← Ch.0999 | Ch.1001 → |
Bằng Vạn Lý, Long Cửu vừa sửng sốt vừa vui mừng, lạy một lạy.
Cả hai đồng thanh nói:
- Bằng Vạn Lý, Long Cửu bái kiến chủ nhân!
Lập tức Hạc Ngữ Tiên kinh ngạc sững sờ, Dư Tắc Thành bật cười khanh khách, tiến tới nâng hai người bọn họ dậy:
- Không thể ngờ rằng các ngươi cũng ngộ được Đại Đạo, thật là đáng mừng.
Bằng Vạn Lý là tọa kỵ Côn Bằng năm xưa của Dư Tắc Thành biến thành, hiện tại y đã trở thành một tráng hán khỏi ngô, vẻ mặt hung dữ, đôi mắt ung rất lớn, vẻ mặt hết sức bình thán, ánh mất thâm sâu vắng lặng, đứng nơi đó trông như Kim Cương Hộ pháp, hung ác mà dũng mãnh. Trong từng cử chỉ giơ tay nhấc chân tỏ ra nặng như non Thái, trầm ổn tự tin.
Long Cửu là Cửu Đầu Long mà Dư Tắc Thành thu phục năm xưa. dáng vẻ công tử anh tuấn, mày kiếm mất sao, diện mạo nho nhã. thậm chí khiến cho người ta có cảm giác hơi yếu đuối, như ánh mặt trời ấm áp ngày Thu.
Dư Tắc Thành nhìn bọn họ, vỗ vai cả hai thật mạnh:
- Giỏi, giỏi lắm.
Cả hai đều đã trở thành Phản Hư Chân Nhất, từ nay về sau Dư Tắc Thành không thể cỡi lên lung Côn Bằng nữa. Hiện tại đã khác với ngày xưa. y đã có danh dự của mình, có đồ đệ của mình, cũng có được thực lực khiến cho mình phải tôn trọng, không giống như trước nữa.
Dư Tắc Thành tiến vào trong điện, Lão Thất xưa nay vẫn tồn tại dưới dạng một luồng hào quang như bao động phủ Pháp Linh khác, bay lơ lửng trên không. Phía dưới chính là Vạn Tái Hàn Huyền Hàn Vô Băng, toàn thân trắng như tuyết, tóc trắng như bông, cơ hồ có thể nói là dùng băng tuyết tạo thành, toát ra khí thế xinh đẹp mà lạnh lùng, khiến cho người ta không dám nhìn thẳng.
Thấy Dư Tắc Thành tới, nàng chỉ thi lễ, sau đó mỉm cười.
Dư Tắc Thành gật đầu xem như đáp lễ, ở phía sau nàng còn có bốn nữ nhân, xem ra là kẻ thức tỉnh thứ năm cho tới thứ tám theo lời Hạc Ngữ Tiên. Dư Tắc Thành liếc mất nhìn qua, lập tức biết các nàng là ai.
Hai người trong đó chính là tỷ muội họ Lăng, năm xưa nhờ có lời cầu khẩn của Lưu Thi Vận. Dư Tắc Thành không giết chết các nàng, thu các nàng vào trong thế giới Bàn cổ.
Hai người còn lại có vẻ quen quen, Dư Tắc Thành nhớ lại một chút, dần dần nhớ ra, chính là hai Chân Nhất Thần Quân năm xưa mình đại chiến Vô Sinh lão tổ, bị mình thu vào cùng Cửu Long Cửu Ma Thần Loan xa. là Thanh Vũ Thần Quân của Bạch Vũ môn cùng Bắc Mang Lão Mầu của Câu Trần đạo.
Thì ra là bốn người các nàng, nhưng Dư Tắc Thành quan sát cẩn thận, bốn nàng không còn giống như trước kia, toát ra một loại khí chất kỳ dị.
Bạch quang chợt lóe, thình lình Dư Tắc Thành cùng Lão Thất rơi vào một không gian kỳ dị.
Giọng Lão Thất vang lên:
- Thống lĩnh Đại nhân hỡi, rốt cục cũng gặp lại ngài, gần chết ta rồi, rốt cục ngài cũng tới.
Dư Tắc Thành cười nói:
- Lão Thất, ngươi làm sao vậy, vì sao mãi tới bây giờ, thế giới Bàn cổ vẫn chưa tiến hóa xong?
Lão Thất nói:
- Thống lĩnh Đại nhân, ngài còn oán ta sao, tất cả là do ngài quá tham lam mà ra, lưu trữ nhiều thi thể tộc nhân Thiên Nhãn tộc như vậy, bọn chúng có quá nhiều thế giới Nhất Phương Nhất.
- Trong quá trình tiến hóa lần này, lượng màn sương đen Hỗn Độn quá ít. kết quả chỉ có thể tiến hóa hoàn thành một nửa. chỉ có thể dung hợp thế giới Nhất Phương Nhất thành một phần của thế giới Bàn cổ chúng ta, mà không thể dung hợp luôn cả sinh linh trong thế giới Nhất Phương Nhất, cho nên mới đi tới nông nỗi như hiện tại.
- Sinh linh trong thế giới Nhất Phương Nhất này nhờ có lần tiến hóa vừa rồi, thông qua năng lực hóa sinh vạn vật của màn sương đen Hỗn Độn. đã tiến hóa ra vô số Ma tộc Hỗn Độn. Bọn chúng rất căm thù Đại nhân ngài, muốn hủy diệt thế giới Bàn cổ của chúng ta, hóa hết thảy thành Hỗn Độn, chính là đám quái vật mà ngài nhìn thấy trên đường tới đây.
- Vì vậy hai phe bắt đầu đại chiến, nơi này không có pháp tắc Thiên Đạo, thời gian lộn xộn. không gian khôn cùng, đã trôi qua khoảng ba ngàn năm. Lúc mới bắt đầu đại chiến, phe ta thất bại liên miên, không còn cách nào khác, ta bèn căn cứ theo quy tắc thứ nhất, sử dụng hết thảy các biện pháp có thể.
- Ta bèn kích hoạt tất cả hệ thống yêu ma quỷ quái, con người, cũng kích hoạt tất cả huyết mạch yêu ma trong Sơn Hà Đinh, tóm lại tất cả những gì có thể kích hoạt chiến lực, ta đều kích hoạt tất cả. Đến khi Vạn Tái Hàn Huyền ngộ được Thiên Đạo, trở thành Phản Hư Chân Nhất, nhờ có sự viện trợ mạnh mẽ của nàng, lúc ấy phe ta mới dần dần lấy lại được thế chủ động.
Dư Tắc Thành gật gật đầu:
- Thì ra là như vậy, làm khổ cho ngươi... Thời gian ba ngàn năm. xem ra pháp tắc Thiên Đạo nơi đây đã hoàn toàn hỗn loạn.
Lão Thất nói:
- Đúng vậy, đây là chỗ đáng sợ nhất, thế giới Bàn cổ chỉ có thể tiến hóa hoàn thành một nửa. hoàn toàn không thể hình thành ba ngàn Đại Đạo, mười hai vạn sáu ngàn Nhất Nguyên Tiêu Đạo, hoặc chỉ hình thành được nửa vời, mới dẫn đến tình trạng như vậy. Bằng không thế giới này là của chúng ta, ta có được quyền hạn cao nhất, đã tiêu diệt địch nhân từ sớm.
- Bất quá có hại cũng có lợi, nhờ Thiên Đạo hỗn loạn, rốt cục Vạn Tái Hàn Huyền, Côn Bằng, Cửu Đầu Long. Hạc Ngữ Tiên nỡ ra từ trứng chim Phản Hư đều trở thành Phản Hư Chân Nhất. Bằng không ngoại trừ Hạc Ngữ Tiên ra, bọn chúng rất khó đạt được thành tựu như vậy.
- Thống lĩnh Đại nhân, bởi vì tình thế gấp gáp, ta không có cách nào khác, chỉ có thể tiến hành điều chế số tù binh do ngài bất được, khiến cho các nàng làm người trở lại lần nữa, biến thành thủ hạ phục vụ cho ngài, xin ngài tha thứ cho hành động tự tiện của ta.
Dư Tắc Thành nhìn thoáng qua, thì ra Lão Thất đang nói tới tỷ muội họ Lăng, Thanh Vũ Thần Quân cùng Bắc Mang Lão Mầu.
- Ta đã hiểu, ngươi làm rất đúng, vậy hiện tại trạng thái của các nàng thế nào?
Lão Thất đáp:
- Tỷ muội họ Lăng không có thay đổi gì nhiều, trở thành người lần nữa, là Phản Hư Chân Nhất.
- Nhưng Thanh Vũ Thần Quân cùng Bắc Mang Lão Mầu lại khác, trước khi tiến vào thế giới Bàn Cổ, bản nguyên thần hồn của các nàng đã tan nát, các nàng chỉ là con rối, đồ chơi do người khác điều khiển, đây là pháp thuật con rối của Dị tộc Nhân Đà La năm xưa.
- Cho nên từ thân thể các nàng, ta đã điều chế các nàng lần nữa. Có thể nói rằng hiện tại hai nàng là người mới sinh ra, những chuyện trước kia hoàn toàn không có quan hệ gì với các nàng.
Dư Tắc Thành gật gật đầu. lại hòi:
- Phải chăng việc tiến hóa của thế giới Bàn cổ hiện tại chỉ còn thiếu điều kiện pháp tắc Thiên Đạo chưa được dung hợp hoàn mỹ?
Lão Thất đáp:
- Đúng vậy, chỉ cần cho ta thời gian, nhất định ta có thể dung hợp nó hoàn mỹ.
Dư Tắc Thành lắc đầu nói:
- Ta không có thời gian. Lão Thất, ngươi làm rất tốt. đã vất và nhiều, những chuyện còn lại cứ để cho ta.
Dứt lời, Dư Tắc Thành trở lại thánh điện, nhìn thoáng qua đám kẻ thức tỉnh thủ hạ của mình.
Sau đó hắn giơ tay ra, Niết Bàn kinh xuất hiện trên tay phải.
Lúc này Hạc Ngữ Tiên ngơ ngác nhìn Dư Tắc Thành hỏi:
- Ngài... ngài chính là chủ nhân của chúng ta ư?
Dư Tắc Thành nhìn nàng cười:
- Có thể nói là như vậy, lát nữa chúng ta sẽ nói chuyện, giờ hãy xem ta chấn chinh sơn hà.
Sau đó giơ tay ra, Thiên Lý Bi xuất hiện bên tay trái, Dư Tắc Thành thi triển lực Thần Uy, hợp nhất hai vật này thành một thể.
Dư Tắc Thành chậm rãi bay lên không, quan sát thiên địa xung quanh.
Hắn bất động rất lâu, sau đó thình lình mờ bừng mất quát lớn:
- Đây là thế giới của ta, do ta làm chủ, ta chính là Thiên Đạo, ta chính là thần, là tất cả của thế giới này.
- Thế giới Bàn cổ của ta, tiến hóa cho ta!
Thình lình hắn xuất ra Thiên Đạo Tự Nhiên của mình, đồng thời khởi động lực Thần Uy tới mức tối đa. Được lực Thần Uy kích thích. Thiên Đạo Tự Nhiên bắt đầu khuếch trương điên cuồng, mười dặm, trăm dặm, ngàn dặm, mười ngàn dặm, vạn dặm, mười vạn dặm, trăm vạn dặm, trải rộng toàn bộ thế giới Bàn cổ.
Hiện tại khu vực mà Lão Thất khống chế trong thế giới Bàn cổ chỉ chiếm một phần mười tổng thể, hai phần mười là khu vực đang đồng hóa, bày phần mười còn lại có một nửa đang bị Ma tộc Hỗn Độn khống chế, nửa còn lại vô cùng hỗn loạn, thiên địa kỳ dị.
Dư Tắc Thành lắc lắc đầu. thình lình bạo phát lực Thần Uy, mờ Niết Bàn kinh ra, nháy mắt liên hệ với bản thể của mình bên ngoài thế giới Bàn Cố, cảm nhận hết thảy Thiên Đạo trên thế giới Thương Khung.
Đây là kết nối vô hình, thế giới Bàn cồ này vốn là một phần thân thể của Dư Tắc Thành, dưới lực Thần Uy của hắn hoàn toàn có thể khống chế tùy tâm.
Hắn đứng sừng sững giữa không trung quát lớn, giọng hắn vang khắp thế giới Bàn cổ trăm vạn dặm. tất cả yêu ma quỷ quái, phàm nhân đều nghe được:
- Thiên địa hữu linh, vạn vật đều có thiên lý, tối cao chính là đạo. Đạo phân ba ngàn, ba ngàn Đại Đạo, mồi đạo đều thông Hỗn Độn. chỉ cần chứng được sẽ đắc Hỗn Nguyên Thánh Quà.
- Vạn vật trong thiên địa đều có đạo lý, đều có đạo bản nguyên của mình. Hôm nay ta sẽ dựng lại Đại Đạo, làm cho thế giới của ta trở nên hoàn hảo.
- Đạo thứ nhất, Thiên Địa.
Tiếng gầm của Dư Tắc Thành vừa dứt, thanh khí nổi lên thành trời, trọc khí chìm xuống thành đất, thiên địa tự thành, trọng lực sinh ra, vạn vật chia lìa, không còn lẫn lộn hỗn loạn như trước nữa.
- Đạo thứ hai, Quang, đại nhật duy ngã.
Thình lình một vầng dương dâng lên giữa thiên địa, chiếu ánh sáng khắp nơi.
Thế giới này nhờ vậy mà tràn ngập ánh sáng.
← Ch. 0999 | Ch. 1001 → |