai mắt hắn đột nhiên đỏ bừng, mặt lộ vẻ dữ tợn, cơ bắp toàn thân bành trướng một hồi, rằng đánh lập cập, cả người bao phủ trong một tầng huyết vụ khủng bố.
- A! Giết!!!
Tu sĩ Huyết Ma Đạo này trực tiếp từ trên thuyền nhảy ra, mang theo một cỗ lực lượng Huyết Ma Đạo khổng lồ đánh một quyền về phía tu sĩ bên cạnh.
- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?
Người bên cạnh hắn là tu sĩ Thiên Ma Uyên cùng trận doanh, thấy đồng bọn đánh về phía mình thì không khỏi thất kinh.
- Giết!
Hắn hoàn toàn bị giết chóc khống chế, tẩu hỏa nhập ma, lực lượng toàn thân đột nhiên bùng nổ, đánh trúng tu sĩ bên cạnh.
Ầm!
Tên tu sĩ kia vội vàng tế Linh bảo phòng ngự thượng phẩm ra hộ thể, thân thể bị đánh bay ra ngoài sau đó chìm vào trong Huyết Hà, hơi chút nhao lên rồi biến mất tăm.
- Giết giết!
Tu sĩ Huyết Ma Đạo Độ Kiếp Kỳ ăn giết chóc tinh hạch lại nhằm về phía tu sĩ Thiên Ma Uyên gần đó.
- Muốn chết!
Bên cạnh hắn vang lên một thanh âm lạnh băng, người lên tiếng không phải Cửu U Ma tôn mà là một thiếu niên lãnh khốc hắc bảo.
Thiếu niên hắc bảo này như U linh xuất hiện bên cạnh hắn khẽ khàng đánh ra một chưởng, hắc quang sâu thẳm hóa thành một chùm tia sáng xuyên thủng thân thể hắn.
Ngay sau đó, thiếu niên hắc bảo một cước đạp lên ngực hắn.
Rắc!
Thân thể của tu sĩ Huyết Ma Đạo Độ Kiếp Kỳ này vỡ ra từng mảnh, bị đạp ngã nhào vào trong dòng sông màu máu.
Toàn bộ quá trình sạch sẽ lưu loát, giống như đầu bếp thái rau vậy
Sau khi làm xong hết thảy, thiếu niên hắc bảo vẻ mặt thản nhiên về tới trên thuyền của mình.
- Ồ? Khi nào thì Thiên Ma Uyên xuất hiện một nhân vật như vậy? Giết chết một gã tu sĩ Độ Kiếp Kỳ cùng cấp thoải mái như vậy, mà còn là cường giả Huyết Ma Đạo.
Tu sĩ chung quanh không khỏi tò mò, đại bộ phận tu sĩ cũng sinh ra lòng kiêng kị với hắn.
- ừm, ngươi làm không tồi.
Cửu U Ma tôn lên tiếng tán thưởng.
Giết chết một gã cường giả cùng trận doanh, Cửu U Ma tôn chẳng những không trách tội mà còn lên tiếng tán thưởng. :
Thiếu niên hắc bảo khóe miệng mỉm cười, gật gật đầu với Cửu U Ma tôn tỏ vẻ tôn kính.
Một khúc nhạc đệm nho nhỏ như vậy rất nhanh liền trôi qua, chúng tu sĩ lại tiếp tục tiến về phía trước.
Trương Hằng hết sức tò mò nhìn về phía thiếu niên hắc bảo, trong mắt nổi lên ánh vàng nhàn nhạt, giống như vầng mặt trời mới nhú muốn hòa tan vùng băng tuyết.
Thiếu niên hắc bảo tâm sinh cảm ứng, thân hình thoáng cứng đờ, ngoái đầu nhìn về phía Trương Hằng, trên mặt hiện lên một tia dị sắc.
- Vị tiểu huynh đệ này thật lạ mặt, có phải là tu sĩ Thiên Ma Uyên?
Trương Hằng vẻ tò mò hỏi, khóe miệng lại nổi lên ý cười làm người ta khó thể nắm lấy.
- Tại hạ Hình Cảnh, nhiều năm qua ẩn cư ở Chu Vương Triều, gần đây mới đầu nhập vào Ma tôn đại nhân.
Trên mặt thiếu niên hắc bảo vô tình cố ý lộ ra một tia hoảng hốt, ném ánh mắt về phía Cửu U Ma tôn.
- Ha ha, lại là một cường giả lánh đời.
Trương Hằng khẽ cười một tiếng, trong ngôn ngữ lộ ra vài tia trào phúng.
Lúc trước, khi hắn đoạt thuyền gặp phải một tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh tên là Tôn Húc Khải, cũng tự xưng là tu sĩ lánh đời.
Hiện tại... Ánh mắt Trương Hằng thoáng liếc qua, phát hiện tên tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh kia nghiễm nhiên trong trận doanh Thiên Tinh Đình, cảm nhận được ánh mắt của Trương Hằng, thần sắc có chút trốn tránh.
Đúng lúc này, sắc mặt Cửu U Ma tôn trầm xuống, nhìn sang đạm mạc nói:
- Trương Hằng. Ngươi ỷ vào thực lực thông thiên một giới liền muốn ức hiếp hậu bối Thiên Ma Uyên ta sao? Hành vi như thế cùng tu vi và danh vọng của ngươi không xứng chút nào.
- Ma tôn nghĩ nhiều rồi, Trương mỗ chỉ tò mò mà thôi.
Trương Hằng cười ha ha một tiếng, cũng không tiếp tục truy đến cùng.
Giọng điệu Cửu U Ma tôn tuy rất cứng rắn nhưng trong ngôn ngữ có ý lùi bước, Trương Hằng cùng không muốn chọc nhiều cường địch trong Huyết Sát chủ động phủ.
- Lời nói cử chỉ của Trương Hằng này thật sự quái dị, khó thể nắm lấy...
Huyền Long Đại Vương bất động thanh sắc nhìn tình huống bên đó vào trong mắt, hướng về một người khô gầy bao phủ dưới nón tre ở trên một con thuyền bên cạnh.
- Người này quả thật đáng sợ, không biết hắn có nhìn ra thân phận của ta không?
Dáng người khô gầy dưới nón tre truyền đến thanh âm hơi khàn khàn.
- Ma Chủ đại nhân, ngài đánh giá cao hắn rồi. Ngay cả bốn năm vị cường giả cấm kỵ liên thủ khống chế Hạo Thiên Kính cùng không điều tra đến sự tồn tại của ngài huống chi là một mình Trương Hằng này.
Huyền Long Đại Vương không cho là đúng nói.
- Hơn nữa, có ngài cùng ta liên thủ cộng thêm Uyên Hồng cùng Kim Bằng, thực lực trận doanh chúng ta tuyệt đối là mạnh nhất. Hiện tại ngài chỉ cần che giấu tu vi thật tốt, sau khi tiến vào chủ động phủ tự nhiên có thể tạo ra bất ngờ.
- Được...
Dáng người khô gầy dưới nón tre truyền đều thanh âm như có như không rồi chìm vào im lặng. Mỗi khi có quái vật màu máu đánh qua Huyền Long Đại Vương đều giúp hắn giải quyết trước một bước.
Giờ này các trận doanh đều có trao đổi.
Pháp Thiên lão tăng, Phá Thiên kiếm thánh, Vân Mộng tiên tử... cũng không phải một thân một mình.
Giết chóc không ngừng, gần trăm con thuyền tiếp tục trôi về phía trước. Dưới sự liên thủ của tất cả cường giả, cùng không gặp được nguy cơ gì lớn.
Trương Hằng đứng trên thuyền, mắt hơi nheo lại, lộ vẻ kinh ngạc nói:
- Đây dường như không phù hợp tính cách của Huyết Sát Thần Đế, chỉ phái một ít lâu la đến quấy rầy chúng ta?
Hắn vừa dứt lời lập tức khiến chúng tu sĩ bất mãn.
← Ch. 676 | Ch. 678 → |