← Ch.0979 | Ch.0981 → |
Đúng lúc này trong đại điện truyền đến tiếng động "âm ầm", hiển nhiên là cấm chế nơi này bị người ta mạnh mẽ phá vỡ. Chỉ thấy Hư Không tử cuốn thôn cô xinh đẹp kia bỗng nhiên xuất hiện trong đại điên.
Trong khoảnh khắc bước vào trong, cho dù là Hư Không tử cũng bị chấn động bởi hai pho tượng kia chỉ có điều hắn rất nhanh liền khôi phục lại. Nếu không cẩn thận quan sát, thì không chút nào phát hiện ra giây phút Hư Không tử sững sờ.
Về phần thôn cô xinh đẹp bên cạnh Hư Không tử, hai mắt lộ ra mê man nhưng dưới sự trợ giúp của hư Không tử cũng nhanh chóng khôi khúc bình thường Hư Không tử liếc mắt một cái liền thấy được Vương Lâm, sát khí chợt lóe lên trong mắt. Hắn đang định bước tới phía trước thì ngoài đại điên lập tức vang lên tiếng rít gào rống giận, càng ngày càng gần.
Thôn cô xinh đẹp kia sắc mặt tái nhợt, sau khi nhìn thấy Vương lâm lập tức trách mắng:
Vương Lâm, ngươi rốt cuộc trêu chọc cái gì, dẫn tới vật hình người kia đuổi đến cùng như vậy Trải qua nguy cơ vừa rồi, thôn cô xinh đẹp này dĩ nhiên là mặt mày tái nhợt, không xưng hộ đạo hữu mà kêu thẳng tên.
Vương Lâm đã tìm một vòng đại điên này tuy không phát hiện ra lối vào tầng hai nhưng ánh mắt lại rơi vào hai pho tượng kia cũng có phỏng đoán. Giờ phút này hắn nghe được lời thôn cô xinh đẹp kia ánh mắt chợt lóe bình tĩnh nói:
-Các hạ làm sao biết được vật hình người kia chính là đuổi theo Vương mỗ tới Khi nói chuyện ê mặt Vương lâm không chút thay đổi hướng về pho tượng kia lui vài bước. Xem bộ dáng hắn giống như sọ thôn cô xinh đẹp đột nhiên ra tay theo bản năng lui ra sau kéo dãn khoảng cách -Nếu không phải bởi vì ngươi mà đến. Vì sao lúc nãy ngươi vừa nghe tiếng rống của vật hình người kia liền lập tức đi thẳng đến đây!
Thôn cô xinh đẹp tức giận nói -Vật hình người kia là thú trong Táng Tiên Trì. Vương mỗ tù trong cấm chế đi ra liền gặp nó. Đánh một trận không thắng được tự nhiên phải chạy trốn. Hay là sau khi nghe tiếng thét của nó chờ nó tới giết hay sao?
Vương Lâm nói xong thân hình lại lùi ra sau vài bước, dĩ nhiên tới rất gần pho tượng. Tay phải hắn đặt lên túi trữ vật mắt không nhìn thôn cô xinh đẹp mà chìn chằm chằm Hư Không tử. Tu vi Hư Không tử đối với Vương lâm mà nói có quá nhiều áp lực Mặc dù lúc này hắn đã đạt đến khuy niết đỉnh phong, phối hợp với thân thể Cổ Thầm cũng không phải là đối thủ của Hư Không tử. Dù sao Hư Không tử này cũng là tu sĩ Toái Niết Thôn cô xinh đẹp kia hừ lạnh đang định nói, đột nhiên Hư Không tử bình thản cắt ngang, nhấc chân đi về hướng Vương Lâm chậm rãi nói -Tiểu bối, Đúng hay sai ngươi không cần giải thích, lão phu cho ngươi thêm một cơ hội. Ngươi ra ngoài dẫn dắt vật kia đi Một câu giống như bình thản này của Hư Khôg tử nhưng lại ẩn chứa thần thông. Trong lời nói ra, theo bước chân về phía trước lập tức tạo thành sóng gợn. Sóng gơn này cũng không phải một đạo malaf mấy đạo sóng gợn vô hình bỗng nhiên xuất hiện giữa hắn và Vương Lâm
Trong nhay mắt, mắt phải Vương Lâm chợt lóe ánh xanh, lập tức thanh quang thuẫn biến ảo ra. Trong khoảng khắc chấn động tràn ngập, chiếc khiên chắc phía trước mặt hắn chỉ nghe một tiếng nô vang lên long trời lở đât Chiếc Thanh quang thuẫn kia không có bất kỳ lực cản nào đổi với đợt sóng gợn đầu tiên, sóng gợn âm ầm lao tới trực tiếp va chạm vào ngực Vương Lâm. Một hồi tiếng "rắc rắc" vang lên, Vương Lâm phun ra một vòi máu tươi, thân mình giống như diều đứt dây tung ra phía sau Trong cơ thể hắn, theo thanh quang thuẫn bị cuốc ngược lại, lại có một sóng gợn nhanh chóng chui vào trong. Sóng gợn này tràn ngập Hống hách, điên cuồng xé rách kinh mạnh trong cơ thể Vương Lâm. Nó lại hóa thành một cỗ chấn động không thể tưởng tượng được, thế như trẻ tre một đường xong tới muốn hủy diệt xương thịt Vương Lâm Tất cả mọi chuyện xảy ra gần như nháy mắt liền hoàn thành, nhanh tới mức cho dù là thôn cô xinh đẹp cũng ngẩn cả người. Người áo đen kia đồng tử càng co rụt lại Vào khoảnh khắc thân hình Vương Lâm bị hung hăng quang ra, Hư Không tử khẽ "a" một tiếng. một đòn vừa rồi của hắn tuy không toàn lực nhưng giết một tu sĩ khuy niết cũng dễ như trở bàn tay.
Vốn hắn nghĩ ràng dưới một đòn này, Chu Tước tử chưa thành Chu Tước thánh Hoàng này nhất định thân thể tan nát mà chêt!
Nhưng Hư không tử rất kinh ngạc là thân thể Vương Lâm này chẳng những không tan nát, càng không lập tức chế đi. Chiếc khiên nhỏ ánh xanh đột nhiên xuất hiên gần như triệt tiêu bay phần lực lượng của hắn Cho dù là như vậy thì ba thành còn lại cũng đỉ để giết chết Vương Lâm. Nhưng điều khiến hắn giật muình là ba thành lực này rơi vào người Vương Lâm không ngừ chỉ khiến hắn phun mau tươi trọng thương mà không chết!
Vương Lâ đang giữa không trung, sóng gợn trong cơ thể phá lung tung cuối cùng đi thẳng đến nguyên thần. Một tiếng Ầm vang lên trong cơ thể, nguyên thần Vương Lâm mặc dù có Cổ Thần bảo vệ nhưng dưới chấn động này vẫn hơi chút mờ đi. Một vòi máu tươi từ trong miêng đi ra, than hình hắn bị ném mạnh về phí sau Từng cơn đau nhức trong cơ thẻ truyền tới, chứng tở mặc dù hắn có thân thể Cổ Thần lúc này cũng bị thương nặng. Nhưng từ hai mắt Vương Lâm vẫn thủy chung bình tĩnh nhìn chằm chàm Hư Không tử Thân thể bị quang ra, rơi vào trung tâm đôi mắt giận dữ của hai pho tương trong đại điện Đoạn này bị thiếu Lăng huynh bổ xung giùm nhé, Ảnh không đọc được
Vẻ mặt Vương Lâm bình tĩnh như trước, mơ hồ lộ ra một tia trào phúng. Hắn tự biết không phải là đối thủ của Hư Không tử. Người này lúc trước ở ngoài Táng Tiên TRì Vương Lâm liền cảm giác được hắn có ý đồ không tốt với mình. Sau khi liên hệ với chu tước thức tỉnh mình, Vương Lâm trong lòng đã tám phần người này có ý giết mình Lúc này trong đại điện, tiếp xúc gần gũi với đối phương như thế Hư Không tử này tất nhiên lộ ra sát khí. May mà hắn đã mơ hồ tìm được lối vào tầng thứ hai, vì vậy dứt khoát mượn lực tấn công của đối phương, đánh tung thân thể đến vị trí này. Ngoài ra trong lòng hắn, trong thời gian ngắn đã đặt một dát cục, mục tiêu chính là Hư Không tử này!
Người không phạm ta, . ta không phạm người. Nếu Hư Không tử này không ra tay sát cụ này tự nhiên không mở ra. Chỉ khi nào đối phương ra tay, như vây Vương Lâm cũng tuyệt không khoanh tay chịu chết!
-Cho dù trong sát cục này giết không được người cũng để lại một ký ức khó quên nổi với ngươi Lúc này hai tay Vương Lâm bấm pháp quyết ấn quyết hai tay hắn giống như ấn quyết hai pho tương kia. Trong nháy mắt dấu ấn được hình thành, lập tức hai mắt căm tức của hai pho tượng nàlowes lên ánh sang màu tím.
Hai luồng ánh sáng màu tím lao ra vây quanh thân Vương Lâm ngay lập tức hình thành một cơn lốc xoáy khiến cho thân thể Vương Lâm lao thẳng đến lốc xoáy.
Nhưng hư không tử tu đạo nhiều nam như vậy ánh mắt tự nhiên biết. Sau khi Vương Lâm bị tung ra hắn đã biết được vị trí này không bình thường, không chút do dự tay đánh thêm một thần thống. Thần thông biến thành cơn bão cát gào thét thẳng đến Vương Lâm trong lóc xoáy Nếu dựa theo tốc độ xoáy kia, sợ là không đơi toàn thân Vương Lâm hoàn toàn dung nhập lốc xoáy liền bị đụng tới sụp đổ mà chết.
Thân hình Hư Không Tử khẽ lay động một cái, lao thẳng đến Vương Lâm.
Hai mắt Vương Lâm chợt lóe hàn quang, trong khoảnh khắc gió lốc tiến đến, con mắt thứ ba trên mi tâm hắn bỗng mở ra. Con mắt thứ ba ở mi tâm này là một trong những thần thông mạnh nhất của hắn, tuyệt đối không dễ dàng sử dụng. nhưng lúc này khi Hư Không Tử tới gần hắn, trong thời khắc nguy cơ sống chết, Vương Lâm không chút do dự mở ra!
- Hư Không Tử!
Mắt Vương Lâm tràn ngập sát khí, gầm nhẹ một tiếng. Lập tức trong con mắt thứ ba ở mi tâm có một luồng ánh sáng đỏ điên cuồng lao ra thành hình quạt tràn ra phía trước.
Khoảnh khắc Vương Lâm mở con mắt thứ ba, khuôn mặt thủy chung âm trầm của Hư Không Tử lần đầu có biến hóa! Đây tuyệt đối không phải là biến hóa nho nhỏ, mà như là biến đổi ngập trời!
- Bản nguyên!
Ánh mắt Hư Không Tử lộ vẻ khó tin, nhưng ngay lập tức lại nổi lên một cỗ cuồng nhiệt. Giờ phút này cái gì Chu Tước thánh tông, cái gì Tu Chân Liên Minh đều bị Hư Không Tử gạt sang một bên. Trong mắt hắn chính là bản nguyên lực tản ra từ con mắt thứ ba ở mi tâm Vương Lâm. Không chỉ hắn, ngay cả người áo đen có dấu ấn rồng đen vẻ mặt cũng biến đổi mạnh, hai mắt nhìn chằm chằm Vương Lâm lộ ra ánh sáng khó tin.
Duy chỉ có thôn cô xinh đẹp kia vẻ mặt lộ vẻ kỳ dị nhưng không có tham lam cuồng nhiệt mà nhíu mày nhìn chằm chằm Vương Lâm.
← Ch. 0979 | Ch. 0981 → |