← Ch.0831 | Ch.0833 → |
Bên cạnh tu sĩ trung niên này cũng đi ra một người, tướng mạo của hai người này khá giống nhau.
Đồng tử đầu to nhìn lướt qua Chu Tước Tinh, ánh mắt lộ ra vẻ khinh miệt. Với tu vi của hắn, muốn tiêu diệt tinh cầu này quả thật rất đơn giản, lúc này nghe thế mở miệng nói:
- Cho các ngươi thời gian một nén hương, giết sạch toàn bộ tu sĩ nơi này cho ta!
Huynh đệ hai người này cười lên ha hả, trong đó một người cười nói:
- Tiên Sử yên tâm, tu chân tinh bậc này không cần đến một nén hương, chỉ cần nửa thời gian ấy là đủ rồi!
Nói xong, hắn mang theo nụ cười độc ác, tiến tới phía trước hoá thành sao băng, ầm ầm lao thẳng về phía Chu Tước Tinh.
Phía sau hắn, người huynh đệ của hắn cũng lộ ra thần sắc đầy sát khí. Tốc độ hai người cực nhanh, nháy mắt đã đột phá tầng cương phong bên ngoài tinh cầu, trực tiếp lao vào trên Chu Tước Tinh.
Chu Vũ Thái đứng trên đỉnh Chu Tước Sơn, ánh mắt như điện. Một cỗ khí tức vô biên điên cuồng vận chuyển trong cơ thể. Trước người hắn, một thanh kiếm dài mỏng bay lượn. Hắn lẳng lặng đứng ở trên đỉnh núi, thần sắc kiên định.
Phía sau hắn có một đám tu sĩ đứng thẳng, trầm mặc.
Trong số những tu sĩ này không hề thiếu những người mà năm đó Vương Lâm từng gặp qua. Lúc này, mấy trăm năm đã trôi qua, những người này tu vi đều đã tăng tiến. Lão phụ nhân Bạch Tuyết lúc này cũng hoá thành một đạo kiếm quang từ giữa không trung hạ xuống. Bà thân là trưởng lão Nhân Tiên Đạo, Chu Tước Tinh chính là nhà của bà, bất kể thế nào cũng muốn bảo vệ!
Đáng nói tới trong đó có một lão già tiên phong đạo cốt, mặc một bộ hoàng bào, sau lưng còn có một thanh trường kiếm. Chỗ của hắn tương đối xa phía sau, hiển nhiên trong số những người này thì hắn còn chưa đủ tư cách đứng lên đầu.
Bộ dáng của hắn, nếu Vương Lâm nhìn thấy chắc chắn nhận ra người này chính là chường môn của Hằng Nhạc Phái năm đó, Hoàng Long chân nhân!
Lúc này, thần sắc của hắn cực kỳ ngưng trọng, nhìn không ra nửa điểm giả dối. Chỉ có điều, trong mắt thỉnh thoảng lại hiện lên một tia suy nghĩ nhưng không có bất cứ kẻ nào có thể nhìn ra.
- Vương Lâm đạo hữu đem danh hiệu Chu Tước Tử nhường cho Chu mỗ, Chu mỗ đã lập lời thề cùng tồn vong với Chu Tước Tinh. Hôm nay đối đầu với đại địch, dù Chu mỗ có tan xương nát thịt cũng không lùi lại nửa bước!
Phía sau Chu Vũ Thái cũng có hai tu sĩ Vấn Đỉnh. Hai người này cũng đều đã già cả, nếu Vương Lâm lúc này ở đây nhất định nhận ra thân phận bọn họ.
Hai người này nhìn thoáng sang nhau thở dài, trong mắt cũng hiện lên vẻ kiên định. Lúc này có trốn cũng không thoát, đây là một trận chiến không bình thường mà là chiến tranh giữa hai Tinh Vực!
Điểm này dĩ nhiên bọn họ đã được Tu Chân Liên Minh thông báo tin tức từ trước. Đối mặt với hết thảy điều này, bọn họ cũng có hậu thủ, nếu không sợ là chắc chắn phải chết không chút nghi ngờ!
Trong một chỗ ở nửa tinh cầu bên kia, Vân Tước Tử từ mấy trăm năm bế quan mở hai mắt ra. Tướng mạo của lão càng thêm già nua, phù văn trên mi tâm không ngừng loé lên. Sau khi đứng dậy, lão bước về phía trước một bước liền xuất hiện ở giữa không trung, nhìn về xa xa phía trước. Phía sau hắn, một đám tộc nhân của Tiên Di Tộc cũng đã tập hợp, thần sắc cực kỳ ngưng trọng.
Đồng thời lúc này trên Chu Tước Tinh, một số tu sĩ không màng thế sự cũng đều đi ra nhìn lên không trung, một cỗ áp lực nặng nề lan ra khắp thiên địa.
Dưới áp lực này như là có vô số những ngọn núi từ trên trời giáng xuống, bất kỳ ai cũng có thể bị đè nát.
Bên trong Vân Thiên Tông, Tôn Thái dĩ nhiên đã nhiều tuôi, đôi mắt u ám, tử khí lượn lờ toàn thân. Tuổi thọ của hắn đã tận, lúc này cũng dãy dụa đứng ở trên quảng trường của Vân Thiên Tông, nhìn chằm chằm vào hư không, không thốt ra từ nào!
Giờ phút này, toàn bộ tu sĩ có mặt trên Chu Tước Tinh đều ngẩng đầu nhìn lên không trung. Tu sĩ của các tông phái Ngũ cấp tu chân quốc, Tứ cấp tu chân quốc, Tam cấp tu chân quốc thần sắc đều ngưng trọng. Một cỗ sinh tử nguy cơ, một kiếp nạn diệt tinh Chu Tước Tinh theo hai đạo lưu tinh từ giữa không trung giáng xuống!
Hai đạo lưu tinh kia đúng là hai huynh đệ đến từ La Thiên Tinh Vực.
Khoảnh khắc khi hai huynh đệ này tiến đến liền điên cuồng cười lớn. Tiếng cười này cực kỳ kiêu ngạo. Hai người hắn đúng là có tư cách này. Tu vi Vấn Đỉnh đại viên mãn ở Chu Tước Tinh này đã tuyệt đối thuộc loại cường giả đứng đầu. Hơn nữa bọn họ có hai người, do đó hình thành một lực lượng cực kỳ cường đại!
- Tu chân tinh bỏ đi bậc này nhưng cũng tồn tại nhiều tu sĩ như thế. Trong La Thiên Tinh Vực ta, tinh cầu này căn bản là không có người chiếm cứ. Liên Minh Tinh Vực cũng thường thôi!
Trong tiếng cuồng tiếu này, một người điên cuồng tán phát ra tu vi toàn thân, thần thức như một cơn phong bạo quét ngang cả Chu Tước Tinh!
Trong nháy mắt này, những cường giả trong Chu Tước Tinh, đám người Chu Vũ Thái, Vân Tước Tử, và mấy tu sĩ Vấn Đỉnh lập tức từ dưới đất bay lên, chuẩn bị đại chiến!
Nhưng đúng lúc thần thức của La Thiên Tinh Vực kia tản ra, nháy mắt khi đảo qua Vân Thiên Tông, cả người hắn như bị điện giật! Phảng phất như có hơn mười vạn tiếng sấm đánh đồng thời vang lên bên tai, hoá thành tiếng sấm ầm ầm, không ngờ suýt nữa khiến hắn đứng còn không vững, kịch liệt rung động. Hai mắt hắn đột ngột mở to ra, ánh mắt lộ ra vẻ không thể tin được, thậm chí còn có một cỗ sợ hãi điên cuồng lan toả toàn thân!
- Đây là là là là là là ....
Trên Sơn môn của Vân Thiên Tông có một pho tượng thật lớn đứng sừng sững. Pho tượng này chính là điêu khắc Vương Lâm! Bức tượng này khắc cực kỳ giống, triệt để đem toàn bộ bộ dáng của Vương Lâm khắc hoạ nên.
Nhất là đôi mắt băng hàn lại có ba phần thần thái!
Tu sĩ La Thiên còn lại nhìn thấy biểu tình tộc huynh của mình như thế, thần thức tản ra, lập tức tập trung ở pho tượng trên Vân Thiên Tông. Cả người hắn cũng đột nhiên run rẩy, vẻ hoảng sợ trong mắt còn nồng đập gấp trăm lần so với tộc huynh của mình!
- Ma... Ma Đạo Tử... Hứa Mộc!
Nháy mắt da đầu hai người này run lên, trái tim đập thình thịch, kinh nghi nhìn nhau một lúc, đều thấy được vẻ khủng hoảng trong ánh mắt đối phương. Đại danh Ma Đạo Tử Hứa Mộc ở La Thiên Tinh Vực quả thực quá nổi tiếng!
Nhất là Phong Tiên Nhất Dịch, đạt được Chính phẩm Lôi Tiên, hiệu lệnh ba nghìn tu sĩ. Loại uy danh này, loại khí thế này cũng không phải người thường có thể dễ dàng có được, đừng nói huynh đệ hai người bọn họ. Cho dù là Lão Tổ của gia tộc bọn họ khi thấy Ma Đạo Tử cũng phải cung kính!
Thậm chí ngay cả đồng tử đầu to dẫn đầu đội tiên phong này sợ là cũng phải tâm thần kịch chấn!
Đáy lòng hai người thầm kêu khổ, cũng không còn nửa điểm sát khí và kiêu ngạo nữa. Nội tâm hai người khủng hoảng, buộc hai người phải nhanh chóng lao ra, không chút do dự chạy trối chết!
Bọn họ rất rõ ràng ý nghĩa của năm chữ "Ma Đạo Tử Hứa Mộc" trong La Thiên Tinh Vực đại biểu cho giết chóc và máu tanh. Đối địch với người này chắc chắn phải chết không chút nghi ngờ!
Sư đệ của Thanh Thuỷ Tiên Quân, Chính phẩm Lôi Tiên, đệ nhất nhân trong đám tu sĩ tiểu bối của La Thiên Tinh Vực; bị vô số tu chân gia tộc và Diêu gia đuổi giết, ngược lại còn bị thiệt hại nghiêm trọng - Ma Đạo Tử Hứa Mộc!
Tuỳ ý với một danh xưng nào đều có thể khiến cho hai huynh đệ bọn họ chết vô số lần!
Lúc này thậm chí bọn họ cũng không có chút tâm trí để tra hỏi, hồn bay phách lạc! Duy nhất một ý niệm trong lòng bọn họ là nhanh chóng ly khai. Lấy nhãn lực của hai người bọn họ tất nhiên sẽ không nhìn lầm. Pho tượng kia chính là Hứa Mộc!
Mặc dù đảm lượng của hai người bọn hắn có lớn hơn nữa cũng không dám đi trêu chọc Hứa Mộc! Về phần vì sao pho tượng của Hứa Mộc xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa rõ ràng là được người ta cung phụng, hai người không muốn biết, cũng không nguyện biết. Thậm chí lúc này đáy lòng của bọn chúng hối hận ngập trời. Nếu là sớm biết như thế, bọn họ tuyệt sẽ không mạo muội xuất đầu. Loại chuyện này tất nhiên là đã đắc tội với Hứa Mộc!
Huynh đệ hai người này nhanh chóng ly khai khiến cho những tu sĩ trên Chu Tước Tinh rất ngạc nhiên. Nhất là đám người Chu Vũ Thái, vốn đã chuẩn bị ác chiến một phen. Cảnh tượng đối nghịch này khiến cho bọn hắn không khỏi ngẩn ra.
Không chỉ có bọn hắn, ngay cả chỗ Tiên Di Tộc, Vân Tước Tử cũng rất ngạc nhiên, ánh mắt ngưng trọng nhìn về phía Vân Thiên Tông. Trong Chu Tước Tinh, có thể nói Vân Tước Tử là người có tư cách đứng đầu, sau mấy trăm năm bế quan, tu vi tinh tiến không ít. Vừa rồi thần thức của hai tu sĩ La Thiên Tinh Vực đúng là ở khoảnh khắc quét tới Vân Thiên Tông mới xuất hiện một cảnh tượng như thế!
- Vân Thiên Tông... có thứ gì mà không ngờ trực tiếp doạ cho hai tên Vấn Đỉnh đại viên mãn phải bỏ chạy!? Hơn nữa, xem biểu tình của hai cường nhân này thì gần như là chạy trối chết!?
Vân Tước Tử tận mắt nhìn thấy bộ dáng cực kỳ kinh hoảng của hai tu sĩ đại thần thông kia, nội tâm cực kỳ kinh ngạc Thần thức hắn đảo qua Vân Thiên Tông, đột nhiên tập trung ở pho tượng thật lớn của Vương Lâm.
← Ch. 0831 | Ch. 0833 → |