Vay nóng Tinvay

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 1108

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 1108: Sướng tay một trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Shopee


Mộng Thần Ma Luân Tát chợt quát lớn:

- Cửu u Quỷ Hoàng, ngươi có bằng lòng trao đổi hay không, từ nay về sau ngươi trở thành Mộng Thần Ma Luân Tát chân chính, còn ta trở thành Cửu u Quỷ Hoàng ngươi, ngươi có bằng lòng không? Chúng ta lấy thế giới Mộng ảo làm chứng!

Cửu u Quỷ Hoàng nghiến răng một cái, sau đó cũng quát:

- Ta bằng lòng.

Nháy mắt hào quang bạo phát, trên thân quang ánh của Mộng Thần bạo phát hào quang vô hạn. sau đó tụ tập vào thân thể Cửu u Quỷ Hoàng. Lúc này giữa hai bên đang tiến hành trao đổi quang năng.

Trao đổi như vậy được thế giới Mộng ảo này làm chứng, hồn phách hai bên hoán đổi cho nhau. Cửu u Quỷ Hoàng trở thành chủ hồn Mộng Thần Ma Luân Tát, còn Mộng Thần Ma Luân Tát chiếm được thân thể Cửu u Quỷ Hoàng. Sau khi trao đổi, hai bên hoàn toàn cắt đứt liên hệ, từ nay về sau sẽ là hai người khác nhau.

Dư Tắc Thành ngây người quan sát chuyện xảy ra trước mắt, dường như chuyện này có vẻ gì đó khác thường...

Lúc này hào quang tiêu tan, hai người có một động tác giống hệt nhau, cùng quan sát hai tay mình, sau đó đồng thanh nói:

- Ta đã thành công, rốt cục ta đã thành công.

Sau đó ngừa cổ cười như điên cuồng, động tác giống nhau như đúc.

Hai người cùng cười ha hả. khiến cho cả thiên địa chấn động không ngừng.

Một lúc lâu sau, cả hai đồng thời kết thúc tiếng cười.

Cửu u Quỷ Hoàng, thật ra là Mộng Thần Ma Luân Tát trước kia, lên tiếng nói:

- Được rồi, từ nay trở đi ta sẽ là ngươi, ta sẽ là u Ly. Tên này khó nghe quá, ta vẫn lấy tên Ma Luân Tát. bất quá là Nhân tộc Ma Luân Tát, sắp sửa là Tiên Nhân Ma Luân Tát.

- Xin hai vị chờ cho một chút. Thiên kiếp sắp sửa giáng xuống. Ta đã trao đổi thân thể, từ nay về sau đã là người khác, muốn vượt qua Thiên kiếp hẳn không thành vấn đề.

- Các vị có nghi vấn gì xin chờ ta trở lại, chuyện gì ta biết, nhất định sẽ nói hết.

Nháy mắt Nhân tộc Ma Luân Tát vung tay lên, lập tức trước mặt y xuất hiện một mặt thủy kính. Chỉ thấy trong thế giới Thương Khung, Thanh Trúc đảo vốn đã vỡ tan tành hiện tại bắt đầu khôi phục lại. Bầu trời trên đào mây đen dày đặc, sấm vang cuồn cuộn, đây chính là Tứ Cửu Thiên kiếp.

Nhân tộc Ma Luân Tát ngự không bay lên, rống to:

- Sinh Tử Đạo, Cửu u Phá Diệt.

Thình lình bên ngoài thân thể y xuất hiện chín pho tượng u Minh quỷ thật lớn. Sau đó y vung quyền múa may, điều khiển pháp bảo thập giai u Minh Châu nghênh đón kiếp lôi từ trên không giáng xuống.

Nhân tộc Ma Luân Tát múa may pháp bảo, công kích kiếp lôi điên cuồng. Cảnh tượng này giống hệt như lão điên phi thăng năm xưa. lúc này Nhân tộc Ma Luân Tát cũng làm như vậy, ngược dòng mà lên, đánh tan tành Tứ Cửu Thiên kiếp.

Đệ nhất kiếp, đệ nhị kiếp, cho tới đệ bát kiếp, kiếp lôi cũng không thể đánh ra, đã bị y công kích đánh cho tan tác.

Chỉ có đợt kiếp lôi thứ chín hiện hình công kích, cũng như tình huống thông thường, đợt kiếp lôi thứ chín chỉ có một quà thần lôi.

Nhân tộc Ma Luân Tát không nhúc nhích, dùng thân thể của mình hứng chịu đợt kiếp lôi cuối cùng này. Thần lôi đánh trúng người, pháp bảo của y tan nát, da thịt cháy xém, tay chân gãy rời.

Nhưng y đã vượt qua đợt kiếp lôi cuối cùng này, thuận lợi vượt qua Thiên kiếp. Lập tức u Minh quỷ khí trên người y vốn tinh thuần đến cực độ nháy mắt hóa thành u Minh Tiên khí. Thân thể y lập tức hồi phục hoàn toàn, nguyên vẹn như trước.

Trên bầu trời xuất hiện tiên quang, tiên âm vang lên du dương thánh thót, tiên nữ rải hoa, hồng kiều tiếp dẫn. đủ các dị tượng phi thăng xuất hiện.

Nhưng Nhân tộc Ma Luân Tát không lập tức phi thăng, mà nhanh chóng xuất hiện trước mặt bọn Dư Tắc Thành, tươi cười rạng rỡ. Y nói với Dư Tắc Thành và Mộng Thần u Ly:

- Hai vị, vô cùng cảm tạ, rốt cục ta đã có thể rời khỏi thế giới này, thật là vui sướng, cảm tạ hai vị. Các vị có gì nghi vấn xin cứ việc hỏi ta, thời gian hữu hạn. ta sắp phải phi thăng.

Dứt lời, y vứt pháp bảo thập giai u Minh Châu cho Dư Tắc Thành:

- Đây là ước hẹn của ngươi, không liên quan tới ta, cho ngươi vật này.

Dư Tắc Thành thu lấy, nghi hoặc hỏi:

- Ngươi thật muốn phi thăng sao?

Nhân tộc Ma Luân Tát đáp:

- Đó là chuyện đương nhiên, năm xưa Doanh Chính đã hứa với ta chuyện này, ta mới tới thế giới Thương Khung, Đáng tiếc chúng ta phấn đấu ngàn năm. rốt cục vẫn thất bại. Ta không thể không ngủ say, nghĩ rằng sẽ vĩnh viễn không có ngày tinh lại, chỉ có thể đợi đến khi thế giới Thương Khung tan biến.

Mộng Thần u Ly hỏi:

- Phải chăng vì vậy nên ngươi mới chế tạo ra các phân hồn, để có thể thu hoạch...

Nhân tộc Ma Luân Tát ngất lời:

- Ta đã là thần, thần lực vô biên, cần thu hoạch các ngươi làm gì nữa?

- Mục đích ta bồi dưỡng các ngươi chính là vì muốn có được thân thể như bây giờ. Thân thể có thể chứa được thần hồn của ta, ta mới có thể phi thăng Tiên giới, rời khỏi nơi này, không còn bị ngủ say vĩnh viễn.

- Chuyện thu hoạch mà ngươi vừa nói cũng không phải ta làm, toàn là do Thiên Đạo của thế giới này tự bảo vệ mà ra. Cảm tạ ngươi đã làm cho thân thể này đạt tới cảnh giới hoàn mỹ, cảm tạ ngươi đã ngủ say thay ta, đê cho ta phi thăng thuận lợi.

- Đúng rồi, Diệt Độ Thần Quân, thần lực Hồn mà ngươi muốn lấy của ta, xin lỗi, ngươi chỉ có thể kết nối với y, hiện tại không còn là chuyện của ta nữa.

- Được rồi, cũng đã tới lúc, tái kiến, thế giới Thương Khung, ta phải đi rồi. Ta vui mừng quá, đã có người ngũ thay ta, rốt cục ta đã có thể rời khỏi nơi này.

Dứt lời, Nhân tộc Ma Luân Tát bay vào tiên quang tiếp dẫn. vừa vẫy vẫy tay vừa rời khỏi thế gian này.

Nhìn Nhân tộc Ma Luân Tát đang vẫy tay dần dần biến mất giữa tiên quang tiếp dẫn. Dư Tắc Thành có cảm giác hết sức hoang đường, rốt cục Mộng Thần Ma Luân Tát cũng đã phi thăng như vậy...

Một lúc lâu sau Dư Tắc Thành mới hồi phục lại tinh thần, hắn đưa mất nhìn sang hình người quang ảnh. đây là Mộng Thần u Ly, Cửu u Quỷ Hoàng khi trước.

Tuy rằng hiện tại Mộng Thần u Ly chỉ là một luồng sáng, nhưng Dư Tắc Thành có thể cảm nhận được vẻ vui mừng của y. Y đang cảm nhận thần thể mà mình vừa có được, đang làm quen với lực lượng của mình, hết sức vui mừng.

Dần dần Dư Tắc Thành hiểu ra chân tướng sự tình. Sau hoàng hôn của chư thần, các thần chết đi, thế giới Mộng ảo của Mộng Thần Ma Luân Tát không thể đạt tới mức độ tiến hóa hoàn mỹ như thế giới Thương Khung hay Tiên Giới, cho nên Mộng Thần Ma Luân Tát không thể quay về vùng đất thần nguyên, đành phải lặng lẽ chờ tới lúc tiêu tan.

Không biết sau đó y đã liên hệ với Tiên Tần Thủy Hoàng, hay Tiên Tần Thủy Hoàng đã liên hệ y, hai bên liên thủ với nhau. Tiên Tần Thủy Hoàng đưa y tới thế giới Thương Khung, hai bên khai phá ra hệ thống sinh hóa thú, Tiên Tần Thủy Hoàng sẽ trợ giúp y phi thăng Tiên giới.

Nhưng Mộng Thần Ma Luân Tát là Ma Thần, thần hồn hùng mạnh vô cùng, không thể phi thăng Tiên giới dễ dàng như vậy được. Chỉ có làm người mới có thể phi thăng.

Vì vậy Mộng Thần Ma Luân Tát bèn sử dụng biện pháp phát tán ra vô số phân hồn rải rác khắp thiên địa, để cho bọn chúng trốn vào luân hồi, tu luyện phi thăng.

Cho dù thất bại, phân hồn trở về bản thể, cũng sẽ dần dần thay đổi Mộng Thần, khiến cho y đạt tới mục đích phi thăng Tiên giới.

Đáng tiếc kế hoạch này cần có thời gian rất dài, hệ thống Thiên Đạo của thế giới Thương Khung cũng không cho y thời gian. Cuối cùng Mộng Thần Ma Luân Tát rơi vào trạng thái hôn mê, để cho hệ thống phân hồn tiếp tục vận hành như vậy.

Sau Tiên Tần Thủy Hoàng rời khỏi thế giới Thương Khung, nhưng dù phân hồn có thể đạt tới cảnh giới Phản Hư kỳ phi thăng, Mộng Thần Ma Luân Tát cũng không thể thức tỉnh để tiến hành phi thăng.

Sau khi những phân hồn này đạt tới cảnh giới Nguyên Anh. bị hệ thống Thiên Đạo của thế giới Thương Khung phát hiện, sẽ xuất hiện đủ các chuyện ra ngoài dự liệu đê ngăn cản chúng trốn khỏi thế giới Thương Khung, nhất nhất hủy diệt.

Cứ kéo dài như vậy, Mộng Thần Ma Luân Tát muốn thức tỉnh chỉ có một khả năng, chính là thế giới Thương Khung hủy diệt, y mới có cơ hội thức tỉnh.

Nhưng lúc này xuất hiện Cửu u Quỷ Hoàng, y đánh chết vô số phân hồn của Mộng Thần Ma Luân Tát. tạo ra chấn động linh hồn, cuối cùng đánh thức Mộng Thần. Cho nên vừa rồi mới xuất hiện cảnh tượng Mộng Thần Ma Luân Tát phi thăng Tiên giới, Cửu u Quỷ Hoàng biến thành Mộng Thần. Hai người ai cũng đạt được nguyện vọng của mình, chẳng khác cá trong lờ đỏ mất muốn ra, cá ngoài lờ lại muốn tiến vào.

Thật ra trong chuyện này còn có vấn đề, chính là độc thủ sau màn của Tiên Tần Thủy Hoàng. Nếu ông muốn giúp Mộng Thần Ma Luân Tát, y đã được phi thăng từ lâu, không phải chờ tới bây giờ.

Nếu không phải ba ngàn năm trước thiên địa nguyên khí giảm sút, xuất hiện phế tích Thanh Trúc đảo, Mộng Thần Ma Luân Tát cũng vĩnh viễn không thể nào xuất hiện. Xem ra lúc thiên địa đại biến ba ngàn năm trước, phong ấn Mộng Thần do Tiên Tần Thủy Hoàng bố trí bị vỡ, mới xuất hiện phế tích Thanh Trúc đảo này.

Hiện tại Mộng Thần u Ly đang tỏ ra hết sức vui mừng, nhưng Dư Tắc Thành buồn bực vô cùng. Cho tới bây giờ hắn vẫn chưa lấy được thần lực Hồn như ý muốn.

Hắn bèn cao giọng gọi Mộng Thần u Ly:

- Cửu u đạo hữu, huynh đệ, thần lực Hồn mà ngươi đã hứa với ta ở đâu?

Mộng Thần u Ly còn đang cảm nhận lực lượng của mình, nghe Dư Tắc Thành kêu gọi bèn quay đầu lại, liếc xéo Dư Tắc Thành một cái:

- Xin hãy gọi ta là Mộng Thần u Ly vĩ đại, đó mới là tên thần của ta.

Quả thật là trở mặt, khác hẳn trước kia.

Dư Tắc Thành bèn gọi lớn:

- Được, được, được, Mộng Thần u Ly vĩ đại, thần lực Hồn mà ngươi đã hứa với ta ở đâu, không phải ngươi đã nói có thể cho ta bất cứ thứ gì sao? Phú quý rồi không thể quên lời, đã tới lúc ngươi thực hiện lời hứa.

Mộng Thần u Ly nói:

- Kẻ hứa với ngươi chính là Cửu u Quỷ Hoàng, hiện tại ta là Mộng Thần, không phải là chuyện của ta. Ngươi hãy lên Tiên Giới tìm y, không liên quan gì với ta.

Dư Tắc Thành nghẹn lời, một lúc sau mới nói:

- Sao hà. muốn trở mặt chứ gì. không liên quan tới ngươi ư?

Mộng Thần u Ly làm ra vẻ từ bi, xót thương nhân thế:

- Ta chính là thần, thần chính là ta. ý chí của ta chính là ý chí thiên địa, ta chính là chúa tể thế giới này.

- Thượng thiên hạ địa, duy ngã độc tôn.

Sau đó chìm đắm một lúc trong trạng thái này, thình lình bật cười ha hả:

- Diệt Độ đạo hữu, lỗi quá, ta chỉ đùa một chút, thật là xấu hổ.

- Ta làm Mộng Thần cũng không được bao lâu, thế giới này là do Đại Thần Nữ Oa sáng tạo, bài trừ gạt bỏ tất cả Ma Thần. Trừ phi ta hóa thân thành người, bắt đầu trở lại một lần nữa.

- Sau khi ta thức tỉnh, trong vòng ngàn năm ắt sẽ bị hệ thống Thiên Đạo của thế giới Thương Khung phát hiện, giáng hạo kiếp xuống để tiêu diệt ta. Chỉ có chìm vào trạng thái ngủ say mới có thể tránh được đại họa này.

- Cho nên ta còn thời gian ngàn năm hưởng thụ cuộc sống thần tiên, hưởng thụ sung sướng của cuộc sống Ma Thần.

Mộng Thần u Ly vẫn say mê cảm nhận trạng thái mới của mình, đôi cánh hào quang của y không ngừng lay động:

- Thật ra như vậy cũng tốt. đợi đến khi đại họa sắp sửa giáng xuống, ta cũng sẽ bất chước Ma Luân Tát. tìm một phân hồn tu sĩ Phản Hư Chân Nhất hoán đổi hồn phách. Khi ấy ta cũng sẽ phi thăng Tiên giới, để cục diện rối rắm này lại cho y, để cho y hứng chịu đại họa kia, hoặc là chìm vào trạng thái ngủ say.

- Đúng rồi, ta sẽ tìm Hỗn Độn Kiếm Tổ Vương Thư Nguyên kia. Tên khốn này lâm trận bỏ chạy, ta sẽ lừa cho y trở thành Mộng Thần, còn ta đoạt lấy thân thể y, phi thăng Tiên giới.

Nói tới đây, nụ cười của Mộng Thần u Ly thình lình biến mất. giọng y trở nên lạnh như băng:

- Được rồi, ta cũng đã tạm thời thích ứng thân thể mới, có thể đánh một trận.

- Diệt Độ đạo hữu, ngươi đã nghe ta tiết lộ nhiều bí mật như vậy, thấy được rất nhiều chuyện xấu ta làm từ trước tới nay. Ngươi thân là chưởng môn một phái, tối thiểu cũng biết câu qua cầu rút ván, giết người diệt khẩu chứ?

Dư Tắc Thành gật gật đầu:

- Biết, à phải, ngươi có biết vì sao vừa rồi Mộng Thần Ma Luân Tát lại gọi ta là kẻ vĩ đại hay không?

Mộng Thần u Ly sửng sốt, lắc lắc đầu:

- Lúc tên khốn này thay đổi thân thể, đã tiêu trừ hết thảy ký ức, cho nên ta không biết. Đơn giản đó chỉ là một cách xưng hô, tám phần là do y ngũ quá lâu, đâm ra hồ đồ.

Dư Tắc Thành nói:

- Cũng có thể lắm... Ngươi là kẻ xâm nhập trái phép, nếu ta đánh chết ngươi, có lẽ hệ thống Thiên Đạo của thế giới Thương Khung sẽ trọng thường cho ta cũng không chừng.

- Không biết chứ gì, thôi được, ta sẽ cho ngươi biết vậy, thật sự là rượu mời không uống lại thích uống rượu phạt.

Mộng Thần u Ly cười ha hả:

- Diệt Độ Thần Quân, ngươi quá chén rồi sao, ta là Ma Thần đó, ngươi muốn đối địch với ta ư?

Nháy mắt vô cùng uy áp dâng lên, gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc.

Dư Tắc Thành chậm rãi bay lên:

- Ma Thần ư, ta còn là phụ thân của Ma Thần đây. Xưa nay ta chưa từng giết qua Ma Thần, nhất định sẽ rất thích thú. Ta sẽ lột da rút gân ngươi, ngươi đã không giao thần lực Hồn cho ta, vậy ta sẽ tự tay lấy.

Lúc này hai thanh kiếm Kim Tiên bay lượn. Đối mặt với Mộng Thần u Ly, hai thanh kiếm này cũng bạo phát ra chiến ý vô biên, chúng cũng hết sức mong chờ trận chiến này.

Bất kể là tiền kiếp Đại Hồng hay Dư Tắc Thành, cả hai đều có một thứ ăn sâu vào trong xương tủy không thay đổi, chính là hiếu chiến, thích chém giết cường địch dưới kiếm của mình. Lần này đối phương là Ma Thần, dù là Đại Hồng trước kia cũng chưa từng gặp qua địch nhân như vậy, cho nên giờ phút này, lần đầu tiên một người hai kiếm vô cùng ăn ý với nhau, phát huy lực lượng của mình tới cực hạn.

Mộng Thần u Ly cảm nhận được kiếm khí bạo phát trên người Dư Tắc Thành, lập tức biến sắc, trên thân y cũng bạo phát hào quang vô tận.

Trên trời cao vạn trượng, hai người giằng co với nhau, kiếm khí bay vút lên lạnh thấu xương, thần uy vô địch, ngưng động thành thực chất.

Hai người còn chưa động thủ đã phóng xuất khí tức công kích lẫn nhau giữa không trung. Va chạm này hóa thành từng đạo lưu quang bảy sắc bắn tung tóe giữa trời, rực rỡ mà xinh đẹp. Tuy nhìn bề ngoài xinh đẹp như vậy, thật ra lưu quang này vô cùng nguy hiểm, bay đến đâu cũng như lưỡi dao sắc bén ngang trời, cất nát hết thảy.

Dư Tắc Thành ngân dài một tiếng:

- Rốt cục đã có thể đánh một trận sướng tay, chúng ta hãy đánh cho long trời lỡ đất, đánh cho thật là thích chí đi.

Dư Tắc Thành lập tức xuất kiếm ầm ầm, tiếng kiếm ngâm như tiếng long ngâm, như tiếng hổ gầm, hùng hồn cao vút, vang vọng thiên địa, càng ngày càng cao. Từng đợt sóng âm không ngừng khuếch tán ra bốn phương tám hướng, lan đến đâu, vạn vật sụp đổ đến đó. Mặt đất lập tức xuất hiện những cơn sóng gợn vô hình, thế giới vừa mới khôi phục lại tan nát một lần nữa.

Dư Tắc Thành vừa xuất kiếm, trên thân kiếm bùng phát một đạo kiếm quang màu vàng dài mấy ngàn trượng, chém tới với khí thế dời non lấp bể. Kiếm quang tinh túy vô cùng, tinh túy tới cực điểm, hết thảy vật chất, hết thảy tinh thần, hết thảy tồn tại, hết thảy hư ảo dưới kiếm quang này phải tan thành tro bụi. Dù là thân thể Ma Thần chịu một kiếm này, cũng phải hoàn toàn tan tác.

Lúc này sắc mặt Mộng Thần u Ly đại biến thật sự, y cất tiếng gầm to, sáu cánh mở ra, hóa quang mà đi, hóa thành một búa, bổ về phía kiếm quang Dư Tắc Thành.

Một búa này ẩn chứa vô tận lực lượng, đây là bản mệnh pháp bảo Bàn cổ Phủ hóa thành một đòn chung cực Bàn cổ Phủ.

Mộng Thần Ma Luân Tát cùng Tiên Tần Thủy Hoàng cùng nhau khai phá hệ thống Tiên Tần. có thể biến ảo hết thảy, tự nhiên có thể xuất ra Bàn cổ Phủ.

Lúc này kiếm phủ chạm vào nhau, vô số hào quang bắn ra bốn phương tám hướng. Kiếm quang màu vàng khống lồ vô cùng linh hoạt dưới một búa vô cùng sắc bén của Bàn Cố Phủ ầm ầm vỡ nát. Sau khi phá vỡ kiếm quang màu vàng, dư thế của Bàn cổ Phủ không giảm, vẫn tiếp tục bổ về phía Dư Tắc Thành.

Nhưng đó bất quá chỉ là một đạo kiếm quang, lúc này trên song kiếm, đạo thứ hai, đạo thứ ba, đạo thứ tư, đạo thứ mười, đạo thứ một trăm, một ngàn... Vô số kiếm quang dâng lên, sinh sôi không ngừng, vô số kiếm quang chém ra, từng đạo chém trúng vào Bàn cổ Phủ. Dưới kiếm quang chém tới vô tận, Bàn cổ Phủ vỡ nát, kiếm quang tiếp tục chém tới Mộng Thần u Ly.

Đột nhiên sắc mặt Mộng Thần u Ly trở nên trang nghiêm, cất tiếng quát lớn:

- Thần nói, hết thảy cuối cùng rồi cũng tiêu tan, hết thảy cũng trở thành quá khứ, hết thảy cuối cùng cũng phải bị diệt.

Trong lúc y nói, vô số kiếm quang màu vàng lướt qua bên mình y, cuối cùng bị diệt, dần dần tiêu tan.

Lực Thần Uy Đại Dự Ngôn Thuật.

Sau đó y chỉ Dư Tắc Thành quát lớn:

- Lực Thần Uy Tử Vong Nhất Chỉ, Đại Phân Liệt Thuật.

Lập tức một đạo hào quang bắn về phía Dư Tắc Thành, đây là lực Thần Uy Tử Vong Nhất Chỉ. Phàm là sinh linh bị hào quang này bắn trúng, chắc chắn phải chết không sai. Đồng thời trên đầu Dư Tắc Thành thiên địa nổ vang, vạn vật phân giải, chính là lực Thần Uy Đại Phân Liệt Thuật.

Song kiếm của Dư Tắc Thành thoáng động, một kiếm ngăn cản Tử Vong Nhất Chỉ, một kiếm ngăn cản Đại Phân Liệt Thuật.

Kiếm này là do tiên thể Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên hóa thành, hết thảy vũ trụ, vĩnh hằng bất diệt, không gì không biết, không gì không làm được, vô thượng Kim Tiên.

Lập tức Tử Vong Nhất Chỉ, Đại Phân Liệt Thuật không có chút tác dụng nào, Dư Tắc Thành cao giọng cười nói:

- Thích thật, chúng ta hãy thẳng tay chiến đấu cho thỏa thích đi thôi, xem kiếm của ta!

Trên chín tầng trời, giữa thế giới mênh mông, kiếm khí tung hoành.

Vô cùng vô tận kiếm khí. cất nát hết thảy, vô cùng vô tận thần uy, hủy diệt hết thảy.

Cả thế giới lần lượt bị hủy diệt rồi lại sinh ra trong quá trình chiến đấu của hai người.

Mộng Thần u Ly thét lớn:

- Núi đến!

Thình lình giữa không trung, phong vân biến sắc. Rất nhanh trên chín tầng trời xuất hiện một bóng đen rất lớn, một ngọn núi dài chừng ngàn dặm. cao vạn trượng nguy nga sừng sững từ trên trời giáng xuống.

Ngọn núi khổng lồ mang theo tiếng rít chói tai vô cùng đáng sợ giáng xuống đầu Dư Tắc Thành. Trong khoảnh khắc này, dường như thiên địa đảo ngược. vũ trụ vỡ tan.

Như vậy vẫn chưa xong, chỉ nghe Mộng Thần u Ly tiếp tục rống to:

- Núi đến. lực Thần Uy Ngũ Nhạc Uy Nghiêm, trấn áp địch nhân cho ta.

Bên trên ngọn núi kia lại xuất hiện bóng đen. lại một ngọn núi khổng lồ khác từ trên chín tầng trời giáng xuống, sau đó là một ngọn nữa. Liên tiếp năm ngọn núi phát ra uy áp vô biên, gào thét giáng xuống Dư Tắc Thành, phạm vi ngàn dặm đều nằm trong bóng của chúng.

Dưới năm ngọn núi này, với tu vi hiện tại của Dư Tắc Thành, có cảm giác mình nhỏ bé như con kiến.

Dư Tắc Thành gầm to:

- Hay lắm, ngũ nhạc thì đã sao, Kiếm Ý Yên Diệt, lòng ta như sất, tan tác cho ta!

Kiếm quang màu vàng mênh mông cuồn cuộn bạo phát, đánh về phía năm ngọn núi khổng lồ kia như nước thủy triều, nháy mắt đã tràn ngập ngàn dặm thiên địa.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1193)