← Ch.0910 | Ch.0912 → |
Lời hai người nói Vương Lâm nghe được rõ ràng. Tuy nơi đây không có bóng dáng Thiên Vận Tử nhưng lấy thần thông của Thiên Vận Tử, nếu là muốn đến nơi đây chỉ là trong nháy mắt!
Vương Lâm vẫn rất khó hiểu một việc. Việc này bởi vì năm xưa tu vi hắn không cao cũng không suy nghĩ quá sâu xa. Nhưng lúc này tu vi hắn đã được xếp vào hạng đại thần thông, như thế nào vẫn nhìn không ra sự chênh lệch giữa Lăng Thiên Hậu và Thiên Vận Tử!
Lăng Thiên Hậu này tu vi cao hơn Huyết tổ rất nhiều. Nhưng hắn so sánh với đám người Viêm Lôi tử, Thanh Thủy thì xa xa không bằng. So sánh với Thiên Vận Tử mà nói thì là một trời một vực cũng không phải là quá lời.
Nhưng Lăng Thiên Hậu này cũng đã đối nghịch với Thiên Vận Tử mấy vạn năm qua. Điểm này khiến Vương Lâm rất khó hiểu!
Nghe giọng điệu Thiên Vận Tử, dường như đối với Lăng Thiên Hậu rất nhẫn nhịn!
- Giữa hai người bọn họ, rốt cuộc có bí ẩn gì... Vương Lâm mặt không thay đổi, quan sát thật kỹ.
- Ngươi không tuân theo ước định!
Tiếng nói Thiên Vận Tử từ từ truyền đến trong trời đất, nghe không ra mừng giận. Nhưng trong khoảnh khắc thanh âm truyền ra, lập tức bầu trời đã lờ mờ sáng đột nhiên tối sầm lại!
Mặt trời đang dần mọc lên ở phương đông trong nháy mắt này giống như bị một lực lượng đại thần thông cuốn ngang, hoàn toàn bị che lại. Nháy mắt, trời đất tối sầm lại!
Vẻ mặt Lăng Thiên Hậu nghiêm túc, tay phải vung lên. Lập tức những thanh kiếm nguyên thần bên người lập tức phát ra những tiếng kiếm ngân mạnh mẽ, trực tiếp đâm lên bầu trời, tạo thành một đạo kiếm khí ngập trời!
- Không tuân theo thì sao! Thiên Vận lão nhi. Cho dù là ngươi để áo xám đi ra, chẳng lẽ ta lại sợ ngươi sao?
Lăng Thiên Hậu hừ lạnh, tay phải bấm pháp quyết chỉ ra kiếm khí phía trước mặt. Lập tức kiếm khí này "ầm" một tiếng sụp đổ, hóa thành vô tận hào quang, tràn ngập trong trời đất.
Dưới những đạo kiếm quang này, trời đất đen sẫm không ngờ cũng có từng tia ánh sáng, cũng khiến cho phía trước Vương Lâm chìm vào trong trạng thái hoàng hôn nửa tối!
Phía cuối của đất trời bỗng nhiên xuất hiện một bóng áo xám nhàn nhạt. Trên bóng sáng này truyền ra một cảm giác tịch mịch, càng lộ ra vô tận cô độc, lạnh lùng và cao ngạo.
Hắn từng bước từng bước chậm rãi đi trong trời đất, đi tới Lăng Thiên Hậu.
Vương Lâm vào khoảnh khắc nhìn thấy bóng xám này, thâm thần lập tức chấn động. Hắn lập tức nhận ra, bóng xám này không phải người khác, đúng là Thiên Vận Tử áo xám lúc trước truyền thụ Sát Lục Tiên quyết cho mình!
Thiên Vận Tử áo xám ánh mắt lạnh như băng, tràn ngập vẻ cao ngạo. Hắn chưa tới gần, tay phải nâng lên chộp một cái vào hư không. Lập tức vô tận hắc ám trong trời đất giống như nhúc nhích, nhất tề ngưng tụ vào trong tay Thiên Vận Tử áo xám.
Cảnh tượng này cực kỳ quỷ dị. Hắc ám này đều không phải sương mù có thể di chuyển thành khối. Hắc ám này chỉ là một loại màu tối trong trời đất bởi vì không có ánh sáng mà tự nhiên xuất hiện. Màu tối này, làm sao có thể ngưng tụ!
Nhưng lúc này, trong mắt Vương Lâm lại rõ ràng nhìn thấy. Màu tối này đang ngưng tụ!
- Hấp thu lực lượng ánh sáng!
Ánh mắt Vương Lâm lộ ra vẻ khiếp sợ!
Vô tận hắc ám ngưng tụ vào tay phải Thiên Vận Tử áo xám, trong phút chốc hóa thành một thanh kiếm nhỏ màu đen. Thanh kiếm này chỉ to bằng ngón tay, bị Thiên Vận Tử cầm lấy. Hắn không nhiều lời với Lăng Thiên Hậu, trực tiếp quét ngang một kiếm!
Trong nháy mắt Sát Lục khí điên cuồng tràn ngập trong đát trời. Đây cũng không phải là một đạo Sát Lục khí, mà là mười đạo!
Mười đạo Sát Lục khí chân chính. Đây cũng không phải là bản không trọn vẹn năm xưa Vương Lâm tu luyện. Đây là một người tu luyện Sát Lục Tiên quyết, sau khi tu luyện ra Sát Lục khí đạt tới một trình độ nhất định, thân thể và nguyên thần dung nhập vào trong Sát Lục khí. Sau đó Thiên Vận Tử tập hợp hơn mười, trăm vạn Sát Lục khí lại luyện hóa, cuối cùng thành một đạo Sát Lục khí chân chính!
Sắc mặt Vương Lâm cực kỳ âm trầm nhìn chằm chằm vào Thiên Vận Tử áo xám và mười đạo Sát Lục khí sớm bay ra. Hắn không khỏi nhớ tới năm xưa nếu không phải mình sớm hiểu ra, chỉ sợ hiện tại hắn cũng đã biến thành một đạo Sát Lục khí trong tay Thiên Vận Tử!
Vừa nói đến đây, đột nhiên thân hình Vương Lâm chấn động. Trong đầu hắn như có một đạo thiểm điện ầm ầm xẹt qua. Trong mắt hắn tuôn ra tinh quang, mơ hồ như nắm bắt được cái gì đó.
- Không đúng!
- Thiên Vận Tử cũng không phải là chưa từng tính sai. Năm xưa hắn truyền Sát Lục khí này cho ta, chắc chắn có nguyên nhân sâu xa. Có thể nói, đó là lần đầu tiên hắn ở trên người ta lưu lại ngòi nổ, như ngày Bạch Nguy sinh ra cực dương!
- Thiên Vận Tử lúc đó mới là chân chính hoàn mỹ. Hắn tính toán không lộ chút sơ hở, không từng sai sót một chuyện gì! Nhưng ta ở đất Yêu Linh, dưới sự trợ giúp vô ý của Cổ Yêu, lại phát giác ra sơ hở và tác hại của Sát Lục Tiên quyết! Sự trợ giúp này của Cổ Yêu khiến cho tính toán của Thiên Vận Tử có một chút sai lệch!
- Mà sau đó lại có Tán Ma xuất hiện khiến cho tính toán của Thiên Vận Tử lại bị làm xáo trộn một chút. Vì thế cho nên cuối cùng ta hiểu rõ nhân quả của Sát Lục Tiên quyết, dứt khoát bỏ qua Sát Lục khí cực kỳ uy lực kia!
- Đây là lần đầu tiên Thiên Vận Tử tính sai trên người ta!
Tinh quang lóe lên trong mắt Vương Lâm, trong đầu như có loại cảm giác trong sáng rộng mở. Hắn nhìn chằm chằm vào Thiên Vận Tử áo xám kia. Ý nghĩ vừa rồi nói thì thong thả nhưng thực tế chỉ trong nháy mắt mà thôi.
- Thiên Vận Tử trên người ta tính sai một lần. Cho nên tuy là hắn tính toán chuẩn xác ngày ta quay về. Nhưng không tính ra được tu vi thực tế của ta!
Trong mắt Vương Lâm lộ ra hàn quang kinh người. Hắn hít sâu, trong đầu một mảnh thanh minh!
- Một lần sai lầm đó có lẽ cũng không lớn. Nhưng đối với Thiên Vận Tử mà nói, cũng là một lần sai lầm!
- Thiên Vận Tử lúc này cũng không còn là hoàn mỹ không thể phá! Bế tắc kia cũng không phải là không có bất kỳ phương pháp nào để phá cục. Nếu hắn năm xưa trên người ta đã có một lần sai lầm, như vậy sẽ có lần thứ hai!
Hàn quang chợt lóe trong mắt Vương Lâm.
Giờ phút này, Thiên Vận Tử áo xám kia vẻ mặt thủy chung bình tĩnh, gần như lạnh lùng. Trước người hắn, mười đạo Sát Lục khí gào thét dựng lên, dùng tốc độ cực nhanh lao thẳng tới Lăng Thiên Hậu.
Lăng Thiên Hậu hừ lạnh một tiếng, tay phải nâng lên, miệng quát khẽ:
- Minh – Động – Phá! Phá Thiên thức thứ hai – Kiếm Đồng Bối Nhận!
Tay phải hắn nâng lên, chỉ vào bầu trời. Lập tức bầu trời vang lên những tiếng nổ "ầm ầm". Chỉ thấy bốn thanh kiếm nguyên thần trong khi cấp tốc xoay tròn, không ngờ lại dung hợp cùng với nhau.
Trong phút chốc, bốn thanh kiếm nguyên thần này dung hợp, phát ra hào quang chói mắt. Trong hào quang không ngờ đi ra một đứa bé khoảng bảy, tám tuổi hai mắt nhắm nghiền. Đứa bé này toàn thân kiếm khí, sau lưng lại đeo một thanh kiếm lớn toàn thân màu tím!
Thanh kiếm này hình dạng cực kỳ quỷ dị, ngoằn ngoèo giống như một ron rắn nước. Trên thân nó, tiên khí tản mát nồng đậm. Tiên khí lượn lờ, mơ hồ lộ ra hình rồng.
Trong nháy mắt nhìn thấy thanh kiếm ngoằn ngoèo này, ánh mắt Vương Lâm lộ tinh quang.
- Vũ Tiên Kiếm!
Vương lâm nhìn chằm chằm vào thanh kiếm dài ngoằn ngoèo như con rắn, ngay lập tức nhận ra lai lịch thanh kiếm này. Năm xưa ở Vũ Tiên Giới, Vũ Tiên Kiếm chia làm bốn thanh. Trong đó có hai thanh bị người cướp đi. Thanh Vũ Kiếm hình rắn này đúng là thanh mà Lăng Thiên Hậu cướp đi!
Đứa bé đeo kiếm bước ra, nghênh đón Thiên Vận Tử áo xám. Lăng Thiên Hậu quát khẽ một tiếng, tay phải bấm pháp quyết chỉ về phía trước. Đứa bé cầm kiếm mở mạnh đôi mắt, hai tia sáng kinh người bỗng nhiên tuôn ra.
Cùng lúc đó, đứa bé đeo kiếm kia nhoáng một cái về phía trước. Lập tức thanh Vũ Kiếm hình rắn kia "xoảng" một tiếng bay ra. Nó bay thẳng đến phía trước mười đạo Sát Lục khí của Thiên Vận Tử áo xám.
Trong tiếng nổ "ầm ầm", trên Tiên Kiếm hình rắn tràn ngập từng trận kiếm quang, không ngờ hóa thành một con rắn lớn nghìn trượng. Con rắn rít gào lập tức làm nổi lên gió tanh tràn ngập đất trời. Trận gió hóa thành cơn lốc khổng lồ, quét thẳng đến phía trước.
Vẻ mặt Thiên Vận Tử áo xám thủy chung lạnh lùng. Mười đạo Sát Lục khí trước mặt hắn gào thét đánh vào gió lốc do con rắn lớn cuộn lên. Chỉ nghe tiếng "rầm rầm" quanh quẩn. Mười đạo Sát Lục khí lóe lên, không ngờ xuất hiện biến hóa khiến cho Vương Lâm phải thầm hít sâu một hơi.
Chỉ thấy hắc quang lóe lên, mười đạo Sát Lục khí bỗng nhiên hóa thành mười bóng người. Mười bóng người này có nam có nữ, có già có trẻ. Nhưng không hề ngoại lệ, vẻ mặt mỗi một người đều hung tàn, Sát Lục ngập trời, hai mắt đỏ bừng xông thẳng đến gió lốc trước mặt.
Ngoài ra, vô số đạo Sát Lục khí "ầm ầm" giáng lâm trên bầu trời. Mỗi một người trong mười người kia, đều thi triển ra không dưới trăm vạn Sát Lục khí.
Như vậy số lượng Sát Lục khí trên bầu trời cực kỳ kinh người!
Từ xa nhìn lại, dường như bầu trời đã hoàn toàn bị che phủ. Trước mắt nhìn thấy đều là Sát Lục!
Từng đạo Sát Lục khí phát ra tiếng gào thét. Trong nháy mắt tất cả khí tức và thanh âm trong trời đất đều bị mạnh mẽ khu trừ, chỉ còn lại Sát Lục và tiếng gào thét chấn động tâm thần.
Sắc mặt Vương Lâm hơi tái, mắt lóe lên chân phải khẽ đạp về sau một bước. Hắn biết rất rõ Sát Lục khí. Giờ phút này, uy lực của vô số Sát Lục khí trước mắt này là cực kỳ kinh người!
← Ch. 0910 | Ch. 0912 → |