Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 0280

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 0280: Dạ Xoa pháp trận
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Lazada


Vốn Dư Tắc Thành đang nổi giận dùng dùng, rời nhà ra đi cảm thấy buồn ảo não, hiện tại việc này như đổ dầu vào lửa, bất chợt giơ tay xuất ra một kiếm Lưu Quang Thuấn Tức kiếm.

Tên binh tôm tướng cá kia còn đang khoa tay múa chân ba hoa mồm mép, chỉ nghe bốp một tiếng, đầu vỡ nát. Trả lại sự yên tĩnh cho đời.

Một kiếm đánh ra giết chết tên nọ, lập tức cả đám còn lại sững sờ nhìn Dư Tắc Thành chằm chằm. Một lúc sau, có một tên hải yêu chậm rãi nói:

- Kiếm QuangNgục. Hiên Viên kiếm phái!

Sau đó lập tức quát to, tất cả binh tôm tướng cá nhanh chóng đào tẩu, nháy mắt chỉ còn lại ba người Dư Tắc Thành đứng giữa không trung.

Ba người nhìn nhau, chợt bật cười ha hả. Bọn binh tôm tướng cá kia thật sự quá nhát gan, nháy mắt đã chạy trốn mất tăm mất dạng, thật hết sức buồn cười.

Thuyền đã hỏng, đây là thuyền của Vực Ngoại trong Lục Vực không ai có thể tu sửa. Ba người đành phải ngự kiếm phi hành, bay về phía Nguyên châu.

Vừa bay không tới trăm dặm, đột nhiên giữa biển cả mênh mông dường như có tiếng trống vang lên thùng thùng.

Tiếng trống này trước nhẹ sau mạnh, dần dần vang vọng cả đất trời, đến nỗi biển cả cũng phải run lên theo tiếng trống.

Sau đó lại có tiếng thổi ốc biển vang lên, dần dần theo tiếng thổi ốc biển, những âm thanh sát sát vang lên càng ngày càng lớn.

Nam Hải bắt đầu sôi trào trên không mây đen phủ dày đặc. Bọn Dư Tắc Thành lập tức cảm thấy khác thường, có một cỗ sát khí dần dần từ dưới biển dâng lên. Thì ra bọn binh tôm tướng cá kia không phải chạy trốn, mà là kêu gọi viện quân, bày binh bố trận.

Đầu sóng vừa chuyển lập tức giữa biển dâng lên một đội nhân mã có chừng hơn vạn hải yêu, trong đó có một Long Nữ, chỉ nghe nàng quát lớn:

- Ta là Tử Sam Long Vương, một trong Thập Bát Thần Vương của Nam Hải. Phải chăng các ngươi là đám đệ tử Hiên Viên kiếm phái tới đây thí luyện? Vì sao thí luyện cứ ba mươi năm một lần, lần này lại tới chậm mười năm?

Thì ra chúng tướng rằng ba người bọn Dư Tắc Thành là đệ tử Hiên Viên kiếm phái tới thí luyện cách ba mươi năm một lần, cho nên mới hưng sư động chúng như vậy.

Dư Tắc Thành quát:

- Chúng ta không phải là đệ tử thí luyện chúng ta chỉ đi ngang qua Nam Hải mà thôi, vì sao các ngươi lại ngăn đường chúng ta?

Dư Tắc Thành vừa nói ra những lời này, lập tức dường như sát khí của đối phương giảm xuống ba phần. Nháy mắt trong vùng biển bốn phía xung quanh ba người Dư Tắc Thành xuất hiện mười bảy đội quân Hải tộc như vậy nữa. Một con Hải Mã yêu khổng lồ là đầu lĩnh một cánh quân trong đó nói:

- Ta nói có đúng không, lần này không có công văn tuyên chiến, làm sao có chuyện thí luyện được chứ? Ba tên tiêu tử này giao cho Tử Sam Long Vương nàng, ta về ngủ đây.

Lập tức mười bảy cánh quân Hải tộc dần dần biến mất, chỉ còn lại một cánh quân. Tử Sam Long Vương dịu đàng nói:

- Thì ra các ngươi chỉ là đệ tử Hiên Viên kiếm phái đi ngang qua, thật là xấu hổ. chúng ta đã hiểu lầm.

Sau đó sắc mật nàng chợt biến:

- Như vậy càng tốt, các ngươi chết đi thôi! Chỉ có đệ tử Hiên Viên kiếm phái đã chết mới là người tốt binh sĩ lên hết cho ta không chết không thôi!

Lập tức hơn vạn hải yêu kêu lên một tiếng, xông về phía ba người Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành thở ra một hơi thật dài:

- Lên thôi cường địch phía trước, chúng ta phải phá vây xông ra.

Lập tức kiếm quang nổi lên bốn phía, đại chiến bắt đầu.

Nháy mắt hàng vạn hải yêu giống như cuộn sóng kéo tới vô cùng vô tận, Dư Tắc Thành ngự kiếm bay lên, mười tám thanh Kim Dực Kiếm sử ra sóng kiếm thét gào. Mở đường ở phía trước, giết vào trong đội hình địch, lập tức giống như đá rơi xuống nước, làm dấy lên tầng tầng cuộn sóng, huyết nhục bay ngang, mở một đường máu. -

Thành Lam hộ vệ bên trái Dư Tắc Thành, Cốt Luân Tề Văn hộ vệ bên phải Dư Tắc Thành, ba người hình thành thế tam giác, hình chữ phẩm giết ra, lập tức đánh nhau cùng đại đội nhân mã của đối phương ở một chỗ.

Trong khi giao thủ Dư Tắc Thành phát hiện, những hải yêu này mặc dù số lượng đông đảo, thế nhưng cao thủ cực ít, đại bộ phận có thực lực tương đương với tu sĩ Luyện Khí KỲ, dê tuy nhiều nhưng không vây được hổ.

Dư Tắc Thành kiếm lãng mở đường, chém giết hải yêu cái gì binh tôm tướng cá, cái gì ô Quy tể tướng, cái gì tuần hải Dạ Xoa, cái gì bạch tuộc hải mã đều một kiếm chém giết.

Lập tức mở ra một con đường máu đánh vào trong đội hình địch, dần dần giết tới giết lui. Dư Tắc Thành có cảm giác cách nghĩ của mình sai rồi. Đây không phải đàn dê, những hải yêu này mặc dù thực lực nhỏ yếu nhưng bọn họ có một loại tinh thần chiến đấu không sợ chết, phối hợp giữa bọn họ dùng thân thể huyết nhục của mình ngăn cản mấy người Dư Tắc Thành tiến tới tiêu hao chân nguyên của bọn họ, đang chậm rãi tiêu hao chiến lực của mấy người Dư Tắc Thành.

Những hải yêu này điên cuồng không gì sánh được, chỉ cần không chết, vậy tuyệt đối không lui về sau, không có một hải yêu nhát gan, bọn họ hai mắt đỏ bừng, nào phải đàn dê gì, rõ ràng là đàn chó sói. Hơn nữa bọn họ đối với Hiên Viên kiếm pháp quen thuộc không gì sánh được, trăm ngàn năm qua vô số tổ tiên thử kiếm, đối với kiếm thuật kiếm pháp của Dư Tắc Thành cực kỳ thông hiểu.

Trong chốc lát khuyết điểm của ba người bại lộ, kiếm của Cốt Luân Tề Văn mặc dù hung ác quỷ dị, thần bí khó lường, thế nhưng kiếm thuật của hắn đối mặt loại tập kích điên cuồng như cuộn sóng này không có phương pháp ứng đối, không có kiếm chiêu mãnh công, đối phương lập tức phát hiện nhược điểm, đem nơi này trở thành cửa đột phá chủ công.

Lúc này liên tục có yêu tướng tu vi Trúc Cơ tập kích, một kích không trúng, lập tức viễn độn thiên lý ẩn giấu ở trong đám binh, tất cả công kích của bọn họ toàn bộ trúng vào người Cốt Luân Tề Văn.

Sóng biển vô tận trào dâng, những hải yêu này nổi gió trợ sóng, biển rộng là vũ khí hùng mạnh nhất của bọn họ, nơi này là nhà của bọn họ, bọn họ khống chế được trời này biển này.

Lập tức bước chân tiến lên của ba người Dư Tắc Thành bị khắc chế, hải yêu tầng tầng lớp lớp ở trong vòng vây của bọn họ. Dư Tắc Thành chém trái đâm phải, bảo vệ Cốt Luân Tề Văn, mới bảo vệ được Cốt Luân Tề Văn cho đến bây giờ trên người ba người dần dần bị thương.

Lúc này kèn lệnh của đối phương vang lên. lập tức biến trận! Bắt đầu giống như mài mòn tiêu hao lực chiến đấu của ba người bọn họ. Phía xa Tử Sam Long Vương chỉ huy chiến đấu. hét lớn:

- Lần này đừng để bọn họ chạy thoát, bắt lấy tất cả bọn họ, làm bị thương một người thưởng trăm Hải Linh, giết một người thưởng vạn Hải Linh, giết một người thường hai vạn Hải Linh. Giết, giết, giết, vì những tổ tiên bị Hiên Viên Kiếm Phái tàn sát, mọi người lên.

Lập tức trống trận vang lên tất cả Hải tộc hải yêu cùng nhau hô lớn:

- Giết. giết. giết.

Lực chiến đấu như nước thủy triều, cuộn trào mãnh liệt như biển.

Ba người toàn bộ bị thương, Dư Tắc Thành nói:

- Chúng ta ba người đi cùng nhau không xông ra được, chỉ có thể chia ra. Lát nữa ta ném một viên thần lôi tạo hỗn loạn, chúng ta ba người mỗi người một hướng, nghe theo mệnh trời.

Cốt Luân Tề Văn nói:

- Tốt, ta không có vấn đề. Ta có thể ký sinh cơ thể khác, tuyệt đối không có vấn đề.

Thành Lam nói:

- Con bà nó, sao ngươi không nói sớm. Nếu không phải vì bảo vệ ngươi, ta đã sớm giết ra ngoài. Ta có một lộ kiếm pháp, hoàn toàn có khả năng xông ra.

Dư Tắc Thành nói:

- Tốt, ta lập tức phóng ra thần lôi, sau đó chúng ta đều nghe mệnh trời nhớ kỹ Nguyên Châu lộ khẩu, chỉ chờ ba ngày, nếu như chết trận, tương lai báo thù.

Cốt Luân Tề Văn nói:

- Tốt, trong vòng ba ngày không gặp không về.

Thành Lam hét:

- Tốt, mạnh ai nấy đánh, nghe theo mệnh trời.

Dư Tắc Thành vung tay lên, lấy ra Đại Tiểu Thập Nhị Chư Thiên Bí Ma Lôi, hắn tiếc rẻ Càn Thiên Âm Dương Diệt Quang Thiên Kiếp Lôi, còn Dần Thủy Thất Sát Âm Lôi thuộc về thần lôi thuộc tính Thủy, e rằng vô hiệu đối với chúng nó.

Dư Tắc Thành vận chuyển theo bí pháp, hét lớn:

-Đi.

Lập tức lôi kia hóa thành một đạo lưu quang, lao vào trong đội hình địch. Dư Tắc Thành hét lớn:

- Đô Thiên thần lôi, phi vân chắn phong, thanh lôi xích khí, thượng du thượng khung, nổ cho ta.

"Ầm" một tiếng nổ lớn vang lên, trong nháy mắt trên mặt biển nồi lên mười hai cây nấm mây hóa thành cây nấm mây lớn trăm trượng bay lên. Hải tộc ở nơi đó lập tức toàn bộ bị nổ Thành thịt vụn, trên biển rộng sóng lớn cuồn cuộn, hình Thành biển gầm, chiến trận của địch nhân không công tự phá.

Cốt Luân Tề Văn là người xuất thủ đầu tiên, hét lên:

-Đi.

Trong nháy mắt thân ảnh của hắn biến mất, ở trong chiến trận này, bất ngờ một tên hải yêu ngực bị nổ tung, cốt Luân Tê Văn đang biểu hiện kiếm thuật của mình, vì hai người Dư Tắc Thành chế tạo cơ hội.

Dư Tắc Thành hét lớn một tiếng, thần thông Nhiên Huyết khởi động, trong nháy mắt sử dụng Xá Sinh Thủ Nghĩa Quyết đối với địch nhân, ngự kiếm bay lên, kích hoạt Linh Cưu Dẫn Sinh Quyết hấp thu lực lượng vô tận của tương lai sử ra Cực Đạo Kiếm Mang, nhân kiếm hợp nhất, một kiếm chém ngang qua trận địa địch, giết về phía xa.

Kiếm quang này chính là nhân kiếm hợp nhất, mười tám chiếc Kim Dực Kiếm hợp thành một thể. Cực Đạo Kiếm Mang ngang qua trời cao, những địch nhân đã trúng Xá Sinh Thủ Nghĩa Quyết, chỉ cần một kiếm đã bị đánh nát. Phàm là địch nhân ngăn cản Dư Tắc Thành, toàn bộ bị nghiền nát trên không trung, một kiếm này không ai có thể địch lại. Dư Tắc Thành khống chế kiếm quang bay về phía xa.

Một lần xung phong này lao ra hơn trăm dặm, thần thông Nhiên Huyết tắt mất, kiếm quang không thể bay lên. Dư Tắc Thành không thể làm gì khác hơn là người kiếm chia lìa. Chẳng qua hắn chỉ dừng lại trong khoảnh khắc này, lập tức một đám tuần hải Dạ Xoa phía sau đuổi tới. Những tuần hải Dạ Xoa này mỗi người đều khống chế phi kiếm, không giống những tạp binh trước đây sức chiến đấu của bọn họ đều tương đương tu sĩ Trúc Cơ Kỳ sắp sửa vây Dư Tắc Thành vào trong.

Phía xa tiếng la hét rung trời nơi đó hẳn là Thành Lam đang chiến đấu. Dư Tắc Thành cắn răng một cái mười tám thanh Kim Dực Kiếm hóa thành cánh, lập tức tốc độ bay của hắn nhanh lên, sáu thanh Quang Ngục Kiếm bay lượn ở trước người. Chiến đấu này là kích phát tiềm chất con người nhất. Dư Tắc Thành hoàn toàn đột phá chính mình, dung hợp hoàn toàn Kiếm Quang Ngục và Kiếm Phi Dực có thể sử dụng cùng nhau.

Trong nháy mắt tốc độ bay của Dư Tắc Thành nhanh lên so với tốc độ của những tuần hải Dạ Xoa phía sau phải nhanh hơn ba phần. Tuần hải Dạ Xoa phía sau có sáu mươi sáu người, bọn họ đều tự khống chế một loại phi xoa phi kiếm, hình thành chiến trận, ở phía sau gắt gao đuổi theo.

Dư Tắc Thành bay ra ngoài năm trăm dặm, những tuần hải Dạ Xoa này vẫn đang đuổi theo, lập tức Dư Tắc Thành giận dữ xoay người quay lại. Kiếm Quang Ngục rung lên một cái xuất ra Lưu Quang Thuấn Tức Kiếm.

Lập tức sáu người trúng kiếm, thế nhưng những tuần hải Dạ Xoa này sau khi trúng kiếm lại không chịu chút ảnh hưởng nào, nắm lấy cơ hội này, bọn họ lập tức vây khốn Dư Tắc Thành. Sáu mươi sáu người bày ra một đại trận, trong nháy mắt Dư Tắc Thành bị vây trong chiến trận.

Chiến trận vừa thành, bất luận Dư Tắc Thành ngự kiếm phi hành ra sao, sáu mươi sáu tuần hải Dạ Xoa này sẽ lập tức trong nháy mắt truyền tống đến bên cạnh Dư Tắc Thành vững vàng vây quanh hắn giống như sáu mươi sáu thanh hải xoa bay đến có loại năng lực thuấn di này.

Những tuần hải Dạ Xoa này thuấn di đến bên cạnh Dư Tắc Thành, hướng về phía hắn khống chế hải xoa công kích, lập tức vô số hải xoa bay về phía Dư Tắc Thành. Dư Tắc Thành tránh trái né phải, tránh được tất cả phi xoa, thế nhưng phía sau lưng vẫn bị một xoa đâm trúng, tiên huyết phun ra.

Phi xoa kia đâm trúng Dư Tắc Thành, liền lập tức biến mất, trở về trong tay đối phương. Đối phương vừa muốn cười, tiên huyết của Dư Tắc Thành vừa phun ra. trong nháy mắt đã trở về trong cơ thể. Đây là diệu dụng của Huyết Yểm Chỉ Tâm, vết thương lập tức xuất hiện xu thế khép lại.

Dư Tắc Thành hét lớn một tiếng, sử ra Xá Sinh Thủ Nghĩa Quyết đối với một tuần hải Dạ Xoa trong đó. Trong nháy mắt đã phát sinh, một loại sự tình kỳ diệu, sáu mươi sáu tuần hải Dạ Xoa này toàn bộ đều trúng Xá Sinh Thủ Nghĩa Quyết kia.

Thì ra đây là một trận pháp kỳ dị những tuần hải Dạ Xoa này cộng hướng sinh mệnh, nhất định phải trong nháy mắt giết chết toàn bộ bọn họ mới có thể đột phá trận này, nếu không cho dù đánh nát Tuần hải Dạ Xoa, hắn cũng sẽ không chết.

Dư Tắc Thành không thể làm gì khác hơn là khống chế Kim Dực Kiếm điên cuồng xung phong, không ngừng thay đổi vị trí, như vậy làm cho bọn họ không ngừng ở trong trạng thái thuấn di, bọn họ không thể sử ra loại phương pháp quần thể công kích như vừa rồi.

Đám tuần hải Dạ Xoa không ngừng thuấn di xuất hiện ở bên cạnh Dư Tắc Thành, hắn bị vây ở trong quẫn cảnh. Tuần hải Dạ Xoa đang chờ đợi, bọn họ biết Dư Tắc Thành nhất định có thời khắc chân nguyên hao hết, khi đó chính là lúc hắn mất mạng.

Đột nhiên Dư Tắc Thành rang động phi kiếm, một tiếng rống lớn sáu thanh Quang Ngục Kiếm bắt đầu xuất cực đạo quang mang. Từ khi mình luyện Thành Lưu Quang Thuấn Tức Kiếm này, cũng không có được hiệu quả như tưởng tượng của mình. Cực Nguyên Hà Quang thẩm thấu quá chậm, cùng Lưu Quang Thuấn Tức Kiếm này phối hợp cũng không hòa hợp. Vào thời khắc sinh, tử tồn vong này, Dư Tắc Thành ra sức vung kiếm, cuối cùng đem Cực Nguyên Hà Quang và Lưu Quang Thuấn Tức Kiếm hòa làm một thể.

Trong nháy mắt Dư Tắc Thành còn có một cảm giác, dường như xương hai cánh tay của mình sinh, ra chấn động mạnh sau khi mình luyện thành Vô Song Kiếm cốt, chỉ là hai tay linh hoạt hơn một chút, không hề có tác dụng khác, lúc này Vô Song Kiếm cốt chợt thức tỉnh, thể hiện diệu dụng của tiên cốt.

Vĩnh Hằng Chi Lô khởi động trong lần đại hội môn phái, đã giúp cho Dư Tắc Thành có được lực lượng vô cùng, cuối cùng hiện tại Vô Song Kiếm cốt cũng khởi động rồi tiên cốt quả nhiên chính là tiên cốt.

Trong nháy mắt sáu đạo quang mang đánh ra, bắn trúng sáu gã tuần hải Dạ Xoa, vốn kiếm quang hẳn là khiến cho bọn họ nổ nát thây, lại chỉ đem bọn họ nổ lệch một chút, lực của một kiếm này chia đều cho sáu mươi sáu người, tất cả chỉ bị thương nhẹ, bị thương mà không chết.

Mặc dù không chết, thế nhưng Dư Tắc Thành cảm giác được ở trên người sáu mươi sáu người này có một đạo kiếm lực của mình đang chậm rãi bùng lên, dung hợp với chân nguyên của bọn họ đang hấp thu huyết nhục của bọn họ. Dư Tắc Thành rống lớn một tiếng, lập tức mười tám thanh Kim Dực Kiếm điên cuồng vũ động, phát động công kích về phía sáu mươi sáu người, hấp dẫn lực chú ý của bọn họ.

Những tuần hải Dạ Xoa này lập tức vận lên chân nguyên muốn khắc chế tấn công điên cuồng của Dư Tắc Thành. Bọn họ đều cho rằng Dư Tắc Thành hiện tại là hồi quang phản chiếu, chỉ cần đứng vững qua đợt công kích này, bọn họ sẽ thấy được thắng lợi.

Chân nguyên này vừa vận lên lực lượng Cực Nguyên thẩm thấu trong cơ thể bọn họ lập tức bùng nổ, trong nháy mắt sáu mươi sáu người bọn họ toàn bộ chấn động. Trong nháy mắt này đủ để kiếm quang của Dư Tắc Thành bay đến lập tức sáu mươi sáu tuần hải Dạ Xoa toàn bộ nổ "Ẩm" một tiếng, bị Dư Tắc Thành một kiếm bạo thể đồng thời mất mạng.

Dư Tắc Thành kiếm quang vừa chuyển lập tức đem sáu mươi sáu thanh phi kiếm hải xoa trấn áp ở trong kiếm quang, sau đó vươn tay một trảo. Tiên Thiên nhất khí Đại cầm Nã, sáu mươi sáu thanh phi kiếm hải xoa toàn bộ bị Dư Tắc Thành thu lại. Trong nháy mắt những hải xoa này hóa thành một thể. Dư Tắc Thành không có thời gian cẩn thận quan sát, đưa vào trong thế giới Bàn Cổ.

Lúc này bản nguyên của sáu mươi sáu đạo tuần hải Dạ Xoa lao về phía Dư Tắc Thành, đây là tác dụng của Xá Sinh Thủ Nghĩa Quyết. Dư Tắc Thành lập tức khôi phục lực chiến đấu vô cùng, hét lớn:

- Còn ai nữa?

Sáu mươi sáu đạo chân nguyên của tuần hải Dạ Xoa tràn ngập thân thể Dư Tắc Thành, năng lượng hùng mạnh khiến Dư Tắc Thành có cảm giác muốn lật đổ thiên địa này.

Dư Tắc Thành thở dài một cái áp chế loại xung động này, cảm giác này chính là cảm giác mê muội, ngàn vạn lần không nên bị mê hoặc.

Một tiếng hét lớn vừa kết thúc, đối diện hơn mười binh tôm tướng cá đã giết đến, những tạp binh này tu vi thấp, thế nhưng bọn chúng có một điểm hùng mạnh không gì sánh được, chính là không sợ chết chút nào, thà rằng thân thể nát bấy, chỉ cần bắn một giọt tiên huyết lên trên người Dư Tắc Thành, bọn chúng cũng sẽ thoải mái không gì sánh được.

Dư Tắc Thành kiếm quang rung lên hơn mười lính tôm tướng cua lập tức bị Lưu Quang Thuấn Tức Kiếm đánh nát. Dư Tắc Thành ở Hiên Viên Kiếm Phái nóng lòng về nhà, kiếm thuật này sau khi luyện thông liền trở về nhà, căn bản không tu luyện nhiều, trong ba tháng ở nhà cũng là được chăng hay chớ căn bản là không chuyên tâm vào kiếm thuật này chỉ là thỉnh thoảng suy nghĩ một chút.

Lần đại chiến này, chiến đấu kích phát tiềm chất con người nhất. Dư Tắc Thành trong nháy mắt đột phá làm cho kiếm thuật này đạt tới cảnh giới tiểu thành, cùng Cực Nguyên Hà Quang hòa làm một thể có thể tùy ý khu động, lấy quang giết người. Mặc dù còn có một chút vướng mắc, thế nhưng đủ để đánh chết tạp binh Hải tộc trên chiến trường.

Kỳ thực Vô Song Kiếm cốt của Dư Tắc Thành còn cần bồi dưỡng nhiều năm mới có thể sử dụng, thế nhưng gần đây hắn tu tập đạo lý khống chế không gian của Không Ma Kinh, đạo này vừa vặn ám hợp với tiên cốt, nhận kích thích này cho nên tiên cốt sớm kích hoạt cho Dư Tắc Thành sử dụng.

Sau khi đánh chết hơn mười tạp binh, chỉ thấy phía sau lại kéo đến một đám chiến sĩ Hải tộc, bọn họ chen chúc mà tới. Dư Tắc Thành lại giết. Từ đó trở đi binh lính Hải tộc không có ý lùi bước, chỉ có lòng chết trận, trừ phi toàn bộ chết hết, bằng không tuyệt đối không lui về phía sau.

Dư Tắc Thành liên tục đánh chết rất nhiều, hắn thở dài một tiếng, ta trêu không nổi lập tức ngự kiếm bay về phía bờ biển. Nhiều kiến cắn chết voi, song quyền nan địch tứ thủ, mục đích của mình là đi qua Nam Hải này. không cần phân cao thấp với bọn chúng.

Tốc độ ngự kiếm của Dư Tắc Thành nhanh không gì sánh được, mặc dù phía trước thỉnh thoảng có chiến trận của địch nhân chặn lại thế nhưng Dư Tắc Thành sử ra Mãnh Hổ Thiêm Dực Kiếm, lập tức cả người hóa thành một đám lưu quang, nửa hư nửa thực, cái gì cường địch, cái gì chiến trận vào lúc bọn họ còn chưa bố trí xong, trong nháy mắt sát vai lướt qua. không ai có thể ngăn cản.

Một đường bão táp, bay qua mấy ngàn dặm hải vực từ xa nhìn lại chỉ thấy đại lục Nguyên Châu ở ngay trước mắt. Dư Tắc Thành thở phào một cái. không khỏi dừng chân lấy linh tửu đan dược bắt đầu nuốt. Đây là một cửa ải cuối cùng, Tử Sam Long Vương kia tuyệt đối sẽ không dễ dàng buông tha nhất định có cường địch ở đây.


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-1193)