Vay nóng Tima

Truyện:Tiên Nghịch - Chương 0849

Tiên Nghịch
Trọn bộ 1973 chương
Chương 0849: Bỏ đi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1973)

Siêu sale Shopee


Không bao lâu sau, chỉ thấy trên một lá bùa lớn trăm trượng có một cây tổ trên đó có rất nhiều lá cây, thậm chí bên trong còn có một lão già kim diệp, đưa song chưởng ra, lập tức tung những ký hiệu bên ngoài thân thể tấn công về phía trước. Trong nháy mắt, toàn bộ tinh không đều run lên, một đám tiên nhân trong tiếng hô hét, trên thân thể không biết từ lúc nào liền có rất nhiều ký hiệu bao phủ, lập tức mất đi tiên nguyên.

Ngay tại thời điểm mấu chốt này, một đạo hắc quang từ xa trực tiếp lóe lên đi tới. Trong hắc quang kia có một bóng người, nhưng không nhìn rõ tướng mạo. Người này một bước đi tới, lập tức giao chiến với lão già có ký hiệu kia. Chỉ khoảng nửa khắc, chỉ thấy người bên trong đạo hắc quang kia tay phải bỗng nhiên chụp vào mi tâm của lão già, hung hăng kéo một cái, một ngọn lửa tràn đầy sức sống bị lôi ra!

Ngọn lửa kia vừa bị lôi ra, lập tức liền ầm một tiếng tan vỡ, hóa thành vô số đốm lửa, bỗng nhiến tản ra bốn phía, trong đó có một đốm lửa bay thẳng đến Vương Lâm, trong phút chốc in vào mi tâm của Vương Lâm.

Trên trán Vương Lâm nóng rực, thân mình lập tức chấn động, như thể bị một luồng đại lực tấn công, khiến cho thân mình hắn không ngừng lui về phía sau. Tốc độ lùi lại này quá nhanh, dường như xuyên thấu cả thời gian, cuối cùng hắn chỉ cảm thấy trong đầu nổ ầm một tiếng, cả người mở mạnh hai mắt, tỉnh táo trở lại.

Ngay khi thức tỉnh, hắn lập tức nhìn về phía ngọn lửa kia, càng nhìn càng cảm thấy ngọn lửa này với ngọn lửa của lão già có ký hiệu trong cảnh tượng vừa hiện ra trong đầu giống nhau như đúc!

Cảnh tượng vừa rồi dường như là một giấc mơ, chỉ có điều cảm giác nóng rực ở trên mi tâm cũng nhắc nhở hắn tất cả chuyện vừa rồi cực kỳ chân thực!

Vương Lâm theo bản năng sờ sờ lên mi tâm, cảm thấy như thiếu một cái gì đó...... Giờ phút nay, trong Liên Minh Tinh Vực, một tảng đá rất lớn đang gào thét bay rất nhanh trong tinh không, thẳng đến phía tây của Liên Minh mà đi. Phía trên tảng đá kia có một người đang đứng, người này quần áo đỏ thẫm, hai mắt lộ ra vẻ vô tình lạnh như băng, nhìn chằm chằm về phía xa xa trong tinh không, thì thào:

- La Thiên Chính Phẩm Lôi Tiên Hứa Mộc... Ngươi đừng có quá kém cỏi đấy...... - Rất đúng!

Trong mật thất truyền ra giọng nói của lão đạo sĩ.

Những làn sóng gợn lóe lên, một lão đạo sĩ kia bước ra. Lão cẩn thận nhìn Vương Lâm, đặc biệt chú ý đến mi tâm Vương Lâm rồi bình thản nói:

- Thấy được gì không?

Vương Lâm đứng dậy rồi ôm quyền nói:

- Thấy được một vài hình ảnh.

Lão đạo sĩ khẽ cười rồi vung tay chụp lên quầng lửa một cái. Một tiếng ầm vang lên, ánh sáng trên quả cầu lửa ánh sáng lóe lên chói mắt, cuối cùng bị đạo sĩ chụp vào trong tay.

- Vật này do lực lượng bản nguyên của một Kim Diệp Phù Sĩ đại viên mãn của Phù tộc biến thành. Nếu cảm ngộ được lực lượng bản nguyên này thì sẽ có được rất nhiều lợi ích với tu vi của ngươi. Đệ tử nội môn của Chu Tước trong Tứ Thánh Tông ta nhất định phải trải qua khảo nghiệm này, có cảm ngộ mới trở thành đệ tử nội môn.

Nói xong đạo sĩ hút ra một luồng lực lượng trong quả cầu lửa, vẻ mặt lão đỏ hồng, rất lâu sau mới khôi phục lại như bình thường. Lão đưa tay ra phía sau rồi khẽ vung tay áo cuốn lấy cơ thể Vương Lâm, làm cho Vương Lâm biến mất ngay tại chỗ.

- Đi làm việc ngươi nên làm. Chu Tước Tinh này đã có lão phu thì không kẻ nào động vào được.

Sau khi tiễn Vương Lâm đi, ánh mắt đạo sĩ lộ ra những luồng sáng kỳ dị. Lão nhìn chằm chằm vào dưới chân rồi lẩm bẩm nói:

- Phù tộc, lão phu nhất định sẽ mở ra tầng cuối cùng này!

Trên đỉnh một ngọn núi cao trong Chu Tước Tinh, Vương Lâm đột nhiên hiện ra. Lúc này vẻ mặt hắn hơi tái nhợt, sau khi hiện thân lập tức nhìn về phía Tiên Di tộc ở phương xa rồi trở nên trầm mặc.

- Tu vi đạo sĩ này rất cao thâm, sợ rằng là một lão quái cùng cấp với Viêm Lôi Tử, thậm chí còn mạnh hơn một chút. Người thế này mà quanh năm sống trên Chu Tước Tinh, rốt cuộc là vì mục đích gì?

- Đầu tiên có thể khẳng định, hai tầng dưới của Tiên Di Tộc là một trong những mục đích của người này. Chỉ là không hiểu người này có biết vùng đất của Cổ Thần không.......

Trong mắt Vương Lâm chợt lóe lên tinh quang, thoáng cái đã nhanh chóng bỏ đi.

- Thân phận của người này rất quỷ dị, nhưng có thể khẳng định lão là một trong những Chu Tước trong Tứ Thánh Tông. Nhưng những gì người này nói ra lại rất có thâm ý...Mà thôi! Chuyện này có quá ít manh mối, không thể phỏng đoán được. Trước mắt ta nên rời khỏi chỗ này đã.

Vương Lâm hạ quyết định, hắn lập tức tản thần thức ra rồi tìm được đám người Tháp Sơn. Sau khi truyền ra một đạo thần niệm, Vương Lâm nhìn xuống mặt đất dưới chân. Những việc vụn vặt trên Chu Tước Tinh đã xong cả, hắn biết nơi đây không thể dừng lại quá lâu, dù sao thì ở chỗ này vẫn còn sự tồn tại của Thác Sâm.

Vương Lâm trầm mặc rồi thở dài. Cơ thể hắn nhoáng lên rồi rời khỏi chỗ này mà phóng thẳng về phía chân trời.

Cùng lúc này ở những phương hướng khác trên Chu Tước Tinh, Tháp Sơn, Đồng Tử Đầu To và Lôi Cát cũng nhanh chóng bay đi.

Chu Vũ Thái đang đứng trên một đỉnh núi nhìn về phía chân trời với vẻ mặt trầm ngâm. Một lúc sau hắn thở dài một tiếng rồi xoay người biến mất.

Cũng giống như vậy, trong khoảnh khắc này ở biên giới Hỏa Phần Quốc ngoài Tu Ma Hải, Lý Kỳ Khánh đang ngẩng đầu nhìn lên trời. Hắn trầm mặc một lúc lâu rồi lẩm bẩm nói:

- Muội muội...Đi theo hắn là sự lựa chọn của ngươi, vi huynh chúc phúc cho ngươi.......

Trong Vân Thiên Tông, Thiết Nham đã tỉnh lại từ trong nhập định. Hắn hình như hiểu ra một điều gì đó rồi nhìn lên bầu trời. Hắn biết lần này Vương Lâm rời đi sợ rằng rất lâu, rất lâu sau cũng chưa chắc quay trở về.

Vương Lâm trực tiếp phóng thẳng qua bầu trời bên ngoài Chu Tước Tinh. Một lúc sau đám người Tháp Sơn cũng đã đến. Thân thể hắn nhoáng lên rồi dung nhập vào trong hư ảnh phía sau Vương Lâm. Đồng Tử Đầu To lúc này cũng đã hơi khôi phục trở lại, đang cung kính đứng ở một bên.

Trong nháy mắt, Lôi Cát cũng không đợi Vương Lâm phân phó mà toàn thân lập tức phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Chỉ trong khoảnh khắc đã hóa thành một người khổng lồ cao trên mấy trăm trượng, một luồng uy áp cực mạnh đột nhiên bao phủ khắp bầu trời.

Sở dĩ Cự Ma Tộc bị một số tu sĩ đại thần thông thích dùng làm thú cưỡi vì có thân thể mạnh mẽ và luồng uy áp khổng lồ. Loại thú cưỡi này có thể so sánh với tất cả yêu thú.

Ngoài những thứ đó ra, thần thông và thiên phú quỷ dị của Cự Ma Tộc lại càng khiến cho những tu sĩ đại thần thông thích thú.

Cơ thể Lôi Cát khẽ run lên rồi lập tức quỳ trên mặt đất. Một âm thanh giống như tiếng sấm sét đột nhiên từ trong miệng hắn truyền ra ngoài.

- Chủ Nhân, Lôi Cát cam tâm tình nguyện trở thành vật cưỡi của ngài!

Vương Lâm nhìn cơ thể khổng lồ trước mặt, trong mắt hắn lộ ra một tia hoảng hốt. Không thể không nói, nếu dùng Cự Ma Tộc làm thú cưỡi thì đi lại trên tinh không sẽ trở thành một chuyện cực kỳ đáng chú ý.

Dù kẻ nào nhìn thấy cảnh tượng đó cũng phải chấn động tâm thần.

Khóe miệng Vương Lâm lộ ra một nụ cười, hắn tiến lên một bước rồi đứng trên lưng Lôi Cát, Đồng Tử Đầu To vội vàng chạy theo phía sau. Vóc người của tên này vốn không cao, hơn nữa cái đầu của hắn lại quá lớn, tuy rất dữ tợn nhưng đứng ở phía sau Vương Lâm lại thấy giống như có thân phận tôi tớ.

Phần lưng trên cơ thể khổng lồ của Lôi Cát rộng gần trăm trượng, ngoại trừ nước da màu xanh thì khá bằng phẳng. Sau khi Vương Lâm khoanh chân ngồi xuống, Lôi Cát gầm lên một tiếng, tay chân đột nhiên vung thẳng về phía trước.

Tốc độ của Lôi Cát cực nhanh, tuy không thể so sánh với Lôi Thú, nhưng cũng không chậm.

Cơ thể khổng lồ của Lôi Cát phóng đi như tên bắn trên bầu trời mang theo từng luồng gió ầm ầm như tiếng sấm vang vọng ra rất xa. Đồng Tử Đầu To ngơ ngác nhìn tất cả cảnh tượng trước mắt, trong mắt hắn lộ ra vẻ cổ quái.

Hắn rốt cuộc cũng cảm nhận được sự khác biệt giữa Liên Minh Tinh Vực và La Thiên. Trên La Thiên căn bản không có loại người khổng lồ có cơ thể dài mấy trăm trượng, nên cũng đừng nói đến chuyện dùng người khổng lồ làm vật cưỡi. Hắn suy nghĩ một chút rồi cảm thấy loại chuyện thế này rất khó có thể tưởng tượng, nhưng hắn cũng sinh ra một loại cảm giác nói không nên lời.

Hắn nghĩ nếu mình thấy một người đứng trên vật cưỡi thế này thì trong lòng nhất định sẽ bốc lên sát khí, phải giết chết đối phương để cướp lấy vật cưỡi kia.

- Tu sĩ dám ngồi trên những vật cưỡi thế này chắc chắn không tầm thường.

Đồng Tử Đầu To thở dài, hắn nhìn thoáng qua Vương Lâm ở phía trước rồi cũng trở nên trầm mặc không nói gì nữa.

Đột nhiên hai mắt hắn mạnh mẽ co rút lại, chỉ thấy ở trong bầu trời phương xa không biết từ khi nào đã xuất hiện một người. Tên đó đang đứng trên một hòn đá khổng lồ, trên mặt hòn đá lại dày đặc những lỗ hổng to nhỏ, từ xa nhìn lại giống như một tổ ong.

Người này mặc một bộ y phục màu đỏ, thoạt nhìn giống như một điểm sáng đỏ thẫm. Hắn đặt hai tay sau lưng, cơ thể đứng trên hòn đá rồi phóng thẳng về phía Lôi Cát.

Tốc độ của khối đá kia quá nhanh, trong lúc phóng đến còn mang theo những tiếng gió rít gào mãnh liệt giống như những tiếng nổ lớn vang lên trong bầu trời yên tĩnh.

Người đàn ông mặc y phục màu đỏ này tuổi tác cũng không lớn, thoạt nhìn chỉ là một người thanh niên hơn ba mươi tuổi. Trước mặt hắn có bảy cây kiếm đỏ rực vờn xung quanh người và phát ra một luồng sát khí nồng đậm.

Trong luồng sát khí này còn có một mùi máu tanh bao phủ khắp thiên địa. Nó còn tạo thành một cơn lốc xoáy làm cho vùng trời chỗ người áo đỏ giống như biến thành hung thú mãng xà. Con mãng xà này đang há rộng miệng máu hướng về phía Lôi Cát rồi gầm lên một tiếng.

Trong tiếng gầm rống lan ra những âm thanh lạnh lùng và vô tình.

- Sát Vực Giới Tu Chân Liên Minh, Sát Thị Vu Phi đến để lấy đầu Hứa Mộc ngươi!

Trong nháy mắt khi âm thanh này truyền ra, tốc độ của khối đá dưới chân hồng y nhân đột nhiên tăng mạnh rồi phóng thẳng tới. Thậm chí còn có một ngọn lửa đỏ ma sát hiện ra trên hòn đá làm nhiệt độ của nó tăng lên rất cao.

Trên mặt Lôi Cát lộ ra vẻ hoảng loạn, hắn đang muốn né qua thì lúc này Đồng Tử Đầu To nhanh chóng nhìn sang Vương Lâm rồi cắn răng phóng ra. Hai tay hắn bắt pháp quyết, tiên nguyên trong cơ thể vận chuyển tạo thành một luồng sóng tiên khí bên ngoài cơ thể. Sau khi bắt pháp quyết, thần thông tiên thuật lập tức tràn ngập.

Lúc này Đồng Tử Đầu To quát khẽ, hắn đẩy hai tay về phía trước, trong nháy mắt rất nhiều tiên khí lập tức hóa hành hình sợi giống như cành liễu rồi nhanh chóng phóng thẳng về phía khối đá khổng lồ ở phía trước.

Nhưng chỉ trong khoảnh khắc, hai mắt hồng y nhân chợt lóe lên hàn quang. Bảy đạo huyết kiếm đang vờn bên ngoài cơ thể lập tức có một cây phóng ra, dùng tốc độ nhanh như chớp phóng thẳng về phía Đồng Tử.

Trong lúc bay đi, mặt trên của thanh huyết kiếm lập tức bùng ra rất nhiều sương mù đỏ, rồi ầm lên một tiếng hóa thành hình người. Tướng mạo của tên này giống hệt tên đàn ông mặc y phục màu đỏ kia.

Đây rõ ràng là một phân thân.

Khi phân thân này xuất hiện thì vung một trảo lên hư không, lập tức có bảy đạo huyết quang vờn xung quanh cơ thể. Hắn mang theo vẻ mặt lạnh lùng mà phóng thẳng đến Đồng Tử Đầu To, hai người nhanh chóng giao chiến với nhau.

Hai người thi triển thần thông rất nhanh, truyền ra ngoài những tiếng nổ ầm ầm vang vọng khắp bầu trời, trong khoảnh khắc này rõ ràng là bất phân thắng bại.

- Phân thân là Khuy Niết sơ kỳ. Bản thể là Khuy Niết trung kỳ!

Trong mắt Vương Lâm chợt lóe lên tinh quang. Lôi Cát nhìn thấy hòn đá đang ầm ầm phóng đến gần thì rống lên một tiếng và liên tục rút lui. Hư ảnh của Vương Lâm ở phía sau đột nhiên lóe lên, nhưng lúc này lại là Tháp Sơn tiến một bước ra ngoài rồi đột nhiên hướng về phía trước đấm một quyền.

Khoảnh khắc khi Tháp Sơn xuất hiện, vẻ mặt hồng y nhân vẫn không có chút biến hóa nào. Nhưng luồng kiếm quang thứ hai trước người lại lóe lên, nó nổ ầm một tiếng trong không trung rồi hóa thành thân phân có bảy đạo huyết quang vờn bên ngoài cơ thể, sau đó lại phóng thẳng về phía Tháp Sơn.

Vẻ mặt Vương Lâm vẫn lạnh lùng, hắn đứng trên lưng Lôi Cát rồi đột nhiên nâng tay phải lên. Những luồng lôi quang vô tận đột nhiên bao phủ khắp đất trời, trong những tiếng ầm ầm có rất nhiều sấm sét được ngưng tụ lại tạo thành những tia chớp khổng lồ. Chỉ trong nháy mắt chu vi mấy vạn dặm lập tức trở thành một địa ngục tràn đầy lôi quang.

Hai mắt hồng y nhân đột nhiên trở nên ngưng trọng, khối đá dưới chân đột nhiên ngừng lại rồi lơ lửng bên ngoài Vương Lâm trăm trượng. Khóe miệng người này lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, chậm rãi nói:

- Không hổ là chính phẩm Lôi Tiên của La Thiên Tinh Vực. Ngươi quả thật rất thích hợp với Phong Hào Lôi Tiên!

Nói xong, người này vung tay phải về phía trước mặt. Năm phi kiếm mang theo huyết quang còn lại lập tức lấy tên này làm trung tâm, trong nháy mắt đã tản ra năm phương hướng khác nhau.

Trong nháy mắt khi năm phi kiếm mang theo huyết quang phóng ra, lập tức vang lên những tiếng nổ ầm ầm, huyết vụ tràn ngập rồi hóa thành năm phân thân. Bên ngoài cơ thể năm phân thân này đều có bảy luồng kiếm quang gào thét. Trong mỗi đạo kiếm quang đều có một cây phi kiếm màu đỏ thẫm.

Hầu như chỉ trong nháy mắt, năm phân thân này và ba mươi lăm thanh phi kiếm đỏ thẫm đột nhiên tản ra rồi dựng đứng bên ngoài cơ thể hồng y nhân năm mươi trượng, tạo thành một hàng rào bọc bên ngoài. Lôi quang khắp bốn phía lập tức bị những phi kiếm này thu hút, tất cả đều ngưng tụ lại. Nhưng quỷ dị là tất cả sấm sét đều đánh lên đám phi kiếm đang bay bên ngoài, không có bất kỳ tia sét nào đánh được vào bên trong phạm vi năm mươi trượng.

Những tiếng sấm sét ầm ầm liên tục vang vọng, vẻ mặt hồng y nhân vẫn như thường và mang theo một nụ cười lạnh lùng. Hắn nhìn về phía Vương Lâm ở phía xa, tất cả lôi quang đều bị ba mươi lăm thanh phi kiếm và năm phân thân đang đứng ở bên ngoài ngăn cản lại.

- Ngươi chỉ có nhiêu đây thực lực thôi sao?

Hồng y nhân lắc đầu, trong mắt lộ ra vẻ thất vọng.

- Nếu thần thông của ngươi chỉ là như vậy, ngày hôm nay ngươi sẽ trốn không thoát khỏi tay Vu mỗ!

Trong mắt Vương Lâm chợt lóe lên hàn quang, trên mi tâm lập tức có một vòng xoáy xuất hiện. Chỉ trong nháy mắt, nguyên thần Thái Cổ Lôi Long phóng ra ngoài rồi ngửa cổ lên trời rống lên một tiếng.

- Gràooo!

Quyền sử dụng sấm sét trong thiên địa.

Dưới âm thanh của sấm sét, toàn bộ bầu trời đột nhiên biến đổi. Có rất nhiều sấm sét tự dưng xuất hiện rồi đồng loạt phóng thẳng về phía Vương Lâm ngưng tụ lại. Khung cảnh lúc này trở nên kinh thiên động địa, tiếng sấm vang vọng truyền ra xa, làm cho rất nhiều sấm sét tràn ngập không gian.

Giống như Thiên Kiếp.

Hồng y nhân Vu Phi vẻ mặt hơi biến đổi, hắn ngửa mặt lên trời cười dài. Nhưng trong tiếng cười này lại lộ ra một luồng hàn ý vô tận.

- Tốt! Lúc này mới có khí thế của chính phẩm Tôi Tiên trong La Thiên, cũng không uổng công Vu mỗ tự mình xuất thủ lấy đầu ngươi. Nếu ngươi quy thiên thì cũng có thể tự mỉm cười nơi cửu tuyền. Người có thể được Vu mỗ tự thân đến giết, người nào cũng là kẻ có danh tiếng lừng lẫy.

- Cuồng vọng!

Vẻ mặt Vương Lâm vẫn lạnh như băng, một chỉ trên tay phải xuất ra, lực lượng sấm sét trong khắp đất trời lập tức nồng đậm lên gấp mấy lần. Lúc này sấm sét trong chu vi mấy vạn dặm đều ngưng tụ lại, nếu từ trên cao nhìn xuống thì có thể rõ ràng nhìn thấy phạm vi này đã trở thành một vùng lôi trì.

Lúc này sấm sét trong lôi trì đang nổ lên ầm ầm rồi liên tục thu nhỏ lại, điên cuồng thu nhỏ lại. Tất cả mọi thứ đều thu về trung tâm, là vị trí của hồng y nhân Vu Phi.

Tốc độ co rút quá nhanh, trong lúc này lại vang lên những tiếng sấm sét kinh người, trùng trùng điệp điệp, giống như một địa ngục trên bầu trời, giống như cuộc chiến vào ngày tận thế.

Sấm sét điên cuồng co rút lại làm bầu trời xuất hiện những khe nứt khổng lồ. Khi sấm sét phóng đến lại có những luồng gió mạnh vô tận thổi ra từ trong những khe nứt. Tình cảnh này cực kỳ kinh người.

Sấm sét gào thét và co rút lại với tốc độ càng nhanh, giống như chu vi vài vạn dặm đã trở thành một vòng tròn. Bây giờ vòng tròn này càng ngày càng nhỏ, rồi ngưng tụ thẳng về phía hồng y nhân ở vị trí trung tâm.

Theo quá trình ngưng tụ, lực lượng sấm sét càng ngày càng đậm. Sau khi liên tục co rút lại, đến lúc cuối cùng thì hầu như đã đạt đến một mức độ khó tin.

Loại uy lực này giống như liên tục đem tất cả sấm sét trong phạm vị mấy vạn dặm mà nén lại, ngưng tụ lại thành một điểm. Sấm sét ở trong vị trí này có thể sánh ngang Thiên Kiếp.

Trong quá trình liên tục co rút và ngưng tụ này, toàn bộ bầu trời đã không còn bất kỳ âm thanh nào tồn tại. Ngay cả Đồng Tử Đầu To và Tháp Sơn đang giao chiến với hai cái phân thân cũng lập tức lui về phía sau, trong mắt hai người lộ ra vẻ cẩn thận và ngưng trọng.

Hầu như trong nháy mắt, lôi trì mấy vạn dặm đang liên tục ngưng tụ giống như một con sóng khổng lồ trực tiếp đánh thẳng vào hàng rào chắn bên ngoài cơ thể hồng y nhân Vu Phi năm mươi trượng, do ba mươi lăm phi kiếm và bảy phân thân tạo thành.

Chỉ nghe thấy một tiếng nổ ầm kinh thiên vang lên, hình như cả bầu trời đều run rẩy. Sấm sét trong mấy vạn dặm được nén lại và ngưng tụ cuối cùng đánh thẳng lên ba mươi lăm thanh phi kiếm ở bên ngoài phạm vi năm mươi trượng.

Một cây phi kiếm đỏ thẫm lập tức run rẩy rồi ầm một tiếng mà tan vỡ. Đúng lúc này, những cây kiếm khác cũng liên tục vỡ vụn. Sấm sét sau khi đánh lên lại hóa thành rất nhiều tia chớp chạy qua chạy lại trên những mảnh vỡ của phi kiếm.

Cũng chưa phải đã kết thúc, những cây kiếm còn lại dưới sự bắn phá kinh thiên động địa, trong sự tấn công của sấm sét được ngưng tụ lại từ lôi quang trong chu vi mấy vạn dặm đều lập tức nổ lên ầm ầm rồi vỡ nát.

Nhưng khoảnh khắc khi ba mươi lăm phi kiếm tan vỡ, lực lượng sấm sét ở bốn phía cũng không ngừng lại mà tiếp tục mang theo khí thế ngập trời trực tiếp phóng thẳng về phía hồng y nhân Vu Phi.

Khoảng cách năm mươi trượng chỉ là khoảnh khắc.

Trong nháy mắt khi sấm sét co rút và ngưng tụ lại rồi tiếp tục phóng đến, năm phân thân đồng loạt hóa thành năm thanh đại kiếm màu đỏ thẫm. Tất cả hung hăng bao quanh cơ thể Vu Phi mười trượng. Trong nháy mắt khi chúng nó rơi xuống thì lập tức bị sấm sét ngưng tụ lại đánh thẳng vào. Những cây đại kiếm trở nên run rẩy, còn mơ hồ truyền ra những tiếng rắc rắc.

Vẻ mặt Vu Phi vẫn như thường, hắn lạnh lùng nhìn Vương Lâm rồi bình tĩnh nói:

- Quả thật là ta có xem thường lực lượng sấm sét của ngươi. Nhưng thế này ở trước mặt ta vẫn chưa đủ!

Hắn nói xong thì lập tức vỗ vào túi trữ vật, trong tay đột nhiên xuất hiện một vật.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1973)