Vay nóng Tima

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 0747

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 0747: Lý lịch hai bên - Phân thân xuất phát
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Shopee


Để xem cái đã, xem lý lịch của mình trước, Dư Tắc Thành mở bản ghi chép lý lịch của mình ra xem, lập tức thần sắc đại biến:

"Dư Tắc Thành, sinh năm Giáp Tý, sinh ở thành Lâm Hải, Cổn Châu. Cha mất sớm, mẹ và em trai chết già. Muội muội là Tĩnh Hân Chân Nhân của Tâm Ma tông, bái sư Thiên Ma Ma Chủ Già Lam, nhiều năm trước đã bước vào Lục Đạo Luân Hồi thí luyện, không biết sinh tử.

Dư Tắc Thành có Ngũ Hành Linh Căn, tu luyện chưa tới trăm năm đã thành Nguyên Anh Chân Quân, chính là kỳ tài hiếm thấy trong thiên hạ, đi ngược với quy luật tu tiên thông thường, nghi ngờ có sự giúp đỡ của Linh Bảo.

Lúc còn thiếu niên vì phụ thân chết sớm, lúc mười tuổi đã phải ra ngoài lăn lộn lo cho gia đình, gia nhập Mãnh Hổ bang ở địa phương. Mười bốn tuổi được Thiếu chưởng môn Thủy Vân tông Bạch Hà Tích chấm trúng, cho một pháp khí cấp thấp hỏa phù. Nhờ pháp khí này, Dư Tắc Thành thừa thế xông lên, trở thành một đà chủ của Mãnh Hổ bang. Sau dưới sự giúp đỡ của Thạch trưởng lão, hộ pháp Thủy Vân tông, tham gia Đại Hội Thăng Tiên của sáu phái Tây Lĩnh.

Biểu hiện của Dư Tắc Thành trong đại hội cũng bình thường, sau Linh Dẫn của Di tích Tiên Tần xuất hiện tại Tây Lĩnh, họa trời xuất hiện, phi thăng tổ sư Hữu Hùng của Hiên Viên kiếm phái tới Tây Lĩnh, thu nhận đám tiên chủng vào Hiên Viên kiếm phái, Dư Tắc Thành là hàng đi kèm, cũng được nhận cùng.

Tới Hiên Viên kiếm phái, được Nam Thiên Chân Nhân cũng là Ngũ Hành Linh Căn phát hiện, lấy phi kiếm cửu giai Huyền Âm Lục Dương Mê Thần kiếm ra đổi, thu làm đệ tử.

Hiện tại xem ra người kế thừa chức chưởng môn tương lai Hiên Viên kiếm phái là Nam Thiên Chân Quân quả thật có mắt tinh đời, Dư Tắc Thành chỉ chưa tới trăm năm đã trở thành Nguyên Anh Chân Quân, chuyện này làm cho người ta không thể nào tin được. Mà đám đệ tử được xưng tiên chủng năm xưa, kẻ có cảnh giới cao nhất bất quá mới đạt cảnh giới Tâm Động Kim Đan kỳ.

Lần đầu tiên Dư Tắc Thành xuất hiện trong ghi chép là lần thí luyện ở Tà Môn Lục phái phía Bắc Địch châu, Sở Tây. Một mình hắn tham gia thí luyện, giết chết hết sạch sáu trăm hai mươi mốt đệ tử Tà Môn Lục phái. Đồng thời cứu sống đám đệ tử Ngũ Hành tông còn sống sót ở nơi thí luyện, được bọn họ tôn làm khai tông tổ sư, lúc ấy hắn mới đạt cảnh giới Luyện Khí kỳ đỉnh phong.

Lần thứ hai Dư Tắc Thành được ghi chép là lần hắn dự đại lễ Phản Hư ở Cực Nguyên Vân Hà tông. Thần Hà Chân Quân của Cực Nguyên Vân Hà tông tu luyện thành Chân Nhất Thần Quân, muốn bản môn thăng thượng môn, cử hành đại lễ. Sau bị Ma Chủ Già Lam tập kích, khiến cho Thần Hà Thần Quân bị Thiên kiếp tiêu diệt, Cực Nguyên Vân Hà tông rơi xuống hàng ngũ ba ngàn tả đạo.

Bảo khố của Cực Nguyên Vân Hà tông bị cướp sạch, sơn môn bị hủy, tất cả đặc sản biến mất. Bất quá trong thời gian sau. Dư Tắc Thành bán đặc sản của Cực Nguyên Vân Hà tông khắp nơi. Tuy rằng hắn từng nhận lễ vật của Cực Nguyên Vân Hà tông, nhưng lượng đặc sản mà hắn bán ra vượt xa lượng lễ vật nhận được. Lại vì muội muội hắn là cao đồ của Ma Chủ Già Lam, cho nên nghi ngờ giữa bọn họ có giao dịch ngầm.

Lần thứ ba được ghi chép là lần tham gia đại lễ ngàn năm của Vô Lượng tông. Lần ấy Dư Tắc Thành đại phá Diệu Âm môn, lấy tu vi Trúc Cơ đánh chết sáu mươi ba tu sĩ Trúc Cơ của đối phương, được xưng là đệ nhất nhân dưới Kim Đan.

Trong khi Vô Lượng Tông diễn ra đại lễ, suýt chút nữa hắn bỏ trốn cùng Lưu Thi Vận, đệ tử chân truyền có hy vọng phi thăng nhất của Vô Lượng tông, cuối cùng làm cho Vô Lượng tông đem giấu đệ tử này hàng chục năm qua.

Đồng thời Vô Lượng tông xảy ra đại chiến, Tiên Nhân hạ giới đánh chết cường địch. Hai vị Chân Nhất Thần Quân Chung Cực Vô Lượng phi thăng. Theo nguồn tin không chính thức, Dư Tắc Thành đoạt lấy tiên quang chúc phúc của đệ tử tinh anh Vô Lượng tông, bỏ trốn mất dạng.

Lần thứ tư được ghi chép là ở đại hội Hoa Đô, trong lúc Phá Bại Chân Quân cướp Hoàn Chân Đạo ở Vô Lượng tông xuất hiện tại Hoa Đô. Lúc này Dư Tắc Thành đang quấn quít cùng Mộc Tư Y, một trong Thập Đại Danh Hoa ở Lương châu. Cuối cùng Hoa Đô xảy ra đại họa, hàng trăm Kim Đan Chân Nhân bị giết chết khiến cho Hoa Đô Hoa Thần phải ra tay kết liễu mọi việc.

Bất quá sau khi xong chuyện, xét tới mối quan hệ chặt chẽ giữa Phá Bại Chân Quân và Dư Tắc Thành. Phá Bại Chân Quân từng vạn dặm chạy tới đại lễ Thủy Vân tông giúp Dư Tắc Thành tọa trấn. Hoa Đô Hoa Thần Lạc Tĩnh Sơ có quan hệ thân mật cùng Dư Tắc Thành trong đại lễ phi thăng của Hữu Hùng sư tổ, ắt phía sau có quan hệ mờ ám.

Lần thứ năm..."

Dư Tắc Thành xem xong bản ghi chép về mình, cảm thấy vừa giận vừa sợ. Ngoại trừ chuyện mình tới Tam Thiên giới, trong này không thấy ghi lại, ngoài ra phàm là chuyện gì có mình tham gia đều bị ghi chép tỉ mỉ. Thậm chí chuyện hắn trợ giúp Công Tôn Nạp Lan đánh bại Nguyên Anh Chân Quân của Âm Dương tông cũng bị ghi lại. Bất quá không nhắc tới tên Công Tôn Nạp Lan, chỉ nói là trợ giúp bằng hữu, cùng chuyện hắn đánh chết Nạp Lan Tài Tử cũng không bị ghi lại.

Nói cách khác, chỉ cần chuyện nào Dư Tắc Thành lấy thân phận của hắn tham gia, đều bị ghi chép lại tỉ mỉ. Kiếp nạn Thiên Mục tông, trận chiến ở Đan môn, trận chiến Đan Hà sơn, tiêu diệt Bát Tàn môn, Hữu Hùng sư tổ phi thăng, đại chiến Thương Khung Vệ, đại chiến Cửu Diệt Lôi Thần, đại lễ Thủy Vân tông, đánh Nguyên Anh Chân Quân của Nghệ Xạ Khoái kiếm tông bỏ chạy, biến cố ở Băng Tuyết Thần Cung, tất cả đều được nhất nhất ghi lại.

Rốt cục Dư Tắc Thành cũng tìm ra nguyên nhân vì sao tỷ lệ đặt cược của mình bị giảm xuống. Trong tin tình báo ghi rõ ràng mình có được Phá Diệt Chung Cực Kích, chính vì có được pháp bảo này, cho nên tỷ lệ cược của mình bị giảm.

Dư Tắc Thành cười lạnh, rõ ràng là Bất Ngôn tông thấy người đặt cửa bên mình tăng lên quá nhiều, nên sau đó mới cố ý tung tin này ra. Bởi vì trong ghi chép có chuyện mình trải qua biến cố ở Băng Tuyết Thần Cung, vì sao không thấy ghi lại tin mình có Phá Diệt Chung Cực Kích ở đó? Xem ra Bất Ngôn tông này quả thật rất biết làm ăn.

Xem xong phần tin của mình. Dư Tắc Thành bắt đầu xem tới ghi chép lý lịch của Kim Tuyến Tôn Giả.

"Kim Tuyến Tôn Giả, không rõ nơi sinh, trước khi đạt tới Nguyên Anh Chân Quân không có tiếng tăm gì. Lần đầu tiên làm cho thiên hạ khiếp sợ là lần đại hội thượng môn một ngàn hai trăm năm trước, dùng tu vi Nguyên Anh Chân Quân mới thành Anh phát ra sinh tử khiêu chiến với Thiên cầm tông Hải Đông Thanh Chân Quân.

Hải Đông Thanh hóa Anh đã một ngàn sáu trăm năm, chưa thất bại lần nào, một trong những cường giả thiên hạ, sắp sửa lãnh ngộ lực Thiên Đạo, trở thành Phản Hư Chân Nhất. Vì chấp nhận trận chiến này, bảy ngày sau bại vong.

Một ngàn một trăm năm trước lại phát ra sinh tử khiêu chiến với Thanh Vân tông Cửu Âm Chân Quân, ba ngày sau, Cửu Âm Chân Quân bại vong.

Một ngàn năm trước phát ra sinh tử khiêu chiến Vạn Kiếm Ma Tông Lạc Trần Tử Chân Quân, lại giành thắng lợi.

Thanh Vân tông bắt đầu điều tra, cuối cùng tra ra lão là Phản Hư Chân Nhất chuyển thế, đệ nhất cao thủ của Minh Ma tông. Lão từng tu hành trong ba kiếp đạt tới Phản Hư Chân Nhất, liên tục binh giải chuyển thế ba lượt, lần nào cũng thoát khỏi lực pháp tắc Thiên Đạo một cách hoàn hảo, đi ngược lại quy luật Tu Tiên Giới. Nghi ngờ đây là hiệu quả thần kỳ của pháp bảo thập giai Kim Tuyến Nguyên Thần Tháp.

Pháp bảo thập giai Kim Tuyến Nguyên Thần Tháp, vốn trước kia là vô thượng mật bảo Cửu Liên Tâm Đăng của Phật Tâm Thiền Tông. Đời thứ nhất của Kim Tuyến Tôn Giả chính là Tâm Nguyện thiền sư của Phật Tâm Thiền Tông, đạt tới cảnh giới Phật Đà. Trong bản ghi chép về Tâm Nguyện thiền sư, cả đời lão từng lấy thân nuôi ma, cứu vớt mười vạn sinh linh. Lại còn khai phá đại lục, tạo ra hàng trăm vạn mẫu ruộng tốt cho bá tánh, được xưng là Vạn Gia Sinh Phật.

Sau Tâm Nguyện thiền sư chết đi, kim thân được cúng bái tại Pháp Nguyên tự, lúc ấy vạn dân khóc suốt, hương hỏa vô số.

Kiếp thứ hai của Kim Tuyến Tôn Giả xuất thân Cửu u Quỷ Linh phái, lại trở thành Phản Hư Chân Nhất. Lúc còn là Nguyên Anh Chân Quân, lão trở lại Pháp Nguyên tự đại phá Phật Tâm Thiền Tông, thu hồi kim thân của mình, lúc này người đời mới biết lão đã chuyển thế thành tà.

Lúc ở Cửu u Quỷ Linh phái, lão được làm chưởng môn phái này, trấn thủ ba trăm năm luyện hóa thân Thiên Quỷ. Cuối cùng đánh một đòn liều mạng cùng hậu bối kiệt xuất của Phật Tâm Thiền Tông là Nhất Đăng thiền sư, đồng quy ư tận, không thể không chuyển thế lần thứ ba.

Lần thứ ba lão làm đệ tử Minh Ma tông, chuyển thế thành ma, ba Phản Hư Chân Nhất của Minh Ma tông hiện nay đều là đệ tử của lão.

Thanh Vân tông Cửu Âm Chân Quân tử trận, góa phụ của y bắt đầu tiến hành kiên trì điều tra Kim Tuyến Tôn Giả không ngừng. Dần dần thân phận thật của Kim Tuyến Tôn Giả lộ ra, ngoại trừ thân chuyển thế ba đời, còn có chứng cớ cho thấy trong lúc ở Cửu u Quỷ Linh phái, lão chính là Ảnh Ma, một trong mười đại ma đầu gây họa thiên hạ, cường giả nổi danh, làm ác vô số.

Trong quá trình Thanh Vân tông tiếp tục điều tra, đột nhiên bị cường địch tập kích, môn phái bị diệt, điều tra cũng ngưng.

Kim Tuyến Tôn Giả liên tiếp đánh chết cường giả trong các lần sinh tử khiêu chiến đại hội thượng môn. Vào năm trăm năm trước không ai dám ứng chiến, mãi tới hôm nay mới có Hiên Viên kiếm phái Dư Tắc Thành ứng chiến.

Nghi ngờ Kim Tuyến Tôn Giả đang tu luyện một loại bí pháp, tham ngộ đủ các loại bí pháp Phật, quỷ, tà ma, thuộc về tâm, hồn. Sở dĩ lão có năng lực trở thành Phản Hư Chân Nhất nhưng lại không làm, đều là do bí pháp này gây ra.

Kim Tuyến Tôn Giả..

Sau đó toàn là các sự tích về Kim Tuyến Tôn Giả. Theo bản ghi chép này, đã có chừng hai mươi mốt vị Nguyên Anh Chân Quân chết trong tay lão.

Cuối cùng Bất Ngôn tông còn có lời bình:

"Trong trận chiến này, xác suất thắng của Kim Tuyến Tôn Giả cực cao. Tuy rằng Dư Tắc Thành là thiên tài hiếm có, có được pháp bảo Phá Diệt Chung Cực Kích, nhưng hắn trở thành Nguyên Anh Chân Quân bất quá chỉ mới vài năm.

Mà Kim Tuyến Tôn Giả ba lần thành Phản Hư Chân Nhất, từng làm chưởng môn, có vô số pháp bảo, đối chiến sinh tử đạo toàn thắng bảy lần, có thể nói kinh nghiệm vô cùng phong phú. Cho nên xác suất thắng của Kim Tuyến Tôn Giả lần này là rất lớn."

Xem xong ghi chép về Kim Tuyến Tôn Giả, thần sắc Dư Tắc Thành tỏ ra ngưng trọng. Xem ra mình phải cẩn thận ứng phó, phải dốc hết toàn lực trong trận chiến với lão.

Dư Tắc Thành rời khỏi đại điện Ám Ma, bắt đầu tính toán xác suất thắng của mình. Cuối cùng hắn không khỏi lắc lắc đầu, xem ra lần này mình lành ít dữ nhiều.

Nhưng Dư Tắc Thành không sợ, còn thời gian ba năm, ba năm này là cơ hội cho mình. Đầu tiên mình phải tu luyện Chuyển Sinh Minh Vương Quyết cho thật tinh thông. Với uy lực của pháp quyết này, mình có thể được chín lần bất tử, đứng vào thế bất bại.

Tiếp theo phải tu luyện hình thái thứ hai của bản mệnh pháp bảo là Hiên Viên Kiếm cho thật tinh thông. Hình thái thứ nhất là Bàn cổ Phủ đối với trận chiến này không có chút ý nghĩa nào cả nhưng nếu tu luyện tinh thông hình thái thứ hai, coi như thắng lợi một nửa.

Thứ ba là năm con rối Ngũ Hành của mình nếu có thể hấp thu Tiên Thiên Linh Bảo, đạt thành lực Thiên Đạo, ba mươi sáu lực Thiên Đạo hợp nhất, đạt được Thần Cưu, vậy thắng chắc không sai.

Đáng tiếc chuyện này chỉ là nằm mơ giữa ban ngày, vậy lui lại một bước, năm con rối cộng với mình cùng điều khiến Kim Đăng Chiến Xa, hình thành Lục Lăng xa trận, vậy chắc chắn có thể đánh với lão ta một trận.

Thứ tư mình phải khắc khổ tiềm tu Hiên Viên kiếm pháp của mình, ngoài ra cũng phải luyện chế phi kiếm. Theo như Trung Hưng Tổ Sư Vương Âm Dương dạy, tối thiểu phải luyện chế ra ba thanh thần kiếm, kết hợp với ba thanh phi kiếm cửu giai mình đã có sẵn, điều khiển Hiên Viên Lục Kiếm.

Thứ năm mình vẫn còn Minh Ma Kinh trong thế giới Bàn cổ, cũng đã tới lúc tu luyện, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng.

Hơn nữa mình còn Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, bảy tiên nhãn, gộp tất cả lại, Dư Tắc Thành có lòng tin ở trận chiến này.

Bất quá trước đó phải làm một việc, thình lình Nhất Nguyên Thủy pháp thân ra khỏi thân thể Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành khom người vái nó một cái:

- Làm phiền đạo hữu.

Nhất Nguyên Thủy pháp thân đáp:

- Quyết không nhục mệnh!

Sau đó Nhất Nguyên Thủy pháp thân biến hóa, trở thành một hình dáng khác, xoay người cất bước, mỗi bước vượt qua trăm dặm, đi về phía Quân châu.

Đây là Dư Tắc Thành sử dụng phân thân cho nó đi hỏi thăm tin tức, dò xét hư thực của Kim Tuyến Tôn Giả. Nếu có cơ hội hoàn toàn có thể đánh một đòn, nếu không được nữa cho nổ tung Tuyết Hồn Châu. Tiên Thiên Linh Bảo phát nổ, nếu hạ quyết tâm này, một nửa Quân châu còn có thể hủy diệt, đừng nói là một Kim Tuyến Tôn Giả nho nhỏ.

Phân thân rời đi, Dư Tắc Thành bắt đầu tu luyện trong thời gian ba năm.

Nhất Nguyên Thủy pháp thân bắt đầu hành trình, nó hóa thành bộ dạng của một tu sĩ bình thường, thi triển Súc Địa Thành Thốn, chạy suốt ngày đêm tới Sở Tây, Quân châu.

Rốt cục đã tới Quân châu, phân thân này bắt đầu đi khắp nơi tìm kiếm đệ tử Minh Ma tông. Nhưng từ sau khi chưởng môn Thạch Cơ tuyên bố nhiệm vụ thí luyện, khó lòng nhìn thấy một đệ tử nào của Minh Ma tông. Bọn chúng đã trốn đi sạch sẽ, rất khó nắm bất hành tung.

Phân thân của Dư Tắc Thành cũng không nôn nóng, tìm không thấy thì thôi, nó bắt đầu lẩn trốn ở Quân châu, vừa tiềm tu vừa chờ đợi.

Lần này chờ khoảng nửa năm, rốt cục trời đã vào Đông, trời đổ tuyết rất lớn. Lúc này Nhất Nguyên Thủy pháp thân mỉm cười, đột ngột thi pháp, lập tức tuyết rơi suốt một ngày một đêm, trở nên dày đặc. Sau đó nó bắt đầu đi khắp Quân châu.

Trận tuyết rơi này bao phủ cả đất trời, Nhất Nguyên Thủy pháp thân vốn là Tuyết Hồn Châu hóa thành, nó thi pháp khiến cho tuyết rơi khắp cả thiên địa. Đối với nó, thế giới như vậy mới là hoàn mỹ nhất.

Vì thế giới bị gió tuyết bao trùm, coi như trở thành một phần thân thể của nó, rất nhanh đã phát hiện ra hành tung của đệ tử Minh Ma tông.

Chẳng trách khó lòng tìm thấy đệ tử Minh Ma tông, thì ra bọn chúng ẩn nấp sâu trong động phủ. Mà động phủ của chúng rất khó tìm, cho nên không dễ gì phát hiện.

Ngoài ra đệ tử Minh Ma tông rất thích có được hai tầng thân phận, thân phận thứ nhất hoặc là phàm nhân trên thế gian, hoặc là một tên khất cái, hoặc là Quốc chủ một nước, hoặc là một thương nhân. Thân phận thứ hai chính là đệ tử Minh Ma tông, coi như bọn chúng hoàn toàn ẩn trong dân gian.

Chuyện này có liên quan tới công pháp mà bọn chúng tu luyện, linh thạch không có ý nghĩa đối với chúng, chỉ có hồn phách mới có ý nghĩa quan trọng. Mà nơi phát ra hồn phách tốt nhất chính là con người, ẩn trong đám đông người sẽ càng hiểu biết rõ ràng hơn, tu luyện cũng mau tăng tiến.

Nhất Nguyên Thủy pháp thân bắt đầu tìm kiếm đệ tử Minh Ma tông, dưới sự trợ giúp của băng tuyết ngập trời, nó tìm được mấy người liên tục, thình lình tập kích, sau đó chế phục, sử dụng Tự Bạch vấn Tâm thuật, dò tin tình báo. Mục đích của nó là tìm kiếm người thân bên cạnh Kim Tuyến Tôn Giả.

Tam Thuật tu sĩ là tu sĩ Trúc Cơ của Minh Ma tông, bái làm môn hạ Tần Tâm Chân Nhân. Kim Tuyến Tôn Giả chính là sư tổ y.

Ngày hôm đó ngồi trong phủ đệ quá buồn bực, y không nhịn được bèn ra ngoài du ngoạn. Thân phận khác của y là Huyện lệnh nơi này, cứ vài năm thì thay đổi một thân phận khác.

Từ hàng chục năm trước, y đã cố ý dẫn dắt một đám phàm nhân vào Phi Vân phong phá núi gieo trồng, sản xuất sinh lợi. Hiện tại đã qua năm mươi năm, dân số nơi đó đã phát triển rất nhiều, có chừng bảy trăm người, hơn nữa mấy năm gần đây còn có vài hài tử sinh ra có Linh Căn, có thể coi như đã vỗ béo, hiện tại đã tới lúc ăn thịt.

Y điều khiển ma đầu hóa thành mây đen bay về phía đó. Đã đến lúc thu hoạch, mấy năm nay, bảy trăm hai mươi mốt người ở đó, từ già đến trẻ, y hiểu rõ như lòng bàn tay. Nên tế luyện từng người thế nào, y đã tính toán vô số lần, vốn muốn nuôi thêm ba năm nữa, nhưng gần đây có vẻ tình hình bất ổn, cho nên đành phải động thủ sớm.

Sau khi khống chế mây đen bay về phía thôn trang kia, y gõ vang Minh Ma cổ, lập tức từ dưới đất trồi lên vô số ma đầu. Mỗi ma đầu bất một người, bảy trăm hai mươi mốt người không sót một ai, còn thừa ra mười một người, đều là sơn dân ghé ngang, coi như là phần lãi ngoài dự tính.

Trước kia cảnh tượng bắt các phàm nhân này vô cùng ghê rợn, muốn như vậy tối thiểu phải dọa chết vài người. Nhưng gần đây tình hình bất ổn. Hiên Viên kiếm phái giống như đã hóa điên. Cho nên chỉ có thể hành sự nhanh gọn, dù sao mang về cũng có nhiều thời gian tế luyện.

Y quăng ra một cái túi to bắt đi những người này, sau đó điểm ra một cái, lập tức đám ma đầu bắt đầu phá hoại, tạo ra hiện trường như một trận ôn dịch. Lại còn lưu lại chừng sáu, bảy hài tử, đám hài tử này đều là ma dẫn, đã bị ma đầu phụ thể. Có bọn chúng làm chứng rằng thôn trang này gặp ôn dịch, đại tuyết lấp kín núi, không có cách nào chạy trốn, cho nên người trong thôn trang chết sạch, chỉ còn vài đứa bé mà thôi.

Đợi sang năm sau, mình sẽ ngấm ngầm thôi thúc, lúc đó sẽ có người khác ham mê nhà cửa ruộng vườn nơi này, rất nhanh bọn họ sẽ tới định cư. Mấy chục năm sau nơi này sẽ trở thành một thôn trang trù phú, lại có thêm một bầy dê béo. Tam Thuật tu sĩ gật gật đầu tỏ vẻ hài lòng, điều khiến đám mây rời khỏi.

Trên đường trở về tuyết rơi ầm ầm, trận tuyết này quả thật vô cùng kịch liệt. Trong lúc vô tình. Tam Thuật tu sĩ phát hiện một Tuyết nữ, đúng vậy, chắc chắn là Tuyết nữ yêu, yêu ma loại này thường chỉ có sâu trong núi tuyết, không ngờ hôm nay chạy ra tới nơi này.

Đúng rồi, nghe nói mấy năm trước Bắc Cực Thiên đại biến, những địa phương khác đều phát hiện loại Tuyết nữ này, xem ra cũng là từ Bắc Cực Thiên trốn ra.

Tam Thuật tu sĩ lập tức bắt đầu đuổi bắt Tuyết nữ. Đuổi theo rất lâu, Tuyết nữ chạy trốn vô cùng mau lẹ. Bất quá Tam Thuật tu sĩ vô cùng cao hứng, không ngờ Tuyết nữ này điều khiển một món pháp bảo, pháp bảo này chỉ dùng phương pháp tế luyện đơn sơ nhất, chắc chắn là một hạt giống bảo bối rất tốt. Chỉ cần lấy được, dùng Minh Ma pháp tế luyện, tuyệt đối sẽ là một món pháp bảo cao cấp.

Tam Thuật tu sĩ bắt đầu ra sức đuổi bắt Tuyết nữ kia, nhưng mấy lần đều bị nó chạy thoát. Không còn cách nào khác, y chỉ còn nước đi tìm sư phụ mình là Tần Tâm Chân Nhân. Tuy rằng như vậy, mình sẽ không lấy được bảo bối này, nhưng hẳn sư phụ cũng sẽ không bạc đãi mình.

Và như vậy, Tần Tâm Chân Nhân chạy tới đây, không ngờ Tuyết nữ kia tự bạo, nguyên liệu pháp bảo đơn sơ kia lọt vào tay Tần Tâm Chân Nhân, y bắt đầu mang về tế luyện.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1193)