← Ch.1228 | Ch.1230 → |
Ngọn núi mây như sương, tràn ngập bên ngoài Phong Giới đại trận như một tấm lưới khổng lồ lóe lên này, hướng về Vương Lâm không ngừng đè xuống. Tiếng nổ ầm ầm vang vọng, sắc mặt Vương Lâm càng thêm tái nhợt, nhưng thần sắc không hề có một chút biến hóa, nhìn chằm chằm núi mây, dựa vào Phong Giới đại trận, không hề nhúc nhích.
- Sức mạnh của Thiên Kiếp, ta đã nhìn thấy nhiều lần, cũng đều lần lượt vượt qua. Thiên Kiếp hôm nay quỷ dị, nhưng cũng không thể hủy diệt được ta. Mê tâm của ta bất diệt, một khi tâm thần bất diệt thì thân thể vững như núi, trong đất trời không có một vật nào có thể cản trở được đạo của ta!
Thanh âm Vương Lâm bình tĩnh, chậm rãi truyền ra.
Hai tay hắn bấm quyết, huyết kiếm vờn quanh thân thể, phát ra từng trận tiếng rít, huyết quang bao trùm toàn thân Vương Lâm, hướng ra phía ngoài lan tới. Núi mây kia gào thét, ngay khi lại một lần nữa đè xuống, hai tay Vương Lâm chợt hướng ra phía ngoài vung lên. Lập tức bên ngoài thân thể hắn hư ảnh Cổ Thần ầm ầm xuất hiện. Cùng lúc đó, tay phải Vương Lâm nắm lại giơ lên, cách lóe ầm ầm hướng tới ngọn núi kia, tay trái phóng về một bên, ấn lên Phong Giới đại trận.
Hư ảnh Cổ Thần kia cũng theo đó mà động, tay phải hướng về núi mây đang đè xuống kia trực tiếp tung ra một quyền.
Uy áp của núi mây kia giáng xuống, đột nhiên va chạm với một quyền của Cổ Thần. Tiếng nổ ầm ầm trong nháy mắt vang lên kinh thiên động địa, hóa thành một tiếng rít gào, từng đợt sức mạnh hủy diệt thiên địa trong khoảnh khắc này điên cuồng bộc phát ra, truyền vào bên trong hư ảnh Cổ Thần, theo tay trái của Cổ Thần đang ấn vào Phong Giới đại trận toàn bộ ầm ầm truyền vào.
Tiếng nổ ầm ầm không ngừng vang lên, chỉ thấy Phong Giới đại trận kia lóe lên kịch liệt, đột nhiên xuất hiện hào quang bảy màu. Hào quang này chói mắt, ngay khi xuất hiện, liền tràn ngập cả Phong Giới đại trận bên trong hư vô.
Trận pháp to lớn này ngay khi hào quang bảy màu xuất hiện liền ầm ầm mở ra.
Trận này mở ra, ngăn cản hết thảy nhưng người ở bên trong bước ra ngoài. Dưới hào quang bảy màu này, thậm chí ngay cả núi mây kia cũng bị xuyên thấu, dường như ở trước hào quang bảy màu kia chỉ là thùng rỗng kêu to.
Một luồng uy áp cường đại ầm ầm từ bên trong Phong Giới đại trận này lóe ra, hóa thành từng trận âm thanh ầm ầm, phá tan đất trời lao đến.
Bởi vì sức tấn công trên trận pháp này truyền đến đã đạt tới yêu cầu biến ảo trận linh, dưới hào quang bảy màu này lóe lên kịch liệt, lập tức liền có một đạo hào quang từ bên trong trận pháp ngưng tụ tỏa ra.
Hào quang này màu trắng bạc, giống như là một tia chớp, trong thời gian ngắn liền có một thanh trường thương biến ảo hiện ra. Thanh trường thương này phát ra những tiếng sấm sét ầm ầm, mang theo một sức mạnh kinh thiên, ngay khi biến ảo hiện ra, giống như một đạo thiểm điện ầm ầm xuyên thấu núi mây kia.
Núi mây chấn động, điên cuồng tan vỡ, hóa thành vô số đám mây cuộn lên, lộ ra bốn thanh bảo kiếm xoay tròn bên trong.
Thân thể Vương Lâm cũng không hề dễ chịu, hắn truyền sức mạnh tấn công vào trong Phong Giới đại trận, bản thân cũng có chút thương thế, phun ra một ngụm máu tươi, nhưng thần sắc vẫn kiên định như cũ, lạnh lùng nhìn chằm chằm Phong Giới đại trận kia cùng với Thiên Kiếp công kích lẫn nhau.
Bất luận là Phong Giới đại trận hay là Thiên Kiếp, cũng không phải là vật ưa thích của Vương Lâm. Hắn vĩnh viễn cũng không thể quên được cảnh tượng mà mình đã chứng kiến trong Thất Thải Giới. Trên Phong Giới đại trận kia, tự cổ chí kim, đã dính rất nhiều máu của tu sĩ giới nội, những tiếng gào thét không cam lòng cho đến bây giờ vẫn quanh quẫn bên tai Vương Lâm.
- Không cam lòng! Ta không cam lòng! cuối cùng sẽ có một ngày, hậu nhân của Bối Tu ta chắc chắn sẽ phá vỡ trận pháp, khiến cho đám người ở bên ngoài các ngươi hàng vạn sinh linh tuyệt diệt không còn!
Thanh ầm ầm này lần đầu tiên xuất hiện đột nhiên thiêu đốt máu của Vương Lâm, khơi dậy huyết tính của hắn. Hắn sinh ra ở giới nội, sinh trưởng ở giới nội, giới nội chính là nhà của hắn.
Núi mây sụp đổ, bốn thanh kiếm xoay tròn bên trong cũng bị thanh trường thương do thiểm điện hóa thành kia ngăn trở, dừng lại. Đúng lúc này, bên ngoài khe nứt bị xé ra giữa hư vô ở nơi này, bên trong tinh không thực sự tồn tại Thiên Kiếp kia, vì một lượng lớn những tầng mây nhất tề vọt tới, lộ ra rõ ràng bên trong lỗ hổng của thiên kiếp một tòa lầu các bạch ngọc.
Pho tượng đang khoanh chân ngồi trên lầu các bạch ngọc kia lúc này từ trong mi tâm có một đạo hào quang nhẹ nhàng lóe lên. Hào quang này tràn ngập toàn thân pho tượng, khiến cho toàn thân pho tượng này giống như hòa tan, nhất là tay phải trong nháy mắt dường như từ hình dáng một tảng đá đã thay đổi trở thành máu thịt.
Cánh tay này bỗng nhiên cử động.
Pho tượng này giơ tay phải lên, hướng về phía khe nứt thông với Phong Giới bên dưới nhẹ nhàng ấn một cái.
- Cửu Cung... Vô Lượng... Thanh âm mơ hồ vang vọng trong tinh không, chỉ thấy ngay khi tay phải của pho tượng kia ấn tới, bên trong hư vô chỗ Phong Giới đại trận, bốn thanh kiếm kia lập tức bay trở về, cùng quay về còn có đám sương mù đã tan vỡ kia.
Đám sương mù này vờn quanh bốn phía pho tượng, hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, bên trong hư vô chỗ Phong Giới đại trận, bốn thanh kiếm kia lập tức bay trở về, cùng quay về còn có đám sương mù đã tan vỡ kia.
Đám sương mù này vờn quanh bốn phía pho tượng, hình thành một cơn lốc xoáy khổng lồ, bên trong còn có bốn thanh kiếm xoay tròn, khiến cho cơn lốc xoáy này trở nên càng lớn.
Theo thanh âm mơ hồ kia tràn ngập, chỉ thấy bên trong tinh không, ở chỗ lầu các bạch ngọc kia, khe nứt ầm ầm bị xé mở ra, trong tiếng rắc rắc, đã bị xé ra một lỗ hổng lớn, lộ ra bên trong một hình ảnh.
Ở bên trong khe nứt, chín tinh cầu dường như giống nhau như đúc, hiển lộ rõ ràng bên trong đất trời. Chín khối tinh cầu này có vẻ như tạo thành một trận pháp, tản mát ra một uy lực của Viễn Cổ Tinh Vực.
Càn cung, khảm cung, cấn cung, chấn cung, trung cung, tốn cung, ly cung, bạng cung, đoài cung.
Trên mỗi một tinh cầu đều có những biến hóa khác nhau.
Ký hiệu màu vàng hình thành một uy áp khó có thể tưởng tương được, ngay khi chín khối tinh cầu này xuất hiện, đột nhiên trong tiếng ầm ầm lao ra khỏi khe nứt, càng ngày càng nhỏ, cuối cùng sau khi thu nhỏ lại vô số lần, trực tiếp hiện ra ở giữa tinh không.
Lại còn xuyên qua lối vào của Phong Giới đại trận từ tinh không thông tới hư vô, hiện ra bên trong hư vô, ở bên ngoài Phong Giới đại trận, cùng nhay xoay tròn lao thẳng đến Vương Lâm hạ xuống.
- Cửu Cung Phong Tiên! Phong này không phải là phong mệnh, mà là phong ấn!
Cùng lúc đó, trên thân thể của Vương Lâm, trong thời gian ngắn liền xuất hiện chín đốm trắng. Chín đốm trắng này chính là chín đốm máu, nối liền với nhau xuyên suốt toàn thân hắn!
Theo Cửu Cung lao tới, chín đốm máu trên thân thể hắn lập tức truyền ra những đau nhức khó có thể chịu đựng được, giống như có chín chiếc đinh đâm sâu vào trong cơ thể hắn, khiến cho hắn cơ hồ muốn nổi giận.
Thân thể Vương Lâm run rẩy, ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ, nhìn chằm chằm Cửu Cung đang giáng xuống, đau đớn trên thân thể lại càng kịch liệt hơn. Nhưng đau đớn này cũng kích phát sự bất khuất của Vương Lâm. Cả đời hắn nghịch tu, chưa bao giờ khuất phục, trời cũng không thể làm cho hắn khuất phục, vận mệnh lại càng không thể khiến cho hắn phục tùng, càng không cần nói đến Thiên Kiếp.
Từ lúc hắn chọn cách nghịch tu, hắn đã quyết định cả đời này chống lại trời, chống lại số mệnh! Giờ phút này trong tiếng rít gào, toàn thân Vương Lâm truyền ra tiếng ầm ầm, toàn thân hắn đột nhiên lớn lên.
Lục tinh Cổ Thần, giờ phút này xuất hiện ở bên ngoài Phong Giới đại trận, thân hình cao lớn gần nghìn trượng, khiến cho Vương Lâm giống như là một người khổng lồ đến từ viễn cổ. Trong tiếng rít gào, Lý Thiến Mai được hắn giấu ở trên người, hai tay nắm lại, chân phải bước tới, đi thẳng đến Cửu Cung.
- Ầm ầm ầm ầm!
Ngay khi thân mình hắn lao ra, trong chín đốm máu khắp toàn thân hắn có bốn đốm lập tức tan vỡ, rất nhiều máu tươi phun ra, còn có một luồng sức mạnh có tính hủy diệt tràn ngập toàn thân.
Ngay khi bốn đốm máu này tan vỡ, bốn trong số Cửu Cung đang giáng xuống hóa thành bạch quang với một tốc độ không thể hình dung được xuyên thấu hư vô, lần lượt ấn lên những đốm máu tan vỡ trên người Vương Lâm.
Thân thể Vương Lâm run lên, đúng lúc này tiếng nổ ầm ầm ầm ầm lại một lần nữa từ trong cơ thể hắn điên cuồng truyền ra. Ngũ Cung còn lại đồng thời tan vỡ!
Giống như vậy, năm tinh cầu từ trong hư vô giáng xuống cũng phát tán ra hào quang, ngay khi tiêu tan hào quang trực tiếp phá khai đất trời, nhập vào năm đốm máu đã tan vỡ trên thân thể của Vương Lâm. Chín tinh cầu Cửu Cung này sau khi tiến nhập vào trong cơ thể Vương Lâm lập tức bắt đầu phá phách dữ dội, xuyên thấu qua, hướng về một tinh cầu ở trên ngực ngưng tụ lại. Một khi ngưng tụ xong, Cửu Cung Phong Ấn sẽ hoàn thành.
Cửu Cung hóa thành tinh cầu kia cũng không phải là tu chân tinh, trên đó cũng không có bất kỳ một sinh linh nào, mà là chín thiên thạch khổng lồ ở bên trong tinh không, vô số năm trước đã bị luyện hóa, trở thành vật của Thiên Kiếp.
Đau đớn trong cơ thể của Vương Lâm dường như làm cho nguyên thần hắn muốn sụp đổ. Trong sự đau đớn này, hắn lại càng rít gào kịch liệt, tinh điểm Cổ Thần trên mi tâm cấp tốc xoay tròn, thần sắc càng lộ ra vẻ dữ tợn.
- Chín tảng đá này có thể phong tiên, nhưng ta không phải là tiên, mà là Cổ Thần!
Vương Lâm trong tiếng rít gào, toàn thân chấn động. Sức mạnh Cổ Thần trong nháy mắt điên cuồng từ trong cơ thể hắn bộc phát ra.
Tiếng nổ ầm ầm tràn ngập, chỉ thấy chín đốm máu trên thân thể cao nghìn trượng của hắn máu thịt nhúc nhích, những Cửu Cung thiên thạch bên trong đã bị ngăn cản không thể tiến về phía trước, ngăn cản chúng ngưng tụ với cung cuối cùng ở trên ngục của Vương Lâm.
Nhưng Thiên Kiếp vẫn chưa kết thúc, lôi đình màu tím, bốn thanh kiếm sắc, bỉ ngạn triệu hoán, núi mây diệt linh, hết thảy những thứ này mới chỉ là bắt đầu của Thiên Kiếp! Vô lượng kiếp không có đầu cũng không có cuối, kéo dài vô tận.
Sau Cửu Cung là Bát Quái.
- Bát Quái... Vô Lượng... Từ bên trong thế giới chỗ lầu các bạch ngọc, theo tay phải của pho tượng vung lên, lập tức tiếng ầm ầm vang lên, chỉ thấy ở phía sau xuất hiện tám ký hiệu rất lớn.
Ký hiệu này chính là Bát Quái Ấn.
Càn, khôn, khảm, ly, chấn, cấn, tốn, đoài! Bát Quái vờn quanh, tạo thành trời đất!
Trong đó càn tượng trưng cho trời, khôn tượng trưng cho đất, khảm tượng trưng cho nước, ly tượng trưng cho hỏa, chấn tượng trưng cho sấm sét, cấn tượng trưng cho núi, tốn tượng trưng cho gió, đoài tượng trưng cho đầm.
Bát Quái này tuyệt luân, ngay khi xuất hiện, trời, đất, nước, lửa, sấm sét, núi, gió, đầm toàn bộ biến ảo hiện ra, hình thành một vòng tròn khổng lồ, trong tiếng ầm ầm chuyển động, xuyên qua lầu các bạch ngọc, lao ra khỏi khe nứt, tiến nhập vào hư vô, điên cuồng triển khai, hóa thành một vòng tròn to lớn như trời đất, hướng thẳng đến Vương Lâm hạ xuống.
Sắc mặt Vương Lâm tái nhợt, nguyên lực trong cơ thể hắn không có lúc nào ngừng duy trì Tuế Nguyệt thần thông cho Lý Thiến Mai, sức mạnh Cổ Thần không ngừng bức Cửu Cung Tinh từ trong cơ thể ra ngoài.
Giờ phút này đối mặt với Bát Quái so với Cửu Cung lúc trước còn muốn mạnh hơn, hắn không khỏi vội vàng lui về phía sau.
Nhất là vòng tròn do Bát Quái hình thành kia mỗi một lần chuyển động, tám hình thái ẩn chứa trên đó đều ngay lập tức thay đổi, hoàn toàn không thể nhìn ra quy luật, với tốc độ cực nhanh, dường như lập tức ầm ầm tới gần, hướng về phía Vương Lâm đè xuống.
Trong thời khắc nguy hiểm này, sống chết trong gang tấc, trong lòng Vương Lâm bình tĩnh trở lại. Thân thể hắn lui về phía sau mấy bước, nhìn chằm chằm lên trên Phong Giới đại trận.
- Chủ nhân Phong Giới, ta đã đưa ngươi tới Phong Giới đại trận, ngươi có thể xuất hiện rồi!
← Ch. 1228 | Ch. 1230 → |