← Ch.0543 | Ch.0545 → |
Luyện chế Kiếm Tiêu Diêu sử dụng phi kiếm đã chuẩn bị sẵn, trong đó có một thanh mẫu kiếm của Kiếm Ngã thuật, dùng Hỗn Nguyên Tử Kim Đồng tế luyện tỉ mỉ. Những thanh kiếm cũ khác đều không bị hư hại, hiện tại luyện chế là sử dụng Kiếm Sủng bắt được sau này. Cho nên Dư Tắc Thành luyện chế số phi kiếm này không mất quá nhiều công sức.
Rốt cục Dư Tắc Thành đã có được mười hai thanh Phi Dực kiếm, tám thanh Ngưng Lão kiếm, sáu thanh Tuệ Tâm kiếm, một trăm lẻ tám thanh Tinh Vũ kiếm, mười tám thanh Quang Ngục kiếm, ba mươi sáu thanh Tiêu Diêu kiếm.
Chịu khổ sáu tháng trời, rốt cục Dư Tắc Thành cũng xuất quan, kiếm pháp đại thành, phi kiếm đã đủ. Đã tới lúc chạy lên không gian dị giới Tự Tại Thiên cướp lấy Tiên Thiên Linh Bảo.
Dư Tắc Thành nhất định phải cướp lấy hồ cầm của A Bà Cụ La Ma Thần. Lấy được món Tiên Thiên Linh Bảo này chính là mơ ước của Dư Tắc Thành đã từ lâu. Mục tiêu tu luyện của hắn trong thời gian mấy năm qua, sau lần đại chiến Dị tộc chính là bắt A Bà Cụ La Ma Thần về làm Kiếm Linh của mình, đây là chuyện mà Dư Tắc Thành rất muốn làm.
Thông qua Kiếm Linh của phân thân A Bà Cụ La Ma Thần. Dư Tắc Thành đã biết được rất nhiều chuyện về A Bà Cụ La Ma Thần này. A Bà Cụ La Ma Thần năm xưa chính là Ma Thần Tướng Đại Trưởng lão của Tam Thủ tộc, vào trận chiến giành thiên hạ cuối cùng do Hiên Viên Hoàng đế phát động tấn công Dị tộc, bị Thương Hiệt một trong mười hai Đại Thần Uy Sĩ dùng bí pháp vô thượng trục xuất tới Tự Tại Thiên, phong ấn trọn đời không được ra ngoài.
Hồ cầm kia quả thật là do Tiên Thiên Linh Bảo tạo ra, A Bà Cụ La Ma Thần cũng biết rõ chuyện này như lòng bàn tay, bởi vì Tiên Thiên Linh Bảo này là do y tìm được. Nhưng y lại không hề coi trọng, bởi vì vào thời y, cái gọi là Tiên Thiên Linh Bảo tuy rằng không phải đâu đâu cũng có, nhưng số lượng cũng không ít, ở Tự Tại Thiên, bất cứ Linh Bảo nào cũng không có ý nghĩa gì, cho nên chuyện này cũng chẳng có gì lạ với y.
Mục đích của Dư Tắc Thành chính là cướp đoạt hồ cầm này. Dựa theo tính toán, mình đánh chết phân thân A Bà Cụ La Ma Thần, có thực lực bằng một phần năm bản thể. Theo như vậy xem ra chuyện đánh lên Tự Tại Thiên, cướp lấy hồ cầm cũng không phải là chuyện quá xa vời.
Từ lúc nhận được Kiếm Linh phân thân A Bà Cụ La Ma Thần. Dư Tắc Thành đã ra lệnh cho thế giới Bàn cổ tiến hành phân tích suy diễn, để xem có khả năng thực hiện giấc mộng này không. Rốt cục tới ngày nay, kiếm pháp của mình đã thành công, thần kiếm đã được luyện chế, hết thảy nền tảng đã vững vàng, có thể liều mạng một chuyến.
Dư Tắc Thành tra tìm vô số điển tịch, nhưng cũng chỉ tìm hiểu được rất ít. Lời đồn rằng Tự Tại Thiên giới do Ma Thần Ma Ê Thủ La sáng chế, nằm trên đỉnh Sắc giới. Ma Thần này chiếm cứ mười hai tầng Thiên giới như Tự Tại Thiên, Thương Yết La Thiên, Y Xá Na Thiên... Tự Tại Thiên là đệ nhất giới, là một giới hết sức thần kỳ, được xưng đứng đầu mười hai Thiên giới.
Theo sách cổ Tiên Tần Thập Nhị Thiên Cung Nghi Quỹ, trên mặt Ma Thần Ma Ê Thủ La có ba mắt, hai răng nanh dài ra ngoài miệng, lộ tướng giận dữ, thân màu xanh nhạt, tay trái cầm Kiếp Ba Bôi, tay phải cầm Tam Kích Kiếm. Ngực lấy đầu lâu làm chuỗi, trên mão có hai nửa vầng trăng, cỡi trên lưng trâu, hai bên có hai Thiên nữ cầm hoa theo hầu. Trong kinh Phật, những tôn giáo thờ cúng y được gọi là Tự Tại Thiên ngoại đạo hay Đồ Hỏi ngoại đạo.
Bất quá thần này đã chết, cũng giống như Bàn cổ sáng tạo ra thế giới Thương Khung, đã biến mất vô số vạn năm, chỉ để lại mười hai Thiên giới.
Tự Tại Thiên là vùng đất thần kỳ, có lời đồn rằng trên Thiên giới này, mọi giấc mộng, tất cả ảo vọng đều có thể thực hiện, ở giới này chỉ cần bạn nghĩ tới chuyện gì đó, ắt sẽ thực hiện được. Muốn lên thiên đường hay xuống địa ngục, sẽ tiến nhập ngay tức khắc.
Tới giới này muốn vàng được vàng, muốn bạc được bạc, muốn ngự ba ngàn mỹ nữ, vậy sẽ được ba ngàn Thiên nữ tới hầu, chỉ cần khởi niệm trong đầu là có thể thực hiện, hóa nguyện vọng trong lòng thành sự thật. Kẻ nào có thần thức tâm niệm hùng mạnh có thể thành lập đại lục ở đây, gieo trồng sinh vật, khai phá bờ cõi, thực hiện tất cả giấc mộng của mình. Kẻ thần thức tâm niệm yếu ớt cũng có thể thành lập một cung điện, áo cơm không thiếu, không cần lo kế sinh nhai.
Nếu theo như vậy, thậm chí nơi đây còn hoàn hảo tốt đẹp hơn cả Tiên Giới, chẳng khác thiên đường. Thật ra không phải như vậy, kẻ tiến vào giới này, được thành hết thảy nguyện vọng, sẽ bị giới này vây khốn, vĩnh viễn không thể thoát khỏi. Tất cả những gì ở giới này đều do ảo giác vọng tưởng của người trong giới hóa thành, cũng chỉ có thể tồn tại ở đó, vĩnh viễn cách xa sự vật thật một đường tơ.
Sinh vật cũng tới lúc phải tiêu vong, bất kể bạn có thể ảo tưởng ra bao nhiêu thuật kéo dài thọ mệnh, có thể sống lâu ngang trời đất, nhưng thời gian trôi qua, dần dần bản ngã tiêu tan, tất cả tâm niệm cũng theo đó mà tan biến. Khi ấy đại lục vô tận, cung điện nguy nga, vô số tộc nhân cũng sẽ nhất nhất tiêu tan, cuối cùng tới lúc dầu khô đèn tắt, từ từ biến mất, sẽ bị Tự Tại Thiên đồng hóa, trở về cát bụi.
Cho nên nơi đây được xưng là vùng đất Vĩnh Tù, trong quá trình những ảo vọng của mình được thực hiện, bạn sẽ vĩnh viễn bị nhốt tại nơi này, cho tới khi tính mạng của mình kết thúc.
Cho nên lần này có thể nói là Dư Tắc Thành muốn nhổ răng cọp, xông vào Tự Tại Thiên cướp đoạt bảo vật, phải rời khỏi thật nhanh. Nếu như thất bại, vậy sẽ vĩnh viễn bị nhốt ở Tự Tại Thiên.
Thật ra trong lòng Dư Tắc Thành có thanh âm như đang nói: "Không nên liều lĩnh, không phải chỉ là một món Tiên Thiên Linh Bảo thỏi sao? Bỏ đi, không phải hiện tại mình đã rất hùng mạnh rồi sao, hiện tại không tốt hay sao, cần gì phải liều mạng như vậy?"
Thế nhưng Dư Tắc Thành vẫn quyết định liều một chuyến. Hằng đêm hắn nằm gác tay lên trán thầm hỏi lòng mình, đoạt bảo đã trở thành mục tiêu của cả cuộc đời hắn, hắn tuyệt đối không lùi về phía sau dù chỉ một bước. Cho nên hắn nhất định phải xông vào Tự Tại Thiên cướp lấy Tiên Thiên Linh Bảo này.
Nhìn qua dường như Dư Tắc Thành tính toán sâu xa, thật ra, sâu trong lòng hắn có một tính khí điên cuồng, vĩnh viễn lao vào những việc gian nan, vĩnh viễn không chịu thua hay bỏ cuộc, không tụt lại sau người khác. Vì vậy cho nên hắn mới phát minh ra bảo thang khi còn làm trù sư, mới lấy được thế giới Bàn cổ.
Nghĩ tới chuyện mình có thể lấy được đủ năm món Tiên Thiên Linh Bảo Ngũ Hành, thế giới Bàn Cổ chắc chắn sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất, có lẽ mình sẽ trở nên hùng mạnh không kém Trung Hưng Tổ Sư năm xưa. Dư Tắc Thành quyết định phải liều một chuyến. Tiên Nhân mình còn dụ dỗ được, còn chuyện gì mình không làm được?
Trước kia mình không biết chút kiếm pháp gì, không biết tiên thuật là gì, chỉ có một cái mạng cùi liều mình xông pha lăn lộn, cho tới bây giờ cũng chưa từng biết sợ.
Hiện tại kiếm pháp mình đã đại thành, ngược lại không dám giao tranh, chẳng lẽ là nghé con mới sinh không sợ hổ, lúc lớn có sừng lại sợ lang, bất kể thế nào cũng phải thử một lần.
Ngoài ra trong lòng Dư Tắc Thành còn nắm chắc ở một mức độ nhất định. Thông qua phân thân A Bà Cụ La Ma Thần. Dư Tắc Thành hiểu rõ hết thảy tình huống ở Tự Tại Thiên như trong lòng bàn tay. Cung điện của A Bà Cụ La Ma Thần có hình dáng thế nào, trạng thái phòng ngự ra sao, hình dáng biến hóa của bản thể y, hết thảy Dư Tắc Thành đều biết rõ.
Trong đại điện Huyền Võ chữ Phòng thế giới Bàn cổ, Dư Tắc Thành đã mô phỏng kiến trúc hết thảy cung điện trên Tự Tại Thiên. Hơn nữa trong sáu tháng qua, hàng ngày Dư Tắc Thành không ngừng thí luyện cướp đoạt bảo vật trong cung điện. Hắn tính toán vô số khả năng, vô số tình huống có thể phát sinh, cân nhắc thật tỉ mỉ. Thậm chí Dư Tắc Thành còn tiến hành thử nghiệm lần lượt những phản ứng có thể có của A Bà Cụ La Ma Thần, thông qua phân thân y.
Hiện tại Dư Tắc Thành đã hoàn toàn quen thuộc hoàn cảnh Tự Tại Thiên, quen thuộc tới mức biết rõ ràng từng gốc cây ngọn cỏ, cho nên hắn mới có lòng tin sẽ đoạt được bảo vật tới mức như vậy.
A Bà Cụ La Ma Thần bị phong ấn ở Tự Tại Thiên đã vô số vạn năm. Đầu tiên y xây dựng sáu, bảy đại lục, tạo ra hàng trăm vạn con dân nhưng hiện tại y đã dần dần già đi, chỉ còn một cung điện kéo dài ngàn dặm tồn tại, cho nên y không còn tha thiết chuyện hấp thu lực tín ngưỡng. Phải biết rằng lực tín ngưỡng đáng sợ vô cùng, chỉ cần sơ ý là lập tức đưa thân mình vào chỗ vạn kiếp bất phục, bất quá hiện tại y đã không thèm quan tâm.
Hiện tại có một vấn đề được đặt ra với Dư Tắc Thành, chính là làm thế nào để tiến vào Tự Tại Thiên, làm sao tìm được A Bà Cụ La Ma Thần trong Tự Tại Thiên mênh mông bát ngát, sau đó làm cách nào trở lại chốn nhân gian.
Bất quá những chuyện này cũng không quá quan trọng, bởi vì Dư Tắc Thành có được Kiếm Linh là phân thân của A Bà Cụ La Ma Thần. Hắn hoàn toàn có thể dựa vào ấn ký mà truy tìm tung tích, tiến vào Tự Tại Thiên. Sau khi tìm được A Bà Cụ La Ma Thần, lại theo ấn ký rời khỏi Tự Tại Thiên, hết thảy sẽ trở nên xuôi chèo mát mái.
Bất quá muốn vào được Tự Tại Thiên cũng không phải đơn giản như vậy, nói vào là vào, về vấn đề này, Dư Tắc Thành có hai biện pháp.
← Ch. 0543 | Ch. 0545 → |