Vay nóng Homecredit

Truyện:Tiên Ngạo - Chương 0099

Tiên Ngạo
Trọn bộ 1193 chương
Chương 0099: Phi kiếm thăng bậc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1193)

Siêu sale Shopee


Có một người hướng dẫn du lịch như vậy so với đi một mình hay hơn rất nhiều. Dư Tắc Thành mải mê nghe các loại truyền thuvết. không ngờ đã lên trên Tây Lĩnh từ lúc nào không hay không biết, tiến vào hội trường Đại Hội Thăng Tiên. Tiến vào bình đài trên Tây Lĩnh, Dư Tắc Thành bất chợt có cảm giác như vừa tiến vào thế giới khác. Đây không phải là ảo giác, mà là cảm giác vừa đi vào kết giới pháp trận.

Tín vật mà Thạch đại phu đưa cho Dư Tắc Thành bất chợt nóng lên trên người hắn, cốt Luân Vọng Nguyệt kinh nghiệm phong phú bèn nói:

- Dư lão đệ chậm đã, tín vật này đã phát ra tín hiệu, lát nữa Thạch tiền bối sẽ phái người tới đón ngươi.

- Các ngươi là hạt giống do trưởng lão tiến cử sẽ tiến vào nơi ở của sáu phái, nơi đó chúng ta không vào được. Nếu ngươi muốn tìm chúng ta hãy đi ra chỗ ở của các thế gia mà tìm, chúng ta ở phòng Ất Ngọ số một trăm hai mươi bảy.

Trong lúc bọn họ còn đang nói chuyện phiếm, chợt có một người từ trên không bay xuống, chính là đồ đệ của Thạch đại phu. Liễu Tuyền Cơ.

Sắc mặt nàng trong trẻo nhưng hết sức lạnh lùng, chào cốt Luân Vọng Nguyệt một cái, sau đó nhìn quanh quất hỏi:

- Vọng Thiên Đại ca đâu?

Cốt Luân Vọng Nguyệt đau đớn nói:

- Trên đường gặp phải tai họa, đã đi rồi...

Thần sắc Liễu Tuyền Cơ cũng tỏ ra buồn bã, nói:

- Không thể nào. Vọng Thiên Đại ca đã đi rồi? Phải chăng là Dư Tắc Thành ngươi làm liên lụy Đại ca nên mới xảy ra như thế?

Dư Tắc Thành cảm thấy vô cùng giận dữ, nàng này nhìn thấy hắn cũng không chào hỏi, vừa nói câu đầu tiên đã chụp mũ hắn, xem ra nàng có thành kiến với hắn, cho nên mới cố ý làm như vậy. Mình luôn luôn cung kính đối với nàng, không hề đắc tội nàng, vì sao nàng lại đối xử vói mình như vậy?

Cốt Luân Vọng Nguyệt bên cạnh vội vàng nói:

- Chuyện này không có liên quan gì tới Dư huynh đệ, còn nhờ hắn đã cứu chúng ta, nếu không tất cả chúng ta đã chết giữa đường.

Liễu Tuyền Cơ nhướng mày nói:

- Nếu đã như thế cũng không nên bi thương quá mức. Tề Vãn ngươi theo ta đi đi, ta dẫn kiến cho ngươi một chút, về phần hiệu quả như thế nào, có thể tiến vào sư môn hay không, vậy phải xem duyên phận của ngươi, cũng coi như không làm thất vọng cốt Luân Đại ca.

Cốt Luân Vọng Nguvệt lập tức mừng rỡ, liên tục nói lời cảm tạ. Sau đó nhìn Liễu Tuyền Cơ dẫn theo Dư Tắc Thành và cốt Luân Tề Văn đi vào nơi ở của sáu phái.

Liễu Tuyền Cơ dẫn theo Dư Tắc Thành và cốt Luân Tề Văn đi vào nơi ở của sáu phái, Dư Tắc Thành lập tức cảm giác được nơi này còn có kết giới pháp trận. Liễu Tuyền Cơ đưa Dư Tắc Thành tới trước cửa một đại điện, bèn nói:

- Dư Tắc Thành, ngươi tiến vào đây có thể gặp được sư tôn, ta dẫn Tề Văn đi xung quanh một chút, tìm kiếm sư huynh quen biết, đề cử cho y một chút.

Dư Tắc Thành nói:

- Được rồi, hài tử Tề Văn không tồi, mong nàng giúp đỡ.

Nói xong định đi vào đại điện, không ngờ rằng Liễu Tuyền Cơ lên tiếng nói:

- Chậm đã Dư Tắc Thành, ta có đôi lời muốn nói, có thể ngươi không thích nghe nhưng ta vẫn phải nói. Lưu Thi Vận nàng tiền đồ quảng đại, không phải ngươi ta có thể sánh bằng, nhưng nàng đối với ngươi chôn chặt thâm tình, cũng vì mối tình này làm chậm trễ tiền đồ tiên lộ. Nếu ngươi yêu nàng, đối tốt với nàng, vậy nên dùng tuệ kiếm trảm tơ tình, cắt đứt quan hệ cùng nàng, tránh cho gây chậm trễ con đường tu tiên của nàng.

Dư Tắc Thành nghe hết lời Liễu Tuyền Cơ nói, sau khi nghe xong bèn đáp:

- Tuyền Cơ muội muội, ta khuyên muội một câu, không nên nhàn rỗi quá mà lo chuyện bao đồng như vậy. Loài chim én chim sẻ nho nhỏ làm sao hiểu được chí lớn của chim hồng chim hộc, không nên thấy bầu trời trên đầu chỉ to bằng bàn tay, bèn nghĩ rằng người khác cũng là ếch ngồi đáy giếng như muội... Con đường của ta làm sao muội có thể hiểu và thao túng được?

Dư Tắc Thành gằn từng tiếng một, sắc mặt lạnh như băng, sau đó xoay người rời khỏi.

không thèm đếm xía tới Liễu Tuyền Cơ đang nổi giận đùng đùng phía sau, kiên định đi từng bước một vào trong đại điện.

Bên trong đại điện hơi nước lượn lờ, nơi này chính là trọng địa pháp môn của Thủy Vân tông. Dư Tắc Thành chậm rãi tiến về phía trước, ở trung tâm đại điện có một lão nhân ngồi trên bồ đoàn, đang giảng pháp. Phía dưới có hơn hai mươi người đang quỳ nghe, trong đó có Thạch đại phu và Lưu Thi Vận.

Dư Tắc Thành chậm rãi tới gần, sau đó lựa chọn một bồ đoàn bên ngoài nhất, cũng quỳ xuống, gia nhập vào hàng ngũ những người nghe pháp.

- Thiên địa vạn pháp, cho dù có cùng nguồn gốc cũng sẽ hóa sinh vô số. Băng tuyết đều là nguồn gốc sinh ra Thủy, là do hàn khí biến thành. Nhưng cái rét lạnh của băng đến từ đại địa, cho nên chứa đựng thuộc tính Đại Địa. Tuyết từ không trung rơi xuống, cho nén nó là thuộc tính Không Trung. Tuy rằng chúng đều là thuộc tính Thủy biến dị. nhưng có bản chất không khác. Cho nên khi tu luyện Hàn Băng Kính và Bạo Tuyết Công, chúng ta phải chú ý như thế...

Lão nhản chậm rãi giảng giải, tuy rằng Dư Tắc Thảnh nghe đề cập rất nhiều tới bí pháp Thủy Vân tông, nhưng hắn vẫn không thể nào hiểu được, chỉ có thể mơ hồ biết được một hai phần nội dung trong đó nhưng vẫn có cảm giác thu được lợi ích rất nhiều. Có người dẫn đường quả thật tốt hơn gấp trăm lần so với tán tu như mình.

Dư Tắc Thành không khỏi gật gật đầu, không tự chủ bất giác ngồi thẳng người, cẩn thận lắng nghe, không để sót một câu nửa chữ, ghi tạc cẩn thận trong lòng. Nhận được sự chỉ điểm như vậy, thật ra rất đáng để mình cúi đầu.

Lúc này lão nhân chú ý hắn, cuối cùng nói:

- Ta đã nói rất nhiều lần, nghe pháp không phân sau trước, bọn đồ nhi của ta là hài tử của ta, quỳ cũng không sao, các vị đạo hữu không cần quỳ như thế. Mọi người cùng nhau nổ lực cùng bước trên con đường tu tiên. Được rồi, hôm nay chấm dứt, mười ngày sau ta lại khai đàn.

Nói xong lão nhân vung tay lên, tất cả mọi người bị một lực lượng phiêu nhiên nâng dậy, hóa ra nghe pháp không có quy củ phải quỳ như vậy. Nhưng mình là đệ tử của Thạch đại phu, ai cũng quỳ cả, nếu mình không quỳ. Thạch đại phu cũng sẽ không dễ nói chuvện như sư phụ của lão, đây là biểu hiện khinh thường lão, tuyệt đối sẽ máu tươi dây ra ba thước. Bất quá có thể nghe được pháp lý thấu triệt rõ ràng như vậy, thật ra cũng đáng để quỳ xuống.

Mọi người lục tục đứng lên cáo từ lão nhân, cuối cùng chỉ còn lại bảy người, trong đó có Thạch đại phu và Lưu Thi Vận. Lưu Thi Vận nhìn chăm chú Dư Tắc Thành, trong mắt nàng bốc lửa, nóng bỏng vô cùng, người mù cũng có thể nhìn ra tình ý của nàng.

Nhìn thấy cảnh tượng này không biết ai buông một tiếng thở dài. Lúc này Thạch đại phu cũng nhìn thấy Dư Tắc Thành, bèn nói với hắn:

- Ngươi đã đến rồi, Dư Tắc Thành.

Dư Tắc Thành gật đầu, bên cạnh có một trung niên nho sinh ăn mặc như trưởng lão lên tiếng nói:

- Đây là đệ tử do Thạch sư đệ ngươi đề cử sao? Hắn rõ ràng là Ngũ Hành Linh Căn, căn bản không có tiền đồ tu tiên. Thạch sư đệ ngươi làm như vậy là lạm dụng quyền trường lão, ta sẽ đưa lên trưởng lão hội tiến hành trách phạt đối với ngươi, bãi miễn quyền trưởng lão của ngươi.

Người này lớn tiếng trách cứ Thạch đại phu, Thạch đại phu vẫn tỏ ra bình tĩnh nói:

- Lần đại hội Thăng Tiên này, ta để cử Lưu Thi Vận và Dư Tắc Thành tiến vào nội môn, cho dù Trần sư huynh ngươi báo lên trường lão hội về sau triệt thoái chức vị trưởng lão của ta lần này ta cũng vẫn tiến cử hai người bọn chúng. Hai người bọn chúng phải được tiến vào nội môn.

- Dư Tắc Thành, chuvện ta đáp ứng với ngươi, nhất định sẽ làm được, để ta xem ai không cho ngươi tiến vào nội môn một trong sáu phái, dù là Thủy sư h, đệ tử của chưởng môn cùng không dễ ngăn cản được ta.

Hóa ra người này chính là Trần hộ pháp mà Liễu Tuyền Cơ đã từng đề cập qua, y vẫn có thành kiến với Thạch đại phụ hiện tại bạo phát. Ra ngoài dự liệu của Dư Tắc Thành, Thạch đại phu vẫn kiên quyết che chở hắn, cho dù mất đi chức vị trưởng lão, cũng không chút e dè kiên trì ý định của lão, đề cử hắn tiến vào sáu phái, hoàn toàn phủ định những ấn tượng tiêu cực trước kia của hắn đối với lão. Truyện Tiên Hiệp -

Trần hộ pháp nghe nói như thế, bèn đáp:

- Mọi người nghe rồi chứ, đây là lão nói, quả thật là cứng đầu ốổ chấp, khăng khăng một mực, ta muốn thượng tấu lên trưởng lão hội...

Bên kia, lão nhân vừa thuyết pháp đột nhiên lên tiếng nói:

Bọn nhãi các ngươi không nhìn thấy ta còn ở nơi này sao? Trời sập hay sao, có gì mà tranh cãi ẩm ĩ?

Lập tức tất cả mọi người im bặt không nói, lão nhân lại nói thêm:

- Tắc Thành, ngươi lại đây.

Dư Tắc Thành chậm rãi tiến về phía trước, lúc này mới phát hiện đầu mày lão nhân vô cùng phóng khoáng, lông mi dài chừng một thước, phất phơ giữa không trung, bay về phía hai bên thái dương. Hơn nữa đầu tóc và lông mi tựa như do hơi nước tạo thành, không hề giống như lông tóc bình thường của con người. Lão nhân ngồi ở chồ đó, mặt đất vốn được khảm đá cẩm thạch nhưng xung quanh lão trong vòng ba thước, bên dưới bồ đoàn, chính là mắt của một ngọn linh tuyền, không ngừng có nước trong toát ra, nước trong này rời khỏi lão ba thước bèn hoàn toàn hóa khí.

- Đây là cao thủ Kim Đan kỳ, cao thủ Kim Đan kỳ trong truyền thuyết đều là như thế; trong cơ thể sau khi ngưng kết kim đan, thân thể sẽ xuất hiện dị tượng. Dị tượng này có thể che giấu, hơn nữa nghe nói đạt tới cảnh giới Kim Đan đỉnh phong, tiến vào Nguyên Anh kỳ, dị tượng này sẽ biến mất, thân thể sẽ trở lại giống như phàm nhân. Hắn từng gặp qua Tẩy Tâm chân nhân, cũng là như thế.

Lão nhân chính là ân sư của Thạch đại phu, Thủy Vân tông cao thủ Kim Đan kỳ Vân Nhược Trân, đạo hiệu Tùng Tuyền chân nhân. Lúc này lão nhìn Dư Tắc Thành nói:

- Được, có thể gia nhập nội môn sáu phái ta, Tắc Thành ngươi bất quá chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng đã đạt tới cảnh giới Thai Tức sơ cấp, hoàn toàn có thể gia nhập sáu phái ta tu hành.

Lão vừa thốt ra lời này, lập tức phía dưới vài tên đệ tử của lão cả kinh. Hiện tại Dư Tắc Thành bất quá mới mười sáu mà đã đạt tới cảnh giới Thai Tức, dù là kẻ có được hai, ba tầng Linh Căn cũng không có được tiến cảnh như vậy huống chi là Ngũ Hành Linh Căn. Phải biết rẳng tu luyện từ cảnh giới Dẫn Khí đến cảnh giới Thai Tức là một cửa ải ngặt nghèo. Ngũ Hành Linh Căn tu luyện gian nan, tuyệt đối không thể đạt tới trình độ này.

Tùng Tuyền chân nhân còn nói thêm:

- Này Tắc Thành, Hải Thiên ra sức đề cử ngươi, xem ra y thật là tinh mắt, bất quá y cũng không thể nhìn ra ngươi thân đủ tiên cốt. Phải chăng tim của ngươi khác với người thường, ngươi có thể ngay lập tức gia tăng mấy trăm nhịp đập. Lại thêm sinh mệnh lực cũng kiên cường hơn so với người khác, tim có thể đình chỉ không nhảy cũng khôngbị ảnh hưởng?

Đây là chỗ khác biệt của cao thủ Kim Đan kỳ, chỉ cần nhìn thoáng qua đã phát hiện ra tim của Dư Tắc Thành khác với người thường, chuyện này cũng vừa khéo giải thích được nguyên nhân tốc độ tu luvện của Dư Tắc Thành lại nhanh như vậy. May mắn là lão chỉ mới tùy ý nhìn thoáng qua, nếu không nhất định lão sẽ phát hiện ra công pháp Dư Tắc Thành không giống bình thường.

Dư Tắc Thành đáp lại:

- Tiên sư anh minh, sinh mệnh lực của đệ tử mạnh hơn so với những người khác.

Tùng Tuyền chân nhân gật gật đầu nói:

- Đó chính là tiên cốt Huyết Yểm Chi Tâm. Máu trong thân thể của ngươi khác với người thường, cho nên ngươi mới có thể đạt tới cảnh giới như vậy. Không tồi, không tồi... Hải Thiên, ngươi đưa minh bài cho hài tử này, liệt hắn vào nhị cấp tiên chủng, sau đó chờ sáu phái chọn lựa. Đến lúc đó phải xem tiên duyên của ngươi, để xem ngươi có thể tiến vào một trong sáu phái, trở thành đệ tử nội môn hay không.

Tùng Tuyền chân nhân khen ngợi một phen như vậy, tên Trần hộ pháp kia lập tức không thể nói gì. Sắc mặt đỏ bừng lui ra phía sau không dám lên tiếng nữa.

Thạch đại phu hãnh diện lớn tiếng trả lời:

-Dạ!

Tùng Tuyền chân nhân lại nói:

- Lần đầu gặp mặt, ta hẳn phải cho tên tiểu bối ngươi một món pháp khí, nhưng hôm nay ta không có mang theo trên người, ngày mai ngươi đến Ngọa Vân các mà lấy.

Dư Tắc Thành linh cơ thoáng động, bèn nói:

- Tạ ơn tiên sư ban ân, đệ tử có một thỉnh cầu, đệ tử không cần pháp khí gì cả. Đệ tử có một thanh phi kiếm nhị giai Trấn Hồn Cương Mộc kiếm tự mình luyện chế, đồng thời còn có pháp dẫn và tài liệu thăng bậc cho kiếm này nhưng năng lực hữu hạn, không thể tiến hành luyện chế thăng bậc cho phi kiếm, khẩn cầu tiên sư giúp đệ tử luyện kiếm.

Nói xong, Dư Tắc Thành lấy Trấn Hồn Cương Mộc kiếm nhị giai, pháp dẫn luyện kiếm cùng một Long Linh ra. Không thấy Tùng Tuyền chân nhân có động tác gì, nhưng tất cả ba món đồ trong tay Dư Tắc Thành ngay lập tức bay vào trong tay lão, sau đó lão nhắm mắt dùng thần thức cảm nhận một chút, mới nói:

- Được, A Tĩnh, ngươi đi gọi bọn Thủy Hàn tới đây, ta sẽ luyện kiếm ngay tại chỗ, các ngươi có thể học được bao nhiêu hay bấy nhiêu.

A Tĩnh chính là Trần hộ pháp mới vừa rồi làm khó Thạch đại phu. Y cất tiếng tuân lệnh, sau đó phóng thích sơn phù kêu gọi vài người khác. Như vậy xem ra Tùng Tuyền chân nhân vẫn thích Trần hộ pháp, trong hàng đệ tử, Thạch đại phu cũng không được sủng ái.

Lúc này có người hỏi:

- Sư tôn. Cẩm Yên phái Mã Ngọc sư đệ có thể đến xem được không?

Tùng Tuyền chân nhân nhắm mắt gật gật đầu, lập tức bao gồm Thạch đại phu, những người này đều thả ra hạc giấy truyền thư. Phi hạc bay ra ngoài không đến mười lần hô hấp đã thấy kiếm quang tụ tập nơi này, có người lục tục tiến vào đại điện. Những người này sau khi tiến vào cũng không nói gì, yên lặng đứng phía sau mọi người, cùng chờ đợi.

Sau thời gian chừng một nén nhang, trong đại điện đã có khoảng hơn ba mươi người. Tùng Tuyền chân nhân mới mở mắt ra, sau đó thân thể lơ lửng bay lên, nói:

- Kiếm này tên gọi Trấn Hồn Cương Mộc kiếm, là phi kiếm nhị giai Cương Mộc kiếm biến dị mà thành. Kiếm này là do Dưỡng Kiếm quyết luyện chế ra được Linh Mộc kiếm, sau đó lại dùng Uẩn Kiếm thuật dung hợp kỳ vật ra được Cương Mộc kiếm. Tiêu kỳ vật này căn cứ thành phần kim loại trên thân kiếm và pháp thuật có được, hẳn là pháp khí Trấn Hồn Kim Chuyên tứ giai.

Nghe vậy Dư Tắc Thành liên tục gật đầu, lão nói rất chuẩn xác.

Tùng Tuyền chân nhân còn nói thêm:

- Hiện tại ta muốn bắt nó kết hợp cùng thú linh, thăng bậc luyện ra Đấu Long Thiên Cương kiếm, ta sẽ sử dụng phương pháp khác mà không phải là phương pháp của kiếm dẫn này chính là bí pháp Lãnh Ngưng Luyện Kiếm Thuật chuyên dùng luyện kiếm của Thủy Vân tông ta. Các ngươi đều đã Trúc Cơ thành công, hãy nghiền ngẫm thật cẩn thận pháp môn luyện kiếm của ta, có thể nhìn ra được bao nhiêu, vậy phải xem duyên phận của từng người các ngươi. Một pháp thông thì vạn pháp đều thông, nếu các ngươi có thể xem hiểu, đối với chuyện ngưng kết Kim Đan của các ngươi sẽ có ích lợi rất nhiều.

Nói xong, Tùng Tuyền chân nhân run tay lên, Trấn Hồn Cương Mộc kiếm lơ lửng trên không, sau đó lão liên tiếp làm vài thủ thế, những thủ thế này là cố ý làm cho bọn đồ tử đồ tôn của lão thấy được rõ ràng. Chỉ thấy xung quanh phi kiếm xuất hiện vô số băng sương, băng sương này đông cứng phi kiếm lại, sau đó băng sương bắt đầu ngưng kết pháp trận lập thể giữa không trung.

Pháp trận này không ngừng biến hóa, người bên cạnh nhìn xem như si như say. Thế nhưng Dư Tắc Thành xem hồi lâu cũng không hiểu được, ngược lại càng nhìn càng cảm thấy đầu óc choáng váng, hắn bèn nhắm mắt lại không nhìn nữa.

Cứ như vậy pháp trận biến hóa hai mươi mốt lần, Tùng Tuyền chân nhân quát khẽ một tiếng, Long Linh kia liên chậm rãi bay lên, rót vào trong phi kiếm. Tùng Tuyền chân nhân đột nhiên nhướng mày sau đó dùng sức một chút, lập tức một tiếng rồng gầm vang lên, luyện kiếm chấm dứt.

Dư Tắc Thành nhìn lại, chỉ thấy giữa không trung xuất hiện một thanh phi kiếm màu bạch kim, thân kiếm thon thả mà đài, giống như hình rồng có khí tức chiến đấu khó hiểu, vừa nhìn đã biết là phi kiếm vì chiến đấu mà sinh.

Tùng Tuyền chán nhân nói:

Tắc Thành này, nguyên liệu Long Linh của ngươi là giả. Nhìn bề ngoài hùng mạnh, thật ra đầu voi đuôi chuột, suýt chút nữa thì hỏng việc, vốn ta muốn giữ lại toàn bộ thuộc tính Kim Mộc của kiếm này nhưng Long Linh này ngập tràn khí thế tàn ác. Ta không có cách nào đành phải lấy Kim phá Mộc hóa tất cả thuộc tính Mộc thành thuộc tính Kim, cho nên Đấu Long Thiên Cương kiếm này đã hoàn toàn trở thành phi kiếm thuộc tính Kim.

- Các ngươi đều học được bao nhiêu, hãy trở về tự mình nghiền ngẫm. Nếu có điều gì không hiểu, mười ngày sau trở lại pháp đàn hỏi lại ta.

Nói xong Tùng Tuyền chân nhân nhắm mắt lại, lập tức cà người hóa thành bọt nước, vù một tiếng tan đi, lão đã trở về nghỉ ngơi.

Dư Tắc Thành thử nhắm phi kiếm vẫy tay một cái, lập tức phi kiếm cũng giống như trước đây vù một tiếng bay đến trước mặt Dư Tắc Thành. Bây giờ nó có thêm sát khí so với trước kia, tốc độ cũng nhanh hơn ba phần.

Hiện tại tất cả mọi người đều có mặt ở nơi đây, không phải lả lúc thử xem phi kiếm. Dư Tắc Thành cảm ứng một chút, Chư Kiền Hồn Si Thú vẫn còn trong kiếm. Sau đó hắn bắt chước dáng vẻ của Lục Thủ Chân Quân, chỉ tay vào phi kiếm, nói:

-Hợp!

Lập tức kiếm quang chợt lóe, thanh phi kiếm kia hóa thành một quang điểm, nháy mắt bay vào mắt trái Dư Tắc Thành, dung hợp vào trong thân thể hắn.

Dư Tắc Thành cũng không biết, một động tác hắn cho rằng rất đơn giản vừa rồi đại biểu cho cái gì. Trước kia Thạch đại phu bình luận phi kiếm tam giai, từng nói phi kiếm tam giai có thể dung nhập vào thân thể, dùng thân thể nuôi dưỡng. Dư Tắc Thành chỉ nghĩ đây là sự tình rất đơn giản, ai ai cũng có thể làm được.

Thật ra chuyện này thuộc về pháp môn cao cấp, vừa yêu cầu người ngự kiếm phải ăn ý với thuộc tính của phi kiếm, vừa phải nắm giữ kỹ xão ngự kiếm rất cao còn chú trọng tới cơ duyên ngộ đạo, có yêu cầu rất cao về thiên phú của người ngự kiếm. Cho dù là những cao nhân Trúc Cơ kỳ đang có mặt ở đây vẫn có người không thể cất chứa phi kiếm pháp khí vào trong thân thể.

Kiếm của Dư Tắc Thành chỉ là vừa mới luyện thành, hắn đã có thể trực tiếp dung kiếm nhập thể, lập tức khiến cho mọi người ngẩn ngơ. Chuyện này chỉ có một khả năng, đó chính là thiên phú của Dư Tắc Thành về điểu khiển phi kiếm thật quá tốt, nếu không tuyệt đối không có khả năng làm chuvện này một cách thoải mái nhẹ nhàng như vậy. Lập tức ánh mắt mọi người nhìn Dư Tắc Thành đã biến đổi.

Phi kiếm Dư Tắc Thành nhập thể. Thạch đại phu lại nói:

- Tắc Thành, ta mang ngươi đến chỗ tổng quản sáu phái chế minh bài, ghi chép tin tức, sau đó phân phối phòng ở, ở đó chờ mệnh lệnh.

Dư Tắc Thành đáp lại:

-Dạ!

Chợt tiếng Lưu Thi Vận vang lên:

- Sư huynh, hay là để ta đi cho. Dư Đại ca, ta đưa huynh đi...

Nói xong, Lưu Thi Vận kéo tay Dư Tắc Thành, lập tức chạy ra ngoài điện, không thèm để ý tới những ánh mắt nhìn nàng.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1193)