← Ch.1006 | Ch.1008 → |
Tuy rằng Dư Tắc Thành mới nghe qua giọng nói này lần đầu tiên, nhưng hắn lập tức biết được đây là giọng của Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương lưu lại. Ý niệm sinh ra trong đầu mình vừa rồi chính là thử thách.
Dù là mình động sát cơ muốn đánh chết quần hùng, thế giới động phủ này cũng sẽ không động theo tâm niệm của mình. Bất quá hiện tại đã vượt qua thử thách, có thể làm được.
Ý niệm trong đầu hắn xoay chuyển, bèn nỡ một nụ cười.
Dư Tắc Thành bắt đầu dùng thần niệm tra xét cấu trúc của Hiên Viên động phủ này, chia làm ba phần là những gì? .
Phủ là tiên phủ, chia làm bảy mươi hai phủ, ba mươi sáu đường, mười tám phi địa, Cửu Trùng Thiên.
Hết thảy đình đài lầu các, sơn xuyên động phủ rộng hàng ngàn dặm nơi này chính là tổng phủ, bảy mươi hai phủ, ba mươi sáu đường, Cửu Trùng Thiên đều nằm trong đó.
Tổ Sư Tứ Pháp Đường, Diễn Vũ Tổng Đường, Tầy Tủy Đoán Cân Các, Hóa Sinh Dưỡng Linh Điện. Tiên Thể Linh Ngộ Tháp, Phi Kiếm Lĩnh Vực Giới... đều nằm trong bảy mươi hai phủ, ba mươi sáu đường, còn có không ít danh xung mà lần đầu tiên Dư Tắc Thành nghe qua, mỗi nơi đều có diệu dụng của riêng mình.
Mười tám phi địa nằm bên ngoài tổng phủ, là mười tám động phủ tu luyện trải rộng khắp Hiên Viên động phủ. Tiên Mộng Cung, Huyễn Ba Trì, Nam Cực Thiên, Tiểu Hàn Sơn Đào, Thanh Minh Huyễn Cảnh. Cửu Uyên Dong Lô, Đại Nhật Biệt Phủ, Quảng Hàn Nguyệt Cung.
Những động phủ phi địa này đều có tác dụng của riêng từng phần, nằm ở những vị trí khác nhau. Tiên Mộng Cung nằm ở Đông Nam Vân Mộng Trạch. Huyễn Ba Trì nằm ở Tây Bắc của thất hồ. Nam Cực Thiên nằm ở đinh Nam Cực, lạnh lẽo vô cùng. Tiểu Hàn Sơn đào nằm trên Bắc Hài. Thanh Minh Huyễn Cảnh nằm trên Cửu Trùng Thiên. Cửu Uyên Dong Lô nằm trong địa phế ngầm dưới đất. Đại Nhật Biệt Phủ là động phủ do Tiên Nhân tạo ra, nằm trong thái dương...
Mười tám noi tu luyện này không phải có thể tùy tiện mở ra. đệ tử Hiên Viên phải thông qua thử thách trùng trùng, đánh chết hoặc là hàng phục đám yêu ma hiện đang chiếm cứ những vùng động phủ phi địa này, được động phủ phi địa thừa nhận mới có thể khai mờ.
Trong những phi địa này có vô số bí pháp, pháp bảo do tổ sư lưu lại, hữu duyên sẽ được.
Cửu Trùng Thiên nằm ở trung tâm tổng phủ, rốt cục có tác dụng gì, nơi này cũng không cho biết, nên Dư Tắc Thành không biết được.
Bất quá Tiên Nhân có lưu lại một câu: "Cửu Trùng Thiên đinh ngắm sao, thình lình bay thăng, tiến vào Tiên cung."
Đây là phần phủ tro Na Hiên Viên động phủ.
Phần thứ hai là cảnh sắc, chính là cảnh sắc sơn thủy khi tiến vào trong động phủ.
Có tất cả tứ hài, thất hồ, mười ba giang, bảy mươi hai hà. một trăm lẻ tám đào, ngũ nhạc, chín vách núi, tám mươi mốt núi, bốn mươi lãm lĩnh, năm mươi bốn vườn, chín mươi chín khe...
Tổng cộng sáu trăm sáu mươi sáu cảnh.
Những cảnh này không phải để ngấm. Dư Tắc Thành quan sát cẩn thận, không khỏi giật mình kinh hãi. Không ngờ những cảnh này có phần tương tự với nhũng thế giới thiên vực ở pháo đài Thiên Lại, mỗi một cảnh hình thành một không gian riêng biệt. Tuy rằng không rộng lớn phức tạp như những thiên vực ở pháo đài Thiên Lại, nhưng cũng tự thành một giới, trong đó chất chứa vô số thiên tài địa bảo tu tiên.
Đây là phần thứ hai, cảnh sắc, cung cấp vô số vật chất trợ giúp cho đệ tử Hiên Viên.
Phần thứ ba là mật cảnh, không phải loại mật cảnh như thế giới Bàn cổ của Dư Tắc Thành già ra, mà là mật cảnh chân chính của Tu Tiên Giới. Gồm có Tu La Cảnh. Ác Quỷ Cảnh. Chúc Dung Cảnh. Thủy Mộc Cảnh...
Có tổng cộng mười hai noi, trong đó có nơi dành cho đệ tử Hiên Viên chiến đấu, có nơi dành cho đệ tử Hiên Viên tu luyện.
Dư Tắc Thành không khỏi thầm tán thán, chẳng trách vào thời đó, Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương hùng mạnh như vậy. Có phủ, cảnh này, có tài nguyên dồi dào như vậy, nếu còn không đưa Hiên Viên kiếm phái trở thành thiên hạ đệ nhất thượng môn, vậy không còn gì để nói.
Dư Tắc Thành cảm thấy Hiên Viên động phủ này có hơi quen thuộc, có vẻ như cùng loại với pháo đài Thiên Lại.
Thế giới Hiên Viên động phủ này có thể dùng địa đồ để hình dung, tính toán thiên địa. Chỉ cần đi vào một phủ, một đường, một phi địa, vậy chính là tiến vào một bàn đồ nhỏ, toàn là tự thành một giới, Hiên Viên động phủ này quả thật hết sức thần kỳ.
Bất quá vì sao nhìn chúng lại cảm thấy quen thuộc như vậy?
Thình lình giọng Lão Thất vang lên:
- Thống lĩnh Đại nhân, thế giới hiện tại ngài đang đứng, hẳn cũng là một thế giới Bàn cổ biến thành.
Dư Tắc Thành vô cùng sửng sốt. hỏi lại:
- Chẳng trách ta cảm thấy quen thuộc như vậy, Hiên Viên động phủ này cũng là thế giới Bàn Cố ư, vậy là thế giới của ai?
Lão Thất đáp:
- Theo sự phân tích của ta, nơi này hẳn là thế giới Bàn cổ của Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương Hiên Viên kiếm phái. Lúc ông ấy phi thăng, đã hóa thế giới Bàn Cố của mình thành Hiên Viên động phủ, để lại cho hậu nhân của mình.
Dư Tắc Thành nhìn vùng thiên địa này, không ngờ lại là di sàn mà Trung Hung Tổ Sư Vương Âm Dương lưu lại cho hậu nhân, không khỏi trong lòng này sinh tình cảm vô cùng kính phục. Hắn thầm hạ quyết tâm, nhất định phải phát dương quang đại Hiên Viên kiếm phái, tuyệt đối không thể làm mất mặt tổ sư gia.
Vùng thiên địa này vô cùng rộng lớn, trên không cũng có một mặt trời đỏ rực, trong mặt trời mơ hồ có đình đài lầu các, chính là Đại Nhật Biệt Phủ, một trong mười tám phi địa Mặt trời đỏ chói nằm giữa trung tâm, chiếu ra ánh sáng khắp vùng thiên địa này.
Dư Tắc Thành dẫn dắt đệ tử Hiên Viên kiếm phái tiến nhanh vào trong động phủ, những tân khách khác ở lại bên ngoài động phủ chờ đợi.
Đây là quy củ khai phủ, thứ nhất làm cho đệ tử Hiên Viên thích ứng với động phủ vận chuyên, thứ hai tránh cho tân khách có người này lòng tham, làm ra những chuyện mất mặt xấu hổ.
Một canh giờ sau, bên trong động phủ tiên nhạc vang lên, sơn môn mở rộng hoan nghênh tân khách tiến vào tham quan. Đồng thời cũng bày ra yến tiệc khoản đãi tân khách bằng hữu.
Vô số khách nhân được mời vào động phủ chẳng khác gì tiên cảnh. Trong này hồ nước xanh trong, thác đổ linh tuyền, hồng kiều uốn lượn, gác ngọc lầu quỳnh. Chủ hiền khách quý, cảnh đẹp nơi nơi, bày ra thịnh yến, cao hứng vui vầy.
Đồng thời trên Gò Hiên Viên, những đệ tử ngoại môn Hiên Viên kiếm phái cũng bắt đầu bày ra yến tiệc khoản đãi các tu sĩ trên Gò Hiên Viên, thịnh yến bày ra, chủ khách chuốc chén vui say tận hứng.
Yến tiệc lần này bắt đầu từ chính Ngọ kéo dài tới khi mặt trời lặn về Tây, màn đêm buông xuống. Lập tức đèn đuốc thắp lên sáng rực, át cả ánh sáng trăng sao.
Một ngàn hai trăm Phản Hư Chân Nhất, Nguyên Anh Chân Quân, tuy rằng con số này đông thật, nhưng giữa tiên phủ rộng rãi mênh mông này, chẳng khác nào hạt cát trong sa mạc.
Bên trong tiên phủ, có mười mấy ngọn thác, linh tuyền từ trên không đổ xuống, hình thành cột nước cao trăm trượng như cột chống trời. Giống như ngọc long uốn lượn, sinh ra hơi nước mù mịt trắng xóa, phản chiếu ánh trăng lấp lánh. Nếu ngửi cẩn thận có thể phát hiện, từ linh tuyền này toát ra linh khí kinh người, toàn là vô thượng linh tuyền.
Lúc này giữa không trung xuất hiện một vầng trăng tròn vành vạnh, đây cũng là do tiên thuật biến thành, trong trăng cũng có một vùng phi địa, chính là Quảng Hàn Nguyệt Cung.
Ánh trăng chiếu xuống cũng toát ra linh lực kỳ dị, giống như bảo quang di động, bao trùm phạm vi trăm dặm. Tất cả tu sĩ dưới ánh trăng này đều cảm thấy tinh thần sàng khoái phấn chấn.
Yến tiệc diễn ra, tiên hạc bay qua trên không, chim điêu chim thứu. anh vũ ngũ sắc bay lượn chập chờn. Các loại dị thú như vượn, hố, nai... thỉnh thoảng tới lui dạo chơi, chẳng khác nào tiên cảnh.
Trên khoảng đất trống gần đó, trăm hoa đua nỡ, ngẫu nhiên có một trận gió nhẹ lướt qua, đưa hương thơm lan tỏa, thấm tận lòng người, khiến cho ai nấy cảm thấy thần trí thanh tĩnh.
Vầng trăng trên cao sáng vô cùng, quang hoa bảo khí chiếu rọi khắp nơi, cảnh vật xung quanh vô cùng thanh nhã. quang cảnh diệu kỳ. Dù là tiên cung trên trời bất quá cũng chỉ là như vậy, khiến cho lòng người say đắm. bồi hồi luyến tiếc, không nỡ dời chân.
Tiệc rượu bắt đầu, đây là nghi thức sau cùng của đại lễ khai phủ, sau khi tiệc tàn, đại lễ khai phủ sẽ kết thúc.
Dưới tiên cảnh nhân gian, chủ khách nâng cốc vui say, vô số tiên tửu, thức ngon được mang lên. Dần dần có khách nhân đứng dậy cáo từ, chủ nhân lập tức tiễn chân.
Rất nhiều tu sĩ trên Gò Hiên Viên cũng bắt đầu lục tục ra về.
Đại lễ khai phủ của Hiên Viên kiếm phái coi như chấm dứt. Dư Tắc Thành tiến hành cẩn thận, cử hành đại lễ hết sức vững vàng, không hề để lộ chút sơ hở. Cho dù có vô số cừu gia có mặt tại đây, cũng chỉ có thể lắc đầu than thở, không có một cơ hội nào.
Rất nhiều Nguyên Anh Chân Quân rời khỏi, thật ra lúc trở ra ít hơn khoảng bốn mươi người so với lúc tiến vào.
Số Phản Hư Chân Nhất, Nguyên Anh Chân Quân này không chịu đi ra. Bọn họ nương theo đại lễ khai phủ này lèn vào trong Hiên Viên động phù, hoặc định phá hoại phần nào, hoặc muốn tìm kiếm bảo vật.
Nhưng vào được mà ra không được, những Phản Hư Chân Nhất, Nguyên Anh Chân Quân lèn vào sâu trong động phủ, có đi không về, không còn xuất hiện trở lại. Hiên Viên động phủ xinh đẹp duyên dáng này lộ ra mặt trái hung dữ của nó, hoàn toàn nuốt chửng đám tu sĩ khiếm lễ kia, không được phép của chủ nhân mà đã chạy loạn khắp nơi như vậy.
Những vụ mất tích âm thầm lặng lẽ như vậy, rất nhiều tu sĩ thấy rất rõ ràng. Bọn họ không nói lời nào, chỉ lặng yên rời khỏi. Nơi này không thể ở lâu, Hiên Viên kiếm phái quả nhiên không thể coi thường.
← Ch. 1006 | Ch. 1008 → |