← Ch.280 | Ch.282 → |
Lâm Tịch là Thiên tuyển học viện Thanh Loan.
Khác với những Thiên tuyển các năm trước, hắn được Hạ phó viện trưởng coi là bí mật cấp Thiên khu. Hơn nữa, hắn còn là người được trưởng công chúa đề cử tới học viện Thanh Loan, tỏa sáng chói mắt trong trận chiến với học viện Lôi Đình. Cho nên, hắn đã sớm tiếp xúc với những đại nhân vật ở thế giới này như Hạ phó viện trưởng, hoàng đế Vân Tần, trưởng công chúa... đấy là những người mà rất nhiều người tu hành bình thường trên thế giới coi là nhân vật không thể chạm vào.
Chính vì lý do đó, hắn đã sớm hiểu rất nhiều chuyện mà Hứa Châm Ngôn còn chưa hiểu được.
Không có nơi nào không tu hành được.
Đối với Lâm Tịch, nếu như đã đi tới một thế giới bao la hùng vĩ như thế, vậy cuộc đời hắn chính là một cuộc tu hành.
...
Lâm Tịch đang đứng trước một cửa động cao khoảng nửa người, cần phải khom người mới có thể vào bên trong.
Hắn đang nhai nghiền một cành cây trông giống như cam thảo, cố gắng nhai hết chất lỏng bên trong, sau đó nhổ phần cặn trong miệng xuống ao nước màu đen dưới chân.
Xung quanh hắn có rất nhiều cỏ hoang hình dạng như cây xi đan, cùng với từng gốc đại thụ có những phiến lá màu vàng óng là lạ.
Vùng đất hoang vu là nơi tử vong và hoang dã hiện hữu, ngay cả việc tìm kiếm một nguồn nước trong có thể dùng được cũng là một việc rất khó khăn.
Nếu như người bình thường tới đây, mặc dù không có Huyệt man xuất hiện, mặc dù hắn phát hiện được trên mặt đất có rất nhiều vũng nước, nhưng hắn vẫn không thể tìm thấy nguồn nước ở đâu. Tuy nhiên, đối với người tu hành, đây thực sự là thiên đường.
Giống như bên trong khoai môn lữ hành có chứa rất nhiều nước sạch, trong vùng đất hoang vu này, ở những ao đầm nước đen trông rất dơ bẩn kia, lại thường xuất hiện những loại cây cỏ rất có ích cho người tu hành.
Hiện giờ Lâm Tịch đang nhai lấy một cây mía tỏi đen có thân cây nhỏ màu đỏ tía, nước của loại cây này có mùi vị đặc trưng hỗn hợp của nước tỏi và đường đỏ. Mặc dù rất khó ăn, nhưng theo sách vở học viện Thanh Loan ghi lại, đây là vật đại bổ không kém ba ba vực sâu. Hắn vào trong cốc Kim Phong với mục đích muốn tìm kiếm cỏ Kim Phong và trứng rắn tia chớp, nhưng sau khi tiến vào cửa động không bao lâu, hắn đã phát hiện được mía tỏi đen rất thưa thớt ở Vân Tần.
Hắn đang ở sâu trong cốc Kim Phong, thật hoang tàn vắng vẻ, có rất nhiều cây Kim Phong cao đến năm sáu thước, vừa lúc ngang bằng với mặt đất bên ngoài.
Hắn phát hiện thành động của động sâu này rất dày, hơn nữa có rất nhiều lỗ nhỏ có kích cỡ như đồng tiền, viền những lỗ nhỏ này có màu vàng kim, đây chính là huyệt động để rắn tia chớp ra vào. Bởi vì sinh sống trong môi trường ẩm ướt, nên khi trườn vào trong huyệt động của mình, viền cửa động sẽ lưu lại một chút màu vàng kim trên da của nó, đây chính là đặc tính điển hình của rắn tia chớp.
Rắn tia chớp là sinh vật được rất nhiều người dùng để nghiên cứu. Thật ra từ lâu đã có rất nhiều người tu hành nghiên cứu các yêu thú, thông qua chúng nó để tìm hiểu cách tụ tập hồn lực và hấp thu tinh khí trời đất, sau đó chế tạo ra các phù văn cũng như phương pháp tu hành. Rắn tia chớp rất đáng sợ, lân giáp của chúng có sức mạnh ngang với các hồn binh hiện nay, có thể phát ra các tia điện quang đủ nướng cháy người thành than cốc. Nhưng khi đến thời kỳ để trứng hoặc lột da, rắn tia chớp lại trở nên rất yếu ớt.
Trong chương trình học khoa Linh Tế ở học viện Thanh Loan, Lâm Tịch nhớ rất rõ tuổi thọ trung bình của rắn tia chớp là bốn mươi năm, nhưng suốt đời chúng phải lột da khoảng mười ba lần, mỗi lần kéo dài trong một tháng. Mà khi đến kỳ trưởng thành, rắn tia chớp sẽ tự biến thành loài lưỡng tính, mỗi năm sẽ sanh hạ một trứng rắn tia chớp. Thời gian rắn tia chớp phải ấp trứng là hai tháng, nhưng tỷ lệ thành công lại không cao. Nói đơn giản hơn, đối với một con rắn tia chớp, nếu như cả đời nó có thể hạ sinh được ba trứng rắn tia chớp thì đã có thể nói là cao sản.
Cho nên, đối với rắn tia chớp, trong thời gian một năm có khoảng hai tháng chúng sẽ suy yến hẳn đi, nhưng người tu hành bình thường lại không thể nào suy đoán được rắn tia chớp đang khỏe mạnh hay yếu ớt, nên họ cũng không dám vào trong cốc Kim Phong để dò xét.
Đối với người tu hành, trên người rắn tia chớp có ba đồ vật rất trân quý.
Thứ đầu tiên chính là bản thân rắn tia chớp. Lân giáp rắn tia chớp trưởng thành có thể dùng để làm áo giáp hồn binh, hết sức mạnh mẽ, đồng thời trên những bộ giáp ấy đã có sẵn các phù văn tự nhiên, uy lực tất nhiên không kém.
Thứ hai chính là cỏ Kim Phong. Thật ra khi nhắc cỏ Kim Phong với Tân Vi Giới và Khang Thiên Tuyệt, ý của Lâm Tịch chính là loại cỏ này chỉ có trong động rắn tia chớp. Khi đến trời kỳ phát triển, rắn tia chớp sẽ chiếm lấy một nơi có cỏ Kim Phong, bởi vì dinh dưỡng có trong cỏ Kim Phong chính là thành phần để cấu tạo nên chất nhầy của rắn tia chớp.
Thứ ba chính là trứng rắn tia chớp. Khi người tu hành đạt đến cảnh giới Quốc sĩ, với phương pháp tu hành dung hồn, bọn họ có thể dung hợp sức mạnh của một con yêu thú vào trong hồn lực của mình. Nếu như dung hồn thành công, khi người tu hành dốc sức ra tay, uy lực chiêu thức của họ sẽ tương đương với sức mạnh của con yêu thú đã được dung hồn.
Tuy nói tu vi Lâm Tịch hiện giờ còn cách Quốc sĩ rất xa, hắn cũng không biết phương pháp để dung hồn, nhưng hắn đã biết được điều này thông qua việc đọc sách. Nếu như có thể lấy được trứng rắn tia chớp mãng xà, không những có thể để dành trong tương lai dung hồn, hắn còn có một lựa chọn khác... đó chính là học tập theo các Linh tế, xem thử mình có thể thu phục được nó hay không, biến nó thành thú sủng của mình.
Số lượng Yêu thú thưa thớt, lại sống trong vùng đất hoang vu. Ở những nơi hung hiểm như lăng Bích Lạc hay núi Thiên Hà, việc một người tu hành giết được một con yêu thú đã khó, việc bắt sống trứng của yêu thú còn khó hơn.
Nhưng Lâm Tịch lại có năng lực người khác không có.
Người tu hành khác tuyệt đối không dám vào huyệt động rắn tia chớp, bởi vì họ không thể xác định bên trong có rắn tia chớp hay không, không thể xác định đó là lúc rắn tia chớp đang mạnh mẽ nhất, hay là lúc suy yếu.
Trong huyệt động rắn tia chớp hạn hẹp, người tu hành khó động tay chân, không thể phát huy hết thực lực của mình, nhưng Lâm Tịch lại khác, hắn có cơ hội thử lại một lần.
...
Lâm Tịch không có nhiều thời gian để quan sát. Sau khi tước hết và nhai lấy một thân cây mía tỏi đen rất khó ăn nhưng lại có tác dụng tốt với việc tu hành, hắn liền bắt đầu tính toán thời gian, sau đó khom lưng chui vào một huyệt động tròn dẹp phía trước.
Xà huyệt này chỉ một đường thẳng, không có ngã ba, nhưng lại rất sâu. Đã đi được ba đình rồi mà vẫn không thấy đáy, giống như đây là một lỗ đen vô cùng vô tận.
Tốc độ của Lâm Tịch đã nhanh hơn rất nhiều so với lúc bắt đầu, nhưng đột nhiên hắn bỗng đi chậm lại.
Xà huyệt vốn tròn dẹp bắt đầu trở nên rộng rãi, trên mặt đất cũng ó rất nhiều bạch cốt tán loạn.
Lâm Tịch khẽ nghiêm mặt lại, rút trường kiếm Thần quang ra, nhưng tốc độ đi tới vẫn không giảm.
Chẳng qua mới chỉ đi tới thêm vài chục bước, không gian trước mặt hắn bỗng nhiên sáng lên, xuất hiện một "gian phòng" hình bầu dục.
Một tòa núi nhỏ bạch cốt ở ngay trước mặt đã chiếm lấy một nửa không gian "gian phòng" hình bầu dục này.
Trong khe hỡ giữa nhưng bạch cốt có rất nhiều cỏ dại mọc lên, xen lẫn vào đấy là những lá cây màu vàng óng, đây chính là vật đầu tiên hắn chú ý tới.
Đây chính là huyệt động rắn tia chớp, mà những lá cây màu vàng óng đó là cỏ Kim Phong rất có ích cho việc tu hành của Lâm Tịch.
Tính ra thời gian đám cỏ dại này phát triển đã không ngắn, có tất cả khoảng ba mươi mấy lá cây màu vàng óng, Lâm Tịch vừa nhìn thấy lập tức rất hưng phấn. Tuy nhiên, ngay lúc này Lâm Tịch bỗng nhiên cau mày lại.
Bởi vì dựa theo tài liệu ghi lại, đường vào xà huyệt đáng lẽ chỉ có một, nhưng hiện giờ bên tay phải hắn lại có một cái động tròn dẹp khác.
Lâm Tịch là Phong hành giả, năng lực cảm ứng hướng gió của hắn vượt xa người tu hành bình thường. Ngay lúc nhìn thấy cái động tròn dẹp ấy, hắn đã cảm giác được trong động có gió thổi vào, cho thấy đó là một đường ra khác.
Nhưng cái động này ở đâu mà có? Nếu như là do rắn tia chớp làm nên, đây rõ ràng là trái với tập tính của chúng.
Trong lúc kinh nghi, hắn bỗng nhiên nghe được những âm thanh rất nhỏ từ trong cái động tròn dẹp ấy truyền đến.
Âm thanh này giống như là có người đang ở xa xa luộc trứng gà ăn.
← Ch. 280 | Ch. 282 → |