Vay nóng Tima

Truyện:Tiên Nghịch - Chương 0834

Tiên Nghịch
Trọn bộ 1973 chương
Chương 0834: Đồng tử đầu to
0.00
(0 votes)


Chương (1-1973)

Siêu sale Shopee


Đồng tử đầu to toát cả mồ hôi lạnh, thân mình kịch liệt chấn động lui về phía sau. Đối với bóng dáng như xuất quỷ nhập thần của Vương Lâm khiến đáy lòng hắn cực kỳ sợ hãi. Đó là chưa nói đối phương còn chưa thi triển Thiên Lôi thần thông đáng sợ kia.

Nghĩ đến Thiên Lôi thần thông, sự sợ hãi trong mắt đồng tử đầu to càng đậm, đang lui về phía sau lập tức lo lắng hô lớn:

- Hứa Mộc! Ta chưa hề giết một ai trong này! Người làm gì mà bức người như thế?!

Thần sắc của Vương Lâm lạnh lùng, dừng chân lại.

Sắc mặt của đồng tử đầu to lộ ra vẻ vui mừng, lập tức lao thẳng về phía chân trời, trong miệng hô lớn:

- Hứa Mộc đạo hữu, ta và ngươi không phải là kẻ thù. Việc này là do tại hạ lỗ mãng, ta đi ngay đây!

Tim hắn không ngừng đập nhanh. Lúc này đây mới chính là sinh tử nguy cơ, đáy lòng hắn thầm thề rằng nếu chạy thoát nhất định sẽ chạy thẳng về đại bản doanh của La Thiên Tinh Vực ở tại Liên Minh Tinh Vực này, vạch trần thân phận của Hứa Mộc.

- Hứa Mộc, thù hận hôm nay ta nhớ kỹ. Lúc này ta sẽ cho ngươi thân bại danh liệt ở La Thiên Tinh Vực. Đến lúc đó, những tiền bối như Huyết Thần Tử sẽ đuổi giết tên phản đồ như ngươi, ta sẽ nhìn xem ngươi làm sao có thể chạy trốn. Dù là sư huynh Thanh Thuỷ của ngươi đến lúc đó cũng không bảo vệ được ngươi đâu!

Đồng tử đầu to nghiến răng nghiến lợi, nhưng thần sắc không dám lộ ra chút nào. Tốc độ của hắn cực nhanh, nháy mắt đã lao thẳng tới cuối chân trời, mắt thấy đã tới gần tầng cương phong, chỉ cần thoát ra bên ngoài, dưới con mắt chứng kiến của mấy trăm tu sĩ, tên Hứa Mộc này tuyệt đối sẽ không dám ra tay nữa.

Trên mặt Vương Lâm lộ ra vẻ cười lạnh, tâm tư của đồng tử đầu to hắn biết rõ ràng. Lúc này đây, tay phải hắn nâng lên, lập tức một trận âm thanh như tiếng chuông đột nhiên vang lên.

Cùng lúc đó, bên ngoài thân thể Vương Lâm, hư ảnh đại đỉnh của Cổ Thần lập tức biến ảo ra. Khoảnh khắc khi Cổ Thần Đỉnh xuất hiện, Vương Lâm không nhanh không chậm bình tĩnh nói:

- Hoán vị!

Trong khoảnh khắc, đồng tử đầu to đang bỏ chạy lập tức trên người loé ra u quang. U quang này xuất hiện quá mức đột ngột khiến cho đồng tử đầu to ngẩn ra. Nhưng lập tức ánh mắt hắn liền lộ ra vẻ kinh hãi ngập trời.

Thân mình hắn khoảnh khắc tiêu tan, vị trí của hắn và Vương Lâm đổi cho nhau, nghịch chuyển thiên địa!

- Ta đã nói có ta ở đây, ngươi chạy không thoát!

Giữa không trung, Vương Lâm hướng về phía đồng tử đầu to đi tới, hàn quang trong mắt càng đậm.

Đáy lòng đồng tử đầu to chua xót, theo Vương Lâm từng bước đi lại, một loại cảm giác không thể kháng cự lại điên cuồng từ đáy lòng lan tràn. Trong mắt hắn, Vương Lâm đang từ phía trước đi lại đã như hoá thành một người khổng lồ đính thiên lập địa. Tân thần hắn chấn động, hung hăng cắn răng một cái, ánh mắt lộ ra hung quang.

Nhanh chóng lui về phía sau, hai tay đồng tử đầu to bấm quyết, trong miệng ngâm khẽ một đạo chú văn cổ quái, một cỗ khí âm trầm lập tức quét ngang thiên địa, tràn ngập khắp nơi.

- Hứa Mộc, đây là do ngươi bức ta!

Chú văn trong miệng đồng tử đầu to thu lại, lập tức từ trong không trung có vô số phù văn bán trong suốt loé ra. Một đám phù văn này đều tản mát ra khí tức âm trầm, sau khi xuất hiện lất tốc độ cực nhanh không phải để đánh về phía Vương Lâm mà nhanh chóng chui vào trong cơ thể hắn.

Một trận âm thanh thống khổ từ trong miệng của đồng tử đầu to truyền ra. Hắn biết hết thảy pháp bảo và thần thông của chính mình ở trước mặt Vương Lâm đều không có chút tác dụng nào. Nhất là hắn càng bất an khi đối phương đến giờ vẫn còn chưa thi triển Thiên Lôi thần thông mà tâm thần hắn luôn cảm thấy sợ hãi.

Phảng phất như hết thảy đều bị đối phương dự liệu được trước. Hết thảy phản kháng của mình trong mắt đối phương đều rất nhỏ bé, không chút đáng kể nào.

Loại cảm giác này khiến da đầu hắn run lên, thậm chí có tính toán đầu hàng. Chỉ có điều hắn lại không cam lòng. Lúc này đây hắn muốn đem Tiên thuật mạnh nhất của bản thân mình thi triển ra.

Theo những phù văn này tiến nhập vào trong cơ thể, thân mình đồng tử đầu to lập tức trở nên héo rũ, dường như tất cả tinh hoa huyết nhục toàn bộ ngưng tụ lên đầu.

Hắn vốn thân mình bé nhỏ, lúc này thi triển thần thông quỷ dị này, thân mình nó càng thêm nhỏ gầy không khác gì một bộ hài cốt. Nhưng cái đầu to của hắn lại càng lớn hơn khiến cho người ta nhìn vào cũng phải kinh hãi.

Cái đầu cực lớn làm cho tướng mạo của đồng tử này cực kỳ dữ tợn. Những cái gân xanh kéo dài từ cổ lên như một con giun mấp máy nhìn rất đáng sợ. Nếu có phàm nhân nào ban đêm nhìn thấy chắc chắn sẽ bị hù cho chết khiếp.

Tên đồng tử đầu to này vốn không có nhiều tóc, lúc này khi thi triển thần thông quỷ dị lại khiến cho những sợi tóc trên đỉnh đầu bóc ra, làm cho cả người hắn thoạt nhìn không có sợi tóc nào cả.

Một tiếng thét dài bén nhọn vang lên, hai tay tên đồng tử đầu to này kháp quyết, nhất tề điểm vào phía trên hai tai. Hai mắt mở trừng ra nhìn chằm chằm vào Vương Lâm, dữ tợn quát:

- Tiên Ma thuật, Cân Động!

Khoảnh khắc khi tiếng thét này vang lên, từng tiếng nổ bang bang truyền ra. Chỉ thấy vô số gân xanh trên cái đầu cực lớn của đồng tử này mấp máy, không ngờ nháy mắt đã lao khỏi da đầu ra ngoài, hoá thành những con độc xà xanh hồng, nhanh chóng giao vào nhau, kéo dài vô tận, giống như một cây côn bằng thịt đánh thẳng về phía Vương Lâm.

Thần sắc Vương Lâm vẫn như cũ, sở dĩ hắn không thi triển đại thần thông là vi tên đồng tử đầu to này còn có tác dụng khác. Nếu thi triển đại thần thông thì với tu vi của hắn giết người này quả là quá dễ dàng nhưng cũng không cách nào tránh cho hắn bị tổn hại quá nhiều!

Mặt khác người này còn có một thân phận khác đó là Tam Thập Lục Thiên Cương Tiên, Vương Lâm còn chưa muốn đoạn tuyệt quan hệ với La Thiên Tinh Vực. Nếu là giết một tu sĩ bình thường thì cũng không sao, nhưng giết một Thiên Cương Tiên, nhất là bên ngoài Chu Tước Tinh còn có mấy trăm tu sĩ La Thiên Tinh Vực. Dưới tình huống này mà giết hắn quả là thiếu khôn ngoan!

Nhưng với tính tình của Vương Lâm, nếu là trêu chọc đến mình quả quyết không có khả năng buông tha. Hắn trong lòng đã có ý tưởng vẹn cả đôi đường.

Tên đồng tử đầu to đã trở nên điên cuồng.

Trước đây, đồng tử đầu to gặp vô số bi kịch. Khi hắn sinh ra thì thân mình bé nhỏ lại có cái đầu to nên thời còn niên thiếu thường xuyên là đối tượng để bè đồng lứa cười nhạo.

Nếu chỉ như thế cũng thôi, ngoại trừ thân thể bên ngoài bị dị tật lại trời sinh dốt nát, nụ cười ngốc nghếch lúc nào cũng hiện lên trên mặt.

Mẹ của hắn cực kỳ chán ghét, thường không để ý tới hắn. Thời thơ ấu, hắn vượt qua đủ loại khinh thường, nhục nhã và chửi rủa. Chỉ có điều hết thảy những điều này hắn cũng không cảm nhận sâu sắc. Cả ngày luôn luôn cười ngây ngô.

Thiên tư của hắn lại không thể tu đạo, khi mười lăm tuổi đã bị gia tộc đuổi đi, không hề được viết vào trong gia phả của gia tộc!

Nhưng ai cũng không ngờ, sau năm trăm năm, hắn về lại gia tộc. Bộ dáng của hắn không biến hoá nhiều so với năm đó, trên mặt vẫn luôn duy trì nụ cười ngu ngốc nhưng tu vi lại đã đạt tới Vấn Đỉnh!

Biểu hiện như thế lập tức được gia tộc coi trọng, từ đó về sau được liệt vào hàng ngũ tinh anh trong gia tộc. Thời gian chậm rãi trôi qua thêm ngàn năm, tên đồng tử đầu to này tu vi đột nhiên tăng mạnh, cũng đạt tới Dương Thật đỉnh!

Ấn tượng trong tuổi thơ khiến cho tính cách của hắn cũng bị lệch lạc. Trong gia tộc hắn, thời gian ngàn năm này, nhiều người bị hắn hành hạ đến chết. Bất kể là nam hay nữ, toàn bộ đều chết rất thê thảm.

Việc này hắn thực hiện cực kỳ cẩn thận. Nếu không ra tay thì thôi, nếu ra tay tuyệt đối cam đoan không ai có thể tra ra chút manh mối nào. Nhưng ba mươi năm trước, trong một lần hành hạ đến chết một người, hắn cũng rốt cục bị gia tộc phát hiện, không dung túng nổi, bị một vị Lão Tổ tu vi Khuy Niết sơ kỳ tự mình ra tay đuổi giết!

Một trận chiến này nguyên tất cả các tộc nhân đều cho rằng hắn cửu tử nhất sinh nhưng cuối cùng hắn cũng bộc phát ra tu vi đã đạt tới Khuy Niết kỳ. Hơn mười năm trước hắn đã đột phá Khuy Niết kỳ, nhưng vẫn ẩn nhẫn, lúc này tu vi mới bùng nổ, đánh một trận với Lão Tổ!

Cuộc chiến này Lão Tổ chết, đồng tử đầu to trọng thương bỏ chạy. Từ đó về sau không có chút tin tức nào về hắn nữa. Mãi cho đến cuộc chiến Phong Tiên, người này mới xuất tràng, khiến cho nổi lên một hồi sóng gió trong gia tộc!

Hồi tưởng cuộc sống của chính mình, hung quang trong mắt đồng tử đầu to càng đậm, trong tiếng gào thét mang theo cái đầu cực lớn lao ra theo những sợi gân đang đan xen vào nhau, mang theo khí tức cuồng bạo phảng phất như xé rách cả thiên đại, lao thẳng về phía Vương Lâm.

Đồng thời với tiên khí tràn ngập còn ẩn chứa một cỗ ma khí bên trong. Nháy mắt khi lao về phía Vương Lâm, chúng bỗng nổ ầm lên một tiếng, vô số sợi gân đan xen nhau tạo thành cây côn thịt bỗng nhiên tan nát, hoá thành vô số sợi tơ mảnh, hình thành dạng lưới tràn tới người Vương Lâm.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1973)