← Ch.0491 | Ch.0493 → |
Nhìn thấy hai người bố trí, nhất thời bên tai Dư Tắc Thành vang lên vô số thanh âm than thở, lúc này Phản Hư Chân Nhất của Ám Ma tông đến đây đã đạt tới bảy người, bọn họ nhìn biến hóa này, liên tục cảm thán.
Tử Kim Tiên nói:
- Thì ra là kế hoạch này, tính toán thật giỏi, tính toán thật giỏi, trước tiên dùng Thiên Đại Địa Tâm Trận tiếp nối Nghiệt Vô Tâm với đại địa Liễu Châu. Nghiệt Vô Tâm hấp dẫn thiên địa lực, đại biểu Liễu Châu.
- Sau đó lợi dụng tinh huyết của mấy vạn người hình thành thông đạo thang trời, xác định phương hướng phi thăng Tiên Giới, hình thành thang trời vô thượng.
- Sau đó sử dụng pháp thuật Cải Thiên Hoán Địa của Càn Khôn giáo, phá hủy thiên trụ, nhất thời cắt đứt địa mạch của Liễu Châu, mặt đất tan vỡ, địa phế nổ tung, toàn bộ Liễu Châu triệt để tan vỡ.
- Liễu Châu tan biến, thiên địa có linh, trong nháy mắt những linh lực này đều sẽ bị Nghiệt Vô Tâm hấp thu, hắn sẽ đạt tới trạng thái hoàn mỹ lớn nhất.
- Đương nhiên Thiên kiếp lôi này cũng là kiếp lôi hoàn mỹ nhất, mãnh liệt nhất, thế nhưng thang trời vô thượng đã hình thành, tinh huyết của vạn người dùng để tị lôi- toàn bộ kiếp lôi cho dù đánh vỡ thang trời vô thượng, cũng không có khả năng tạo thành nguy hiểm gì đối với hắn.
- Như vậy hắn có thể lấy trạng thái hoàn mỹ nhất, hấp thu kiếp lôi mãnh liệt nhất, xem ra hắn không phải chỉ đơn giản là muốn phi thăng, mà muốn phi thăng hoàn mỹ nhất, trực tiếp đến Tiên Giới thành Đại La Kim Tiên, tính toán thật giỏi, tâm tư thật giỏi, giỏi, giỏi.
Lúc này một người nói:
- Khó nha, Tử Tiên, ngươi đã quên ý nghĩa của thiên trụ này rồi, ta không coi trọng hắn, kế hoạch rất hoàn mỹ, nhưng ta cảm giác hắn nhất định thất bại.
Côn Bằng Yêu Vương bên cạnh nói:
- Không nhất định, thời gian quá lâu rồi, bên trên còn có ai nhớ tới thiên trụ này, ta cho rằng thủ pháp này hẳn là có thể làm được.
Dư Tắc Thành đột nhiên cảm giác được, những Phản Hư Chân Nhất của Ám Ma tông này, bọn họ cũng không nghĩ cách ngăn cản hạo kiếp này phát sinh, ngược lại bọn họ có ý niệm nhìn xem kế hoạch này có thể thành công hay không, thậm chí có thể nói, bọn họ hi vọng kế hoạch này thành công, bởi vì thiên trụ tổng cộng có chín cái, bọn họ đều là Phản Hư Chân Nhất, e rằng mình đã mở ra chiếc hộp tai họa.
Làm sao bây giờ, làm sao bây giờ, ai tới cứu bách tính của Liễu Châu này, Dư Tắc Thành nhìn trời than thở, thế nhưng hiện tại tình huống này ngoại trừ thần tiên, còn ai có thể cứu vãn cục diện như vậy, đột nhiên giống như bầu trời tinh quang chợt lóe...
Vừa nhìn lại, chỉ thấy huyết cầu cực lớn bắt đầu phân hóa, huyết cầu cực lớn phân hóa ra một cái lại một cái tiểu huyết cầu giống như ngôi sao chợt lóe chợt lóe.
Lục Đồng Chân Quân không ngừng thi pháp, đột nhiên hắn hét lớn một tiếng, chỉ thấy thang trời bậc đá trên thiên trụ cuối cùng từ dưới lên trên không ngừng thắp sáng, mười hai vạn chín ngàn sáu trăm bậc thang toàn bộ xuất hiện đồ án điêu khắc, nói cách khác, hệ thống phòng ngự của bản thân thiên trụ cuối cùng bị công phá.
Đồ án kia vẫn lan tràn đến đỉnh của thiên tru, sau vươn dài đến mặt đất, linh lực vô tận từ tảng đá thang trời lan lên phía trên, toàn bộ thang trời giống như dây lửa được đốt lên, xoay xung quanh thiên trụ phát ra ánh sáng, linh lực này lao thẳng lên đỉnh thiên trụ, từ xa nhìn lại giống như một con rắn lớn quấn xung quanh thiên trụ.
Linh lực này từng chút xuất hiện ở đỉnh của thiên trụ, sau đó đều bị Lục Đồng Chân Quân dẫn vào trong pháp trận cực lớn kia, nhất thời pháp trận bắt đầu từng chút một phát ra quang mang, lúc này Dư Tắc Thành mới chú ý tới pháp trận này là pháp trận phức tạp nhất mà mình gặp qua.
Lục Đồng Chân Quân thấy Dư Tắc Thành chú ý tới điều này, kiêu ngạo nói:
- Pháp trận này dùng mười hai vạn chín ngàn sáu trăm linh thạch tạo thành, tạo nên hình lập thể năm mặt chín góc mười hai cạnh, tốn thời gian mười sáu năm mới từng chút một dựng lên. ngày thành công bọn họ vô cùng vui mừng, đánh chết bọn họ cũng không nghĩ đến pháp trận này rốt cuộc là chuẩn bị cho ai, ha ha ha ha.
Lục Đồng Chân Quân cười điên cuồng.
Lúc này Nghiệt Vô Tâm nói:
- Pháp trận chuẩn bị sắp xếp xong rồi? Tốt, ta bên này cũng không sai biệt lắm, đêm dài lắm mộng, lập tức bắt đầu.
Nói xong Nghiệt Vô Tâm đi vào trung tâm của pháp trận này, Lục Đồng Chân Quân dường như muốn đi vào, nhưng do dự một chút lại không đi vào. Mới vừa rồi lời nói của Nghiệt Vô Tâm sau khi nhi tử và bằng hữu chết, làm cho Lục Đồng Chân Quân không dám tiến vào, sợ Nghiệt Vô Tâm vì độc chiếm lực phi thăng, ngay cả mình cũng thanh lý.
Nghiệt Vô Tâm nhìn hắn một chút, nói:
- Ngươi vào đi, ta còn không đến mức như vậy, mới vừa rồi đó chỉ là lời nói bất đắc dĩ, vốn thiết kế của đại trận này chính là vì ba Phản Hư tiến thành Tiên Nhân, mười hai Nguyên Anh tấn thăng Phản Hư Chân Nhất, đáng tiếc bọn họ cũng không có cái phúc này.
- Thành công ta phi thăng Tiên Giới, thất bại ta thịt nát xương tan, bất kể thành công hay không, ta cũng sẽ không tồn tại trên thế giới này. Ngươi xem như y bát truyền nhân của ta, ta còn hi vọng tương lai có người bái lạy ta tổ sư phi thăng này.
- Nhớ kỹ nếu như ngươi ta thất bại, không thể đạt đến trình độ Phản Hư Chân Nhất, không nên trở lại Đan tông, ba sư huynh của người sẽ không tha ngươi, lần này ta đem hai đại đệ tử Thiên Hưu và Minh Nhược của sư huynh Vô Tình, còn có chủ lực của nhất mạch bọn họ toàn bộ chôn vùi ở đây, Đan tông hẳn là thiên hạ của bọn họ rồi. Chẳng qua nếu ta thành công. Đan tông này sợ là cũng phải hủy diệt, xem như sư phụ xin lỗi mấy người các ngươi.
Lục Đồng Chân Quân nói:
- Sư phụ, chúng ta nhất định có thể thành công, dựa theo tính toán nhiều năm của chúng ta. Liễu Châu này, không, Sở Tây này không có gì có thể ngăn cản chúng ta.
Trong khi nói chuyện Lục Đồng Chân Quân len lén tiến vào đại trận, đứng trong một góc của pháp trận, lực phi thăng này có thể làm cho hắn đắc ngộ thiên địa đại đạo, trở thành Chân Nhất, sao có thể bỏ qua được.
Nghiệt Vô Tâm thở dài nói:
- Thiên đạo khó dò, không biết vì sao trong lòng lúc nào cũng hồi hộp, có một cảm giác nguy hiểm, chẳng qua không quản được nhiều như vậy. Bỏ ra nhiều công sức như vậy, đã chuẩn bị nhiều năm như vậy, không làm cũng phải làm, vận mệnh của ta do ta, không do trời, chúng ta nhất định có thể thành công, tốt, bắt đầu đi. Tiếp nối thiên địa Liễu Châu.
Nói xong, hai người bắt đầu thi pháp, từng chút một bắt đầu kích hoạt pháp trận, tiến hành tiếp nối, kỳ thực công tác này đã hoàn thành hơn nửa từ lâu, chỉ là kết thúc cuối cùng chưa hoàn thành mà thôi, rất nhanh đã sắp xếp tất cả.
Sau đó tiến hành bước thứ hai lợi dụng tinh huyết của mấy vạn người hình thành thông đạo thang trời, xác định phương hướng phi thăng Tiên Giới, hình thành thang trời vô thượng.
Huyết cầu cực lớn kia chậm rãi phân hóa, không ngờ hóa hợp thành bộ dáng của nhật nguyệt tinh thần (mặt trời, trăng, sao), ở trong không trung chậm rãi chuyển động, rất giống với Tinh Thiên Nghi của Đại sư huynh Mạc Trần sử dụng trở về Ngoại Vực mà Dư Tắc Thành nhìn thấy lúc trước, những tinh huyết này hình thành nhật nguyệt tinh thần, dần dần nơi này biến thành một mảnh tinh vân, vô số phồn tinh ở trong tinh vân lóe ra.
Chuyển tới chuyển lui, đột nhiên Nghiệt Vô Tâm thi pháp, hét lớn một tiếng, tinh huyết tinh vân toàn bộ tiêu tán, biến thành một thiên đạo (đường lên trời) thẳng tắp, thẳng tới hư không.
Đây chính là thang trời vô thượng đi thông Tiên Giới, có thể thông qua nó để chống đỡ thiên địa kiếp lôi mạnh nhất, đây là tinh huyết của hai vạn tu sĩ biến thành. Trong đó có ba đại Phản Hư, hơn mười vị Nguyên Anh, chí ít có thể chống đỡ tám phần mười thiên kiếp lôi kia, hai phần còn lại phải tự mình kháng cự, nếu như không kháng cự được, vậy không nên oán trời trách đất.
Thang trời hình thành vô số quang hoa dâng lên, còn chưa trải qua thiên kiếp, dị tượng phi thăng cũng đã xuất hiện, một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống, tử kim thất thải, từ nhỏ đến lớn, từ mờ đến rõ, rơi xuống trên mặt đất.
Quang mang này ấm áp không gì sánh được, Dư Tắc Thành nhìn thấy quang mang này liền có một cảm giác thoải mái không gì sánh được. Thế nhưng quang mang này trong nháy mắt lại biến hóa, biến thành một đạo quang mang huyết sắc, mang theo vô số huyết tinh chi khí, giống như tiếng khóc la vô tận truyền ra trong không trung.
Trên không trung từng đóa huyết hoa của huyết khí vô tận lóe lên bay xuống. Những hoa máu này đều là vật hư ảo, rơi xuống đất lập tức hòa tan, triệt để biến mất.
Từng trận thiên âm từ không trung tự nhiên dâng lên, lan tràn khắp thiên địa, thanh âm này không phải loại âm nhạc tuyệt vời động lòng người nghe được ở Vô Lượng tông kia, mà giống như tiếng kèn lệnh chiến đấu, tiếng chém giết vô tận, tiếng gào thét thảm thiết khi chết, làm cho người ta có cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Nghiệt Vô Tâm cười nói:
- Xem ra trời xanh đã nhận định ta là Tu La rồi, tốt, Tu La thì Tu La, cho dù là Tu La ta cũng là Tu La hùng mạnh nhất.
Nghiệt Vô Tâm đột nhiên nở nụ cười, thanh âm vang tận mây xanh, hắn đã vì phi thăng của một mình mình, có thể bỏ qua tất cả, có thể làm cho ngàn vạn người chết vì hắn, nhi tử chết ngay trước mặt, mắt cũng không chớp một cái. Người này có thể nói thực sự là một đời kiêu hùng.
Hoa máu rơi rải rác, chậm rãi từng đóa rơi xuống, rơi xuống trên đầu Phượng Mâu Chân Quân, nhất thời người nàng run lên, dường như toàn bộ thân thể đang không ngừng run rẩy.
Dư Tắc Thành trong lúc vô ý đã phát hiện điểm này, nhìn kỹ lại, giống như một bóng người hiện lên ở trên người của Phượng Mâu Chân Quân, giống như có người đang chậm rãi tiến vào trong thân thể của Phượng Mâu Chân Quân.
Vẻ mặt của Phượng Mâu Chân Quân rất quái dị, ban đầu là tuyệt vọng, sau đó là kinh ngạc, cuối cùng sắc mặt tràn ngập hi vọng, đột nhiên nàng mỉm cười với Dư Tắc Thành, dáng tươi cười giống như vạn đóa hoa đào nở, làm cho Dư Tắc Thành trong lòng không khỏi hồi hộp.
Phượng Mâu Chân Quân này vốn đã xinh đẹp tuyệt luân, hiện tại khuôn mặt thê mỹ kia, hai mắt nhắm nghiền, hai hàng huyết lệ, càng có một loại xinh đẹp tàn khuyết.
Trong lòng Dư Tắc Thành là một loại hồi hộp khác, bởi vì ở bên tai của hắn Phượng Mâu Chân Quân truyền âm nói:
- Dư Tắc Thành, ngươi khổ cầu cơ hội cứu vớt thương sinh đã tới rồi, ta là khai tông tổ sư của Thiên Mục tông, mới vừa rồi mượn thang trời vô thượng, nghịch chuyển hạ giới, ta phụ thân ở trên người Phượng Mâu Chân Quân, lát nữa ta muốn phá hư nghi thức phi thăng của bọn họ, cứu vớt thiên hạ thương sinh.
Cứu thế chủ này thật sự xuất hiện rồi, khai tông phi thăng tổ sư của Thiên Mục tông hạ giới, phụ thân ở trên người Phượng Mâu Chân Quân, muốn cứu vớt bách tính Liễu Châu, nói cách khác chuyện này kết thúc mình cũng sẽ không bị người ta giết người diệt khẩu, cũng coi như chạy trốn được một mạng. Dư Tắc Thành nhất thời mừng rỡ như điên.
Phượng Mâu Chân Quân tiếp tục nói:
- Hễ là Tiên Nhân hạ giới, ở thế giới Thương Khung này chỉ có thể có được tu vi Chân Nhất, hiện tại thân thể của hài tử Phượng Mâu này vô cùng suy yếu, cho nên ta chỉ có thể đối phó Nghiệt Vô Tâm, cần ngươi đối phó Lục Đồng Chân Quân, chúng ta cùng nhau hành động.
Dư Tắc Thành suýt chút nữa phun ra một ngụm máu, thần thức của hắn truyền âm nói:
- Thần tiên tỷ tỷ, thần tiên gia gia, thần tiên tổ tông, bảo ta đối phó Lục Đồng Chân Quân, hắn chính là Nguyên Anh Chân Quân nha, ta lấy cái gì đối phó hắn.
Phượng Mâu Chân Quân hồi đáp:
- Ta truyền cho ngươi Thiên Mục Chân Tâm Pháp và Thiên Mục Đoạn Tuyệt Thuật, Thiên Mục Chân Tâm Pháp này là mật thuật chung cực của chưởng môn Thiên Mục tông ta, đã thất truyền ba ngàn năm, có thể dùng nó thúc giục Thiên Mục Đoạn Tuyệt Thuật, hễ là đệ tử Thiên Mục tông chịu thuật này hạn chế, sẽ phong ấn tất cả pháp thuật Thiên Mục của hắn, tất cả pháp thuật của Thiên Mục tông hắn đều không thể sử dụng, thế nhưng thời gian chỉ có mười lần hít thở, ngươi tự mình nắm chắc.
Trong nháy mắt một đạo thần thức truyền đến, đây là hai pháp thuật, Dư Tắc Thành yên lặng tu luyện, chốc lát đã luyện xong hai thuật này, kỳ thực đây đều là bản đơn giản, dễ học dễ hiểu.
Dư Tắc Thành sau khi tinh thông, tùy ý hỏi:
- Thần tiên tỷ tỷ xưng hô thế nào?
Phượng Mâu Chân Quân cười u ám, nói:
- Ba ngàn năm rồi, ai còn nhớ rõ tên của ta, dưới sự khống chế tận lực của bọn họ, tất cả đệ tử Thiên Mục tông đã sớm quên tên của tổ sư phi thăng, tên của ta ngươi đừng hỏi nữa, cứ gọi ta là Phượng Mâu đi. Lát nữa khi bọn họ sử dụng Càn Khôn giáo pháp thuật Cải Thiên Hoán Địa, chính là lúc ngươi và ta động thủ.
Trong lòng Dư Tắc Thành khẽ động, mơ hồ cảm giác có chỗ không đúng, nếu như nàng vừa hạ giới, vì sao lại quen thuộc chuyện của ba ngàn năm qua chứ?
Dư Tắc Thành làm bộ nghỉ ngơi, trong miệng lẳng lặng nói hết, nói ra một lần tất cả phát sinh vừa rồi, tất cả vừa rồi đều là thần thức truyền âm, tất cả Phản Hư Chân Nhất của Ám Ma tông đều không biết xảy ra chuyện gì-
Sau khi nói xong, thánh điện Ám Ma tông giống như rơi vào trong một mảnh trầm mặc, qua ba lần hít thở, đột nhiên bạo phát, bảy Phản Hư Chân Nhất đều mắng:
- Tiên Nhân vô sỉ.
Sau đó Tử Kim Tiên nói:
- Bị lừa rồi, chúng ta đều bị lừa rồi. Nghiệt Vô Tâm, Không Minh toàn bộ đều bị lừa rồi, tất cả đều là âm mưu của nàng.
- Thiên Mục tông của nàng lập nên bị người ta khống chế ba ngàn năm, cho dù là Tiên Nhân cũng không thể chịu được, vì vậy liền mượn kế hoạch của Nghiệt Vô Tâm. Không Minh, thuận nước đẩy thuyền, một lưới bắt hết tất cả thế lực phản đối Thiên Mục tông, làm cho Thiên Mục tông lần nữa quật khởi.
Dư Tắc Thành nói:
- Không thể nào, thế nhưng đệ tử của Thiên Mục tông đều đã chết sạch, còn quật khởi cái gì?
Kim Tâm đại trưởng lão nói:
- Đệ tử chết sạch có thể tìm kiếm lại. Ta hoài nghi kế hoạch của Nghiệt Vô Tâm, Không Minh đều là nàng khơi gợi, thậm chí đồng quy vu tận của Thiên Mục Chân Quân kia đều là tính toán của nàng kích động.
- Lát nữa nàng đánh chết Nghiệt Vô Tâm, bảo hộ thiên tru, thiên địa Liễu Châu nhất định sẽ bởi vậy mà cảm tạ các nàng, linh khí đổi dòng tụ tập ở nơi này, nhất định sinh ra linh tuyền siêu cấp, đệ tử của Thiên Mục tông sau này tu luyện ở đây, một ngày ngàn dặm. Kim Đan, Nguyên Anh đều không là vấn đề.
- Nàng phụ thân trên người Phượng Mâu Chân Quân, tuy rằng hiện tại tu vi thấp, thế nhưng có kinh nghiệm của Tiên Nhân, e rằng không đến hai năm đã có thể trở thành Chân Nhất Thần Quân.
- Mà đại địch của các nàng, ngoại trừ lão già Oán Vô Tình kia, nhát như chuột, mệt chết hắn cũng không rời khỏi sơn môn Đan tông. Thanh Dương đã chết, Nghiệt Vô Tâm sắp chết, Không Minh đã chết, Tam Phật của Kim Quang tự không thể rời khỏi Kim Quang Tự, tinh nhuệ của mười ba phái đều chết ở đây, bên ngoài pháp bảo khắp nơi trên mặt đất, tính toán thật giỏi, tính toán thật giỏi, một mũi tên bắn nhiều chim, diệt toàn bộ đại địch, có được linh lực vô tận, đoạt được vô số pháp bảo, Thiên Mục quật khởi, bố trí thế cục như vậy, thật không hổ là Tiên Nhân. Liễu Châu này còn có ai có thể ngăn cản quật khởi của Thiên Mục tông?
Đột nhiên Côn Bằng Yêu Vương nói:
- Dư Tắc Thành, dường như ở ngay cạnh nàng ta.
Trong nháy mắt Dư Tắc Thành có một cảm giác, dường như ánh mắt của vô số người đang tụ tập trên người hắn. Dư Tắc Thành có cảm giác, bảy vị Chân Nhất của Ám Ma tông toàn bộ dâng lên cảm giác không cam lòng, bọn họ muốn đấu một trận với Tiên Nhân hạ phàm, mà mình chính là quân cờ của bọn họ.
Đúng lúc này, Nghiệt Vô Tâm trong pháp trận bắt đầu niệm chú, hắn bắt đầu tiến vào bước thứ ba sử dụng Càn Khôn giáo Cải Thiên Hoán Địa đại pháp, phá hủy thiên trụ, muốn cắt đứt địa mạch Liễu Châu, phá vỡ đại địa, địa phế nổ tung, toàn bộ Liễu Châu triệt để tan vỡ. :
Như vậy Liễu Châu tan vỡ, vạn vật tan biến, lúc này lấy Nghiệt Vô Tâm tiếp nối Thiên Đạo Địa Tâm Trận với thiên địa Liễu Châu, trở thành một điểm hoàn hảo không tổn hao gì linh khí thiên địa, tinh hoa vạn vật, ở khoảnh khắc cuối cùng này sẽ theo bản năng toàn bộ tụ tập đến một điểm an toàn nhất này, toàn bộ bị Nghiệt Vô Tâm cắn nuốt.
Giai đoạn phi thăng. Thiên kiếp lôi kia cũng là kiếp lôi hoàn mỹ nhất, mãnh liệt nhất, sau đó lợi dụng thang trời vô thượng, tinh huyết vạn người dùng tới tị lôi, toàn bộ kiếp lôi cho dù đánh vỡ thang trời vô thượng, kiếp lôi còn lại đối với hắn chỉ là thanh lý cặn bã của thân thể hắn, cũng chỉ có chỗ tốt, không có chỗ hỏng.
Như vậy hắn có thể lấy trạng thái hoàn mỹ, hấp thu kiếp lôi mãnh liệt nhất, sau đó phi thăng, là phi thăng hoàn mỹ nhất, trực tiếp đạt tới Đại La Kim Tiên của Tiên Giới, đây là kế hoạch của Nghiệt Vô Tâm, cuối cùng tới lúc phá hủy đại lục Liễu Châu.
Vào khoảnh khắc này, Nghiệt Vô Tâm nhìn thoáng qua xung quanh, giống như đang lưu luyến, lại giống như là đang tiếc hận, có một tia luyến tiếc, thế nhưng hắn vẫn muốn như vậy, muốn phá hủy thiên trụ, hủy diệt Liễu Châu.
Trong nháy mắt khi hắn thi pháp, Phượng Mâu Chân Quân hét lớn một tiếng:
- Hành động.
Đột nhiên nàng vọt tới, lao vào trong pháp trận, nàng vô cùng có lòng tin, mặc dù Tiên Nhân hạ giới tu vi chỉ có thể đạt tới trình độ của Phản Hư Chân Nhất Thần Quân, hơn nữa mặc dù thân thể này tổn hại nghiêm trọng, thế nhưng khống chế đối với thiên địa nguyên khí, nàng có lòng tin tất thắng.
Người tu tiên Luyện Khí kỳ có thể tiếp xúc nguyên khí thiên địa, luyện tinh hóa khí, tu sĩ Trúc Cơ kỳ lợi dụng nguyên khí mài giũa thân thể, luyện khí hóa thần. Kim Đan Chân Nhân có thể khống chế nguyên khí trong mười dặm. Nguyên Anh Chân Quân có thể khống chế nguyên khí trong trăm dặm, luyện khí phản hư. Phản Hư Chân Nhất có thể khống chế thiên đạo pháp tắc của thế giới- luyện hư hợp đạo, mà Tiên Nhân có thể mượn nguyên khí, tự mở thiên địa, luyện đạo sinh giới.
Đối với khống chế với nguyên khí, dưới cùng loại cường độ, lực khống chế nguyên khí của Tiên Nhân so với Phản Hư Chân Nhất mạnh hơn gấp trăm ngàn lần, nàng có thể ở trong nháy mắt này đoạt được quyền khống chế thao túng pháp trận này, chỉ cần Nghiệt Vô Tâm nghịch chuyển pháp trận, phá hủy Liễu Châu, nàng có thể lần nữa nghịch chuyển pháp trận, đem lực phá hủy Liễu Châu chuyển ngược lại phá diệt Nghiệt Vô Tâm. Như vậy cho dù hắn là Phản Hư Chân Nhất, cũng sẽ bị lực nghịch chuyển này, triệt để tiêu vong.
Đột nhiên nàng lao vào trong pháp trận, trong nháy mắt nàng hoàn toàn biến sắc, Nghiệt Vô Tâm không ngờ không nghịch chuyển pháp trận, phá hủy Liễu Châu, thi pháp bày trận, tất cả đều là biểu hiện giả dối, hơn nữa Nghiệt Vô Tâm mỉm cười, ánh mắt lạnh lùng nhìn nàng.
← Ch. 0491 | Ch. 0493 → |