← Ch.0738 | Ch.0740 → |
Luồng gió này như có thể thổi tắt linh hỏa của vạn vật. Đôi mắt của quái nhân tóc bạc sững lại, trong mắt lộ ra tia sáng kỳ dị, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm đang đứng trong hắc phong, chậm rãi nói:
- Đây là Hô Phong! Không sai, đây đúng là Hô Phong! Ngươi có quan hệ thế nào với tiên đế Bạch Phàm!
Vương Lâm không đáp lời mà hai tay bắt quyết. Nguyên lực trong cơ thể vận chuyển mạnh mẽ. Hắc phong gào thét lao thẳng tới quái nhân đầu bạc. Năm khe hở không gian kia bị luồng gió này thổi qua lập tức run rẩy, tốc độ chậm hẳn lại.
Cùng lúc đó, luồng gió từ trong miệng hắc long bay ra đánh thẳng tới mặt quái nhân tóc bạc. Ánh mắt hắn lần đầu lộ ra vẻ ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào hắc long do hắc phong hóa thành, hai tay bắt quyết, đẩy về phía nó, miệng quát:
- Nứt!
Một âm thanh xé rách vang lên chói tai, quanh quẩn bốn phía. Cùng lúc đó, một khe hở không gian thật lớn đột nhiên xuất hiện phía trước người quái nhân, lao thẳng tới Vương Lâm.
Cái khe nứt này rất sâu, giữa không trung điên cuồng lao tới phía Vương Lâm, va chạm với hắc long do hắc phong biến hóa thành.
Tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp nơi. Hắc phong bên ngoài thân thể Vương Lâm toàn bộ lao hết ra, va chạm với cái khe nứt kia.
Thân thể hắn lập tức như diều đứt dây nhanh chóng lui lại phía sau. Lúc này quái nhân tóc bạc bước một bước, trong nháy mắt đã tiến sát tới Vương Lâm. Ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ quyết đoán, trong lúc lui lại tay phải không do dự hướng về bên cạnh điểm một cái. Lập tức một tia chớp màu đỏ trực tiếp từ trong tay hắn phóng ra lao vào khoảng không.
Hắc phong tiêu tán, cái khe hở kia cũng như bị một bàn tay vô hình giữ lại, không thể tiến về phía trước, ngay sau đó sụp đổ, tan vỡ.
Quái nhân tóc bạc kia đang muốn truy kích nhưng lập tức hai mắt sững lại, nhìn chằm chằm vào tia chớp màu đỏ do Vương Lâm phóng ra kia, thân thể nhoáng lên, trong nháy mắt liền đuổi theo tia chớp, chụp lấy rồi chăm chú nhìn.
Tốc độ hắn thực sự quá nhanh. Sau khi thu xong tia chớp, thân thể hắn bước một cái liền biến mất, khi xuất hiện đã ở ngay phía sau Vương Lâm. Trong nháy mắt khi thân thể hắn xuất hiện, Vương Lâm há mồm phun ra một đám đất cát. Đám đất cát này lập tức hóa lớn, trong nháy mắt hóa thành một mảnh của một cái đại ấn, dưới một chỉ của Vương Lâm liền hung hăng đánh về phía quái nhân tóc bạc.
Ánh mắt quái nhân tóc bạc lóe lên, tay phải hắn chụp vào hư không một cái, mảnh đại ấn kia lập tức ầm ầm một tiếng, không ngờ không thể hạ xuống được nữa.
Cùng lúc đó tay phải Vương Lâm cũng bắt quyết nhấn về phía trước một cái. Lập tức đồ án thú cốt trên mu bàn tay hắn nhúc nhích, sau đó liền biến ảo thành một bộ thú cốt cực lớn. Đôi mắt mắt lóe u quang, nhe bốn cái răng nanh sắc bén, sát khí tỏa ra dày đặc, lao thẳng tới quái nhân tóc bạc.
- Tiêu Dao Tử Mẫu Khô!
Ánh mắt quái nhân tóc bạc lộ ra vẻ khó tin.
Đôi mắt thú cốt lóe lên u quang, sát khí tỏa ra nồng đậm. Lập tức một đám khí xám xuất hiện dưới chân quái nhân tóc bạc, nhanh chóng lan ra toàn thân hắn. Quái nhân cười âm trầm, bước thẳng một bước về phía trước, bên ngoài thân thể liền truyền ra những tiếng ầm ầm. Khí xám bên ngoài thân thể hắn lập tức tan nát.
- Ngươi là một luyện khí sĩ cũng thú vị đó!
Ánh mắt quái nhân tóc bạc lộ vẻ khát máu, bước một bước liền hóa thành tàn ảnh nhằm về phía Vương Lâm.
Vương Lâm không cần nghĩ ngợi chút nào, lập tức lui lại phía sau, tay vỗ túi trữ vật, tiên kiếm liền hiện ra. Hắn giơ kiếm lên chém mạnh về phía sau một nhát!
Trảm La Quyết trong nháy mắt liền xuất hiện. Hư không bốn phía dường như biến mất hoàn toàn chỉ trong phút chốc, chỉ còn lại một đạo kiếm quang này. Dưới một nhát kiếm này, khoảng không phía sau Vương Lâm như bị phân thành hai nửa. Thân thể quái nhân tóc bạc vừa hiện lên lại biến sắc một lần nữa.
- Đây là. Kiếm kỹ của Vũ tiên kiếm!
Đôi lông mày của quái nhân tóc bạc nhăn tít, tay phải đưa về phía trước. Lập tức một tiếng nổ ầm ầm vang lên, Trảm La Quyết liền tan nát.
Sắc mặt Vương Lâm lúc này cực kỳ âm trầm. Ngay khi Trảm La Quyết tan nát, thân thể hắn lại lui lại phía sau. Quái nhân tóc bạc cười lạnh lùng, tiến từng bước tới phía hắn, chỉ một bước chân liền đã xuất hiện ngay phía trước Vương Lâm, chụp một cái cách không về phía Vương Lâm.
Hai mắt Vương Lâm lóe ra sát khí, vỗ túi trữ vật. Lập tức một nửa huyết thân hiện ra, nằm gọn trong tay hắn, dưới lực hút liền có một lượng lớn nguyên lực chảy vào trong tay phải hắn. Hắn không chút do dự lại đẩy nguyên lực thoát ra theo lỗ chân lông, hình thành một dòng xoáy quanh người.
- Bạo!
Một tiếng quát lớn vang lên, dòng xoáy bên ngoài thân thể Vương Lâm lập tức sụp đổ, hóa thành một lực lượng khổng lồ đánh tới.
Mượn thời cơ này, Vương Lâm nhanh chóng lui lại phía sau. Tay phải hắn cầm một nửa huyết thân, tay trái bắt quyết, hai mắt hiện lên một tia điên cuồng. Quái nhân tóc bạc này thực sự quá mạnh mẽ, đủ loại thần thông pháp bảo của hắn đều không có tác dụng gì. Lúc này hắn chỉ tay lên trời, quát:
- Phong!
Nguyên lực khổng hồ vừa truyền vào tay phải nhất thời vận chuyển tới ấn ký trên tay trái, hóa thành thần thông. Lập tức một luồng hắc phong khổng lồ hơn trước gấp mấy lần đột nhiên xuất hiện bên ngoài thân thể Vương Lâm.
- Vẫn còn không đủ!
Vương Lâm ở trong hắc phong không ngừng lùi lại phía sau, tay phải tiếp tục gia tăng lực hút. Lập tức nửa khối huyết thân kia trở nên uể oải. Một nửa nguyên lực của nó đã bị Vương Lâm không để ý tới việc thân thể không thể thừa nhận nổi mà điên cuồng hút mất.
Nhất thời hắc phong bên ngoài cơ thể hắn lập tức to lên gấp mấy lần. Tại giờ khắc này toàn bộ thiên địa dường như đều tràn ngập hắc phong. Hai mắt Vương Lâm đỏ bừng, quát lớn:
- Hô Phong!
Tiếng quát của hắn truyền ra từ trong hắc phong giống như một tiếng gió rít gào. Trong nháy mắt hắc phong liền biến hóa thành hai con hắc long cực kỳ dữ tợn, sau khi xuất hiện lập tức bay ra, vờn quanh thân thể quái nhân tóc bạc, phun ra những luồng âm phong khổng lồ.
Thân thể quái nhân tóc bạc bị âm phong thổi qua không ngờ lại run rẩy một chút, nhưng sau đó ánh mắt hắn liền lộ ra sát khí.
Đúng lúc này Vương Lâm trong lòng thầm hô lớn:
- Vẫn không đủ, phải hút tiếp!
Nửa khối huyết thân trên tay phải hắn lập tức bị thu nhỏ lại nhanh chóng. Cùng lúc đó, từ thân thể Vương Lâm truyền ra những tiếng động ầm ầm, hiển nhiên là thân thể hắn không thể thừa nhận nổi số lượng nguyên lực khổng lồ đang vận chuyển như vậy.
Từng trận hắc phong từ trong lỗ chân lông Vương Lâm tỏa ra, điên cuồng ngưng tụ bên ngoài thân thể hắn. Hầu như chỉ trong nháy mắt, lại có một con hắc long từ trong đó biến ảo ra, gầm thét lao tới vây khốn quái nhân tóc bạc, há miệng phun âm phong.
Dù quái nhân tóc bạc có né tránh thế nào thì ba con hắc long này vẫn cứ vây lấy hắn.
Ánh mắt Vương Lâm lóe lên hàn mang, không chút do dự mà thừa dịp ba còn hắc long vẫn đang vây khốn quái nhân tóc bạc, tay phải ném nửa huyết thân vừa bị hắn hút nguyên lực đang dần dần tan nát về phía quái nhân tóc bạc.
Ngay khi huyết thân tới sát người hắn, Vương Lâm quát khẽ:
- Bạo!
Hồng quang trên huyết thân lóe lên, nguyên lực bên trong đó lập tức tan tành, tạo thành một loạt phản ứng dây chuyền, trong thời gian ngắn liền tỏa ra hồng mang chói mắt, ầm một tiếng liền nổ tung!
Đây là một lực lượng không thể tưởng tượng. Huyết thân nổ tung khiến cho ba con hắc long đang ở trong âm phong cũng tan nát. Cả không gian chấn động kịch liệt, thậm chí xuất hiện hiện tượng không gian sụp đổ.
Vương Lâm nhanh chóng lui lại, thu hồi tất cả pháp bảo. Trong lúc lui lại dưới chân hắn xuất hiện nhưng đạo sóng gợn, nội tâm cố gắng áp chế tâm thần bình tĩnh lại, khiến cho thân thể dung hợp cùng thiên địa.
Hắn đánh một trận với quái nhân tóc bạc, tuy thời gian không dài nhưng kịch liệt không tưởng tượng nổi. Nhất là thần thông biến hóa ra ba con hắc long lúc sau cùng và huyết thân tự bạo lại càng đưa cuộc chiến này tới đỉnh điểm.
Tu sĩ bốn phía trong lúc Vương Lâm chiến đấu không ngừng lùi lại phía sau. Bọn họ vừa quan chiến trong lòng vừa chấn động kịch liệt. Thân ảnh Vương Lâm giống như đã khắc sâu vào trong tâm thần bọn họ, cả đời này cũng không thể phai nhạt được.
Hai mắt Thân Công Hổ tỏa sáng đầy hưng phấn, nhìn chằm chằm vào Vương Lâm đang lui lại phía sau, trong lòng dâng lên sự sùng kính vô cùng.
Chiến Không Liệt cũng như vậy, hai mắt chăm chú nhìn không chớp mắt.
Còn Đường Ngôn Phong thì sắc mặt đại biến, hít sâu một hơi, nhìn thẳng vào Vương Lâm, ánh mắt lộ vẻ hoảng sợ. Sự mạnh mẽ của hắc phong kia đã vượt xa ngoài tưởng tượng của hắn.
- May mắn ngày đó ta không ra tay, nếu không mà bị hắc phong này đánh tới thì.
Sắc mặt Đường Ngôn Phong âm trầm, không dám tiếp tục nghĩ thêm.
- Người này quá mạnh mẽ, tuyệt đối không thể tử vong, phải mau chóng lui lại!
Sóng gợn dưới chân Vương Lâm ngày càng nhiều. Thân thể hắn đã dung hợp với thiên địa, mạnh mẽ lùi lại phía sau một bước, cả thân thể lập tức tiêu tan.
Nhưng đúng vào lúc này đột nhiên thân thể hắn sững lại, dường như bị người ta túm lấy, không ngờ đang từ trạng thái dung nhập vào trong thiên địa lại không thể tiêu tán nữa mà dần ngưng thật trở lại.
- Tiểu gia hỏa hữu duyên với lão phu, chớ có đi vội. Lão phu lúc này không rảnh để phân thân, mượn thân thể ngươi dùng một lát!
Trong tâm thần Vương Lâm vang lên một tiếng nói già nua.
Cùng lúc này, một cỗ lực lượng chỉ có hắn mới có thể cảm nhận được từ trong hư vô, không biết bằng phương pháp gì truyền tới, lập tức cắt đứt liên lạc của Vương Lâm với nhục thân của hắn.
Dưới lực lượng này, nguyên thần của Vương Lâm lập tức bị nén ép lại trong cơ thể hắn. Mặt khác một lực lượng kỳ dị điên cuồng ngưng tụ trong cơ thể hắn, trong nháy mắt hóa thành một nguyên thần khác.
Hình dạng của nguyên thần này giống như đúc với lão giả thần bí lấy Lôi Thú của hắn lần trước. Nguyên thần lão giả vừa động, lập tức hoàn toàn điều khiển được thân thể của Vương Lâm.
Trong tích tắc này cả người Vương Lâm lập tức thay đổi. Một cỗ uy áp đậm đặc từ thân thể hắn bạo phát. Vương Lâm lúc này giống như trở thành người ngoài cuộc nhìn thân thể của mình bước về phía trước một bước về phía trước, vặn vặn người, dường như đang thích ứng với thân thể mới.
← Ch. 0738 | Ch. 0740 → |