Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 0494

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 0494: Bụi trần tiêu tán
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Lazada


Dư Tắc Thành cũng đứng lên, bước nhanh đuổi theo, tên tiểu nhân lòng lang dạ sói này, ai cũng có thể sống sót, duy nhất hắn không được, mình nhất định phải giết hắn, hắn là Nguyên Anh Chân Quân, mình còn chưa giết qua Nguyên Anh Chân Quân, nếu như mình hấp thu bổn nguyên của hắn, mình sẽ hùng mạnh đến trình độ nào.

Trong nháy mắt Dư Tắc Thành đánh Xá Sinh Thủ Nghĩa Quyết lên người hắn. Lục Đồng Chân Quân lập tức cảm giác được sự tồn tại của Dư Tắc Thành, hắn xoay người đối mặt với Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành đối mặt hắn, hai người ở trong khí tượng hỗn loạn của Tiên Nhân chiến đấu này đối mặt với nhau.

Dư Tắc Thành mắng:

- Tên phản phúc.

Lục Đồng Chân Quân hô:

- Kim Đan nho nhỏ.

Hai người toàn bộ lộ ra sát ý Lục Đồng Chân Quân hôm nay đã bị đả kích vô tận, bất luận ai trên bầu trời chiến thắng cũng không có đường sống của hắn, nhìn thấy Dư Tắc Thành, hắn hung ác mở sáu con mắt kép trên đầu mình, muốn giết chết Dư Tắc Thành trước.

Dư Tắc Thành niệm Thiên Mục Đoạn Tuyệt Thuật, lập tức quang mang trong sáu con mắt kép trên đầu Lục Đồng Chân Quân biến mất, hắn cực kỳ hoảng sợ, tất cả Mục thuật của mình mất đi hiệu lực, đã không thể phóng ra nữa.

Trong nháy mắt này đủ để Dư Tắc Thành vọt tới, dạng hoàn cảnh này đã không cách nào ngự kiếm, thế nhưng hắn cầm lấy phi kiếm xem như bảo kiếm sử dụng, sử dụng kiếm pháp cơ bản nhất, thoáng cái chém tới. Lục Đồng Chân Quân kia làm sao biết thể thuật, chính là đưa tay ngăn cản, một kiếm chém xuống, nhất thời tay phải của Lục Đồng Chân Quân bị chém đứt.

Lục Đồng Chân Quân ngây ngốc nhìn cánh tay của mình phun ra máu tươi, hoàn toàn không tin vào mắt mình.

Dư Tắc Thành cũng không quản hắn, đi tới lại một kiếm, một kiếm, chặt chân, chặt tay, trong vòng mười lần hít thở, Lục Đồng Chân Quân Nguyên Anh Chân Quân không ngờ bị kiếm thuật trong chốn võ lâm của Dư Tắc Thành chém ngã trên mặt đất, tay chân chém đứt, hoàn toàn trở thành một nhân trụ.

Mười lần hít thở vừa qua, sáu con mắt kép của Lục Đồng Chân Quân liền muốn sáng lên. Dư Tắc Thành vẽ ra một kiếm, nhất thời sáu mắt đều mù, Lục Đồng Chân Quân này đã hoàn toàn mù, trở thành thịt dưới kiếm của Dư Tắc Thành.

Lúc này chiến đấu trên bầu trời đã có kết quả, Oán Vô Tình là người đầu tiên bị Tiên Nhân đánh chết, trong nháy mắt dưới sự cắn trả của pháp tắc của mình hóa thành tro bụi.

Nghiệt Vô Tâm hét lớn:

- Ta không cam lòng, vì sao lại như vậy, tổ sư gia ngươi cũng hạ giới giúp chúng ta, ta đã trả giá nhiều như vậy, tại sao có thể như vậy, ta liều mạng với ngươi.

Nghiệt Vô Tâm dốc sức lao tới, thế nhưng một kích cũng hoàn toàn trở thành tro bụi, hai đại Phản Hư Chân Nhất của Đan tông ở trong trận chiến này, toàn bộ chết vào tay Tiên Nhân vượt giới.

Tiên Nhân vượt giới cũng là trạng thái bán tàn, quang hoa trên người nàng tán đi càng lúc càng nhanh, chỉ còn lại một chút thân thể nối với đầu, đây đều là tiên khí của nàng tích lũy mấy vạn năm qua, ở dưới chế ước của pháp tắc nhị giới bắt đầu tán đi, khi quang hoa tán hết, nàng hoàn toàn tử vong.

Tiên Nhân hạ giới đều phải tuân theo pháp tắc của nhị giới- dưới cơn thịnh nộ nàng tự đoạn tiên lộ, thừa dịp kiếp lôi nổ vang, thang trời vô thượng chỉ dẫn, nàng vượt giới mà xuống, nhất định phải chết không thể nghi ngờ, bất kể là chuyển thế đầu thai, hay là đoạt xá chuyển sinh, hay là luyện thành khí linh, hay là phong ấn lại, tất cả đều không có ý nghĩa, ở dưới pháp tắc của nhị giới, nàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ, triệt để tiêu tán, hình thần câu diệt.

Nàng chậm rãi hạ xuống, trong nháy mắt lần thứ hai tiến vào trong cơ thể của Phượng Mâu Chân Quân, lần này tiến vào cũng không phải là phụ thể và chiếm cứ như trước, nàng biết mình nhất định phải chết, muốn truyền tất cả của mình cho Phượng Mâu Chân Quân, hi vọng tất cả nỗ lực của mình không có uổng phí, để Thiên Mục tông chấn hưng.

Dần dần nàng hợp nhất với Phượng Mâu Chân Quân, thương thế trên người Phượng Mâu Chân Quân bắt đầu chữa trị, xương cốt bị gãy bắt đầu nối lại- hai mắt chậm rãi khôi phục trong sáng, hơn nữa trong mắt bắt đầu cải biến kỳ dị, dường như ẩn chứa lực lượng vô tận, giống như tiên nhãn.

Bên kia Dư Tắc Thành kiếm kiếm chém xuống, chém Lục Đồng Chân Quân hoàn toàn thành thịt vụn. Nguyên Anh cũng không kịp chạy trốn, một kiếm chém vỡ, ngày này, sinh sinh tử tử, Dư Tắc Thành đối mặt vô số lần nguy cơ, áp lực cực lớn, giờ phút này hoàn toàn thả ra, hoàn toàn chém giết Lục Đồng Chân Quân này.

Nhất thời phát động Xá Sinh Thủ Nghĩa Quyết, bản nguyên lực của Lục Đồng Chân Quân bị Dư Tắc Thành hấp thu, lực lượng vô tận truyền vào trong cơ thể Dư Tắc Thành. Thương thế của hắn thoáng cái khỏi hẳn, thân thể tràn ngập sức sống, phiêu hốt lâng lâng.

Dư Tắc Thành bước chậm trở lại, đại chiến kết thúc. Hiện tại bầu trời trong sáng, mặt đất trong sạch, tất cả mọi người chết đi, duy nhất tồn tại chính là Dư Tắc Thành và Phượng Mâu Chân Quân đang chậm rãi khôi phục chữa trị thương thế. Mãnh hổ quần lang, voi lớn khủng long toàn bộ tàn sát lẫn nhau mà chết, cuối cùng chỉ còn lại mình, chẳng qua hiện tại chính là thời gian thu hoạch.

Dư Tắc Thành cười ha ha đi tới, trường kiếm trong tay múa lên, cả người đều là máu tươi, nhìn thấy hắn đi tới, Phượng Mâu Chân Quân không nhịn được lui về phía sau ba bước, thế nhưng nơi này làm sao có thể thoát khỏi truy kích của Dư Tắc Thành. Trong nháy mắt Dư Tắc Thành đi tới trước mặt nàng, đặt kiếm trên cổ nàng, nói:

- Đừng nhúc nhích. Thiên Mục đã xem như tan thành mây khói, cho dù là Tiên Nhân hạ giới cũng không thể ngăn cản điều này.

Phượng Mâu Chân Quân cười thảm, nói:

- Mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, cho dù thất bại cũng xem như đã tận lực rồi, đến đây đi, muốn giết thì ngươi giết đi.

Nói xong, nàng ngoảnh đầu đi, đưa cái cổ trắng nõn ra đợi quyết định của Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành thu trường kiếm lại, nói:

- Lúc này ngươi vẫn chưa phá hủy Liễu Châu, giết ngươi đối với ta có chỗ nào tốt, đã chết quá nhiều người rồi, coi như hết.

Nói xong Dư Tắc Thành thu hồi trường kiếm, thế nhưng hắn cũng không có rời đi, dường như đang do dự điều gì. Phượng Mâu Chân Quân cười nói:

- Cứ đi như vậy còn không cam lòng, cũng không đạt được chỗ tốt gì, được, chúng ta giao dịch công bằng. Ngươi tha cho ta, ta cho ngươi ích lợi.

Nói xong nàng dùng sức kéo một cái ở trong quang ảnh đang chậm rãi tiêu tán phía sau nàng, nhất thời kéo ra bảy đạo quang hoa, nói:

- Đây vốn là chuẩn bị cho hậu bối của ta, đều cho ngươi, đây là bảy loại tiên nhãn, trong đó Vạn Lôi Chi Nhãn có thể làm con mắt thứ ba, có thể hấp thu lực lượng của vạn lôi, ẩn chứa uy năng vô tận của lôi điện, có thể phá hủy tất cả, có thể đề thăng vạn vật, có thể trừ tà bức quỷ, có thể nói thiên pháp xuất sắc, đứng đầu thiên nhãn.

- Đôi này gọi là Chưởng Sinh Khống Tử Nhãn, do Khống Tử Pháp Nhãn và Chưởng Sinh Pháp Nhãn tạo thành, mượn hai lực âm dương tương sinh tương khắc, chưởng sinh khống tử đối với sinh tử của vạn vật. Khống Tử Pháp Nhãn có thể làm cho vạn vật diệt vong. Chưởng Sinh Pháp Nhãn có thể làm cho vạn vật sống lại. Cuối cùng đạt tới năng lực tối cao khống chế sinh tử của vạn vật. :

- Đôi này gọi là Sinh Ly Tạo Hóa Nhãn, do Sinh Ly Pháp Nhãn và Tạo Hóa Pháp Nhãn tạo thành, mượn lực lượng của Ngũ Hành sinh khắc, pháp môn tiến hành dung hợp và phân ly đối với sinh tử của vạn vật. Sinh Ly thần mục có thể phân giải vạn vật, Tạo Hóa thần mục có thể tổ hợp vạn vật. Cuối cùng đạt tới năng lực tối cao nắm giữ tạo hóa hay diệt vong của vạn vật.

- Đôi này gọi là Tự Tại Kim Kiên Nhãn, do Tự Tại Pháp Nhãn và Kim Kiên Pháp Nhãn tạo thành, mượn ba thứ thể, thần, hồn, tiến hành thay đổi tính cách của sinh linh, tiêu trừ ký ức, trọng tố nhân sinh. Tự Tại thần mâu có thể thay đổi tất cả ký ức của một người, thậm chí trọng tố nhân sinh. Kim Kiên thần mâu có thể làm một người kiên định lòng tin, làm cho bọn họ đến chết không hối hận, dâng hiến tất cả cho ngươi. Cuối cùng đạt được năng lực tối cao mê hoặc vạn linh.

- Bảy đôi tiên nhãn này thế nào, bảy đôi tiên nhãn này ở Tiên Giới cũng là tiên nhãn cực phẩm, vạn linh khó cầu. Ta vốn mang xuống hạ giới mười tám đôi pháp nhãn, thế nhưng hiện tại thân thể chậm rãi tiêu tán, chỉ còn lại từng đó. Chỗ tốt này được rồi chứ, cũng đủ để ngươi buông tha ta rồi.

Bảy đôi tiên nhãn hùng mạnh đáng sợ lơ lửng trên không trung, đoạt được chúng nó sẽ đạt được lực lượng hùng mạnh, lực lượng tiên nhãn ở tiên nhãn cũng làm cho người ta ao ước.

Trong nháy mắt Dư Tắc Thành đã biết dụng ý của Phượng Mâu Chân Quân lấy ra bảy đôi tiên nhãn này, đây chính là mồi nhử, chỉ cần mình nhận lấy bảy đôi tiên nhãn này, vậy mình chính là đệ tử Thiên Mục tông, cho dù mình giết chết nàng ta, Thiên Mục tông cũng bởi vậy tiếp tục được lưu truyền. Trong đó nhất định có hạn chế, khiến mình làm cho Thiên Mục tông phát dương quang đại.

Dư Tắc Thành nhìn bảy đôi tiên nhãn, trăm mối cảm xúc, tiên nhãn hùng mạnh như vậy mình nhất định phải lưu lại, nhất định phải đoạt được. Hắn nói:

- Chỉ sợ tiên nhãn này ghép lên người ta, cấm chế trên tiên nhãn sẽ khống chế ta, ta chính là đệ tử Thiên Mục tông, sẽ phải ra sức vì ngươi...

Phượng Mâu Chân Quân cười nói:

- Sẽ không giống như tưởng tượng của ngươi, chỉ cần ngươi tiếp nhận bảy đôi tiên nhãn này, chính là đệ tử Thiên Mục tông ta, như vậy ngươi sẽ không diệt Thiên Mục tông ta. Chỉ cần Thiên Mục tông ta vượt qua lần đại kiếp nạn này, trả giá này hoàn toàn đáng giá.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1193)