← Ch.1119 | Ch.1121 → |
Năm xưa Nhược Đồng sư tỷ vất vả tu đạo, Kim Đan khó thành. Thế nhưng tới lúc này, chẳng những là Kim Đan Chân Nhân. Nguyên Anh Chân Quân. Phản Hư Chân Nhất, phi thăng Tiên giới hết sức dễ dàng.
Năm xưa Hương Xuyên Thần Quân. Đấu Lượng Thần Quân của Hiên Viên kiếm phái chỉ là một trong những Nguyên Anh Chân Quân tầm thường. Chiếu theo lẽ thường, bọn họ tuyệt đối không có khả năng phi thăng, bọn Dạ Hàn. Nhất Trúc, Thành Lam, Lôi Băng Vân, Phong Linh Tĩnh... cũng là như vậy.
Không thể không nói rằng đôi khi may mắn cũng là nhân tố quan trọng mang tính quyết định, lúc người ta có thời, mọi chuyện vô cùng suông sẻ.
Từ đó về sau, thế giới Thương Khung có một thói quen, phàm là Dị tộc xâm lấn hay Tiên Nhân hạ giới, vô số môn phái lập tức xúm lại vây đánh, hăng hái vô cùng. Tất cả đều nơi sương Hiên Viên kiếm phái, tranh cướp cơ hội để được thế giới Thương Khung ban thưởng.
Đại chiến kết thúc, hai Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên bị trấn áp trong Khốn Tiên Lao. Xây lại đại lục Văn châu, lấp bê xong, trở về Hiên Viên kiếm phái, vô số đệ tử Hiên Viên kiếm phái thăng tiến cảnh giới.
Nhìn hôm nay rống dài, ngày mai dị tượng xảy ra, thấy các đệ tử có được thành tựu như vậy, Dư Tắc Thành hài lòng gật gật đầu, lần này đại chiến cũng không uống công vô ích.
Sau khi trở về Hiên Viên kiếm phái, Dư Tắc Thành dẫn các đệ tử tới Tổ Sư Đường báo cáo sự tình trải qua, sau đó chờ đợi tổ sư hạ giới.
Không thể cứ giữ Thái Hư Đạo Đức và Độ Ách Hồng Liên như vậy mãi, làm sao cũng phải xử lý thích đáng một chút. Theo như những lời cuối cùng của chúng, trên chúng vẫn còn Cường giả Tiên tộc khác, chuyện này cứ đê cho các vị tổ sư Vương Âm Dương trên Tiên Giới lo liệu.
Ngày hôm đó thình lình bầu trời xuất hiện nhật thực, Dư Tắc Thành biết chắc chắn có Tiên Nhân hạ giới, bắt đầu chờ đợi.
Một lúc sau, Kiếm Lão Nhân từ bên ngoài chậm rãi tiến vào, không tiếng động nào cả.
Dư Tắc Thành thấy lão bèn thi lễ, bái kiến tổ sư.
Kiếm Lão Nhân tươi cười nhìn hắn:
- Giỏi lắm. Tắc Thành, quả nhiên ngươi rất anh hùng.
- Vốn chúng ta còn đang nghĩ muôn ngàn kế hoạch, chuẩn bị vô số thủ đoạn, định cùng các ngươi nội ứng ngoại hợp, phục kích đám Tiên tộc kia.
- Không ngờ ngươi đã xử lý Thái Hư Đạo Đức và Độ Ách Hồng Liên nhanh như vậy, quả thật khó lòng tin được, hiện tại Tiên Giới đang vô cùng hỗn loạn.
Dư Tắc Thành cười nói:
- May mắn mà thôi, toàn là nhờ vào thần uy của Hiên Viên Thần Kiếm.
Kiếm Lão Nhân nói:
- Đúng vậy, Hiên Viên Thần Kiếm, thiên hạ vô địch.
Dư Tắc Thành lại nói:
- Tổ sư, chín vị tiên tử trên Tiêu Hồn Hương hiện tại thế nào?
Kiếm Lão Nhân đáp:
- Các nàng ư, ha ha ha. các nàng còn đang luyện chế thần đan. nhưng vĩnh viễn cũng không thể nào luyện chế ra được.
- Tuy rằng thời gian nghịch chuyển, nhưng hiện tại thế gian đã trở lại bình thường, những Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên khác mơ hồ cảm ứng được đan này đã trở nên vô dụng, cho nên cũng không ai để ý tới nơi đó, phí công vô ích một hồi.
- Chuyện lớn nhất hiện tại là hai trăm Tiên quốc của Tiên tộc tiêu tan, rất nhiều Tiên Nhân cướp bóc phá phách Tiên quốc của bọn chúng, chính là chuyện lớn nhất trên Tiên quốc.
- Đúng rồi, trong chuyện lần này, Hỗn Nguyên Kim Tiên Đế Thích Thiên của Tam Thanh Thiên giới đã bị Vương tiểu tử giết chết, báo thù của Hoằng Tiêu năm xưa.
Dư Tắc Thành nói:
- Vì sao không diệt vong Tiên tộc cho triệt để?
Kiếm Lão Nhân lắc đầu:
- Vô cùng khó khăn, năm xưa Hiên Viên Hoàng đê Luyện chế ra Hiên Viên Thân Kiêm còn không làm được, huống chỉ chúng ta.
- Tiên tộc chiếm cứ Tiên Giới đã bao nhiêu năm. vô số Cường giả đã rời khỏi Tiên Giới, tiến lên không gian thứ nguyên vĩ độ cao. Tuy rằng bọn chúng không thèm để ý tới Tiên tộc Nhân tộc làm gì, nhưng chỉ cần bọn chúng còn tồn tại một ngày, Tiên tộc sẽ không bị diệt vong. Cho nên chúng ta chỉ có thể chèn ép, chứ không thể tiêu diệt triệt đê bọn chúng.
- Ôi, biết nói sao đây... ngươi cũng thấy Tiên Giới hiện tại, cái gọi là Tiên tộc và Tiên Nhân cũng không có gì khác, đã không còn phân biệt rõ ràng như trước. Rất nhiều Tiên Nhân dần dần đồng ý với cái nhìn và quan điểm của Tiên tộc, nói bọn họ là Tiên tộc cũng không sai.
Dư Tắc Thành lập tức nghẹn lời, quả thật là như vậy.
Kiếm Lão Nhân lại nói:
- Lần này ta tới là muốn lấy đi Khốn Tiên Lao, nơi này đã bại lộ, không còn thích hợp để Khốn Tiên Lao lại nơi này nữa.
- Năm xưa bốn vị Tiên Đế nắm giữ quyền lực vô thượng, đây là do Hiên Viên Hoàng đế để lại cho bọn họ. Chỉ cần bọn họ sống lại trên Tiên Giới, sẽ không ai có thể đánh bại bọn họ.
- Lần đại chiến này, hệ thống Thiên Đạo trên thế giới Thương Khung đã bị kích hoạt triệt để, về sau Tiên Nhân hạ giới là chuyện vô cùng khó khăn, dù là Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên cũng khó lòng vượt giới, tối thiêu phải ngàn năm sau mới khôi phục lại bình thường.
Vừa dứt lời, Dư Tắc Thành lập tức cảm nhận được thần uy của Kiếm Lão Nhân. Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên khó lòng hạ giới, nhưng Kiếm Lão Nhân có thể hạ giới vô cùng thoải mái, từ đó có thể thấy lão hùng mạnh tới mức nào.
Dư Tắc Thành dẫn Kiếm Lão Nhân đi vào Khốn Tiên Lao. Kiếm Lão Nhân nhìn các tiên thể bị trấn áp nơi này, lắc lắc đầu:
- Vạn năm tu luyện, bất tử bất diệt, rốt cục tồn tại dưới tình trạng như vậy, không thể không nói là một nỗi đau buồn.
Lão bắt đầu thi pháp, Khốn Tiên Lao này năm xưa là do lão đặt tại nơi này, hiện tại lấy đi cũng hết sức dễ dàng.
Thiếu mất tiên thể của Đại Hồng, Kiếm Lão Nhân hoàn toàn không nói gì, Dư Tắc Thành cũng không nói, coi như chuyện này không xảy ra.
Dần dần Khốn Tiên Lao bị Kiếm Lão Nhân thu lấy, Dư Tắc Thành lại lấy hai Bạch Kim Giáp Quy chứa thần hồn của Thái Hư Đạo Đức và Độ Ách Hồng Liên đưa cho Kiếm Lão Nhân.
Sau khi Kiếm Lão Nhân tiếp nhận, gật gật đầu:
- Cứ giao cho ta, ta sẽ đưa tin này lan truyền trên Tiên Giới, tránh cho ngàn năm sau Tiên tộc lại tới đây quấy rầy.
Dứt lời, Kiếm Lão Nhân vừa định rời đi, đột nhiên Dư Tắc Thành lên tiếng nói:
- Sư tổ, còn có một chuyện xin người hỗ trợ.
Kiếm Lão Nhân sửng sốt. hỏi:
- Chuyện gì vậy, ngươi nói đi.
Dư Tắc Thành nói: :
- Chuyện là như vầy, năm xưa...
Hắn kể ra chuyện của mình với Già Lam. cùng chuyện về Thanh Thành, lời mời của chúng thần. Chuyện này liên quan tới một ngàn lẻ một Ma Thần còn sót lại trong vũ trụ, có Kiếm Lão Nhân sau lưng trợ giúp, hãn sẽ rất dễ dàng giải quyết.
Kiếm Lão Nhân nghe xong bèn nói:
- Lời mời của chúng thần ư... Kỳ lạ thật, nơi này là thế giới Thương Khung, vì sao lại có lời mời của chúng thần như vậy?
- Chuyện này không đúng, ta cảm thấy có vấn đề, ta biết về các thần cũng không nhiều, để ta tìm người khác giải quyết chuyện này cho ngươi.
- Đây là một nén tín hương, ngươi cầm lấy, sau đó đi tìm một con yêu thú mãnh cầm, tu vi phải trên năm trăm năm. nếu có thể hóa hình càng tốt.
- Nếu như bị cái gọi là lời mời của chúng thần, ngươi hãy đốt tín hương này trước mặt yêu cầm kia, người kia sẽ tới đây hỗ trợ. Người này nghiên cứu rất nhiều về các thần, đối với hoàng hôn của chư thần, y tuyệt đối là nhân sĩ quyền uy.
Dứt lời, Kiếm Lão Nhân đưa cho Dư Tắc Thành một nén tín hương, hắn bèn thu hồi.
Kiếm Lão Nhân nhìn lên trời, lúc này trời đã tối, bèn nói:
- Được rồi, ta phải đi đây, bằng không thì không đi được.
- Tắc Thành này, trước khi đi ta phải nói một câu cuối cùng. Bất kể thế nào, ngươi cũng phải có lựa chọn, có khi bỏ đi mới có thể được lại.
Dứt lời, Kiếm Lão Nhân cất bước, nháy mắt biến mất.
Dư Tắc Thành thi lễ:
- Cung tiễn tổ sư.
Câu cuối cùng của Kiếm Lão Nhân là nói về chuyện lựa chọn Đại Đạo của Dư Tắc Thành, hiện tại trước mặt hắn có hai con đường.
Con đường thứ nhất là dùng thế giới Bàn cổ làm nền tàng, phát triển ba ngàn Đại Đạo, dựa vào lực Tự Nhiên tiến hóa lực Thần Uy, luyện chế Hiên Viên Thần Kiếm của mình, phát triển theo đường lối Tiên Tần.
Đường thứ hai là lấy tiên thể của mình làm nền tàng, bỏ qua thế giới Bàn cổ, bỏ qua Thiên Đạo, phi thăng Tiên giới, trở thành Thiên Tiên, Kim Tiên, Hỗn Nguyên Đại La Kim Tiên.
Đây là hai con đường trước mặt Dư Tắc Thành, chờ hắn quyết định nên theo đường nào. Nếu theo đường phát triển Tiên Tần, vậy lấy cơ sở vật chất tồn tại nơi này, cài biến thế giới thiên địa.
Theo con đường Tiên Giới là con đường nghiêng về tinh thần, trái ngược với con đường Tiên Tần thay đổi thế giới vật chất.
Thật ra cuối cùng hai con đường này cũng dẫn về một mối, đạt tới tu vi như Kiếm Lão Nhân. Nhưng trong đó phải có một sự lựa chọn, phải đi lên một trong hai con đường ấy.
Chỉ có thể chọn một. nhưng Dư Tắc Thành không muốn chọn, bỏ qua bất cứ con đường nào đối với hắn cũng là vô cùng gian nan. Nhưng hiện tại cũng đã tới lúc hắn phải lựa chọn.
Lần đại chiến này, Dư Tắc Thành cũng có thu hoạch, hơn nữa thu hoạch không nhỏ. Trong đại chiến, Dư Tắc Thành khống chế ba ngàn Đại Đạo, thiên lý thông suốt, Thiên Đạo Tự Nhiên của hắn lại khuếch tán một lần nữa. vốn trước kia là một trăm lẻ tám, hiện tại mỗi ngày đều có một Thiên Đạo mới gia nhập vào hàng ngũ, dung nhập vào Thiên Đạo Tự Nhiên.
Trong thời gian qua đã đạt tới ba trăm Thiên Đạo, lúc ấy tốc độ dung nhập Thiên Đạo mới giảm xuống, không còn mỗi ngày một Thiên Đạo nữa, mà là vài ngày một Thiên Đạo.
← Ch. 1119 | Ch. 1121 → |