← Ch.0572 | Ch.0574 → |
Vương Lâm trầm ngâm, hắn dừng lại ở đất Yêu Linh này càng lâu, càng cảm giác được nơi này quỷ dị khắp nơi. Đầu tiên là bức tranh Hoàng Long, sau đó là một người giống Mặc Phi, còn có người đàn ông vạm vỡ cực kỳ giống Lăng Thiên Hậu.
Ánh mắt Vương Lâm chớp động, lẩm bẩm:
- Thiên Vận Tử làm theo mệnh trời, hắn nếu cố ý muốn ta đi vào nơi đây sợ là có mục đích khác. Lúc trước ta ở Thiên Vận tinh, Bạch Vi kia từng chỉ ra, tất cả đệ tử của Thiên Vận tử tu hành hơn vạn năm, tuyệt đại bộ phận đều đã biến mất. Chỉ có điều những sư huynh mất tích này có liên quan gì tới đất Yêu Linh này hay không?
Vương Lâm sờ sờ túi trữ vật, trong mắt lóe lên ánh sáng lạnh, trong lòng nói:
- Mặc kệ thế nào. Chỉ cần thực lực bản thân đủ mạnh mặc cho nơi đây quỷ dị đến đâu cũng vô pháp động đến đạo tâm của ta!
Vương Lâm khép hai mắt lại, nguyên thần tiếp tục khắc sâu lạc ấn lên Tán ma trong cơ thể. Không ngừng đem lạc ấn này hướng vào nơi sâu trong hồn Tán ma, chậm rãi ngưng kết.
Ngoài ra, theo người trong tộc bộ lạc Luyện Hồn tăng lên càng ngày càng nhiều người không ngừng tu luyện thuật Luyện Hồn. Mặt khác nơi đây là chiến trường viễn cổ, ở đây ẩn chứa rất nhiều hồn phách. Tuy nói tuyệt đại bộ phận đều dấu ở sâu trong lòng đất, nhưng theo bộ lạc Luyện Hồn di chuyển tới đây, dần dần từng cái hố sâu bị đào móc ra. Ở dưới đất tu luyện, trở thành một phương thức độc đáo tu hành thuật Luyện Hồn của bộ lạc Luyện Hồn.
Đây chỉ là một trong những phương pháp tu hành thuật Luyện Hồn, còn có một phương pháp hiệu quả đó là phải đi quận Hỏa Yêu hấp thu hồn những yêu binh đã chết.
Chẳng qua những người có thể đi phải là người tu hành có hiệu quả mới có tư cách. Mỗi một người trong tộc muốn một mình ra ngoài đi quận Hỏa Yêu, đều phải bị Âu Dương Hoa đích thân khảo hạch xong mới quyết định đi hay không.
Toàn bộ lạc Luyện Hồn đang dùng tốc độ cực nhanh phát triển. Loại lớn mạnh này đang tăng trưởng mỗi ngày, giống như một con bướm nhỏ ở trong kén hấp thu chất bổ dưỡng. Cuối cùng sẽ có một ngày có thể phá kén mà ra, rung động chín quận!
Ở trong tim mỗi một người trong tộc, tháp cao ở trung tâm phạm vi mười dặm đất trống là thánh địa cao cao tại thượng, tuyệt không cho phép bất kỳ sự bôi nhọ nào, giống như thần linh!
Về phần Vương Lâm ở trong tháp mười năm không ra ngoài kia, lại là Lão tổ trong lòng tất cả mọi người, là người thủ hộ của bọn họ!
Vương Lâm cả ngày trừ việc củng cố lạc ấn trên Tán ma thì đánh ra từng đạo cấm chế dung nhập vào trong Cấm phiên. Chín ngàn chín trăm chín mươi chín tổ hợp cấm chế trong mười năm này, được Vương Lâm không ngừng thôi diễn, chậm rãi tới gần.
Tôn Hồn Phiên đã sớm được Vương Lâm tản ra. Mười vạn hồn phách bên trong hóa thành mây đen bao phủ bầu trời bộ lạc Luyện Hồn. Từng hồi tiếng hô khóc không lúc nào ngừng, trở thành một dấu hiệu đặc thù ở trong bộ lạc Luyện Hồn.
Xạ Thần Xa, Vương Lâm cũng rút ra thời gian phí nhiều tâm tư cân nhắc năm đạo phong ấn ở trên. Năm xưa lúc hắn Anh Biến trung kỳ miễn cưỡng có thể mở ra một đạo phong ấn. Giờ phút này tu vi đạt tới Vấn Đỉnh, đạo phong ấn thứ nhất đã có thể thành thạo. Nhưng việc này không thể thỏa mãn Vương Lâm, hắn cần là đạo phong ấn thứ hai!
Sau khi đạo phong ấn thứ nhất mở ra, Xạ Thần Xa này có thể uy hiếp tu sĩ Anh Biến hậu kỳ đại viên mãn. Về phần đạo phong ấn thứ hai, Vương Lâm thần thức chỉ đảo qua liền lập tức bị từng đạo lôi quang ở bên trong truy tìm trực tiếp đuổi theo ra. Vương Lâm sớm có chuẩn bị, tiên lực trong cơ thể vừa động vài giây sau mới nghiền nát được lôi quang này.
Thông qua lôi quang này, Vương Lâm phán đoán nếu đạo phong ấn thứ hai này giải trừ, uy lực của hồn thú nhất định rất mạnh. Hơn nữa chỉ sợ dưới đạo phong ấn thứ hai này là phong, lực lượng của hồn thú Lôi!
Phải biết rằng Xạ Thần Xa này là vật tiên giới, người chế tạo ra từng nói vật này là khí giới cực mạnh, ban thưởng tên Xạ thần. Giọng điệu mặc dù điên cuồng nhưng uy lực với mấy trăm năm hiểu biết của Vương Lâm, trong lòng ít nhiều không có tin toàn bộ, cũng tin ba phần.
Con thú này có thể có được lực lượng lôi hệ, càng làm cho Vương Lâm đối với đạo phong ấn thứ hai này có nhiều hứng thú.
Năm xưa lão già Vấn Đỉnh hậu kỳ ở dưới ma tháp thi triển thần thông phong vũ lôi điện mạnh mẽ, mỗi lần Vương Lâm nghĩ lại tâm thần đều chấn động. Trong thần thông này, mạnh mẽ nhất đó là đạo hắc lôi, nếu không có đạo hắc lôi tồn tại, uy lực có nó sẽ bị yếu đi hơn nửa!
Đối với đạo phong ấn thứ hai này, Vương Lâm nắm chắc có thể mở ra. Chẳng qua hắn phân tích lực lôi quang này cũng phát hiện, một khi mở ra đạo phong ấn thứ hai, với sự mạnh mẽ của hồn thú, Khu Thú Quyển chắc chắn sụp đổ. Khu Thú Quyển là năm xưa ở nơi của Cổ Thần, tu sĩ dưới trướng Thác Sâm vì để Vương Lâm hiệp trợ mà đưa tặng. Vật này trong mấy trăm năm, nhất là Xạ Thần Xa đối với Vương Lâm trợ giúp thật lớn, khiến cho tu vi của hắn mặc dù không đủ cũng có thể sử dụng Xạ Thần Xa!
Nhưng hiện tại, theo tu vi Vương Lâm tăng cao, theo phong ấn trên Xạ Thần Xa lần lượt cởi bỏ, vật này bắt đầu khó khống chế hồn thú!
Vương Lâm trầm ngâm ít lâu, vỗ túi trữ vật. Khu Thú Quyển bay ra lơ lưởng trước người Vương Lâm, trên vòng đồng phong cách cổ xưa này có khắc vô số phù văn cùng thượng cổ hung thú. Ở trên nó còn có vài vết rách rất nhỏ, đây là lúc trước hồn thú cắn trả lưu lại.
Nhìn Khu Thú Quyển ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ do dự. Nếu không có cái vòng này hạn chế, hắn nhất định phải dùng lực lượng của chính mình chân chính bắt hàng phục hồn thú. Với phương pháp người chế tạo cái xe này, tiến hành hoàn toàn kế thừa, nếu không bảo vật này không thể tái sử dụng.
Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ quyết đoán, hắn nắm Khu Thú Quyển đứng lên bước về phía trước một bước biến mất ở trong tháp. Lúc xuất hiện lại ở cách bộ lạc Luyện Hồn ngoài ngàn dặm.
Đồng bằng nơi đây một mảnh trống trải, Vương Lâm ném Khu Thú Quyển trong tay đi, hai tay bấm pháp quyết chỉ về phía trước. Cái vòng này lập tức phát ra ánh sáng màu đen, "phịch" một tiếng hóa thành Xạ Thần Xa rơi trên mặt đất.
Xạ Thần Xa tràn ngập gai nhọn dữ tợn vừa mới xuất hiện, ở trên phát ra nồng đậm ánh sáng diệu kỳ, cùng lúc đó hồn thú biến ảo ra, thân thể lớn khoảng trăm trượng, có thể so với một tòa núi nhỏ.
Hai mắt nó đỏ bừng, trong nháy mắt xuất hiện liền hung hăng nhìn chòng chọc Vương Lâm, một tiếng rít bất khuất long trời lở đất.
Nó phóng mạnh về phía Vương Lâm trong tiếng rít gào, giống như một tòa núi nhỏ đánh tới, từng hồi tiếng động như phá vỡ không gian theo sát thân nó. Thần sắc Vương Lâm bình thản, nâng tay phải lên tùy ý vỗ về phía trước.
Cái vỗ này phảng phất như một bàn tay to giáng từ trên trời xuống, trong phút chốc rơi vào trên thân hồn thú, bắt thân hình khổng lồ của nó gắt gao đặt trên mặt đất trong tiếng nổ "ầm ầm".
Bụi đất bay lên tản ra thành vòng tròn, toàn bộ mặt đất dường như đều chấn động.
Hổn thú ngẩng đầu, ánh mắt lộ ra vẻ giãy dụa, miệng rít gào dữ dội, gắt gao nhìn chằm chằm Vương Lâm, ý chí bất khuất xông lên trời cao.
Vương Lâm bình thản nhìn hồn thú, năm xưa khi hắn đối mặt với hồn thú ở trạng thái ban đầu căn bản không thể chống lại. Nhưng hiện tại hắn lại có thể áp chế con thú này, khiến cho nó không thể tránh được.
Tay phải hư không nắm con thú, Vương Lâm cắn đứt đầu ngón tay trái, vẽ lên không. Một đạo huyết phù màu đỏ chậm rãi ngưng lại, phù văn này là tiên nhân năm xưa chế tạo Xạ Thần Xa lưu lại, phù này tổng cộng có bảy đạo, sau khi toàn bộ in xuống, liền có thể làm cho Xạ Thần Xa này chân chính nhận chủ!
Nhưng bảy đạo huyết phù này, trong đó có hai đạo là phải sau khi giải khai phong ấn thứ tư mới in xuống được.
Vẽ xong huyết phù, tay trái Vương Lâm bắn ra, phù này lập tức hóa thành huyết quang bay thẳng đến con thú không ngừng giãy dụa trên mặt đất, dừng lại ở mi tâm.
Thân hình hồn thú bỗng run lên giống như cực kỳ thống khổ, một cỗ điên cuồng rống to, theo tiếng rít gào thân hình nó không ngừng giãy dụa.
Ánh mắt Vương Lâm khẽ lóe lên buông tay phải ra.
Con thú này vừa được tự do liền căm tức nhìn Vương Lâm, gầm nhẹ từng hồi, vẻ bất khuất trong mắt càng đậm.
Vương Lâm lạnh lùng nhìn về phía hồn thú, hai tay bấm pháp quyết, một mảnh ánh sáng màu đen ở trên ấn quyết trong tay lóe lên, miệng quát:
- Đạo phong ấn thứ nhất. Mở!
Ánh sáng đen từ ấn quyết bay ra, trực tiếp rơi lên thân hồn thú, toàn thân nó lập tức truyền ra từng tiếng động "răng rắc". Một cỗ khí tức khổng lồ lập tức từ trong cơ thể xuất hiện.
Trong nháy mắt này hồn thú đột ngột đứng lên khỏi mặt đất, há cái mồm máu giống như có thể nuốt hết trời đất, cắn một cái.
Vương Lâm thân hình không động đậy, lại nâng tay phải tát về trước một cái!
Cuồng phong hóa thành bàn tay nhẹ nhàng vung vẩy ra, cái miệng rộng của hồn thú lập tức truyền ra một tiếng "phịch", vỡ vụn. Thân hình nó lập tức lui về phía sau, trong lúc lui ra toàn bộ thân hình hóa thành vô số đạo ánh sáng màu đen tản ra bốn phương tám hướng, sau đó điên cuồng xông tới Vương Lâm.
Hai tay Vương Lâm đồng thời vẽ trên hư không, hai đạo huyết phù xuất hiện trong nháy mắt ánh sáng đen tới người.
Lúc này toàn bộ ánh sáng đen trong khoảnh khắc chui vào trong làn da Vương Lâm. Sau khi vọt vào cơ thể đi thẳng đến Nguyên thần. Khóe miệng Vương Lâm cười lạnh, hai mắt mở ra toa ra một luống ánh sáng chói mắt.
← Ch. 0572 | Ch. 0574 → |