← Ch.1248 | Ch.1250 → |
Trong tinh vực mênh mông trong Thái Cổ Tinh Thần có một địa phương tràn ngập sấm sét, đây chính là địa phương của Thiểm Lôi Tộc có tiếng tăm lẫy lưng trong các bộ tộc ở Thái Cổ Tinh Thần.
Từ xa nhìn lại, tinh vực của Thiểm Lôi Tộc giống như một lôi trì, bên trong vang vọng hàng loạt tiếng sấm sét.
Dù ở khoảng cách xa cũng có thể nghe rõ ràng tiếng sấm động đã tồn tại từ thời kỳ viễn cổ.
Những tiếng sấm động đã thay thế tất cả âm thanh trong tinh không, tất cả mãnh thú và tu sĩ đều muốn tránh xa. Nếu có người ngoài tiến vào, nếu không có lệnh bài của Thiểm Lôi Tộc thì lập tức bị lôi trì tấn công.
Mấy trăm vạn, hàng ngàn vạn sấm sét đồng loạt tấn công, uy lực kinh thiên động địa. Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân làm cho Thiểm Lôi Tộc không có tu sĩ đệ tam bộ nhưng vẫn có thể trở thành một bộ tộc hùng mạnh trong Thái Cổ Tinh Thần.
Hơn nữa Thiểm Lôi Tộc còn có một quá khứ rất huy hoàng, nhiều năm trước đã đứng trên thế đỉnh phong.
Trong đại trận của Thủy Đạo Tử còn có cả pháp khí.
Trên địa phương của người Thiểm Lôi Tộc có một luồng sấm sét tuyệt đối không tiêu tán và tồn tại vĩnh hằng, bất cứ lúc nào luồng sấm sét này cũng có thể phát ra những tiếng nổ ầm ầm. Người Thiểm Lôi Tộc xây một miếu thờ trong vùng đất sấm sét, miếu thờ này dùng để cúng bái sấm sét.
Địa phương được xây dựng miếu thờ chính là cấm địa của Thiểm Lôi Tộc, nơi đây được canh giữ cực kỳ ngiêm ngặt, những người tầm thường rất khó tiến vào nửa bước. Hơn nữa nơi đây còn được tất cả các đời đại trưởng lão Thiểm Lôi Tộc thủ hộ, dù không có tu sĩ Đệ Tam Bộ nhưng Thiểm Lôi Tộc cũng có một Thiên Nhân Ngũ Suy, là cương giả dưới Đệ Tam Bộ.
Đối với Vương Lâm thì Thiểm Lôi Tộc này giống như tường đồng vách sắt, cường giả bên trong rất nhiều, giống như Phù Tộc năm xưa chỉ dựa vào lực lượng của bộ tộc cũng đủ làm bùng lên những con sóng chiến loạn.
Tất cả những người Thiểm Lôi Tộc đều tu luyện Lôi đạo, bọn họ cho rằng lôi chia ra lục đạo, nếu tu được tất cả thì có thể phá vỡ thiên địa, nhận được truyền thừa của sấm sét vạn cổ, lấy được bản nguyên lôi, vì vậy mà có thể phóng lên Niết Kiếp trong tứ đại cảnh giới.
Nhưng từ xưa đến nay số người có thể tiến vào Niết Kiếp trong tứ đại cảnh giới quả thật là quá ít. Ngay cả Thiểm Lôi Tộc đã trải qua rất nhiều năm, rất nhiều đời cũng chỉ có một người duy nhất tiến lên dtb đại năng vào thời kỳ Thiểm Lôi Tộc huy hoàng nhất.
Tuy nói Thiểm Lôi Tộc không có tu sĩ dtb nhưng muốn xông vào địa phương này thì khó hơn lên trời.
Vương Lâm bình tĩnh đứng bên ngoài tinh vực Thiểm Lôi Tộc, trăm dặm phía trước chính là giới hạn của Thiểm Lôi Tộc, trong đó sấm sét ầm ầm hóa thành lôi trì, tia chớp giao thoa vào nhau giống như những con rắn chạy qua xẹt lại.
Tình cảnh trước mắt có thể làm cho phần lớn tu sĩ chấn động tâm thần, không dám tiến vào nữa bước dưới hàng loạt sấm sét phủ đầy thiên địa. Nơi đây còn khủng bố hơn lôi trì Vương Lâm gặp ở La Thiên năm xưa rất nhiều.
Chưa đến gần mà Vương Lâm đã cảm nhận được lông tóc toàn thân bị một luồng lực từ hút mà dựng đứng cả lên. Hơn nữa ngay cả tinh không bên ngoài tinh vực lôi trì cũng được bao phủ trong lực lượng sấm sét, chốc chốc lại lóe lên hàng loạt tia chớp.
Nếu là khi ở La Thiên, dù Vương Lâm đã nuốt được nửa con Thái Cổ Lôi Long, chính hắn có được Lôi Nguyên thần nhưng khi phải đối mặt với sấm sét giữa thiên địa, muốn đi vào cũng cực kì khó khăn. Nếu phóng vào thì rất có thể bị đẩy ra, nhưng nếu cưỡng chế xâm nhập thì chẳng cần người Thiểm Lôi Tộc ra tay, chỉ cần sấm sét cũng đủ đánh cho tan xác.
Nhưng lúc này thì khác, sau khi hấp thụ lực lượng sấm sét trong pho tượng của Thiểm Lôi Tộc ở thế giới bảy màu, sau khi nuốt Đạo quả trong tinh vực dưỡng đạo, sau đó lại từ trong tình cảnh sinh tử tìm ra lôi bản nguyên, lúc nay đối với việc điều khiển sấm sét thì Vương Lâm đã đạt đến một mức độ đáng sợ. Hắn lặng lẽ đứng nhìn lôi trì ở trước mặt, rất lâu sau thân thể mới lóe lên phóng về phía trước rồi dần tiến vào trong tinh vực Thiểm Lôi Tộc.
Vương Lâm tiến về phía trước, khoảng cách trăm dặm đã được hắn chậm rãi vượt qua trong thời gian nửa nén hương. Hắn tiến từng bước, mỗi bước chân giẫm xuống đều làm lông tóc toàn thân dựng đứng lên, một luồng lực lượng sấm sét từ trong cơ thể bùng ra rồi bao phủ tất cả lỗ chân lông trên cơ thể.
Tâm thần Vương Lâm cực kỳ bình tĩnh, không bị động và khinh thường, cơ thể giống như tiến vào một loại cảnh giới trống rỗng, trước mắt hắn đã không còn Thiểm Lôi Tộc, nếu có cũng chỉ là một vùng lôi vực không giới hạn. Nơi đây chỉ có những đám mây sấm sét, hàng loạt sấm sét phủ quanh thiên địa, những luồng sấm sét bất diệt tồn tại từ thời kỳ thiên địa sơ khai.
Khoảnh khắc khi Vương Lâm đi qua trăm dặm và tiếp cận giới hạn Thiểm Lôi Tộc thì lôi trì khủng bố lập tức chấn động ầm ầm, mơ hồ truyền đến hàng loạt tiếng gào thét của sấm sét vô tận. Tất cả tình cảnh trước mắt Vương Lâm đều bị sấm sét thay thế, tinh không bốn phía lập tức trở lên rực sáng.
Giống như tình cảnh ban ngày trên một tu chân tinh.
Hàng loạt tia chớp phóng đi trong lôi trì giống như ngân long, tất cả đều vờn quanh bốn phía Vương Lâm, đồng thời còn phát ra những tiếng nổ vang trời.
Lúc này chân trái của Vương Lâm đã đạp vào trong lôi trì, nửa thân thể của hắn đã vào trong lôi trì.
Hàng loạt điện quang giống như ngân xa phóng đến ngay lập tức, tất cả đều lao về phía chân trái của Vương Lâm rồi bao phủ xung quanh, sau đó lại từ chân trái lan ra khắp toàn thân. Khoảnh khắc này nếu là người ngoài thì lập tức sẽ bị sấm sét bao phủ làm thân thể nổ tung, vì nguyên thần không thể chịu đựng được lực lượng sấm sét khó có thể miêu ta này mà tan tành thành tro bụi.
Ngay cả không gian trữ vật cũng bị lôi đình đánh tan nát, tất cả pháp bảo đều tiêu tán.
Hai mắt Vương Lâm khẽ khép lại, cơ thể bị sấm sét bao phủ, những tia chớp và sấm sét đến từ lôi trì giống như đang há rộng miệng để thôn phệ. Lúc này bên ngoài thân thể Vương Lâm đều là sấm sét vô tận.
Những âm thanh ầm ầm liên tục vang vọng kinh thiên động địa, thân thể Vương Lâm vẫn không nhúc nhích, hắn vẫn giữ nguyên tư thế nữa người trong lôi trì.
Vương Lâm vẫn giẫm chân trong lôi trì, thời gian chậm rãi trôi qua, nháy mắt đã qua một nén nhang.
Khoảnh khắc này đột nhiên lôi trì khổng lồ lại bùng lên như cơn sóng cuộn, những tiếng ầm ầm trở nên vang vọng, Vương Lâm mở bừng hai mắt ra, ký hiệu tia chớp lóe lên trong mắt phải, chỉ trong chớp mắt nhưng ký hiệu tia chớp lóe lên hơn một nghìn lần.
Mỗi lần ký hiệu lóe lên thì sấm sét đang gầm rống khắp bốn phía lại trở nên nồng đậm hơn rất nhiều. Khoảnh khắc này thiên địa đã hoàn toàn bị tiếng sấm sét thay thế, Vương Lâm tiến về phía trước một bước, cơ thể hắn đã hoàn toàn tiến vào trong lôi vực của Thiểm Lôi Tộc.
Khoảnh khắc khi Vương Lâm tiến vào, lôi trì đang bao phủ toàn bộ Thiểm Lôi Tộc đột nhiên bùng nổ dữ dội, hàng loạt tia chớp xẹt qua lại như ngân xa.
Vương Lâm chậm rãi tiến thẳng về phía trước, khi phóng đi thì tia chớp bên dưới giống như đang reo hò, tất cả đều nhanh chóng dung hợp vào trong cơ thể Vương Lâm giống như đã trở thành lôi tiên. Khi sấm sét dung nhập vào trong cơ thể thì phóng vào ngưng tụ trong mắt phải, lúc này ký hiệu trong mắt phải đã ngày càng rõ ràng.
Khi liên tục tiến lên phía trước, không biết đã trải qua bao lâu, Vương Lâm đã tiến vào địa phương sâu nhất trong lôi trì của Thiểm Lôi Tộc. Sấm sét nơi đây dày đặt hơn bên ngoài rất nhiều, những âm thanh ầm ầm kinh thiên động địa vang lên liên tục. Tia chớp khắp bốn phía tạo thành hàng loạt lưới điện bao phủ hết tất cả mọi thứ, thần thức không thể xuyên qua, ánh mắt bị cắt đứt.
Vương Lâm khoanh chân ngồi xuống, trong lúc hắn lặng lẽ thổ nạp thì sấm sét từ bốn phương tám hướng điên cuồng ngưng tụ đến càng ngày càng nhiều, những tiếng nổ ầm ầm kinh thiên động địa lại càng trở nên dữ dội.
Dần dần, khí tức của Vương Lâm đã hoàn toàn tiêu tán, đã hoàn toàn biến mất. Hắn đang khoanh chân ngồi nơi đây nhưng nếu có người đứng trước mặt nhắm mắt lại sẽ không thể cảm nhận bất cứ khí tức nào.
Lúc này Vương Lâm đã hoàn toàn trở thành một luồng sấm sét, hắn đã dung hợp vào lôi trì, tuy hai mà một.
Một lúc sau, một luồng ký hiệu tia chớp đột nhiên xuyên qua từ trong mắt phải khép chặt của Vương Lâm, nhanh chóng phóng ra rồi dung nhập vào trong lôi trì, sau đó lại lao thẳng về phía phương xa.
Ký hiệu tia chớp này chẳng qua chỉ là một luồng sấm sét rất bình thường, nhưng khi nó phón về phía trước thì tất cả sấm sét trong lôi trì đều phải nhường đường, đều phải chỉ ra phương hướng. Điều này làm cho tốc độ của ký hiệu tia chớp trở nên cực nhanh, càng lúc càng nhanh hơn.
Đây giống như một lôi trì không giới hạn, là một vòng sấm sét được bao phủ trong sấm sét, giống như lôi tinh do lôi điện tạo thành.
Tất cả mười sáu tu chân tinh tạo thành một vòng tròn, ở vị trí trung tâm hình tròn có tồn tại mộn mảnh đại lục đổ nát. Mảnh đại lục đổ nát này giống như bị người ta đánh vỡ ra từ một đại lục đầy đủ, bên trên không có quy tắc, vùng biên giới có rất nhiều đá vụn trôi nổi.
Mảnh đại lục đổ nát này có màu đen, không có chút sinh cơ nào, nhưng tất cả tộc nhân của Thiểm Lôi Tộc từ khi có được trí nhớ thì đều biết đây là đại lục Vân Tàn, là thánh địa của Thiểm Lôi Tộc.
Trên đại lục Vân Tàn có một tòa miếu thờ thông thiên, một luồng tia chớp hàng lâm từ trên hư vô đánh thẳng xuống miếu thờ, đã liên tục sau vài ngàn năm nay, chưa bao giờ gián đoạn.
Tia chớp này có màu đen, nhưng nếu nhìn kỹ lại thấy được bên trong có rất nhiều màu, những màu sắc này giao thoa lại với nhau tạo thành tia sét.
Lúc này trong số mười sáu tu chân tinh có một tinh cầu màu vàng được bao phủ trong sấm sét, trên tu chân tinh này được xây dựng rất nhiều động phủ.
Số lượng động phủ là ngàn vạn, lớn có nhỏ có, tất cả đều là địa phương tu hành của từng tộc nhân trưởng thành trong Thiểm Lôi Tộc.
Trong Thiểm Lôi Tộc, một khi tộc nhân trưởng thành, sau khi có một chút tu vi thì sẽ rời bỏ tinh cầu quê hương mà tiến lên mười ba tinh cầu còn lại để tìm kiếm động phủ cho mình. Có thể được người khác truyền thừa, cũng có thể tự mở ra, hoặc có thể cướp đoạt.
Tộc nhân trong Thiểm Lôi Tộc có thể chiến đấu với nhau nhưng không cho phép chém giết sinh tử, nếu có người chết thì lập tức trừng phạt, nếu bị trừng phạt mà không chết thì sẽ chẳng có vấn đề gì cả. Thiểm Lôi Tộc dùng phương pháp này, dùng chiến đấu tàn khốc để bồi dưỡng ra nhiều thế hệ nhân tài vĩ đại.
Kẻ yếu sẽ bị đào thải!
Lúc này trên một tu chân tinh màu vàng có một người thanh niên mặc hắc y, trước ngực người này máu thịt lẫn lộn, hắn đang cúi đầu dùng ánh mắt mờ mịt nhìn xuống vùng đồng bằng bên dưới.
Mặt đất bên dưới đã không còn giới hạn, giống như tâm tình của hắn lúc này, yếu ớt và đau thương.
- Ta biết vì mình tu vi không cao, ta hận vì chính mình là tu sĩ, ta càng hận mình là tộc nhân Thiểm Lôi Tộc!
Người thanh niên này khẽ lẩm bẩm, vẻ mặt hắn co rút dữ dội.
Tâm tình người thanh niên này kích động lập tức ảnh hưởng đến vết thương, hắn há miệng phun ngụm máu lớn rồi cười thảm ngã thẳng xuống mặt đất. Khi ánh mắt hắn chuyển lên bầu trời bao la thì vẻ đau thương lại càng trở nên nồng đậm.
- Ta không muốn trở thành tu sĩ. Ta muốn làm một phàm nhân bình thường.
Hai mắt người thanh niên này dần tan rã, nhưng hắn vung tay phải lên, hắn dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn qua các ngón tay. Một lát sau trong mắt hắn bùng lên vẻ điên cuồng, hắn dùng tất cả sức lực cuối cùng của mình để chụp mạnh một trảo về phía mi tâm rồi kéo ra bên ngoài.
Lúc này máu thịt cũng được kéo ra, một trảo của người thanh niên đã kéo ký hiệu Thiểm Lôi Tộc trên mi tâm ra ngoài.
Người thanh niên hắc y cười thảm rồi dần nhắm mắt lại.
Người này không thể biết được, khoảnh khắc khi hai mắt hắn nhắm lại thì một luồng sấm sét phá vỡ hư vô hiện ra trên bầu trời, nó hình như phát hiện ra sự tồn tại của người thanh niên mà hơi dừng lại. Sau đó tia chớp phóng thẳng lên miệng vết thương trên mi tâm người thanh niên.
← Ch. 1248 | Ch. 1250 → |