← Ch.0785 | Ch.0787 → |
Cực Nguyên Thần Quang chiếu vào thân thể năm con rối, lập tức giống như những ống tiêm đâm xuyên qua da, rút đi nguyên khí máu huyết của bọn chúng.
Xung quanh năm con rối này dường như bị một lực lượng tà dị chế ngự, chỉ trong thời gian vài lần hô hấp, thân thể chúng dường như đã rút nhỏ đi một chút, mà xu thế này vẫn không có dấu hiệu dừng lại.
Ngoại trừ Nhất Nguyên Thủy pháp thân và Vạn Thán Thái Ất Ngẫu nhờ có Tiên Thiên Linh Bảo, không sợ lực lượng này hấp thu, khôi phục ngay tức khắc, ba con rối còn lại rút nhỏ đi càng ngày càng nhanh. Hơn nữa, rút nguyên khí như vậy rõ ràng là vô ảnh vô hình, khiến cho kẻ trúng chiêu không có cảm giác gì.
Dư Tắc Thành gầm nhẹ một tiếng, lập tức năm con rối cùng kêu lên, thân thể run rẩy, tự cắt bỏ một phần ba bên ngoài thân thể, chỉ còn lại hai phần ba, nhanh chóng trở về bản thể Dư Tắc Thành. Chỉ có làm như vậy mới có thể hóa giải Cực Nguyên Thần Quang ăn mòn, bằng không chỉ cần dính một tia Cực Nguyên Thần Quang, coi như hoàn toàn xong đời.
Năm con rối của mình đã bị Cực Nguyên Thần Quang của đối phương khắc chế triệt để, nếu tiếp tục chiến đấu chỉ có hại mà không có lợi.
Quan trọng nhất là Dư Tắc Thành muốn đích thân đối phó với Cực Nguyên Thần Quang này, để học tập hấp thu năng lực của đối phương, khiến cho Cực Nguyên Hà Quang của mình phát huy lực sát thương lớn hơn nữa.
Dư Tắc Thành ngự không bay lên:
- Khiến tiền bối chê cười, lực lượng con rối của ta không đủ, không chịu nổi phân thân của ngài, để ta lên vậy.
Hắn vừa nói vừa bay lên, hoàn toàn không để ý tới lời ước trăm chiêu.
Thân Ngoại Phân Thân của đối phương đang hấp thu nguyên khí giữa không trung. Theo động tác của y, từng đạo hào quang tụ tập vào thân thể. Đây là những phần thân thể năm con rối Dư Tắc Thành cắt bó, bị Cực Nguyên Thần Quang của y thẩm thấu phân giải, hiện tại đang hấp thu.
Hấp thu xong, phân thân đối phương lên tiếng nói:
- Khí Tiên Thiên thật là tinh thuần, hấp thu thật sảng khoái, cảm tạ.
Dư Tắc Thành bèn nói:
- Không cần cảm tạ, xin tiền bối chỉ giáo.
Dứt lời run tay một cái, ánh sáng bạo phát. Dư Tắc Thành điều khiển Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến, đại chiến với Cực Nguyên Thần Quang của đối phương.
Tay Dư Tắc Thành bắt quyết, quanh thân nổ lốp bốp những đường sáng màu bạch kim trông vô cùng bất mắt, xé nát bầu trời, bắn về phía đối phương.
Đối phương giơ tay điểm ra, hào quang bắn ra, hào quang của hai bên va chạm giữa không trung, từng tiếng nổ ầm ầm vang dậy, những điểm quang hoa bắn ra tung tóe, trông như pháo hoa.
Có tia sáng bắn xuống mặt đất, chỉ nghe tiếng sì sì vang lên, đi tới đâu đất đá cây cối hóa thành tro tới đó, đây là Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến.
Có tia sáng gặp bất cứ vật thể gì cũng chậm rãi ăn mòn, sau đó hóa thành nhiều ánh sáng hơn nữa. Ánh sáng này giống như gợn sóng, càng ngày càng hội tụ nhiều hơn, hoặc là hoàn toàn tiêu tán, đây là Cực Nguyên Thần Quang.
Hai người lấy quang đối quang, bắt đầu đại chiến, dưới áp lực hùng hậu, bên dưới chỗ bọn họ đang giao chiến vạn vật tan rã, cây cối biến mất, đất đá thành tro, mặt đất dần dần xuất hiện một cái hố rất lớn.
Hai loại quang này va chạm vào nhau, phát ra những tiếng rào rào chấn động vang vọng khắp trời không, thanh thế hùng mạnh chẳng khác uy trời. Nguyên khí rối loạn, từ cực mạnh chuyển sang cực yếu, tới nỗi dẫn động từng vụ nồ ầm ầm.
Đại Ngũ Hành Diệt Tuyệt Quang Tuyến không sợ Cực Nguyên Thần Quang chuyển hóa, lập tức hai bên đại chiến bất phân thắng bại.
Dư Tắc Thành chậm rãi cảm nhận, dần dần phân tích được thủ đoạn của đối phương. Trong mỗi một đòn của Cực Nguyên Thần Quang ẩn chứa mười hai tầng lực lượng thấu, hợp, dung, ly, hóa, biến, xâm, phá, chuyển, sinh, thực, thuận. Mười hai tầng lực lượng này dung Hòa thành một thể, bố trí vô cùng ảo diệu, đây là uy lực của Cực Nguyên Thần Quang.
Cực Nguyên Hà Quang của mình đừng nói là mười hai tầng, một tầng cũng không có, chẳng trách không thấy có uy lực gì cả, thì ra là như vậy.
Thấy Dư Tắc Thành có điều sở ngộ, phân thân đối phương bèn nói:
- Được rồi, ngươi đã lãnh ngộ cơ bản, ta phải ra tay thật sự đây, cẩn thận, vừa rồi ta chỉ mới khởi động mà thôi, đây mới Cực Nguyên Thần Quang chân chính.
Sau đó y khẽ niệm: :
- Dương động cửu thiên tại Nam, lôi trạch bất động tại Bắc. Lúc lôi động, thiên địa biến chuyển...
Y vừa niệm chân ngôn, không gian lập tức như ngưng đọng lại, tất cả vạn vật đình trệ trong nháy mắt.
Chỉ trong thoáng chốc, Dư Tắc Thành cảm thấy như vai mình đang vác một ngọn núi, pháp lực vốn vận chuyển lưu loát trong cơ thể như cũng bị đình trệ, không còn tự chủ được.
Trong khoảnh khắc này, Cực Nguyên Hà Quang trong cơ thể hắn khẽ động, nháy mắt xua đuổi hết những dị tượng này, thân hình hắn lại trở nên nhẹ nhàng linh hoạt như trước.
Dư Tắc Thành nhanh chóng động, thân thể bạo phát kim quang, thi triển Kim Quang Phích Lịch Độn, lập tức lao ra xa ngoài trăm trượng. Chỗ hắn vừa đứng, mặt đất bên dưới xuất hiện một khe nứt, âm thầm lặng lẽ khuếch trương thành một cái hố đen ngòm dài ba mươi trượng. Xung quanh miệng hố ánh sáng lập lòe, dường như do cát bị nhiệt độ quá cao đốt nóng, đã trở thành như thủy tinh.
Đòn này hoàn toàn vô hình vô ảnh. Cực Nguyên Thần Quang hóa thành vô quang, giáng xuống khiến cho mặt đất phải tan chày, cát trong đất hóa thành thủy tinh.
Sau đó một cơn dư chấn vô hình từ đó bắt đầu khuếch tán ra xung quanh vô cùng nhanh chóng. Dư Tắc Thành đã bay ra ngoài trăm trượng chợt cảm thấy thân thể chấn động, suýt chút nữa phun ra một ngụm máu tươi, vội vàng gia tăng tốc độ, chớp mắt độn xa ngoài mười dặm.
Sau đó mới là bùng nổ giống như trời sập, bụi đất bay lên mịt mù, không khí run run như gợn sóng. Dư chấn hết sức rõ ràng quét ra bốn phương tám hướng, sinh ra cuồng phong cực mạnh. Chỉ trong thoáng chốc, phạm vi trăm dặm dưới đất hóa thành một khu đất trống. Một đám mây hình nấm dâng lên, dư chấn tiếp tục lan ra, đi qua nơi nào, cây cối đất đá đều bị quét sạch thành bình địa.
Có đi mà không có lại cũng thật là vô lễ, đối phương xuất một chiêu hung mãnh như vậy, mình cũng phải phản kích...
Nháy mắt Dư Tắc Thành nhìn thẳng vào đối phương, nhắm thật kỹ. Nguyên Anh hắn hóa thành nguyên thần vô hình, nguyên thần hóa thành sáu đạo tiên kiếm, sáu kiếm hình thành kiếm cưu, đây chính là Nguyên Thần Kiếm của Dư Tắc Thành.
Một chiêu Nguyên Thần Kiếm vô hình thình lình chém ra.
Phân thân của Khô Trúc lão nhân sau khi đánh ra một đòn khi nãy, ấn quyết thay đổi, lặng lẽ niệm chú, chuẩn bị phát ra công kích liên hoàn.
Thình lình một linh cảm có nguy hiểm xuất hiện trong lòng, y ngẩng đầu nhìn lên, lại không thấy có gì là nguy hiểm. Đột ngột y cảm thấy một kiếm vừa chém trúng đầu mình, chú ngữ niệm được một nửa lập tức tiêu tan. Lúc này Tà Nhật Hữu Nguyệt Tinh Châu quán tự động hộ chủ, bạo phát hào quang bảo vệ. Nhưng nó vẫn khởi động chậm một chút, rốt cục bị nổ tan tành.
Đầu y đau nhói, máu tươi chảy xuống thành dòng, may là tả Nhật Hữu Nguyệt Tinh Châu quán tự động hộ thể, bằng không trúng một kiếm này, e rằng đầu y đã vỡ nát, thân thể tan tác mà chết.
Đây là kiếm pháp gì mà vô hình vô ảnh, nhanh như điện chớp? Khuyết điểm duy nhất của nó là công kích không mạnh, bằng không trong thiên hạ có mấy người ngăn nổi?
Thân Ngoại Phân Thân này thấy máu mình đã đổ, lập tức vứt chuyện thăm dò bản lãnh Dư Tắc Thành sang bên. Lúc này y đã nổi giận đùng đùng, tay phải chớp động lấy ra một thanh phi kiếm. Kiếm này dài một thước, thân bằng bạch ngọc, trên có khắc một con quang long bảy sắc.
Quang long này trông sống động như thật, chẳng khác phi long tại thiên. Long nhãn khép hờ, toàn thân đầy sát khí, ngũ trảo lạnh lùng dựng lên, một luồng sát khí xem chúng sinh như thức ăn phóng vút lên cao.
Kiếm này lấy tinh hoa Vạn Tái Hàn Thiết luyện chế mà thành, lại ngưng luyện bằng lửa trời ngàn lần. Trong kiếm còn dung hợp lực Thiên Đạo Hỗn Nguyên Phá Diệt, quả thật là hung vật bậc nhất thế gian.
Mặt bên kia thân kiếm có khắc bốn chữ to: Vạn Sinh Tịch Diệt.
Không ngờ đánh ta bị thương, ta đã đổ máu...
Đây là ý niệm trong đầu Thân Ngoại Phân Thân của Khô Trúc lão nhân, trong nháy mắt cơn giận của y đã bùng lên đỉnh điểm. Hai ngàn năm qua đây là lần đầu tiên mình bị thương, không ngờ có người đánh bị thương mình, thật sự là không thể nào tha thứ.
Y đã hoàn toàn gạt bỏ mệnh lệnh của Khô Trúc lão nhân qua một bên, oán hận xuất ra phi kiếm cửu giai Vạn Sinh Tịch Diệt.
Vạn Sinh Tịch Diệt vừa xuất, lập tức một luồng khí thế hung ác như muốn nuốt chửng cả thiên địa tràn ngập toàn trường. Kiếm này phối hợp cùng Cực Nguyên Thần Quang, quả là như hổ chắp cánh, như diều gặp gió.
Trong khoảnh khắc này, phân thân chuẩn bị phát lực, xuất ra chiêu Cực Nguyên Thần Quang thứ hai phối hợp cùng Vạn Sinh Tịch Diệt, giết chết đối phương dưới kiếm mình.
Y bắt đầu niệm pháp chú:
- Thiên địa bất nhân, vạn sinh tịch diệt.
Trong khoảnh khắc này, Khô Trúc lão nhân bên dưới dường như muốn ngăn cản phân thân của mình, nhưng rồi y tỏ ra do dự. Phân thân bị thương, trong lòng cuồng bạo như vậy, nếu mình ngăn cản, không biết có ảnh hưởng tới mình không...
Chờ lát nữa tới thời khắc mấu chốt, mình sẽ ra tay cứu Dư Tắc Thành. Lúc ấy cơn giận của phân thân đã phóng xuất ra ngoài, như vậy sẽ không có gì nguy hiểm. Dù sao Dư Tắc Thành cũng có Chuyển Sinh Minh Vương Quyết, mỗi ngày có thể bất tử chín lần.
Lão nhân cũng chỉ là lão nhân, đã không còn tính cách quyết đoán dứt khoát như năm xưa nữa.
← Ch. 0785 | Ch. 0787 → |