← Ch.1300 | Ch.1302 → |
Một lát sau, ánh mắt Vương Lâm lộ vẻ kiên định, tay phải giơ lên chỉ vẽ phía trước, cách không điểm lên trên Ma Hồn bình, lập tức phía trong Ma Hồn bình có tiếng gào thét thê lương vang lên. Tiếng thét này rất chói tai, dường như mang theo một lực xuyên thấu, trực tiếp chui vào tâm thần Vương Lâm.
- Đom đóm mà cũng muốn dám đua sáng với trăng!
Vương Lâm hừ lạnh một tiếng, hóa thành tầng tầng lớp lớp sóng âm, va chạm với tiếng thét thê lương kia, phát ra những tiếng bang bang.
Ngay sau đó, từ Ma Hồn bình liền có sương mù màu đen phun ra. Đám Cổ Ma trong sương mù màu đen gào thét, lượn lờ ở trong sương mù, vừa mới xuất hiện đã lập tức cuốn tới tấn công Vương Lâm.
Thần sắc Vương Lâm như thường, trong nháy mắt khi đám ma hồn lao tới, hai tay đột nhiên giơ lên, vung mạnh về phía trước. Lập tức có một cơn cuồng phong gào thét cuốn tới đám ma hồn, khiến chúng bị hai tay Vương Lâm bắt lấy.
- Đạo thuật. Dung!
Tiếng nói của Vương Lâm bình tĩnh vang lên nhưng đầy vẻ lạnh lùng.
Lời nói vừa thốt ra, lập tức hai mắt hắn lộ ra ánh sáng kỳ dị. Đạo thuật Dung của Lam Mộng Đạo Tôn được hắn thi triển ra. Trong động phủ vang lên nhưng tiếng chấn động bang bang. Những ma hồn bị dung hợp lại làm một phát ra tiếng rít gào thê lương, muốn thoát khỏi khống chế nhưng đôi tay Vương Lâm giống như Thiên lao, không để cho chúng chút cơ hội thoát ra.
Vương Lâm đơn giản là nhắm hai mắt lại, toàn bộ tâm thần tập trung vào dung hợp. Dưới sự bao phủ bởi đạo thuật này, rất nhiều ma hồn bị dung hợp lại. Thời gian chậm rãi trôi qua, trong nháy mắt đã qua bảy ngày.
Trong bảy ngày này Vương Lâm vẫn luôn luôn thi triển thuật dung hợp, không hề có chút nới lỏng. Tới một ngày, ma hồn trong hai tay hắn đã hóa thành một thứ giống như cái kén. Vào lúc này, đột nhiên từ trong kén lóe lên u quang, càng ngày càng sáng, chỉ trong nháy mắt đã chiếu rọi khắp động phủ.
Một luồng khí tức cuồng bạo bỗng nhiên từ trong kén tràn ra. Cùng lúc đó, một tiếng gào thét như tiếng thét của vô số ma hồn ầm ầm truyền tới.
- Muốn luyện hóa bộ tộc Cổ Ma ta là không có khả năng!
- Huyết luyện!
Đôi mắt Vương Lâm vụt mở ra, không cần nghĩ ngợi liền cắn đầu lưỡi, phun ra một ngụm máu tươi rơi vào cái kén này. Trong máu tươi này ẩn chứ bổn nguyên lực, cũng có cả máu Cổ Thần của Vương Lâm!
Trong nháy mắt khi máu huyết của Vương Lâm rơi lên cái kén, trong kén truyền ra tiếng kêu thảm thiết. Hình dáng cái kén lại càng trở nên hỗn loạn, dường như lúc nào cũng có thể sụp đổ.
U quang ở trong đó cũng như tan rã, bị một vùng huyết sắc thay thế. Huyết sắc khi di động, dần dần tràn ngập cả cái kén. Một lúc lâu sau, cả cái kén đã đỏ sẫm!
Vương Lâm thầm thở phào một hơi, tay phải giơ lên đưa về phía trước, lập tức chụp lấy Ma Hồn bình, nguyên lực tràn ra dũng mãnh tiến vào trong bình. Lập tức lại có một mảng sương mù màu đen lớn cuốn theo vô số ma hồn lao ra. Những ma hồn này vừa mới xuất hiện liền bị cái kén màu đỏ điên cuồng hấp thu.
- Trong pháp bảo của Cổ Ma này ẩn chứa tới ba nghìn hồn phách của Cổ Ma. Ta đem ba nghìn hồn phách này dung hợp có thể tạo thành hồn phách Cổ Ma của ta!
Tay áo Vương Lâm vung lên, trong nháy mắt động phủ liền tràn ngập sương mù, vờn quanh bao phủ hoàn toàn thân thể hắn, hình thành một đám ma vụ nồng đậm.
Thời gian Vương Lâm luyện hóa ma hồn chậm rãi trôi qua. Chẳng mấy chốc đã qua một tháng. Ngày Lạc Sinh hội tuyển chọn trưởng lão sắp còn không tới một tháng nữa. Vương Lâm ở Ám Hạt Tộc bế quan đã hơn hai tháng. Trong hai tháng này, vùng đất Điên Lạc xảy ra một đại sự!
Ở một góc của vùng đất Điên Lạc, trên một tinh cầu hoang dã, đột nhiên có một ngọn lửa nồng đậm bộc phát. Ngọn lửa này màu lam, khi bộc phát liền bao trùm cả tu chân tinh hoang dã kia.
Chẳng qua ngọn lửa này cũng không duy trì lâu lắm, chỉ trong thời gian nửa nén nhang là lập tức tiêu tan, trở lại bình thường. Nhưng thời gian nửa nén nhang đã khiến cho tất cả hỏa tu ở vùng đất Điên Lạc phải hãi hùng khiếp vía!
Bọn họ hoặc đang trong lúc nhập định, hoặc đang lúc chiến đấu, cho dù là đang làm gì thì trong tích tắc khi ngọn lửa trên tu chân tinh hoang dã kia bộc phát, toàn bộ tâm thần đều ầm ầm chấn động, lực lượng ngọn lửa trong cơ thể dường như không chịu khống chế, bất ngờ muốn thoát khỏi cơ thể lao ra, mơ hồ hướng về phía tu chân tinh bái lạy, tựa hồ bị gọi về vậy!
Chuyện quỹ dị như vậy khiến cho tất cả hỏa tu thất kinh! Nhất là người Hỏa Tước tộc lại càng cảm nhận rõ ràng nhất. Trưởng lão Hỏa Tước tộc trước đây giao dịch với Vương Lâm vốn đang ngồi đả tọa, đột nhiên ngọn lửa toàn thân bùng lên, hóa thành một con hỏa điểu giương cánh giống như muốn bay đi, khiến cho sắc mặt hắn đại biến!
Việc này khiến cho Hỏa Tước tộc ở vùng đất Điên Lạc chú ý cao độ. Trưởng lão Hỏa Tước tộc lại càng không cần nghĩ ngợi, vội vàng rời khỏi nơi bế quan, mang theo tộc nhân tới thẳng tu chân tinh hoang dã kia. Chỉ là khi hắn tới nơi này thì dù là xem xét thế nào cũng không thu hoạch được gì.
Nhưng ở nơi này hắn lại cảm nhận được một tia bổn nguyên giống hệt như trong hồn đan kia!
Cũng trong mấy ngày này, trong Hỏa Tước tộc ở Thái Cổ Tinh Thần cũng xảy ra một đại sự kiện khiến cao tầng toàn tộc rung động!
Ba người từ vùng đất Điên Lạc hộ tống trở về một vật, sau khi nộp lên liền lập tức được triệu kiến. Trong lòng bọn họ cũng không yên, không biết vật ấy có được tộc mình coi trọng hay không.
Tước tộc ở Thái Cổ Tinh Thần chiếm cứ một tinh vực rộng lớn, trên chủ tinh Hỏa tước có một pho tượng Hỏa tước. Pho tượng này cao như vươn tận tới trời, toàn thân bị lửa thiêu đốt bừng bừng.
Ở dưới pho tượng này, trong một đại điện lúc này có một lão giả đang ngồi đả tọa. Người này mặt đầy hồng quang, ngọn lửa tràn ngập toàn thân. Hắn chính là tộc trưởng Hỏa Tước tộc!
Lúc này trước mặt hắn đang lơ lửng một giọt máu tươi cũng đang bị thiêu đốt. Hắn nhìn chằm chằm vào giọt máu này, ánh mắt lộ vẻ rung động.
- Đây là. Bổn nguyên!
Đôi mắt lão giả tỏa sáng, đứng phắt dậy bắt lấy giọt máu đó, bước nửa bước về phía trước, đột nhiên biến mất.
Khi hắn xuất hiện thì đã ở bên trong tu chân tinh này. Không gian ở đây bị một biển lửa nồng đậm bao phủ, dù là hỏa tu thì tiến vào nơi này cũng không thể chịu nổi.
Lão giả lao nhanh đi trong biển lửa, chẳng bao lâu sau đã tới chỗ sâu nhất trong tu chân tinh này. Ngọn lửa nơi này có màu tím đậm, thoạt nhìn cực kỳ đáng sợ!
Ở trung tâm của ngọn lửa màu tím đậm này có thể thấy một toàn trận pháp mơ hồ hiện lên, ở trong trận pháp này có một nam tử trung niên đang ngồi đả tọa. Quần áo người này cũng có màu tím, trong khi hít thở có một luồng khí tức kinh thiên chậm rãi vận chuyển trong cơ thể hắn.
Lão giả nọ dường như không dám chạm vào ngọn lửa màu tím đậm kia, chỉ ở phía bên ngoài cung kính nói:
- Vãn bối cầu kiến lão tổ!
Lão giả nói xong những lời này liền đứng im ở nơi đó, chờ đợi được triệu kiến. Một lúc lâu sau, nam tử trung niên đang ngồi đả tỏa trong biển lửa màu tím chậm rãi mở mắt. Trong nháy mắt khi đôi mắt hắn mở ra, ở mi tâm và hai mắt không ngờ đồng thời xuất hiện ba cái ấn ký quỷ dị!
Đây là ba ấn ký hình ngọn lửa nhưng màu sắc lại cực kỳ tươi sáng. Ngọn lửa trên mi tâm là màu tím, ngọn lửa ở mắt trái là màu lam, còn ngọn lửa ở mắt phải lại hư ảo, dường như không tồn tại, nhưng nếu nhìn kỹ thì lại có thể thấy được một chút dấu vết.
Hư hỏa này dường như không ổn định, mơ hồ không rõ.
Nhưng đây đúng là một tia hư hỏa, khiến cho lão già bên ngoài khi nhìn thấy tâm thần chấn động, cúi đầu không dám nhìn lại lần hai.
- Nơi này là thánh địa, dù ngươi là tộc trưởng nhưng nếu lão phu không triệu kiến thì cũng không được tiến vào nửa bước! Ngươi đã quên rồi sao?
Tiếng nói bình thản của nam tử trung niên vang lên.
Khuôn mặt lão giả đầy mồ hôi, mím môi, vội vàng thấp giọng nói:
- Lão tổ bớt giận. Vãn bối nhất thời nóng lòng. Chỉ vì tộc nhân tìm được một giọt máu. Giọt máu này cực kỳ quái dị, cần lão tổ tự mình xem xét.
Thần sắc nam tử trung niên kia như thường, dường như tất cả mọi vật trong thiên địa không thể khiến thần sắc của hắn biến hóa chút nào, nghe vậy ánh mắt vẫn lạnh lùng như trước. Loại lạnh lùng này hoàn toàn đối lập vói ngọn lửa mãnh liệt trong đồng tử, khiến cho người này càng nhìn càng quỷ dị.
- Loại việc nhỏ này cũng có thể khiến ngươi rối loạn như vậy! Tộc trưởng như thế thật khiến ta không hài lòng! Mau đưa thứ máu đó đây. Ngươi lui ra, theo điều thứ ba của tộc quy mà tự phạt!
Sắc mặt lão giả lập tức tái nhợt, định cố giải thích nhưng khi ngẩng đầu lên nhìn lão tổ trong biển lửa màu tím lại đành thấp giọng vâng dạ, phất tay phải lên một cái, trong lòng bàn tay đã xuất hiện giọt máu đang bùng cháy. Sau khi để nó bay ra, lão giả cúi đầu lui ra.
Nam tử trung niên tùy tiện cầm đưa tay về phía trước. Lập tức giọt máu nọ liền xuyên qua biển lửa màu tím, rơi vào trong tay hắn. Thần sắc hắn bình tĩnh, cầm giọt máu tùy ý đảo qua. Nhưng khi vừa đảo qua, thân thể hắn chấn động mạnh mẽ, hai mắt đột nhiên trợn to, nhìn chằm chằm vào giọt máu.
- Đây. đây là.
Vẻ mặt bình tĩnh của nam tử trung niên trong nháy mắt biến mất, thay vào đó là vẻ khiếp sợ và không thể tin nôi. Hắn vội vàng cầm giọt máu đặt trước mắt, thần thức ầm ầm tản ra, cẩn thận xem xét mấy trăm lần xong, vẻ khiếp sợ trong mắt lại càng đậm!
- Máu Chu Tước! Đây là máu Chu Tước!
Nam tử trung niên đứng bật đậy, cầm giọt máu đưa lên mép, vươn đầu lưỡi liếm một chút, thân thể lại chấn động một lần nữa.
- Không sai, về bổn nguyên cũng không sai. Đây chính là máu Chu Tước! Chu Tước!
Thần sắc nam tử trung niên này kích động, giơ tay trái lên chụp về phía trước một cái.
Tộc trưởng Hỏa Tước tộc đã gần ra khỏi lòng đất của tu chân tinh, chuẩn bị trở về mặt đất. Lúc này vẻ mặt hắn hối hận, vừa than thầm vừa lao đi. Đột nhiên phía sau truyền tới tiếng gào thét. Hắn sửng sốt quay đầu lại, hai đồng tử lập tức co rút, ở phía sau hắn, biển lửa hóa thành một bàn tay khổng lồ trực tiếp tóm lấy hắn ầm ầm kéo về phía sau.
Gần như chỉ trong chớp mắt, bàn tay đã đưa lão giả tới trước mặt nam tử trung niên.
- Thứ máu này từ đâu mà có!
Không đợi cho lão giả kịp phản ứng, hắn đã nghe thấy tiếng nói kích động của lão tổ. Hắn hơi sửng sốt một chút. Cả đời lão giả chưa bao giờ thấy tâm tình lão tổ biến hỏa như lúc này, vộivàng thấp giọng nói:
- Là do tộc nhân từ vùng đất Điên Lạc đem về!
Nam tử trung niên nghe vậy lập tức cười ha hả, trong mắt mơ hồ hiện lên vẻ mừng như điên. Ngay cả ba ấn ký hình ngọn lửa cũng điên cuồng bốc cháy.
- Tốt, tốt, tốt lắm! Ngươi không hổ là tộc trưởng được lão phu lựa chọn, tố chất tốt lắm! Lập tức phát tộc mệnh, không tiếc mọi giá đi tới vùng đất Điên Lạc, tìm nơi xuất phát của thứ máu này!
Tộc trưởng Hỏa Tước tộc vội vàng vâng dạ, đang muốn lui ra thì ánh mắt nam tử trung niên chợt lóe lên, kiềm chế kích động trong lòng, trầm giọng nói:
- Vùng đất Điên Lạc ta không tiện tới, chỉ có thể ở bên ngoài tiếp ứng các ngươi. Ngươi sau khi tới nơi đó phải cẩn thận xem xét xem việc này có âm mưu gì hay không!
← Ch. 1300 | Ch. 1302 → |