Vay nóng Tima

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 0706

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 0706: Thập Đại Thần khí
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Shopee


Giống như Khẩu Phúc Nhập Đạo tông tế luyện bản mệnh pháp bảo, tất cả đều là pháp bảo làm cơm nấu ăn nồi bát muôi chậu, gáo xẻng bát tô.

Bản mệnh pháp bảo của Tiên Tần tế luyện từ thế giới Bàn cổ khác với các loại pháp bảo khác, bản mệnh pháp bảo tế luyện được chỉ có một công dụng chính là đập, một kích đánh xuống thiên phá địa hủy, vạn vật tan vỡ, bởi vì nó ngự sử chính là va chạm của hai thế giới.

Bản mệnh pháp bảo này kỳ thực chính là hình chiếu của thế giới Bàn Cổ, ngự sử thế giới Bàn cổ này công kích cường địch, một kích đánh xuống, hết thảy thế giới Bàn cổ đều hóa thành lực lượng hủy diệt hùng mạnh, phá hủy cường địch. Đặc biệt là thế giới Bàn cổ đã từng hấp thu Tiên Thiên Linh Bảo, toàn bộ sẽ chuyển hóa thành lực công kích, một kích này sẽ tương đương với ngươi ngự sử một thế giới công kích địch nhân, không gì không thể phá, thậm chí có thể phá hủy thiên địa Cửu Châu.

Năm đó khi Tiên Tần đại chiến Dị tộc, tiên tộc, Tiên Nhân Tiên Tần có thế giới Bàn Cổ làm bản mệnh pháp bảo đều phát ra một kích cuối cùng phá hủy đại lục của đối phương, tinh cầu vỡ nát, đây là vũ khí chiến lược hùng mạnh nhất của Tiên Tần. vũ khí hủy diệt cuối cùng.

Theo sự tế luyện của Dư Tắc Thành, dần dần bản mệnh pháp bảo này thành hình, bản mệnh pháp bảo này tế luyện thành hình đều phải lựa chọn một hình thái, có nhiều loại hình thái để lựa chọn, chung (chuông), đỉnh, sơn, phủ, chuyên (gạch), thứ, trùy, chuy, thuẫn, kỳ (cờ), kính, lô (lò), bối, đản (trứng), hồ lô, đám mây, Ngũ Hành thần quang...

Hiện tại đã tới lúc Dư Tắc Thành lựa chọn, nếu cái này gọi là thế giới Bàn Cổ, vậy còn cần lựa chọn khác sao? Tự nhiên phải chọn hình phủ, chính là Bàn cổ phủ.

Nhất thời hình thái của một thanh phủ cực lớn xuất hiện ở trong tim của Dư Tắc Thành, hình chiếu của thế giới Bàn cổ chậm rãi thành hình, hóa thành một thanh Bàn cổ phủ cực lớn.

Kỳ thực hình thái của bản mệnh pháp bảo cũng có thể nói rằng, vào thời Tiên Tần có nguyên bộ công pháp tường tận, mỗi loại đều có pháp môn phóng xuất của riêng mình, thế nhưng đến hôm nay những công pháp này đều đã thất truyền, cũng không có phân biệt cụ thể. Bất cứ hình thức gì cũng được, chỉ cần xuất ra một đòn khiến cho long trời lở đất là được.

Dư Tắc Thành cứ như vậy khổ tu bảy ngày, cuối cùng hoàn thành tế luyện hình thái thứ nhất của bản mệnh pháp bảo Bàn cổ Phủ, sau đó bắt đầu chuyển sang tế luyện hình thái thứ hai Hiên Viên Kiếm. Đáng tiếc quả nhiên giống như lời nói của Pháp Linh động phủ, tế luyện Hiên Viên Kiếm kia thực sự là gian nan, không phải chuyện một hai năm có thể hoàn thành.

Bảy ngày tế luyện thành công, Dư Tắc Thành yên lặng thu pháp muốn đi ra ngoài một chút, khuyết điểm không thể khống chế được lực lượng của mình vẫn tồn tại chỉ cần bất cẩn một chút là có thể giẫm ra một khe nứt lớn. Kỳ thật hiện tại Dư Tắc Thành cẩn thận làm việc, hoàn toàn có thể khống chế như thường, thế nhưng ánh mắt của hắn đảo hai vòng, cũng không thu hồi lực lượng, ngược lại tùy ý phóng ra, như vậy sẽ tốt hơn.

Dư Tắc Thành đi ra khỏi phòng, nhìn lầu các trước mắt, nơi đó chính là nơi ở của Nam Vân Chân Quân chuyên môn chuẩn bị cho bằng hữu đến trợ quyền. Khi Dư Tắc Thành ra khỏi phòng, lập tức cảm ứng được mấy cỗ khí tức hùng mạnh tồn tại, xem ra bảy ngày này cô cô đã mời tới mấy trợ thủ cường hãn.

Khi Dư Tắc Thành quan sát, bên cạnh truyền đến tiếng quét rác sàn sạt, bởi vì sự tồn tại của lão bất tử làm cho Dư Tắc Thành đối với những tạp dịch trong môn phái này đều vô cùng tôn kính, ai biết có phải lão biến thái kia ngụy trang không.

Dư Tắc Thành thành thành thật thật tránh ra, tùy mắt nhìn thoáng qua người tạp dịch này, người này là một lão nhân tuổi khoảng sáu mươi, bước đi suy yếu, ở trong sân quét từng nhát chổi.

Cái liếc mắt này vốn vô ý, thế nhưng sau đó Dư Tắc Thành lại cả kinh, bởi vì khí tức trên người lão nhân này hắn quá quen thuộc, khí tức này không ngờ chính là lực Thiên Đạo, lão già này chắc chắn mười phần cũng là một Phản Hư Chân Nhất.

Bởi vì loại khí tức này Dư Tắc Thành gặp qua rất nhiều lần trên người của lão bất tử, lão điên, Già Lam, đặc biệt Già Lam, chung sống hàng ngày, quá quen thuộc rồi.

Hơn nữa hắn vốn có bảy loại lực Thiên Đạo, không có việc gì lại quan sát thượng cổ yêu văn, cho dù Phản Hư Chân Nhất ẩn giấu tu vi, nhưng mùi vị của lực Thiên Đạo này, Dư Tắc Thành hoàn toàn có thể ngửi ra.

Đám lão già này làm sao đều thích việc này chứ, giả làm tôi tớ quét rác, con bà nó, thật sự là một đám lão quỷ.

Chờ một chút, không đúng, nhìn tư thế quét rác của lão nhân này vụng về như vậy, lão không phải giống như lão bất tử dựa vào quét rác tu luyện bản tâm, lão hoàn toàn chính là ngụy trang thành một người tôi tớ, vậy mục đích của lão làm như vậy là gì?

Trong khi Dư Tắc Thành tự hỏi, đột nhiên phát hiện, dao động của một loại pháp thuật giống như Thấu Không Đại Thần Niệm Thuật hùng mạnh đang ở trước sau người mình, tỉ mỉ dò xét mình...

Thần niệm này dò xét tự thành một pháp, mặc dù không bằng Thấu Không Việt Giới Hỗn Nguyên Đại Thần Niệm Thuật của Dư Tắc Thành, thế nhưng cũng là một phương pháp có phong cách riêng Thiên Thính Địa Thị, thì ra Phản Hư Chân Nhất này giả dạng làm tôi tớ quét rác, không ngờ là để quan sát mình.

Dư Tắc Thành cắn răng một cái, xoay người đi tới trước mặt Phản Hư Chân Nhất này, hành lễ nói:

- Ra mắt tiền bối. Đệ tử Dư Tắc Thành có lễ.

Phản Hư Chân Nhất Thần Quân này vẫn làm bộ không biết Dư Tắc Thành nói gì, tiếp tục quét rác, chẳng qua thuật Thiên Thính Địa Thị kia biến mất.

Chuyện này càng bại lộ hơn nữa, không có tôi tớ nào dám không đếm xỉa tới câu hỏi của Nguyên Anh Chân Quân như vậy, Dư Tắc Thành càng thêm cung kính nói:

- Phong thái của tiền bối chẳng khác năm xưa, giống hệt như lời nói của tổ sư lão phong tử, hôm nay được gặp thực sự là tam sinh hữu hạnh, đệ tử có lễ.

Dư Tắc Thành mượn cớ của lão điên bắt đầu ba hoa một lúc, may là khả năng ba hoa của hắn cũng khá, chuyện gì cũng nói được, chuyện gì cũng ba hoa khoác lác được.

Người hầu quét rác kia ngừng quét rác, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Dư Tắc Thành nói:

- Hắn thật sự nói như vậy? Hắn còn nhớ ta sao?

Lời này thốt ra rõ ràng là nữ âm, thảo nào Dư Tắc Thành vừa rồi phát giác tư thế quét rác của nàng bất thường, thì ra nàng là một nữ nhân.

Nghe lời nói này, thanh âm chần chờ, có chút run rẩy, xem ra người này và lão điên năm xưa có chút quan hệ, Dư Tắc Thành ác ý đoán rằng, không biết người này có phải bị lão điên ruồng bỏ hay không, thế nhưng ngoài miệng không thể nói như vậy:

- Sư tổ vẫn nhớ mãi không quên, có lúc lẩm bẩm nhắc tới ngài, ta chỉ ngẫu nhiên nghe được, không biết rõ thực tình, mong tiền bối thứ lỗi.

Ý của Dư Tắc Thành, đây là ta nghe trộm được, không trọn vẹn đầy đủ, rất nhiều chuyện ta không biết, không nên oán ta lừa ngươi.

Người kia thở dài một tiếng, trong nháy mắt thần thể biến hóa, từ một tôi tớ hạ nhân biến thành một phụ nhân ung dung cao quý, quý khí đầy người, mặc dù hiện tại nhìn như bốn mươi tuổi thế nhưng bàn tay trắng nõn mềm mại, da dẻ mịn màng, răng trắng như ngọc, năm xưa nhất định là một thiếu nữ xinh đẹp.

Trong lòng Dư Tắc Thành thầm vui mừng. Chân Nhất này không ngờ bị mình lừa dối, lộ ra chân thân.

Nàng chậm rãi nói: -

- Dư Chân Quân, xem ra người nhất định là người vệ đạo của Hiên Viên Kiếm Phái, Hiên Viên Thần Kiếm có ở trong tay ngươi không?

Lời này hỏi thật nhỏ nhẹ, thế nhưng lại có một khí thế không thể nào kháng cự, Dư Tắc Thành không tự chủ được đáp:

- Hiên Viên Thần Kiếm? Vật gì vậy? Ta không biết.

Lời này vừa nói ra, Dư Tắc Thành không tự chủ được bưng kín miệng của mình, căm tức nữ tử này. Nàng hoàn toàn là giả bộ, lại lợi dụng khoảnh khắc mình mừng thầm sử ra bí pháp trực tiếp vấn tâm, câu đáp của mình vừa rồi không có khả năng nói dối, nếu như nàng hỏi vấn đề khác, bí mật gì mình cũng sẽ nói ra.

Đây mới là Phản Hư Chân Nhất, có lẽ ngay từ đâu nàng đã tận lực làm như vậy, mình còn xem thường người ta, nếm phải thiệt thòi.

Thấy Dư Tắc Thành tức giận, nàng áy náy cười nói với Dư Tắc Thành:

- Xin lỗi, chúng ta chỉ là hoài nghi mà thôi, được rồi, hiện tại hoài nghi đã tan, ta đã nói là không có khả năng, chuyện này tuyệt đối không có khả năng mà...

- Thế nhưng khi ngươi thành Anh, thiên địa xuất hiện bảy dị tượng, đây là tình huống ba ngàn năm qua chưa từng có, đã sớm truyền khắp thiên hạ, bọn Nam Vân không có tư cách biết, nhưng chúng ta đã lưu ý ngươi từ lâu.

- Đến lúc này ba tháng lẻ sáu ngày, ngươi còn không thể khống chế khí tức của mình, vậy chỉ có một khả năng, ngươi nắm giữ Thần khí tối cao Hiên Viên Thần Kiếm của Hiên Viên Kiếm Phái.

Lời này thốt ra, Dư Tắc Thành nhất thời ngẩn người, thời gian từ khi mình thành Anh đến giờ, người ta đã tính chính xác đến số ngày, Nam Vân Chân Quân cũng không có tư cách biết, đây là chuyện gì?

Dư Tắc Thành chần chừ nói:

- Hiên Viên Thần Kiếm? Đó là cái gì?

Chân Nhất Thần Quân này đáp:

- Hiên Viên Thần Kiếm, đứng đầu thượng cổ Thập Đại Thần khí kiếm của Hiên Viên hoàng đế ngự dụng, dựa vào kiếm này Nhân tộc chúng ta mới có thể đánh bại Đại Liên Minh Dị tộc kia, chiếm cứ Thương Khung Lục Vực này.

- Về sau Hiên Viên hoàng đế phi thăng, kiếm này đã xuất hiện sáu lần trong lịch sử, trong đó Đại Võ Thần Đế, Tiên Tần Thủy Hoàng sử dụng qua, mỗi lần đều là đại chiến hủy thiên diệt địa.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1193)